Suối Tiên Của Xu Nữ - Chương 157
Chương 157
Không ai biết Xu Xu và Thuận Hòa đế nói gì ở trong đại điện, chỉ biết Thuận Hòa đế cho tất cả người trong đại điện lui ra. Một canh giờ sau, Thuận Hòa đế gọi Triệu quý phi tới, chờ khi Triệu quý phi và Xu Xu ra, sắc mặt Triệu quý phi cũng không quá tốt, Xu Xu trở về Đông cung, Triệu quý phi trở về tẩm cung hoàng đế. Sau nửa canh giờ, hoàng đế mới cho nhóm cung tì đi vào hầu hạ, khi cung tì đi vào hầu hạ thì phát hiện sắc mặt hoàng đế không tốt lắm, mọi người đều cho là Xu Xu hỏi đến việc triều chính, chọc cho đế vương tức giận, một chuyến đi này, hướng gió trong cung hơi xảy ra thay đổi.
Chỉ là Xu Xu là thái tử phi, cho dù người ta đi đến trước mặt đế vương hỏi chuyện của thái tử chọc cho đế vương tức giận, người trong cung cũng không dám chậm trễ, rốt cuộc thái tử phi có thai, còn sắp sinh.
Đã mấy ngày rồi Triệu quý phi cũng không đến Đông cung, thậm chí trong cung còn tưởng thái tử phi thất sủng hoặc là thái tử ở biên thành xảy ra chuyện.
Xu Xu trở lại Đông cung, cái gì cũng chưa nói, mỗi ngày vẫn như thế đấy, chỉ có mấy cung tì bên người mới biết được sau khi thái tử phi về Đông cung, ngày ngày ở trong dược phòng phối dược.
Chuyện này qua vài ngày, Triệu quý phi mới qua Đông cung thăm thái tử phi, không cho cung tì vào trong hầu hạ, cho nên không người nào biết thái tử phi nói gì với Triệu quý phi.
Chỉ có Trân Châu Linh Lung biết được sau khi Triệu quý phi tới, thái tử phi không ở đó mà đi đến dược phòng.
Hơn nữa ngày sinh dự tính của thái tử phi chính là mấy ngày tới, toàn bộ người trong Đông cung đều căng thẳng.
Thời điểm Xu Xu bắt đầu sinh còn cách giao thừa nửa tháng, nàng dậy sớm ăn bữa sáng, đang muốn Trân Châu đỡ nàng đi dạo một vòng ở đình viện, đột nhiên cảm giác bụng từng trận căng thẳng cùng đau đớn, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi bắt đầu lấm tấm, tay đỡ bụng dưới khiến bọn nha kinh hãi tột cùng, ngược lại nàng vô cùng bình tĩnh hít một hơi thật sâu, lập tức kêu: “Trân Châu, đi mời nữ y, thái y cùng các bà mụ lại đây.”
Sắc mặt Trân Châu căng thẳng, biết thái tử phi sắp bắt đầu sinh, vội vàng gọi đám Linh Lung Hạnh Nhi Linh Thảo đến, sau đó bắt đầu phân phó.
Qua nửa canh giờ, nữ y, còn có thái y cùng với bà mụ mời từ ngoài cung đều tới Đông cung.
Ngay cả Triệu quý phi cũng tới Đông cung, tinh thần căng chặt, nhìn thấy Xu Xu còn đang chậm rãi đi bộ trong đình viện, Triệu quý phi vội nói: “Nhanh vào trong, nhóm nữ y đã chuẩn bị tốt phòng sinh, có cảm thấy không thoải mái chỗ nào không?”
Xu Xu lắc đầu, “Nương nương đừng lo lắng, thời gian mang thai ta vẫn luôn rất chú ý, sẽ không có vấn đề gì.”
Không chỉ riêng Xu Xu, còn có thái y trong cung mỗi ngày đều sẽ đến xem mạch cho Xu Xu, ngay cả đồ ăn cũng đều chú ý, thai vị cũng rất bình thường.
Thái y cùng nhóm nữ y bắt mạch cho Xu Xu, Xu Xu trở về phòng sinh, nhóm nữ y làm kiểm tra cho Xu Xu, đã hơi thấy hồng, nhưng mà còn tốt, miệng tử cung chưa mở ra toàn bộ, vị trí thai nhi cũng bình thường, chỉ chờ miệng tử cung mở ra toàn bộ, có thể thuận lợi sinh ra thai nhi.
Đau từng cơn từng đợt, Xu Xu vẫn còn có thể chịu đựng được. Cố gắng nở nụ cười nhìn mọi người. Tất cả mọi người đang vô cùng khẩn trương, sắc mặt đều lo lắng cho nàng.
Tới buổi trưa Xu Xu vẫn theo lẽ thường ăn cơm trưa, mới vừa ăn xong, cơn đay càng thêm dồn dập, Xu Xu cũng có vẻ có chút không cố được, nước ối cũng vỡ, được nhóm nữ y đỡ vào phòng sinh, từng nhóm cung tỳ cùng nước nóng liên tục ra vào phòng. Trong phòng lại chỉ còn lại âm thanh nỉ non của thai phụ cùng tiếng động viên của các nữ y, bà mụ.
Chưa đến nửa canh giờ, bên trong truyền đến thanh âm khóc vang dội của trẻ con.
Khuôn mặt ai nấy đều nhẹ nhõm vui mừng.
Nhóm nữ y vui mừng đi ra, phát hiện Thuận Hòa đế chờ ở đại điện, vội quỳ xuống thỉnh an, “Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, thái tử phi nương nương sinh hạ một tiểu hoàng tôn.”
Trưởng tôn đầu tiên của hoàng gia, đích trưởng tôn, thân phận tôn quý.
Xu Xu cũng không biết tình huống bên ngoài, nàng nhìn đứa trẻ nằm bên người, lúc trước thím, còn có Đại tẩu sinh con nàng từng gặp qua, đứa trẻ mới sinh sẽ có chút nhăn nhúm, nhưng bảo bảo nằm ở bên người nàng lại không giống, da thịt trắng nõn, mới sinh đã có rất nhiều tóc, khuôn mặt cực kỳ giống thái tử điện hạ.
Nhớ tới thái tử điện hạ đang biên thành, chuyện trong cung và tình huống của phụ vương, trong lòng nàng nhịn không được nhíu chân mày lại. Thật sự cảm thấy trống trải.
“Thái tử phi nương nương, xin chúc mừng.” Trong phòng sinh, nhóm cung tì cũng đều quỳ xuống, trên mặt tất cả đều mang vẻ vui mừng.
Xu Xu ôn hoà nói: “Đều đứng lên đi.”
Xu Xu sinh sản rất thuận lợi, chờ đến khi phòng sinh được dọn sạch sẽ, Xu Xu cũng thay quần áo sạch, tiểu hoàng tôn trong tã lót cũng được ôm ra ngoài rửa mặt, Thuận Hòa đế nhìn tiểu hoàng tôn trong tã lót, hai mắt chứa đựng ôn nhu.
Thuận Hòa đế rất nhanh rời đi, để Triệu quý phi ở lại Đông cung hầu hạ.
Sau khi tiểu hoàng tôn được tắm rửa sạch sẽ thì về lại bên người Xu Xu, vốn Triệu quý phi đã tìm nhũ mẫu cho tiểu hoàng tôn, nhưng không dự đoán được tiểu hoàng tôn cũng không chịu phối hợp, đứa bé mới sinh đói cũng không hé răng, không chịu ăn, làm cho bà vú cũng như lâm trận mồ hôi đầy đầu, cuối cùng vẫn là Xu Xu dựa vào gối mềm nói: “Ôm lại đây để ta thử xem.”
Thật ra Xu Xu cũng càng muốn bản thân nuôi nấng hài tử, chỉ là quy củ trong cung như thế, không có phi tần nào tự cho hài tử uống sữa cả.
Hiện tại hoàng tôn không chịu uống sữa của bà vú, vậy cũng không có cách nào.
Triệu quý phi bảo vú nuôi ôm hài tử đến cho thái tử phi, không nghĩ tới, hài tử vừa đến trong lòng ngực thái tử phi đã cúi đầu nhỏ tìm sữa uống.
Xu Xu sinh sản thuận lợi, thông sữa cũng cực kỳ thuận lợi, hài tử chỉ mới vừa ăn một lát sữa đã về.
Xu Xu nhìn hài tử trắng nõn trong lòng ngực, đáy lòng mềm mại.
“Tính tình tiểu hoàng tôn giống y như thái tử điện hạ.” Triệu quý phi lẩm bẩm, “Hoàng thượng từng nói với thần thiếp, khi thái tử điện hạ còn nhỏ cũng không chịu uống sữa của vú nuôi, phải dùng muỗng đút từng muỗng sữa dê cho ăn.”
Chờ đến khi tiểu hoàng tôn ăn uống no đủ ngủ ở bên người Xu Xu, Triệu quý phi cũng đi qua tẩm cung của Thuận Hòa đế.
Tẩm cung to như vậy cũng chỉ có mình Thuận Hòa đế ngồi ở sau bàn, ông ấy đang lật xem tấu chương, nhưng một lúc lâu cũng chưa động. Tuy Thuận Hòa đế vẫn uy nghiêm như cũ, nhưng hai bên tóc mai đã hoa râm, không biết Triệu quý phi nhớ tới cái gì, hốc mắt có chút ướt át, bà đi vào đại điện, Thuận Hòa đế ngẩng đầu, “Hài tử kia như thế nào?”
Triệu quý phi đi qua cười nói: “Giống y như đúc thái tử điện hạ, ngay cả uống sữa cũng giống, không chịu uống của vú nuôi.”
Biểu tình Thuận Hòa đế hoảng hốt, nhớ tới bộ dáng khi còn nhỏ của Liễm Chi.
“Hoàng Thượng…” Ấn đường Triệu quý phi hơi nhíu lại, muốn nói gì lại thôi.
Thuận Hòa đế hoàn hồn, hỏi Triệu quý phi, “Chuyện giao cho ngươi đã làm xong?”
Triệu quý phi vội gật đầu, “Thần thiếp đã làm xong.”
Thấy bộ dáng Thuận Hòa đế cau mày, bà ấy cũng không nhiều lời vì trong lòng đang nghĩ tới chuyện khác.
…
Tin tức thái tử phi sinh hạ hoàng trưởng tôn rất nhanh truyền khắp trong kinh thành.
Vào lúc Xu Xu mới mang thai, Phó Liễm Chi đã tìm cho hài tử một cái tên, Phó Hạo, ý là cuồn cuộn vô biên.
Xu Xu cũng bắt đầu an tâm ở cữ, Phó Hạo cực ngoan, mỗi ngày ăn no rồi ngủ, không khóc không nháo, tỉnh lại cũng chỉ nằm ở bên cạnh Xu Xu, qua mười ngày hắn cũng sẽ trợn mắt, đôi mắt hắn cũng giống Phó Liễm Chi, tiểu hài tử nho nhỏ nhìn có chút cao lãnh, chỉ có khi đối mặt với Xu Xu, hắn mới lộ ra tươi cười.
Qua nửa tháng chính là giao thừa, giao thừa lần này, Xu Xu phải ở cữ, sợ trúng gió, nên không ra cửa, chỉ có mấy người Trân Châu cùng với Xu Xu trải qua giao thừa ở Đông cung.
Mười lăm tháng giêng, Xu Xu ở cữ xong, Phó Hạo trưởng thành một chút, bộ dáng nảy nở, da thịt hoàn toàn giống Xu Xu.
Trong lúc ở cữ, Thuận Hòa đế và Triệu quý phi cũng qua đây xem qua vài lần, Thuận Hòa đế tiều tụy không ít, các vị đại thần đều cho là bệ hạ lo lắng tình huống ở biên thành.
Sau khi ở cữ xong, biên thành truyền đến tin vui, trận đầu thái tử đối chiến với Phùng Bắc vương giành được thắng lợi, Phùng Bắc vương thuần phục không ít tuyết lang dùng trên chiến trường, nhưng những tuyết lang đó nhìn thấy A Lỵ và tiểu Bạch thì hai cổ run run, không chịu tiến lên, cho dù bị cưỡng ép tiến lên cũng bị làm cho trọng thương, đều kẹp chặt đuôi chạy tứ tán.
Nghe biên thành truyền đến tin tức tốt , Xu Xu cũng yên tâm không ít.
Hết ở cữ ngày thứ ba, ngày tiếp theo dậy sớm, Xu Xu mới vừa cho Phó Hạo uống sữa xong, vào nhà đổi quần áo, da thịt nàng như ngọc, sau khi sinh hạ Phó Hạo nửa tháng cơ bản đã khôi phục dáng người trước kia, vòng eo tinh tế, mặt như hải đường.
Qua hơn một canh giờ, Xu Xu mới vừa ru Phó Hạo ngủ xong, bỗng nhiên Trân Châu trắng bệch xông vào, “Thái tử phi, đã xảy ra chuyện không tốt, sáng nay sau khi hoàng thượng hạ triều bỗng nhiên té xỉu, lúc này thái y đều đi qua, không biết tình huống ra sao.”
Xu Xu rũ mắt xuống, “Biết rồi, ngươi đi xuống trước đi, ra bên ngoài bảo nhóm cung tì không cần kinh hoảng.”
Trân Châu thấy bộ dáng trấn định của thái tử phi, trong lòng cũng bình tĩnh trở lại.
Chuyện Thuận Hòa đế té xỉu, trong cung rất nhanh đã biết được, lòng người hoảng sợ, Xu Xu chờ ở Đông cung, nhìn tẩm cung trống rỗng, sắc mặt hơi trắng bệch.
Sau nửa canh giờ, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến âm thanh ồn ào, còn có tiếng vũ khí va chạm, cùng với thanh âm hoảng sợ của nhóm cung tì.
Rất nhanh, có thị vệ đi vào trong tẩm cung, sau khi nhìn thấy Xu Xu cũng không làm khó, chỉ nói: “Thái tử phi nương nương, mời ngài cùng tiểu hoàng tôn qua đại điện một chuyến.”
Xu Xu đứng dậy, đi vào buồng trong ôm Phó Hạo đi theo thị vệ này rời khỏi Đông cung.
Trên đường đi thị vệ trưởng nhịn không được nhìn thái tử phi vài cái, cũng không cho người bên dưới làm khó thái tử phi, chỉ là trong lòng khó tránh khỏi nói thầm, dung mạo như vậy, khó trách chủ tử nhớ thương, thậm chí dặn dò bọn họ không được làm thái tử phi cùng tiểu hoàng tôn bị thương, ngay cả tiểu hoàng tôn cũng không cho phép bị thương tổn, nếu là hắn, sẽ nhổ cỏ tận gốc, tiểu hoàng tôn cũng không nên buông tha.
Xu Xu ôm Phó Hạo, Phó Hạo không khóc không nháo nằm trong tã lót.
Rất nhanh đã đến tẩm cung của Thuận Hòa đế, trong đại điện đã có không ít người, các phi tần của đế vương, Triệu quý phi đều chờ ở đó, chỉ có mẫu phi của Nhị hoàng tử là Ninh phi vắng mặt.
Sắc mặt Triệu quý phi không tốt lắm, nói với nam nhân đưa Xu Xu đến đây: “Thái thống lĩnh, ngươi thật to gan, cầm tù bổn cung và nhiều phi tần ở chỗ này là có ý gì! Giờ phút này hoàng thượng bệnh nặng, các thái y còn chưa đến đông đủ, ngươi lại phong tỏa tẩm cung hoàng thượng là muốn làm gì?”
Hành động này của Thái thống lĩnh đã nói cho mọi người ở đây chuyện là như thế nào.
Sắc mặt các phi tần còn lại cũng đều hoảng sợ lên.
Triệu quý phi nhìn thấy Xu Xu cùng tiểu hoàng tôn cũng bị thị vệ áp lại đây, sắc mặt càng thêm không tốt.
Thái thống lĩnh mời Xu Xu đến đây cũng không tức giận, chỉ cười nói: “Mời quý phi nương nương chờ một lát, hoàng thượng bệnh nặng, phi tần hậu cung không được tham gia chính sự, tự nhiên phải đợi Nhị hoàng tử đến đây.”
Lời này vừa nói ra, Triệu quý phi cười lạnh một tiếng, cũng không hề nói gì khác.
Xu Xu lên tiếng: “Nếu như thế, ta vào bắt mạch giúp hoàng thượng trước.”
Thái thống lĩnh lại dùng kiếm ngăn ở trước mặt Xu Xu, “Thái tử phi, ngài vẫn nên chăm sóc tiểu hoàng tôn cho tốt trước đi, bên trong có Thái Y viện sử đang bắt mạch giúp hoàng thượng, không phiền thái tử phi nhọc lòng.”
Triệu quý phi đang tức giận định lên tiếng thì bên ngoài Nhị hoàng tử Phó Lệ Nguyên cùng Ninh phi đến, khí sắc Ninh phi không tồi, trang dung chỉnh tề, đi vào đại điện nhìn thấy phi tần bên trong, bà ta lộ ra một nụ cười đắc ý, đấu mấy năm nay, kết quả không phải những người này đều bị bà ta trấn áp, chờ nhi tử của bà ta lên hoàng vị, bà ta trở thành thái hậu, nhất định phải để Triệu quý phi chôn cùng Thuận Hòa đế.
Bàn tính trong lòng Trữ phi gảy không tệ, đợi đến khi bà ta đi đến bên người Triệu quý phi, Triệu quý phi cười lạnh nói: “Ninh phi thật sự là làm bộ làm tịch, hiện giờ hoàng thượng hôn mê bất tỉnh, vậy mà ngươi còn có tinh lực trang điểm.”
Trữ phi nhướng mày nói: “Triệu quý phi đừng có bôi nhọ bổn cung, bổn cung nghe nói hoàng thượng bệnh nặng, lúc này mới chạy tới.”
“Được rồi, đừng nói nữa.” Phó Lệ Nguyên lạnh nhạt nói, “Ta vào nhìn phụ hoàng trước.”
Phó Lệ Nguyên đi vào tẩm cung, viện sử Thái Y viện còn có mấy thái y nổi danh ở Thái Y viện đều đang ở chỗ này, đang thương lượng.
Phó Lệ Nguyên đi qua nói: “Vi viện sử, thân thể phụ hoàng ta như thế nào?”
Mặt Vi viện sử lộ vẻ khó xử, âm thanh Phó Lệ Nguyên lạnh lùng: “Vi viện sử có ý gì? Hiện giờ phụ hoàng bệnh nặng, thái tử lại đánh giặc ở biên thành, trong cung chỉ có bổn điện mới có thể chủ trì đại cục, chẳng lẽ ngươi còn muốn lừa bệnh tình của phụ hoàng? Rốt cuộc phụ hoàng ta bị bệnh gì?”
Lúc này Vi viện mới cuống quít quỳ xuống nói: “Hồi bẩm Nhị hoàng tử, lục phủ ngũ tạng của hoàng thượng suy yếu, giống như bị trúng độc, chỉ là thái y trong cung không quá hiểu biết độc, mong Nhị hoàng tử mời thái tử phi qua giúp nhìn một chút.”
Phó Lệ Nguyên trầm mặc một lát, ra đại điện nói với Xu Xu: “Làm phiền thái tử phi bắt mạch giúp phụ hoàng.”
Xu Xu gật đầu, cũng không nhiều lời với Nhị hoàng tử, định đưa Phó Hạo đang ôm trong lòng cho Triệu quý phi, nào ngờ lại bị Phó Lệ Nguyên duỗi tay ngăn lại, hắn ta nói: “Để ta ôm hắn cho.”
Xu Xu ngẩng đầu, nhìn Phó Lệ Nguyên, sắc mật Phó Lệ Nguyên không đổi.
Triệu quý phi tiến lên nói: “Không phiền Nhị hoàng tử, vẫn là để bổn cung ôm đi.”