Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma - Chương 1034
Chương 1034: Tiên Vương Như Ngươi, Hơi Yếu (2)
Khi cánh cửa được mở ra, một sức hút khủng khiếp phát ra từ nơi đó.
Huyền Minh lão tổ kêu thảm rồi bị hút vào trong.
Ầm.
Cánh cửa đóng lại, trên đời này không còn người nào là Huyền Minh lão tổ nữa.
Sau khi đã giải quyết xong Huyền Minh, Cố Thanh Phong lại quay trở lại Huyền Minh tiên thành một lần nữa.
Bên trong Huyền Minh tiên thành vẫn còn sót lại vừa người không kịp chạy trốn, thấy Cố Thanh Phong đến, đúng là như gặp phải quỷ thần, bị dọa đến chạy không kịp quay đầu.
Nhưng Cố Thanh Phong cũng không định để người trong Huyền Minh tiên thành chạy trốn hết, vì Huyền Minh tiên thành này đúng là một con gà mái đẻ trứng vàng, hắn có thể tiếp quản toàn bộ nơi này sau đó sẽ thu lại phí tổn.
Chỉ cần Huyền Minh tiên thành vẫn còn tồn tại thì hắn vẫn sẽ không ngừng thu được tiền tài.
Thế là, Cố Thanh Phong trực tiếp đưa bàn tay ra sau lưng, cầm Ô che trời lên ném nhẹ lên trời.
Trong phút chốc, Ô che trời tản ra ánh sáng vô tận, nhanh chóng trở nên to lớn rồi bây lên bầu trời, bao phủ toàn bộ Huyền Minh tiên thành.
Thấy Huyền Minh tiên thành bị phong tỏa, những người còn lại kia cực kỳ hoảng sợ. Tuy nói bình thường Huyền Minh lão tổ là một người cực kỳ thích vơ vét của cải và háo sức nhưng ít ra người ta không có hung tàn lấy Tiên Vương làm đồ ăn.
Nhưng Cố Thanh Phong này đến cả Tiên Vương cũng lấy làm đồ ăn, vậy những người như họ chẳng phải sẽ là đồ ăn vặt đó sao?
Cố Thanh Phong không để ý đám người đang rơi vào khủng hoảng cho lắm mà chỉ nói một cách bình thản: “Từ hôm nay trở đi, bổn đế chính là chủ nhân của Huyền Minh tiên thành này, từ nay về sau tất cả đều như cũ, mặt khác, những người đã từng là quản lý của Huyền Minh tiên thành mau tới chủ điện gặp ta, nếu quá thời gian, tự gánh hậu quả.”
Giọng nói bình thản của hắn truyền khắp toàn trường, mặc dù vẫn có vẻ rất bá đạo nhưng không hiểu sao lại khiến cho lòng những người đang khủng hoảng không còn khủng hoảng nữa.
Những người này không sợ đổi thành chủ, dù sao ai làm thành chủ họ vẫn sống y như vậy, cái chủ yếu làm bọn họ sợ chính là Cố Thanh Phong ăn một tiên vương còn chưa đủ, muốn ăn hết tất cả người trong thành này.
…
Một ngày sau đó.
Cố Thanh Phong thành công tiếp nhận tài sản mà Huyền Minh lão tổ để lại và tổ chức lại thành viên, cũng tùy ý sai một người đến làm thành chủ, quản lý sự vụ ngày thường, chủ yếu là cam đoan sẽ thu được lệ phí vào thành thật sung túc.
Hắn không sợ phản bội bởi vì hắn đã hạ độc toàn bộ các thủ hạ, một khi có lòng riêng thì sẽ trực tiếp chết bất đắc kỳ tử.
Sau khi làm xong tất cả, Cố Thanh Phong liền đi bế quan.
Vì hắn đã tiếp nhận trí nhớ của Huyền Minh lão tổ, biết được cách chứng đạo Đại La biện pháp như thế nào.
Chứng đạo Đại La thì hắn biết lâu rồi, biện pháp hắn giành được là muốn biết làm thế nào để dùng ma đạo của mình để chứng đạo Đại La.
Vĩnh Hằng đại đạo trên người hắn bây giờ không thể không nói là không nhiều, đến từ các đại tiên vương, thậm chí là chuẩn tiên vương vân vân, còn có Độc đạo, Tai Kiếp chi đạo cùng với cái hôm nay vừa mới thu hoạch được, Huyền Minh áo nghĩa mới vừa ra lò.
Hắn dự định dung hợp toàn bộ các đạo này vào ma đạo của mình.
Nhắc tới cũng lạ, bất luận là Tinh Thần Tịch Diệt chi đạo, Huyền Minh chi đạo hay là Độc đạo, Tai Kiếp chi đạo thì những đạo này đều cực kỳ thích hợp để dung nhậm vào ma đạo.
Có thể đây là thiên ý từ nơi xa xôi nào đó.
Linh cảm của phương pháp dung hợp chứng đạo đến từ các mà Huyền Minh lão tổ thành lập Huyền Minh thủy vực.
Ông ta lợi dụng Huyền Minh pháp tắc của mình chế tạo ra một vùng đất lành ngay trên dòng sông pháp tắc, nghiên cứu đối với dòng sông pháp tắc chắc chắn rất thâm sâu.
Mà Cố Thanh Phong đang định mượn nhờ kinh nghiệm của Huyền Minh lão tổ, lợi dụng dòng sông pháp tắc để thúc đẩy vạn đạo dung hợp vào đạo của mình.
Dòng sông pháp tắc ẩn chứa vô số pháp tắc, nó tạo ra sự hỗn loạn cuồng bạo của nước sông, đến cả tiên vương cũng không dám tiến vào chỗ sâu, không cẩn thận thì sẽ bị pháp tắc hỗn loạn tấn công mà chết.
Cố Thanh Phong nghĩ là mình sẽ đi vào dòng sông pháp tắc, mượn sức mạnh từ sự cuồng bạo của nước sông để tôi luyện đạo của bản thân, mượn nhờ sức nặng của dòng sông pháp tắc khiến cho đạo của bản thân được dung hợp lại.
Phương pháp này nói ra thì đơn giản nhưng thật ra làm cũng đơn giản y như vậy.
Đương nhiên chỉ dễ đối với Cố Thanh Phong mà thôi, bởi vì hắn bất tử bất diệt, hoàn toàn không e ngại chuyện chui vào đáy sông.
Nếu như đổi lại là người khác, hơi không cẩn thận sẽ phải thân tử đạo tiêu.
Sau khi hạ quyết tâm xong, đầu tiên, Cố Thanh Phong bỏ ra khoảng thời gian ba ngày để tút tát lại đạo của chính mình, sau đó hắn đi đến nơi sâu trong dòng sông pháp tắc.
Đang lúc hắn dự định khởi hành thì đột nhiên, một tiếng bước chân vang lên ngoài đại điện.
Cố Thanh Phong khẽ cau mày, lúc trước hắn đã có nói bất kỳ kẻ nào cũng không được đến gần, thật không nghĩ ra có người nào dám tới.
Ầm!
Cửa đại điện bị người ta nhẹ nhàng đẩy ra.
Chỉ thấy một nữ tử áo trắng với khuôn mặt tuyệt mỹ, khí chất thong dong chậm rãi đi tới, phía sau nữ tử còn đeo theo một hộp kiếm lớn.
Nữ tử có dáng người thon thả, hộp kiếm phía sau lại rất lớn, hầu như đã bao phủ hết toàn bộ cơ thể của nàng.