Số 13 Phố Mink - Chương 3114
Chương 3114: Tang lễ của Thần (1)
Darien cũng đã từng cũng là một người thanh niên ngay thẳng.
Hắn không có sự phân chia tuyệt đối đối với khái niệm thiện và ác, khinh thường việc che giấu bản thân, thích đi thẳng về thẳng, cho dù lúc trước khi đối mặt với Karen thì cũng lao lên liều mạng mà không có chút do dự.
Bây giờ hắn lại trở nên khéo đưa đẩy.
Tất cả sự thay đổi đều bắt nguồn từ buổi tiếp xúc thân mật với đống phân ngựa trong chuồng ngựa trang viên Ellen ngày đó.
Từ thời khắc kia trở đi, Darien đã không còn như xưa.
Nhưng mà Alfred cũng không cho rằng là bởi vì hành vi bắt nạt “chốn công sở” của mình dẫn đến tính tình của Darien thay đổi, ngược thì Alfred cảm thấy là mình đã rất quan tâm đến Darien mà thành công mở ra cánh cửa trong lòng của kẻ đáng thương không có tuổi thơ này, để Darien có thể có cuộc sống mới.
Sau khi phát ra lời thề, truyền thừa lập tức mở ra mà hoàn toàn không có chút chần chờ hay trì hoãn nào.
Còn về chuyện lời thề có báo ứng hay không thì Darien vốn cũng chẳng thèm để ý, tuyên thệ với Thần Sinh Mệnh thì có liên quan gì với Kỵ Sĩ Trật Tự như mình?
Chỉ đáng thương cho cái truyền thừa Sinh Mệnh này, trong khoảng thời gian một ngày ngắn ngủi vậy mà gặp phải hai lần truyền nhận liên tục.
Sau khi Renaos tiếp nhận truyền thừa thì có thể thuận thế thành Thần sau khi kỷ nguyên mới mở ra; chờ đến lúc truyền lại cho Darien thì đoán chừng cũng chỉ có thể giúp Darien ngưng tụ ra một mảnh vỡ Thần cách.
Trên con đường tu hành thì bất cứ con đường tắt nào ngoại trừ con đường bình thường thì đều sẽ mang đến tác dụng phụ cực lớn, rõ ràng đó chính là giảm thấp giới hạn cao nhất, bóp chết tương lai.
Nhưng Darien cũng không thèm để ý chuyện này, dù sao nếu nói cho đúng thì hắn chỉ là một con rối bị Karen nắm quyền sinh tử trong tay, có thể mượn dùng sức mạnh từ Karen thông qua việc cầu nguyện;
Cho nên, hắn cũng không tồn tại vấn đề giới hạn cao nhất, chỉ cần Karen có thể luôn đứng ở phía trước hắn vậy thì giới hạn cao nhất của Karen chính là là giới hạn cao nhất của hắn.
Bởi vậy, trước mắt không cần quan tâm đến tác dụng phụ gì cả, nhét đầy cái dạ dày rồi nói sau, sau khi nâng cao cảnh giới của mình thì ít nhất lần sau có chuyện lớn xảy ra cũng không cần phải đi dạo phố mua dầu xoa bóp cùng với Neo.
Cành cây được Darien dựng lên, nhánh cây tăng trưởng nhanh chóng lớn thành một cây đại thụ che trời ở trên mặt biển.
Hắn vốn đã chiếm được không ít di sản của Cây Sinh Mệnh khi Ky Sĩ Đoàn công phá Vườn Sinh Mệnh, lần này lại nhận được truyền thừa của Thần để cho hắn không khỏi ước mơ về sau sẽ trồng ra một Cây Sinh Mệnh mới ở trong trang viên Ellen.
Sợi rễ của cây đại thụ tràn ra phía dưới mặt biển, lít nha lít nhít phức tạp như mạng nhện, kết ra những đốm sáng óng ánh thuận theo cơn sóng mà lan ra bốn phía, những thứ này là tinh hoa sinh mệnh, mang lại sinh mệnh cho vùng biển xung quanh, không bao lâu sau thì vùng biển vắng lặng đã trở nên phong phú cá tôm và trở nên vô cùng náo nhiệt.
“Có lẽ, đây mới là chân lý của pháp tắc Sinh Mệnh, cướp đoạt, có thể để cho mình trông có vẻ càng hùng mạnh hơn; nhưng nếu như hướng ánh mắt nhìn lâu dài hơn một chút thì sự truyền bá và ban tặng này mới có thể để Sinh Mệnh chỉnh thể càng khoẻ mạnh hơn.”
Darien cười cười, hắn đưa tay nhẹ nhàng gõ gõ lên trán của mình, tự giễu nói:
“Ôi, rốt cuộc ta đang giả vờ cao thâm làm cái gì đây.”
Nhưng thời gian dần trôi qua, nụ cười trên mặt Darien dần dần thu lại, trở nên nghiêm túc và thâm trầm:
“Cũng không có gì không đúng, đơn giản là Sinh Mệnh thần giáo vẫn đang luôn đi nhầm đường mà thôi.”
Truyền thừa không ngừng được truyền xuống, trên cành cây đại thụ bắt đầu kết quả.
Đây là tín hiệu thu hoạch, là niềm vui có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Nhưng mà những tôm cá vừa được thu hút đến kia, lúc đang nhảy vọt lên xung quanh rễ cây thì lại bị sợi rễ quấn quanh rút đi sự sống trong nháy mắt.
Bức tranh lập tức thay đổi, sự sống được vun xuống thế mà trở thành mồi nhử trí mạng, mà sự náo nhiệt tốt đẹp đáng trông ngóng còn chưa bắt đầu thì đã bị hiện thực giá lạnh bóp nát.
Chỉ là sự sống xung quanh đây cũng không nhiều, sau khi không còn gì để tiếp tục thu hoạch, những quả trên cây này bắt đầu tự đấu đá nuốt chửng nhau để tranh đoạt chất dinh dưỡng quý giá.
Darien thì đứng ở phía dưới, rất bình tĩnh mà quan sát.
Cảnh tượng này rất giống với việc mà Sinh Mệnh Thần Giáo vẫn đang làm trong mấy kỷ nguyên qua.
Vĩnh viễn chiếm đoạt, vĩnh viễn cướp đoạt, vì để dễ chiếm đoạt hơn mà bắt đầu chủ động chăn nuôi.
Bởi vậy, Sinh Mệnh Thần Giáo có thể sinh ra hai vị Chủ Thần.
Nhưng cho dù có hai vị Chủ Thần thì trong giai đoạn trước vẫn bị phe Ánh Sáng uy hiếp, về sau thì bị Thần Trật Tự đuổi đánh, trước mắt thì ngay cả Thần Giáo chính thống đều bị huỷ diệt.
Cuối cùng thì kẻ chiến thắng cuối cùng trong quần thể những quả trên cây xuất hiện, vẻ bề ngoài của nó có hình dạng như một quả lê, nhưng bên trong lại có màu sắc trông tựa hổ phách đang vận chuyển, sau khi truyền thừa thừa tràn vào thì nó toả ra Thần tính yếu ớt nhưng lại vô cùng hấp dẫn.
Darien phát ra một tiếng thở dài, cảm thán nói:
“Cho nên đồ mà người khác cho dù có tốt thì cuối cùng cũng không phải của mình, mà những gì miễn phí thì lại có giá đắt đỏ nhất.”
Sau một khắc, Darien phi người đến trước quả kia, đưa tay chạm vào.
Lớp vỏ ngoài của thứ trái cây kia tan rã trong nháy mắt, có một ngọn lửa xuất hiện ở phía trong, bên trong ngọn lửa là một mảnh vỡ Thần cách.
“Đây chính là lời thề để nhận lấy truyền thừa sao? Có thể…có chút sáng tạo hơn không.”
Darien cười, hắn dùng một cái tay khác vỗ vỗ mái đầu trọc lóc của mình kêu bộp bộp:
“Được, ta cho ngươi cơ hội này.”
Nói xong, hắn buông bỏ tất cả phòng ngự của cơ thể, để mặc cho cái viên Thần cách này rơi vào trong tay.
Giọng nói của Renaos vang lên trong lòng Darien:
“Chủ tiếp nhận lời thề của ngươi, đồng thời ban cho ngươi vinh dự được hiến tế linh hồn.”
Rất hiển nhiên là Renaos đã xem bản thân hắn là Thần.
Đây cũng không phải là truyền thừa gì, mà là ký sinh, hắn không muốn chết, hắn muốn chạy trốn, cho nên lựa loại phương thức này.
Darien gật gật đầu, nói:
“Có thể dâng linh hồn cho ngài là vinh quang của ta, nếu như … ngài có thể tìm thấy được nó.”
…