Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma - Chương 1032
Chương 1032: Lấy Tiên Vương Làm Đồ Ăn
Huyền Minh lão tổ ngáo ngơ ra, hoàn toàn quên luôn ngôn ngữ, trong đầu chỉ quanh đi quẩn lại mấy lời mà Cố Thanh Phong vừa mới nói.
Chẳng lẽ lão tổ ta thật sự có thể thành Tiên Vương một lần sao?
Những tia sét thứ ba, thứ tư sau đó cho đến tia sét cuối cùng rơi xuống.
Thế đứng Cố Thanh Phong cơ bản chưa từng đổi chút nào, vẫn như cũ, dùng một tay phá luôn thiên kiếp.
Mây lôi kiếp chầm chậm tản đi, Cố Thanh Phong cũng từ từ thu bàn tay lại.
Một luồng khí cư huyền diệu khó có thể tưởng tượng nổi hiện lên trên người Huyền Minh lão tổ.
Huyền Minh lão tổ đang ngu ngơ tại chỗ trong phút chốc trở nên điên cuồng vui mừng, đây là cảnh giới Tiên Vương sao?
Thế giới này mộng ảo quá khiến cho đến bây giờ ông ta vẫn không dám tin, thế mà kẻ địch của mình lại giúp đỡ mình vượt qua Tiên Vương kiếp, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Ầm!
Một tiếng vang rung trời lỡ đất vang lên.
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, chỉ thấy ma trảo đao đè bẹp Huyền Minh lão tổ ầm ầm vỡ nát, Huyền Minh lão tổ thoát khỏi vây khốn mà bay ra, thân thể vốn đã còng xuống nay trở nên thẳng tắp trong nháy mắt.
Áo xanh của ông ta bay phần phật, tóc đen tán loạn, khí tức huyền ảo và pháp tắc áo nghĩa lưu chuyển toàn thân, khuấy động hư không, đại đạo cộng minh!
Huyền Minh lão tổ nhìn đôi tay mình với vẻ không thể tin được, cảm nhận được sức mạnh mạnh mẻ trong cơ thể, trên mặt ông ta tràn ngập vẻ vui mừng không thể tin được.
“Đây chính là Tiên Vương sao? Thế mà lão tổ ta lại thành Tiên Vương! Ha ha ha…”
Huyền Minh lão tổ điên cười điên cuồng không thể nhịn được.
Bốp!
Còn chưa kịp cười xong, ông ta chỉ cảm thấy ót mình phải chịu một cú trời giáng, bị một tát đánh bay, cả người ngã nhào ra, rớt thẳng từ trên trời xuống đất.
Cả cái đầu cũng cắm vào trong đất.
“Thứ không có tiền đồ, chỉ một vị trí Tiên Vương mà thôi, xem ngươi vui mừng chưa kìa, đừng quên kẻ địch vẫn còn ở đây đó.” Cố Thanh Phong lên tiếng nhắc nhở.
Ầm!
Huyền Minh lão tổ rút đầu từ trong đất ra, nhìn chằm chằm Cố Thanh Phong với vẻ mặt hung tợn nhưng lại không dám phát ngôn bừa bãi.
Ông ta cũng không có ngu, người trước mắt này không chỉ có bảy món binh khí Tiên vương mà còn có thể đối chọi trực tiếp với Tiên Vương kiếp, đồng thời còn không sợ vị Tiên Vương như ông ta xíu nào, đủ loại dấu hiệu cho thấy người này rất có thể là Tiên Vương đỉnh phong, thậm chí là trên cả Tiên Vương.
Nếu như không có đầy đủ sức mạnh thì làm sao dám hỗ trợ kẻ địch của mình độ kiếp?
Xoắn xuýt một hồi, Huyền Minh lão tổ đột nhiên hành lễ nói: “Đa tạ tiền bối giúp ta độ kiếp, nếu sau này cần ta ra sức, ta sẽ không chối từ!”
Huyền Minh lão tổ càng nghĩ càng cảm thấy chắc Cố Thanh Phong muốn nhận ông ta làm thuộc hạ, dù sao ông ta cũng có được một Huyền Minh tiên vực to lớn như vậy, giờ lại thành Tiên Vương, rất có giá trị lợi dụng.
Đây mới là lý do khiến đối phương không giết mình mà ngược lại còn giúp mình độ kiếp.
Cố Thanh Phong nhìn ông ta với vẻ ngạo nghễ, sau đó lập tức cười như điên nói: “Có phải ngươi đang hiểu lầm gì rồi không? Ngươi cho rằng bổn đế giúp ngươi độ kiếp là vì muốn thu nhận ngươi?”
Trong lòng Huyền Minh lão tổ thấy hơi hồi hộp một chút, chẳng lẽ ông ta đoán sai rồi?
“Bổn đế chỉ muốn để đồ ăn của mình trở nên càng thêm ngon miệng mà thôi, dù sao nuốt một Chuẩn Tiên Vương và nuốt một Tiên Vương, so ra đương nhiên là Tiên Vương ngon miệng hơn rồi, khặc khặc khặc…”
Giữa sân quanh quẩn tiếng cười điên cuồng của Cố Thanh Phong.
Vẻ mặt Huyền Minh lão tổ hoàn toàn thay đổi, ăn… Đồ ăn? Nuốt?
Trong phút chốc, mặt của các tiên nhân đang vây chung quanh không còn giọt máu, bọn họ đang nghe cái gì vậy? Thôn phệ Tiên Vương?
Thì ra Cố Thanh Phong giúp Huyền Minh lão tổ độ kiếp đúng là vì để cho ông ta trở nên càng mạnh mẽ hơn, sau đó thôn phệ ông ta?
Vỗ béo con vịt xong rồi làm thịt?
Đây cuối cùng là hung ma gì vậy? Thế mà lại lấy Tiên Vương làm đồ ăn!
“Ngươi… Ngươi muốn nuốt chửng ta?” Huyền Minh lão tổ nói với vẻ cực kỳ tức giận.
Cố Thanh Phong thản nhiên liếc mắt nhìn ông ta một cái rồi nói: “Nếu không thì sao? Rảnh rỗi không có chuyện làm đi giúp ngươi độ Tiên Vương kiếp?”
“Nói… Nói đùa cái gì vậy! Trên thế gian này nào có người nào lấy Tiên Vương làm đồ ăn?” Khuôn mặt Huyền Minh lão tổ tràn ngập vẻ không thể tin được.
“Thân là một món ăn, hình như ngươi nói hơi lời rồi á.”
Cố Thanh Phong lười nói nhảm thêm với ông ta.
Lấy này hắn vươn một tay ra, một luồng ma quang mạnh mẽ khó lường diễn hóa thành Địa Ngục, Minh Hà, Huyết Hải vân vân, sức mạnh giống như dòng lũ hủy diệt, phô thiên cái địa ầm ầm lao về phía Huyền Minh lão tổ.
Toàn bộ Huyền Minh tiên vực đều rơi vào cảnh trời rung đất chuyển, cỏ cây sông núi tất cả đều hóa thành tro bụi, hình như hư không cũng không chịu nổi, gào thét không ngừng.
Huyền Minh lão tổ kinh sợ đánh trả.
Bốn phía xung quanh ông ta lộ ra ánh sáng hình tròn của trận pháp pháp tắc áo nghĩa, cây cối xung quanh tựa như cũng chầm chậm xoay tròn, nghiền ép không gian, nổi lên như lam quang mộng huyễn.
Ầm!
Tiếng va chạm kinh thiên động địa vang lên.
Chỉ thấy ánh sáng như mưa rơi đầy trời, đất trời hoàn toàn náo động, tựa như sắp vĩnh viễn chìm sâu.
Đợi khi ánh sáng tản đi, hai người đã giao chiến thành một cụm.