Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Sinh Được Người Thừa Kế Hào Môn, Tôi Huênh Hoang - Chương 8

  1. Home
  2. Sinh Được Người Thừa Kế Hào Môn, Tôi Huênh Hoang
  3. Chương 8
  • 10
Prev
Next

Chương 8: BỊ MANG VỀ

“Những người kia bắt cậu, là vì mẹ nuôi của cậu quý bà Miller, mục đích bắt cậu, để uy hiếp bà ấy làm việc gì đó.” Cố Nhạc Sán nói: “Ngày mai tôi về nước, cậu về với tôi.”

Trước đó Dịch Duy còn tính thuyết phục Cố Nhạc Sán, để anh đồng ý cho cậu ở lại nơi này sinh con, nhưng nếu chỗ này có nguy hiểm, cậu khẳng định không thể ở lại.

“Sau khi tôi về nước, mẹ tôi sẽ như thế nào?” Dịch Duy nói ra chuyện bây giờ cậu lo lắng nhất: “Đừng nói là về nước với tôi về, bà ấy chắc chắn cũng sẽ không đồng ý rời khỏi chỗ ở hiện này.”

“Tôi sẽ thuyết phục bà ấy về nước với chúng ta.” Cố Nhạc Sán nói.

“Mặc kệ bà ấy bằng lòng hay không, cậu phải trở về với tôi.” Cố Nhạc Sán nói: “Sau khi về nước, trước tiên đăng kí kết hôn.”

Trong lòng Dịch Duy rất bối rối khó xử, trước khi sinh con, cậu không muốn về nước, hơn nữa dưới tình huống biết rõ mẹ nuôi đang đối mặt với nguy hiểm, một mình về nước với Cố Nhạc Sán. Nhưng cậu mang thai, không thể mạo hiểm, cậu ở lại, rất có thể trở thành gánh nặng.

“Tôi…tôi nghĩ, chuyện kết hôn, tạm thời…” Dịch Duy bởi vì đầu óc quá hỗn loạn, không biết nên nói cái gì trước.

“Cậu không muốn kết hôn với tôi?” Cố Nhạc Sán cau mày nói: “Lẽ nào vì trong lòng cậu chưa buông bỏ được Cố Hoành, muốn đứa nhỏ trở thành con riêng? Đợi sau khi con sinh ra chúng ta có thể thương lượng chuyện ly hôn, nhưng con trai trưởng hoặc con gái trưởng của tôi, tuyệt đối không thể nào là con riêng.”

“Xin hãy nghe tôi nói xong đã.” Dịch Duy ở trong lòng tổ chức lại ngôn ngữ, rồi nhìn Cố Nhạc Sán nói: “Cách nghĩ của anh là đúng, đứa nhỏ nhất định phải được sinh ra hợp pháp, cho nên tôi sẽ kết hôn với anh, sau khi con ra đời, chúng ta cũng không thể lập tức ly hôn, tôi hy vọng chúng ta ít nhất có thể duy trì quan hệ hôn nhân trên năm năm. Nếu năm năm sau ly hôn, trước khi con 13 tuổi, mặc kệ anh hay tôi, đều không thể có đứa nhỏ thứ hai.”

“Những cái này đều có thể đợi sau khi về nước, từ từ thương lượng và thảo luận, chúng ta có thể làm một hiệp nghị chi tiết trước hôn nhân, cậu hy vọng tôi làm gì, đều liệt kê vào, có thể đồng ý tôi sẽ đồng ý với cậu, chỉ cần cậu sinh con ra.” Cố Nhạc Sán nói.

Sau khi tắm xong, Dịch Duy ngồi tựa ở đầu giường, xoa ấn đường của mình.

“Không thoải mái sao?” Cố Nhạc Sán nhìn Dịch Duy nói: “Cần đi bệnh viện không? Hay tôi gọi bác sĩ đến khám cho cậu?”

“Không cần đâu.” Dịch Duy lắc đầu nói: “Không phải thân thể khó chịu, là trong lòng lo lắng.”

“Tôi sẽ nghĩ cách xử lý thật tốt.” Cố Nhạc Sán nói.

Hai người tuy ngủ chung một giường, nhưng giường rất lớn, khoảng cách giữa hai người rất rộng.

Cố Nhạc Sán nhìn Dịch Duy không nói chuyện.

“Cố đổng, nếu mẹ tôi không chịu về nước với chúng ta, xin anh hãy nghĩ cách bảo vệ an toàn của bà.” Dịch Duy nghiêm túc nhìn Cố Nhạc Sán cầu xin nói.

“Cậu yên tâm đi, tôi sẽ không để bà ấy xảy ra chuyện.” Cố Nhạc Sán hứa hẹn nói.

“Nếu cậu thật sự có thể nói được làm được, vậy tôi cũng sẽ mong đợi một chút.” Cố Nhạc Sán nhìn cậu nói.

“Tôi sẽ làm được.” Dịch Duy nói.

Một phần nguyên nhân rất lớn Dịch Duy muốn sinh con, vì đứa nhỏ là của Cố Nhạc Sán, trong lòng Dịch Duy, Cố Nhạc Sán là một người đàn ông rất tốt, không nói đến các điều kiện xuất sắc của bản thân anh, chỉ nói đến lòng trách nhiệm của anh và vì đứa nhỏ mà đối xử với cậu rất tốt, cậu tin tưởng họ nhất định có thể cùng nhau đem đứa nhỏ nuôi dưỡng tốt.

Sáng sớm hôm sau, Cố Nhạc Sán và Dịch Duy cùng nhau đi đến nhà mẹ nuôi Dịch Duy.

Mễ Tuyết đang ở trong vườn hoa trước sân nhìn người giúp việc cắt hoa, chuẩn bị dùng những bông hoa này cắm vào bình, xoay đầu nhìn thấy Cố Nhạc Sán và Dịch Duy cùng nhau đi vào, đầu tiên là sửng sờ, rồi dùng ngón tay lướt qua màn hình trên xe lăn, khống chế xe lăn đi về phía họ.

“Ngài Cố? Đã lâu không gặp.” Mễ Tuyết sau khi chào hỏi xong với Cố Nhạc Sán, lại nhìn về phía Dịch Duy hỏi: “Các con sao lại về cùng nhau?”

“Chúng con…” Dịch Duy xoay đầu nhìn Cố Nhạc Sán, cậu không ngờ hóa ra mẹ nuôi và Cố Nhạc Sán quen nhau.

“Quý bà Miller, tôi có chút chuyện muốn nói riêng với cô.” Cố Nhạc Sán nhìn Mễ Tuyết nói.

“Được, xin đi theo tôi.” Mễ Tuyết khống chế xe lăn xoay người, dắt Cố Nhạc Sán vào phòng khách của bà.

Anna đi về phía Dịch Duy hỏi: “Đã ăn sáng chưa?”

“Ăn rồi ạ.” Dịch Duy mỉm cười trả lời.

“Dì đã làm bánh trái cây con thích ăn, muốn nếm thử không?” Anna hỏi.

“Được.” Dịch Duy gật đầu.

Sau ba tiếng, Cố Nhạc Sán và Mễ Tuyết từ trong phòng sách đi ra, Dịch Duy đang ngồi chờ trong phòng khách lập tức đứng lên đi về phía họ.

“Mẹ…” Dịch Duy nhìn Mễ Tuyết gọi.

“Xin lỗi, thiếu chút nữa liên lụy con rồi.” Mễ Tuyết áy náy nhìn Dịch Duy nói.

“Họ không làm gì con cả, con không sao.” Dịch Duy hỏi: “Mẹ, người cùng chúng con trở về nước được không?”

“Con theo ngài Cố rời đi trước, mẹ còn có vài thứ quan trọng phải thu dọn, qua hai ngày nữa mẹ sẽ trở về nước.” Mễ Tuyết nói.

“Mẹ không về chung với tụi con sao?” Dịch Duy cho rằng bà cố tình lừa cậu rời đi trước: “Con có thể đợi mẹ cùng nhau về nước.”

“Con yên tâm, mẹ sẽ không lừa con, mẹ thật sự quyết định phải về nước.” Mễ Tuyết nắm tay Dịch Duy nói: “Mẹ nhiều năm không về nước gặp cha, cũng phải về thăm ông ấy, con không cần lo lắng cho mẹ, mẹ đã nói với ngài Cố, cậu ta sẽ sắp xếp người bảo vệ mẹ về nước.”

“Được.” Mễ Tuyết vỗ vỗ tay Dịch Duy, rồi để cho Anna giúp Dịch Duy thu dọn đồ.

Lúc Dịch Duy đến chỉ mang theo một cái vali, lúc rời đi cũng chỉ có một cái vali.

Mễ Tuyết và Anna tiễn họ đến ngoài cửa lớn, sau khi nhìn họ lên xe, vẫy vẫy tay với Dịch Duy.

Kế hoạch ban đầu của Dịch Duy là, sau khi nói xong với Cố Nhạc Sán, trở về nước đăng kí kết hôn, rồi lại ra nước ngoài, ít nhất trong vòng hai năm, cậu không tính trở về nước, tạm thời cách xa khỏi phiền phức của nhà họ Cố và nhà họ Dịch, nhưng kết quả trái với ý muốn ban đầu, kế hoạch vĩnh viễn không đuổi kịp biến hóa.

Sau khi về nước, Cố Nhạc Sán mang Dịch Duy trở về nhà họ Cố, Cố Nhạc Sán nói cho cậu biết, tuy người nhà họ Cố lắm miệng, nhưng ở nhà họ Cố anh có thể cam đoan không có người nào có thể đụng được cậu.

Nhà họ Cố chiếm diện tích tương đối lớn, lấy nhà chính làm trung tâm, xung quanh đông tây nam bắc là nhà phụ, nhà chính là nơi Cố Nhạc Sán gia chủ nhà họ Cố sinh sống.

Xe lái vào nhà chính, quản gia đã mang theo người đợi nghênh đón.

Hai người Cố Hoành và Dịch Tuyên, đang dẫn theo đám bạn của họ, ở bên ngoài tiền sảnh hưng phấn thảo luận phải tổ chức tiệc đính hôn theo phong cách gì.

Cố Hoành xoay đầu nhìn thấy đại quản gia đích thân ra nghênh đón, đám người giúp việc đứng hai hàng chỉnh tề ở cửa, lại nhìn thấy mấy chiếc xe lái vào, lập tức thu lại nụ cười, nói với người khác: “Chú tư tớ về rồi, mọi người đừng ồn ào, nhanh theo tớ đi qua.”

Xe dừng lại, quản gia tiến lên trước mở cửa xe.

Sau khi Cố Nhạc Sán xuống xe, quản gia khom người nói: “Tiên sinh, hai bà chủ đang ở trong phòng khách…thương lượng việc đính hôn của cậu Cố Hoành.”

“Chú tư.” Cố Hoành gọi.

“Chú tư.” Dịch Tuyên cũng nhỏ giọng gọi, y nhìn trộm Cố Nhạc Sán một cái, rồi nhanh chóng lập tức cúi đầu.

“Chào Cố đổng.” Người khác cũng đều chào hỏi theo.

Lúc này Dịch Duy vừa vặn từ trên xe xuống, sau khi họ nhìn thấy Dịch Duy hoàn toàn sửng sờ. Trợ lý khác của Cố Nhạc Sán, đều xuống từ trên xe phía sau, trợ lý thực tập như Dịch Duy lại ngồi chung xe với Cố Nhạc Sán, họ rất khó không kinh ngạc.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 8"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online