Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma - Chương 1026
Chương 1026: Nếu Người Đến Là Cố Thanh Phong Thì Phải Làm Sao Giờ?
Cô gái áo đỏ bị đẩy ra thì bất mãn nói: “Phu quân, tự nhiên chàng đẩy người ta ra làm gì?”
“Khối ngọc này có chứa một luồng hơi thở của Đặng Thái, bây giờ ngọc bội vỡ, chứng tỏ Đặng Thái đã chết!”
Cô gái áo đỏ chấn động: “Đặng Thái chính là thủ hạ số một của phu quân. Tuy mới chỉ là Chuẩn tiên vương vừa mới thăng cấp, nhưng dù sao đó cũng là Chuẩn tiên vương. Lúc trước chẳng phải chàng phái hắn đi tìm hung thủ sát hại Tả Huyên sao? Chẳng lẽ vẫn là do tên hung thủ kia giết?”
Sắc mặt Huyền Minh lão tổ càng đen: “Xem ra Huyền Minh thuỷ vực ta sắp đón một con cường long đến rồi đấy.”
“Vậy phải làm sao giờ? Tên này giết được Đặng Thái, thực lực chắc chắn phi phàm e rằng khó đối phó.”
Huyền Minh lão tổ cười lạnh một tiếng: “Từ xưa cường long không áp được địa đầu xà, lão tổ ta ở đây đã buôn bán lâu thế rồi, bất luận là nhân thủ hay là bố trí, trong vòng cảnh giới Chuẩn tiên vương, không ai ở Huyền Minh có thể đánh bại ta!”
“Thế…” cô gái áo đỏ ngập ngừng muốn nói lại thôi, thỏ thẻ: “Thế nhỡ đối phương không phải Chuẩn tiên vương, mà là tiên vương thì sao?”
Trên mặt Huyền Minh lão tổ vẫn mang theo nụ cười nắm chắc phần thắng trong tay: “Vậy lão tổ ta đây phải quét giường dọn chiếu nghênh đón, tặng quà xin lỗi, dâng lên một lượng lớn vàng bạc của cải cùng với thiếp thất. Nếu làm cho tiên vương kia vui lòng, từ nay về sau có thêm ngọn núi vững chắc để dựa.”
Cô gái áo đỏ: “…”
“Vậy nếu đối phương tham lam vô độ thì sao?”
“Hừ, nàng cho rằng lão tổ ta đây lăn lộn kiếm sống ăn nên làm ra ở sông pháp tắc này là nhờ vào đâu? Phải nhớ khắc cốt vào, muốn đứng vững chân ở chỗ này, dựa vào dũng khí của bản thân vĩnh viễn không làm được. Mấu chốt ở đây là cách đối nhân xử thế!”
“Tiên vương thì có làm sao? Lão tổ ta năm nào cũng tặng quà cho các đại tiên vương. Nếu có người dám động vào ta thật, những tiên vương đã thu tiền kia rồi sẽ đồng ý hả?”
Cô gái áo đỏ vẫn có chút lo lắng: “Nhưng những tiên vương kia có bao giờ cho chàng vào mắt đâu…”
“Đúng là góc nhìn của nữ nhân! Nàng thì biết cái gì, bọn họ không để ta vào mắt, không sao hết, chỉ cần họ để tiền vào mắt là được. Lão tổ ta hàng năm tặng lễ, các tiên vương năm nào cũng được không tiền. Nhận lắm thành quen, cho nên chỉ cần lão tổ ta năm nay không đưa, họ sẽ cảm thấy mình bị thua thiệt, tiền vốn thuộc về mình bị người khác động vào mất rồi.”
“Nàng nói xem các tiên vương kia có đồng ý hay không?”
Cô gái áo đỏ bừng tỉnh đại ngộ, đây là quen thói thành tự nhiên phải thế, khi nhận tiền đã thành lệ, thế không tặng sẽ bị xem là có tội.
Không đưa các tiên vương sẽ thấy mình bị thiệt.
Cho nên động vào Huyền Minh lão tổ giống như động vào đường tiền của các tiên vương, các tiên vương tất nhiên là không thể nào đồng ý được.
“Phu quân, chàng quá là cao minh.”
Huyền Minh lão tổ cười tự đắc.
Chẳng qua lão vĩnh viễn không ngờ được rằng, kẻ địch của lão không phải Chuẩn tiên vương, cũng không phải Tiên vương, mà chỉ là một kim tiên mang theo bảy món binh khí tiên vương, Cố Thanh Phong.
Nếu sau này lão còn sống được, thế cách hành sử của Huyền Minh lão thổ có thêm một cái.
Chuẩn tiên vương đến, đánh.
Tiên vương đến, tặng quà.
Cố Thanh Phong đến… Thôi tốt nhất hắn đừng đến.
Đúng lúc này, Huyền Minh lão tổ đột nhiên có cảm giác.
“Kẻ giết Đặng Thái đến rồi!”
Lão sống dai sống dài, trong thành trận pháp và ám tuyến nhiều nhung nhúc. Chuyện lớn chuyện nhỏ đều không thể thoát khỏi tầm mắt lão được.
Ngay vừa rồi lão cảm ứng được trong thành có một người nhiễm khí tức của Đặng Thái.
“Để lão tổ ta xem, cong rồng qua sông này có lai lịch gì nào.”
…
Ngay khi Cố Thanh Phong đặt chân vào Huyền Minh tiên thành, người ở cửa thành đã bùng nổ.
Nguyên bản trước cửa thành đang xếp một hàng dài, từng tiên nhân một muốn đi vào trong thành đều cẩn phải thẩm tra tư cách cẩn thận, hơn nữa phải ghi lại thời gian ở lại trong thành, sau đó nộp phí mới được phép đi vào.
Đương nhiên ở đây chỉ có dưới tiên vương. Nếu tiên vương đến đây, có thể đi luôn vào đường siêu tốc, không cần nộp phí.
Nhưng khi Cố Thanh Phong vừa đến quy củ đã bị phá vỡ.
Phía sau lưng hắn toả ra bảy luồng tiên quang ngút trời, màu sắc khác nhau, uy năng như biển. Nơi hắn đi qua, không trung run lên bần bật, pháp tắc va vào nhau loảng xoảng.
Bảy luồng tiên quang do chính bảy món binh khí tiên vương toả ra, chúng nó quây thành một vòng tròn ở ngay sau lưng Cố Thanh Phong, giống như một thần luân đang nở rộ hào quang.
Trước cửa thành còn đang ồn ào nhốn nháo ngay lập tức rơi vào một khoảng yên tĩnh đến quỷ dị. Nói thật ngay cả tiên vương xuất hiện cũng không được thế này.
Đám đông ai nấy ánh mắt đều đờ đẫn nhìn chăm chăm. Ngay cả binh lính canh cổng cũng quên động tác trên tay, ngơ ngác nhìn Cố Thanh Phong chậm rãi đi đến.
Cố Thanh Phong không xếp hàng, lướt thẳng qua cả đám người đang xếp hàng, đi về phía cửa thành.
Những tiên nhân xếp hàng kia không một ai lên tiếng, không một người bất mãn, thậm chí còn chủ động tránh ra, để tránh bị binh khí tiên vương ngộ thương.
Đi đến cửa thành, binh lính đứng đấy muốn nói lại thôi, không biết có nên thu phí hay không.
Không thu phí, không tuân theo quy tắc.
Nhưng nếu thu phí, người này mang bảy món binh khí tiên vương đến đây, điệu bộ đỉnh của chóp này ai dám đi lên thu tiền hắn chớ?