Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma - Chương 1028
Chương 1028: Bổn Đế Muốn Hết (1)
Thật ra suy tính của Huyền Minh lão thổ thâm sâu hơn nhiều. Kim tiên sở hữu trong tay bảy món binh khí tiên vương không đánh sợ, dù hắn ta có mạnh đến thế nào đi nữa, ở trong Huyền Minh tiên thành cũng không bay lên tận trời được.
Cái đáng sợ ở đây là, tại sao một kim tiên lại cầm trong tay bảy món binh khí tiên vương.
Nên biết là bình thường thì cái loại binh khí cấp bậc binh khí tiên vương ấy, cho dù là tiên vương cũng chỉ có một cái, được coi là vũ khí bản mạng.
Nhưng có kẻ một hơi lấy ra bảy món binh khí tiên vương, thế lực sau lưng căn bản không dám tưởng tượng, rất có thể là trên cả tiên vương.
Lý luận rất đơn giản, tiên vương không thể nào có tận bảy món binh khí tiên vương được, vậy người có thể lấy ra được, tất nhiên phải là người trên cả tiên vương rồi.
“Vị đạo hữu này, lão tổ nhà ta đã đến nghênh giá long trọng như thế, cũng chỉ đang muốn biến chiến tranh thành hữu nghị, một nụ cười hoá giải mọi ân cừu, mong đạo hữu hãy giơ cao đánh khẽ.”
Lại có người dẫn lời khuyên nhủ.
Những người còn lại thấy thế cũng nhao nhao phụ hoạ.
Họ là thuộc hạ của Huyền Minh lão tổ, thấy lão đại nhà mình không muốn mâu thuẫn trở nên gay gắt, đương nhiên phải đi ra hoà giải rồi.
Đối với sự nhẫn nhịn nhượng mộ của mọi người, khoé miệng Cố Thanh Phong nhếch lên cười hở mười cái răng.
Hôm nay hắn muốn dạy cho mọi người một bài học khắc ghi, cái gì gọi là, càng nhịn càng tệ hơn, lùi một bước vực sâu không đáy đón chờ.
Đối với thế lực ác nhân, nhịn rồi nhịn nữa cũng chỉ khiến mình lâm vào tình cảnh vạn kiếp bất phục.
“Thành ý của các ngươi bổn đế cũng nhận được, nếu các ngươi muốn dĩ hoà vi quý, thế thì tốt, bổn đế cũng không phải người không biết nói lý lẽ, xin lỗi đã nói rồi, vậy bồi lễ đi chứ nhỉ?”
Lời này vừa nói ra, trong lòng Huyền Minh lão tổ buông lỏng, đối mặt với địch nhân không biết, tốt nhất vẫn là dĩ hoà vi quý. Chẳng phải muốn bồi lễ sao, Huyền Minh tiên vực lão đây gì cũng thiếu, nhưng nhiều nhất chính là tiền.
Vì thế lão cười vỗ tay nói: “Người đâu, mang lễ vật trình lên.”
Một tên thuộc hạ vội vội vàng vàng cung kính dâng lên một chiếc nhẫn Càn Khôn.
Cố Thanh Phong cầm lấy nhẫn, hơi tra xét, phát hiện tiên ngọc bên trong chất như núi, thiên tài địa bảo chất thành đống.
“Thiếu.” Hắn thản nhiên đáp.
Sắc mặt Huyền Minh lão tổ khẽ biến, lần thứ hai vỗ tay, lập tức có người dâng lên một chiếc nhẫn Càn Khôn khác.
Lần này Cố Thanh Phong đến cả nhìn cũng không thèm nhìn, nói thẳng: “Không đủ!”
Sắc mặt Huyền Minh lão tổ thoáng cái đen xì, lão phất tay, lại có người dâng lên thêm một chiếc Càn Khôn khác.
“Vẫn là không đủ.”
Huyền Minh lão tổ cố cười nói: “Đạo hữu ra giá đi.”
“Toàn bộ.”
“Toàn bộ!?”
Lông mày Huyền Minh lão tổ giật ngược, mấy người khác cũng lộ ra khuôn mặt tức giận.
“Ý của đạo hữu chẳng nhẽ là muốn toàn bộ Huyền Minh tiên thành?”
“Đúng rồi đấy.”
“Ha ha ha…” Huyền Minh lão tổ đột nhiên giận quá thành cười: “Tiểu tử, làm người chớ quá tham lam.”
“Ài!” Cố Thanh Phong khẽ thở dài nói: “bổn đế hiếm lắm mới đại phát từ bi một lần đấy, đang định để cho các ngươi lấy tiền đổi mạng. Nhưng cho các ngươi cơ hội, các ngươi lại không biết dùng! Đã vậy bổn đế đành phải giết các ngươi trước, sau đó tự mình cướp lấy Huyền Minh tiên thành thôi.”
“Kết trận!”
Huyền Minh lão tổ thấy không nói chuyện được, lập tức ra lệnh một tiếng đánh đòn phủ đầu.
Đám thủ hạ kia phân ra tứ phía, hình thành một vòng vây quây lấy Cố Thanh Phong. Trên người mỗi người đều bùng nổ tiên quang chói mắt, bốc thẳng lên trời.
Ruỳnh ruỳnh!
Huyền Minh tiên thành phát ra một tiếng nổ vang như động đất.
Vô số phù văn chằng chịt kín mít lan ra khắp mặt đất, nối thành từng mảnh, dựng lên một toà cấm trận. Khi tất cả phù văn tập chung đến chung tâm thành, một luồng hàn quang khủng bố xuất hiện đâm thẳng lên trời.
Trong hàn quang ngút trời đấy đột nhiên có một bóng hư ảnh chậm rãi xuất hiện, từ dưới đất từ từ dâng lên.
Trong ánh mắt khiếp sợ chăm chú của mọi người, cả toà Huyền Minh tiên thành nổ vang, cấm trận chi quang như mưa rơi xuống.
Một luồng thần uy khủng bố khó miêu tả thành lời khuếch tán ra xung quanh, ngay sau đó là một luồng hàn khí như muốn đông cứng cả không khí cũng kéo đến.
Tất cả những thứ này đều từ bóng mờ hư ảnh kia phóng ra ngoài.
Đợi hàn quang tản đi, hư ảnh chậm rãi ngưng thật, mọi người rốt cuộc cũng thấy rõ diện mạo thật của nó, ngờ đâu chính là một bức tượng đá Huyền Minh quy cực lớn!
Mai rùa che khuất trời, bốn chân như bốn cây cột trời, gánh trời chống đất.
So với con Huyền Minh quy lúc trước Cố Thanh Phong thấy thì hỉnh thể khác nhau một trời một vực.
Thấy tượng đá đã xuất hiện, Huyền Minh lão tổ lộ ra nụ cười đắc ý, ngay sau đó phi thân bay lên trên tượng đá Huyền Minh quy.
Hai tay kết pháp quyết, một luồng hơi thở khó hiểu thần bí xuất hiện, lão vỗ mạnh hai tay lên mai rùa.
Ầm ầm!
Bằng mắt thường có thể nhìn thấy được hàn quang bao trùm lấy toàn bộ tượng đá, một lát sau, tượng đá sống dậy!
Tượng đá triệt để biến thành một con Huyền Minh quy khổng lồ sống động như thật. Uy năng khủng bố từ trên người nó lan ra, làm cho người ta cảm thấy như đang giáp mặt với tiên vương!
Thật ra Huyền Minh lão tổ đã sớm làm tốt chuẩn bị nếu không nói chuyện được rồi. Sống lăn lộn nhiều năm đến thế, phàm ai chả chuẩn bị sẵn đường lui nước bước, đã là ăn sâu vào trong xương tuỷ.
Bức tượng đá Huyền Minh quy khổng lồ này chính là lá bài tẩy của lão, là kết quả trong suốt những năm tháng làm ăn lão kiếm được.