Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma - Chương 1236
Chương 1236: Tìm Kiếm Độc Ma (2)
Kết quả chỉ là sự thất vọng, không có gì khác biệt so với một số tiên gia phúc địa ở bên trong Vẫn Tinh Uyên.
Sau khi đi được mấy ngày, Cố Thanh Phong nhìn đến phát chán cảnh sắc nơi đây, lúc này thân hình mới dần trở nên hư vô không nhìn thấy, xông thẳng đến nơi ở của Độc Ma.
Với tu vi ngày hôm nay của hắn, một ý niệm sẽ có thể bước ngang qua ức vạn dặm.
Thân là cường giả cấp bậc Tiên Tôn, tất nhiên Độc Ma cũng có địa bàn của mình, chính là Độc Ma Quật!
Nơi này chướng khí mù mịt, độc chướng tụ tập, hoa đầu người, cây mặt quỷ, đủ loại độc thảo độc hoa nở khắp núi đồi, trong đó còn có thượng cổ kỳ trùng đang bò lúc nhúc, thực sự là một đại dương độc vật.
Ầm!
Một bóng người to lớn như là Ma thần từ trên trời rơi xuống, đáp xuống Vạn Ma Quật, khiến trên bề mặt đại địa bị đập thủng một cái hố cạn, độc trùng cổ trùng thượng cổ trong phạm vi mấy dặm trực tiếp bị chết vì chấn động.
“Đạo hữu phương nào đến Độc Ma Quật của ta làm khách?” Một giọng nói âm trầm khàn khàn vang vọng đất trời cất lên.
Độc Ma thân là cường giả Tiên Tôn, há có thể không cảm nhận được trên địa bàn của mình đột nhiên xuất hiện một vị Tiên Tôn.
Giọng nói vừa dứt, xuất hiện bóng dáng một nam tử tuấn mỹ, có mái tóc dài màu bạc.
Nam tử này làn da trắng như tuyết, đôi môi đỏ tươi như máu, mặc một bộ áo bào màu đen, tựa như đang đứng ngạo nghễ bên trong thây chất thành núi, máu chảy thành sông, hắn chắp tay ngay eo, đôi mắt mở hi hí, ma quang rực rỡ, giống như có thể thấm nhuần cửu thiên thập địa.
Chính là Độc Ma.
Độc Ma bình tĩnh đánh giá vị nam tử trước mắt trông như là Ma thần này, khuôn mặt vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng thầm kinh hãi, chỉ vì ma tính trên người đối phương rất sâu, hoàn toàn không thua kém gì mình, thậm chí còn tà ác hơn mấy phần.
“Hóa ra là đạo hữu ma đạo, không biết tôn tính đại danh là gì?” Độc Ma hỏi.
“Bổn đế Cố Thanh Phong.” Cố Thanh Phong mỉm cười nói.
Độc Ma nhất thời nhướng mày một cái, chỉ là Tiên Tôn, lại dám tự xưng bổn đế?
“Ta thấy Cố đạo hữu nhìn rất lạ, không biết đến Độc Ma Quật của ta có chuyện gì?”
“Ngưỡng mộ đại danh Độc Ma đã lâu, hôm nay bổn đế hôm nay đến đây là vì muốn mượn một món đồ vật.”
Độc Ma càng nhíu chặt mày hơn, trong lòng có phần không vui, hắn vốn không quen biết Cố Thanh Phong, không ngờ người lạ này lại đến đây mượn đồ.
Nếu không phải hắn thấy đối phương cũng là Tiên Tôn, tạm thời không mò ra lai lịch thì hắn đã sớm trở mặt.
“Không biết đạo hữu muốn mượn cái gì?”
Nụ cười mỉm trên khóe miệng Cố Thanh Phong chợt trở nên dữ tợn, trong mắt ma quang hừng hực, lộ ra hàm răng trắng lởn khởn: “Cho mượn cái đầu trên cổ đầu ngươi để dùng một chút.”
Độc Ma đầu tiên là sững sờ, sau đó lập tức cười lạnh: “Các hạ rất trực tiếp, không biết giữa ngươi và ta có thù oán gì chăng?”
“Bổn đế xưa nay luôn trực tiếp khi đối đãi người nhà, về phần thù oán? Vốn dĩ hai ta không có thù oán gì.”
Độc Ma hừ lạnh một tiếng: “Hừ, vạn sự vạn vật đều có nguyên do, các hạ muốn giết ta, cũng phải có một lý do chứ, nếu thật sự không thù không oán, vì sao các hạ lại muốn giết ta?”
“Khặc khặc khặc… Ta muốn hủy diệt ngươi, có liên quan gì tới ngươi chứ?” Cố Thanh Phong cười ác độc nói.
Hắn luôn đơn giản thô bạo như vậy khi đối đãi người nhà.
Đối mặt Cố Thanh Phong ngông cuồng như vậy, dù là Độc Ma cường giả tầm cỡ này cũng không khỏi nổi giận.
“Khẩu khí thật là lớn!!”
Lúc này Độc Ma muốn động thủ, nhưng lại nghe Cố Thanh Phong nói tiếp: “Nếu ngươi cứ khăng khăng muốn biết lý do, vậy cứ coi như lý do chính là vì La Vô Cực đi.”
Độc Ma nghe thấy ba chữ La Vô Cực, trong nháy mắt con ngươi co rút lại, hắn nhanh chóng vận dụng các giác quan, tìm kiếm trong hư không phạm vi ức vạn dặm, tựa như lo sợ La Vô Cực đang tập kích sau lưng mình.
Nhưng mà tìm kiếm nửa ngày cũng không tìm thấy bóng dáng của La Vô Cực.
Thấy hắn cẩn thận như vậy, Cố Thanh Phong cười khẩy nói: “Không cần căng thẳng như vậy đâu, La Vô Cực sẽ không đến đây đâu, hắn đã chết rồi.”
“Chết?” Độc Ma hơi ngẩn ra, chẳng lẽ là chết vì độc của mình?
Ý niệm này vừa mới xuất hiện, Độc Ma đã gạt đi, bởi vì hắn ta rất hiểu thực lực của La Vô Cực, tuy rằng đã trúng kịch độc, thế nhưng chút độc tố đó chắc chắn không thể nào giết chết được một vị Tiên Tôn.
Nếu Độc Ma hắn mà trâu bò như vậy thì đã trở thành Tiên Đế từ lâu rồi.
“Hắn chết như thế nào?”
“Bổn đế giết.” Cố Thanh Phong nói rất thẳng thắn.
“Ngươi giết?” Độc Ma ngây ngẩn cả người, không hiểu mục đích của Cố Thanh Phong.
“Không sai, chính là bổn đế giết đó, cho nên bổn đế đến đây để tìm ngươi báo thù.”
“Cái gì! ? Ngươi giết La Vô Cực, sau đó tìm ta báo thù?” Độc Ma nhìn thấy vẻ mặt thành thật của Cố Thanh Phong, đột nhiên hắn ta cảm thấy có lẽ đối phương đã tẩu hỏa nhập ma, bị phát điên nên mò tới đây làm càn.
Cố Thanh Phong lại không để ý lắm: “Nếu không phải ngươi hạ độc La Vô Cực, sao bổn đế có thể tuỳ tiện giết hắn? Cho nên cuối cùng thủ phạm giết người vẫn là ngươi.”
“Khốn kiếp!!” Độc Ma lập tức phản ứng gay gắt, rõ ràng Cố Thanh Phong đang tìm cớ gây chuyện với mình.
Mình muốn nghe được lý do hắn muốn giết mình, hắn lại bịa ra lý do khập khễnh như vậy.