Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Sinh Được Người Thừa Kế Hào Môn, Tôi Huênh Hoang - Chương 24

  1. Home
  2. Sinh Được Người Thừa Kế Hào Môn, Tôi Huênh Hoang
  3. Chương 24
  • 10
Prev
Next

Chương 24: KHÔNG MUỐN LÀM VIỆC

Đầu Cố Nhạc Sán rất khó chịu, vì để duy trì trạng thái tỉnh táo, ly trà nắm trong tay bị anh vô thức bóp vỡ.

“Đã không có việc gì.” Cố Nhạc Sán lắc đầu, mở mắt vỗ vỗ vị trí bên cạnh nói: “Em ngồi với anh một lát.”

“Anh đừng vỗ nữa.” Dịch Duy ngồi xuống nắm tay anh.

Cố Nhạc Sán ngồi một lát, thật sự là ngồi một lát, hai người cứ ngồi như vậy, cái gì cũng không nói. Nhưng Dịch Duy biết, không việc gì của anh, nhưng cũng không phải thật sự không có việc gì, anh khẳng định vẫn khó chịu, nhưng cậu bây giờ cái gì cũng không làm được, chỉ có thể ở bên anh như vậy.

Tầm một tiếng, Trần Mông Oánh nấu cháo và Nhan Y Vân nấu canh đều đưa đến, Dịch Duy đi ra nhận, bưng đi chuẩn bị đưa đến trước mặt Cố Nhạc Sán, hỏi anh muốn ăn hay không.

Người con gái khác nấu thức ăn đích thân bưng đến cho chồng mình ăn, then chốt còn biết rõ hai người con gái này ôm thái độ đó với Cố Nhạc Sán, tâm trạng Dịch Duy có chút phức tạp. Cậu làm không được chuyện trực tiếp vứt đi thức ăn, nhưng trong lòng rất không thoải mái, cho dù cậu và Cố Nhạc Sán không phải yêu nhau kết hôn, nhưng cậu rất nghiêm túc bồi dưỡng tình cảm sống qua ngày với Cố Nhạc Sán, cậu không rộng lượng đến mức thờ ơ với loại chuyện này.

Cố Nhạc Sán nhìn Dịch Duy im lặng một lát hỏi: “Em thật sự dám bưng đến trước mặt anh, vậy em hy vọng anh ăn bát nào?”

“Hai cô ấy cãi nhau như thế…tôi bèn…cho nên đã đồng ý…” Dịch Duy ở trong lòng do dự một lát nói: “Dù sao tôi…tôi cảm thấy, đầu bếp nhà họ Cố nấu, cũng không thua cái này.”

“Vậy cầm ra ngoài để cho người khác ném đi.” Cố Nhạc Sán nói: “Em không cần phải để ý hai cô gái kia, anh đã nói với quản gia, sau này không cho phép hai cô ta bước chân vào nhà chính nữa.”

Cố Nhạc Sán dựa vào lý do Dịch Duy nói anh bị bệnh, dứt khoát cho bản thân nghỉ phép mấy ngày không đi công ty, ở nhà nghỉ ngơi.

Thực ra Cố Nhạc Sán không muốn làm việc, không muốn nhìn thấy mặt người khác, chỉ muốn nói chuyện với Dịch Duy anh anh em em, và bồi dưỡng tình cảm với đứa nhỏ.

Hoa quế và hoa cúc đang vào mùa nở rộ, Cố Nhạc Sán lấy lý do dưỡng thân thể, vào sống ở vườn Thanh Khê, anh có thể ôm Dịch Duy dính cả ngày, nếu không phải một ngày ba bữa còn phải ăn cơm, anh cũng không muốn buông tay.

Hai cụ bà ở trong nhà biết, Cố Nhạc Sán không cho phép Trần Mông Oánh và Nhan Y Vân tiến vào nhà chính, trong lòng hiểu rõ hai người này hoàn toàn không có hy vọng nữa. Nhưng các bà cũng không đánh tan ý nghĩ để Cố Nhạc Sán xem mắt, chủ yếu là Cố Nhạc Sán đã đến tuổi cho dù không thể có con, cũng phải kết hôn, các bà đều cảm thấy không thể nào để cho đối phương chiếm được cơ hội quyết định, dù sao vị trí phu nhân gia chủ nhà họ Cố, phu nhân chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Cố thị, khá quan trọng.

Các bà tranh thủ Cố Nhạc Sán mấy ngày nay ở nhà nghỉ ngơi, vừa vặn lại đến lúc nhà họ Cố tổ chức tiệc ngắm hoa, chuẩn bị làm một bữa tiệc xem mắt cỡ lớn.

Tuy nhà họ Cố có quy định cũ, ngoài trừ đại phòng, các phòng khác không thể tổ chức tiệc cưới và đám tang ở nhà họ Cố, nhưng nhà họ Cố mỗi năm tiệc to nhỏ thực ra cũng không ít, ngoại trừ các ngày lễ truyền thống, còn có vài tiệc ngắm hoa và tiệc tiết khí.

Mấy năm trước nếu Cố Nhạc Sán có thời gian, những bữa tiệc gia tộc thế này mặc dù không ngồi từ đầu đến lúc kết thúc, nhưng cũng sẽ lộ diện một lát. Mấy ngày nay anh lại vừa vặn nghỉ ngơi ở nhà, nếu không lộ diện, người khác còn cho rằng anh bị bệnh rất nặng.

Trong vườn hoa còn có một sân ngắm hoa cẩm thạch rất rộng rãi, Cố Nhạc Sán và hai cụ bà ngồi vào một cái bàn trong đình nghỉ mát sân ngắm hoa, xung quanh đình nghỉ mát bao vây bày ra mười mấy hai mươi mấy cái bàn, Cố Nhạc Sán ngước mắt nhìn một vòng, tuy những năm trước cũng có thân thích của nhà họ Cố mang theo bạn bè thân thích tới, nhưng năm nay không phải người của nhà họ Cố hiển nhiên có hơi nhiều, nhất là phụ nữ có hơi nhiều.

Cố Nhạc Sán giơ tay lên để cho tiệc bắt đầu, các loại đồ ăn đầy đủ màu sắc hương vị, còn có từng dĩa cua lớn đỏ rực lục tục được bưng lên bàn.

Cố Hoành ân cần tách cua cho Dịch Tuyên, tranh thủ thời gian rảnh xoay đầu nhìn Dịch Duy, mấy ngày trước bà nội gã nói với gã, để cho gã chung sống hòa bình với Dịch Duy, Dịch Duy đã đồng ý giúp gã, dù gã trong lòng không đồng ý, cũng phải giả bộ ra bộ dáng đồng ý. Cố Hoành mới không tin tưởng Dịch Duy sẽ thật tâm hợp tác với gã, nhưng bà nội gã đã nói như vậy, gã phải tìm cơ hội sẽ thăm dò cậu, đợi cậu lộ ra bộ mặt thật, cũng để cho bà nội gã hiểu rõ cậu không phải một người đáng để hợp tác.

“Không có gì.” Cố Hoành nói: “Cà ra vào mùa này mỗi năm là ngon nhất, vừa vặn lại là thứ em thích ăn nhất, em ăn nhiều chút.”

“Dịch Duy, cậu không ăn sao?” Kì Hải một trong những trợ lý nhìn Dịch Duy hỏi.

“Tôi không thích ăn cua.” Dịch Duy mỉm cười nói: “Món khác cũng ăn rất ngon.”

Cố Nhạc Sán thỉnh thoảng nhìn về phía những người ngồi bên ngoài, thực ra anh chỉ muốn nhìn Dịch Duy, nhưng không thể nhìn chằm chằm, cho nên mới quét mắt nhìn qua.

Cố Nhạc Sán giơ tay, đại quản gia lập tức tiến lên trước, Cố Nhạc Sán nhỏ giọng dùng mấy chữ đơn giản dặn dò xong, đại quản gia gật đầu, xoay người bước nhanh rời đi.

Thời gian không lâu lắm, mỗi bàn nhiều thêm hai khay dùng thịt cá, trứng gà, lòng đỏ trứng mặn làm cua nhét, có không ít người dự tiệc còn cảm thấy đầu bếp nhà họ Cố thật sự tri kỉ, biết có người sẽ cảm thấy trước mặt mọi người dùng tay ăn cua rất thô tục, cho nên bưng lên hai đĩa cua nhét, mấu chốt là hương vị còn rất ngon.

Bên bàn của đám người Dịch Duy, đặc biệt đặt ở trước mặt Dịch Duy, cậu ngẩng đầu nhìn Cố Nhạc Sán, rồi lấy muôi múc vào trong bát nửa bát, bởi vì mùi vị ngon, cậu ăn rất ngon, trợ lý cùng bàn thấy cậu ăn ngon, bèn đặt một đĩa khác ở trước mặt cậu.

“Xin lỗi, tôi có mấy câu muốn nói với trợ lý Dịch Duy, có thể làm phiền cậu ngồi đến bên cạnh không?” Một người đàn ông trẻ tuổi bỗng nhiên đi đến, nói với trợ lý ngồi bên cạnh Dịch Duy.

Bên bàn của Dịch Duy chỉ có mấy trợ lý, nên không ngồi đầy, người này đã mở miệng, lại là khách, trợ lý cũng không có lý do không nhường, thế nên bèn di chuyển đến vị trí bên cạnh.

Người này tự giới thiệu bản thân mình: “Chào cậu, tôi tên là Diệp Tu Thành.”

“Có chuyện gì sao?” Dịch Duy nghĩ thầm, họ Diệp, lẽ nào là người nhà mẹ đẻ lão phu nhân?

“Không có chuyện gì đặc biệt.” Diệp Tu Thành cười nói: “Muốn làm quen với cậu, kết bạn, tôi có hơi đường đột, hy vọng cậu đừng để ý.”

Hứa Hoa nhìn về phía Dịch Duy bên kia một lát, cố ý nói: “Người trẻ tuổi nói chuyện với Dịch Duy nhìn quen mắt, hình như là người nhà họ Diệp các chị?”

Diệp Phượng cũng xoay đầu nhìn, mỉm cười nói: “Là cháu trai anh họ lớn của tôi.”

Hứa Hoa cười, châm chọc nói: “Chị ngay cả trợ lý bên người Nhạc Sán cũng không buông tha nhỉ?”

“Lời này của cô thật kì lạ, hôm nay nam nam nữ nữ trẻ tuổi nhiều như vậy, trò chuyện với nhau mấy câu kết bạn, là chuyện hết sức bình thường, sao lời từ trong miệng cô nói ra, khó nghe như thế?”

“Lời khó nghe hay không không quan trọng, quan trọng có nói đúng sự thật hay không.” Hứa Hoa nói.

Cố Nhạc Sán nhìn về phía Dịch Duy, đũa trong tay cũng sắp gãy, tức giận trong lòng cứ vậy mà đến.

“Hôm nay người lạ có hơi nhiều.” Cố Nhạc Sán mặt không cảm xúc nói.

“Thế có người hợp mắt con không?” Diệp Phượng lập tức nhìn về phía Cố Nhạc Sán hỏi, có thể khiến cho Cố Nhạc Sán chủ động nói ra lời này, bà cảm thấy đã thành công một nửa.

“Đây là làm gì?” Tức giận trong mắt Cố Nhạc Sán dâng lên cao: “Cho tôi xem mắt tập thể, hay tuyển tú cho tôi?”

“Chỉ…chỉ mời các cô ấy đến ngắm hoa ăn bữa cơm, thêm náo nhiệt, cũng không có ý gì khác.” Diệp Phượng thấy Cố Nhạc Sán tức giận, lập tức nói.

Cố Nhạc Sán dùng sức đập đũa lên bàn, mặt mũi sa sầm đứng lên rời khỏi.

Tiếng động Cố Nhạc Sán vỗ bàn người xung quanh đều nghe thấy, mọi người đều xoay đầu nhìn về phía anh, thấy anh mang theo tức giận rời đi, mọi người sửng sờ không rõ đã có chuyện gì.

Hứa Hoa và Diệp Phượng sắc mặt cũng trở nên rất khó coi, đây là Cố Nhạc Sán lần đầu tiên vỗ bàn trước mặt các bà, hơn nữa còn ở trước mặt nhiều người như vậy. Mặt mũi hai người các bà không còn nữa, cảm thấy mặc kệ nói thế nào các bà đều là trưởng bối, hành vi không tôn trọng các bà của Cố Nhạc Sán xác thực quá đáng.

Hai người ngồi không nổi nữa, trực tiếp đứng lên rời đi đi tìm Cố Nhạc Sán, muốn đi hỏi anh, trong mắt anh rốt cuộc còn có trưởng bối các bà không.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 24"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online