Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Next

Sinh Được Người Thừa Kế Hào Môn, Tôi Huênh Hoang - Chương 1

  1. Home
  2. Sinh Được Người Thừa Kế Hào Môn, Tôi Huênh Hoang
  3. Chương 1
  • 10
Next

Chương 1: BẮT ĐẦU LẠI LẦN NỮA

Đến khuya Dịch Duy mới trở về phòng mình, cậu tắm xong từ phòng tắm đi ra, nằm lên giường, đắp chăn ôm chặt lấy thân thể mình.

Cảm giác mệt mỏi khiến cậu rất muốn ngủ, nhưng lại không dám ngủ, cậu vốn dĩ đã chết trong đêm tối giá lạnh mới đúng, tại sao cậu còn sống? Tại sao cậu còn sẽ trở về chỗ này? Thời gian đảo ngược? Hay cậu thật sự sống lại?

Tuy cậu đã cố gắng suy nghĩ, nhưng bây giờ vẫn phân không rõ hiện tại và hiện thực, cậu chưa từng chết và nó chỉ là một giấc mơ. Hay những thứ trước đây cậu mơ thấy đều thuộc về thế giới trong sách, vậy rốt cuộc có phải là thật không?

………………….

Hôm sau tỉnh dậy, Dịch Duy bật dậy, sau khi quan sát xung quanh phòng một vòng, cậu chậm rãi dựa lên gối, cưỡng ép chính mình tập trung tinh lực, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ.

Phân tích chuyện xảy ra vào tối hôm qua, và tình huống bây giờ, không sai cậu thật sự đã sống lại, tuy cậu hy vọng những chuyện đã xảy ra chỉ là một giấc mơ, nhưng cảm giác đau khổ và bi thương trong tim cậu, đang cưỡng ép cậu tỉnh táo nhìn nhận hiện thực.

Đầu giường bỗng nhiên vang lên tiếng bíp bíp, Dịch Duy giơ tay lên ấn xuống màn hình trên tường.

“Cậu Dịch Duy, bà chủ mời ngài đến chỗ bà ăn bữa sáng, mẹ ngài cũng đã đến.” Gương mặt người giúp việc xuất hiện trên màn hình nói.

“Tôi biết rồi.” Dịch Duy tắt màn hình, nhắm mắt hít thở sâu, cho dù không muốn gặp lại họ, nhưng nên đối mặt vẫn phải đối mặt.

Sau khi đánh răng rửa mặt thay đồ xong, Dịch Duy rời khỏi phòng, đến ngoài sân kí túc xá, ngồi xe đi đến chỗ Cố Hoành và mẹ gã sống.

Sau khi xuống xe, Dịch Duy xuyên qua hành lang sân, chuẩn bị tiến vào phòng ăn.

Vừa đến cửa phòng ăn, nhìn thấy tiếng cười nói vui vẻ bên trong, bước chân Dịch Duy thoáng dừng lại. Tình cảnh như vậy, kiếp trước cậu cố gắng thế nào cũng không gia nhập vào được, hiện tại, cậu đã không thèm gia nhập vào đó.

Tưởng Thục Cầm nhìn thấy Dịch Duy đi đến, mỉm cười nói: “Chào buổi sáng.”

“Chào buổi sáng dì Cầm.” Dịch Duy xoay đầu nhìn về phía Triệu Trân, nói: “Mẹ chào buổi sáng.”

“Chào.” Triệu Trân nhìn Dịch Duy cười nói.

Sau khi Dịch Duy ngồi xuống, lại chào buổi sáng với Cố Hoành và Dịch Tuyên, rồi bắt đầu ăn sáng.

Triệu Trân nhìn Dịch Duy nói: “Dịch Duy, mẹ và cha con thương lượng, 15 ngày sau giúp con tổ chức sinh nhật, sinh nhật tròn 20 tuổi vào năm nay của con, chúng ta sẽ mời một vài người bạn thân đến, giúp con có một buổi tiệc náo nhiệt.”

“Còn một khoảng thời gian nữa mới tới sinh nhật con mà? Tuy mỗi năm đều tổ chức sớm, nhưng năm nay có phải quá sớm rồi chăng?” Dịch Duy vừa ăn sáng, vừa nói chuyện.

“Sau khi tiệc sinh nhật kết thúc, mẹ và cha con chuẩn bị mang con ra nước ngoài nghỉ phép, chỉ có ba người chúng ta, cho nên muốn tổ chức sinh nhật cho con sớm một chút, để cho con có thể an tâm vui chơi.” Triệu Trân mỉm cười giải thích lý do họ đã thương lượng xong từ lâu.

Lời Dịch Duy khiến Triệu Trân sửng sờ, bởi vì Dịch Duy bình thường sẽ không nói vậy, lúc này còn ở nhà họ Cố, cái này khiến bà có hơi xấu hổ.

Tay đang cầm đũa của Dịch Tuyên cũng dừng lại, y rủ mắt, trong ánh mắt mang theo thần sắc sầu muộn.

Cố Hoành thấy Dịch Tuyên như vậy, trong lòng lập tức sốt ruột, gã muốn an ủi Dịch Tuyên, nhưng gã nghĩ Dịch Duy còn chưa biết chuyện họ đã giải trừ hôn ước, nên không thể biểu hiện quan tâm Dịch Tuyên.

Triệu Trân thấy Tưởng Thục Cầm không có biểu tình gì, bộ dáng tươi cười có hơi miễn cưỡng nói với Dịch Duy: “Sinh nhật tròn 20 tuổi năm nay của con, không tổ chức được không, lần này đưa con đi du lịch, đặt biệt vì con chuẩn bị chúc mừng sinh nhật 20 tuổi, là tâm ý mà cha mẹ dành cho con, có ý nghĩa hơn nhiều .”

Triệu Trân thấy Dịch Duy không tiếp tục oán hận và bày tỏ bất mãn, trong lòng thở phào nhẹ nhõm: “Mẹ hôm nay đặt biệt đến đón con về nhà ăn cơm, đợi sau khi về nhà, con tự mình nói cảm ơn với cha con.”

“Được.” Dịch Duy mỉm cười gật đầu.

Tưởng Thục Cầm bưng lên ly cafe uống một hớp, tuy trên mặt bà không biểu hiện ra bất kì cảm xúc gì, nhưng nhịn không được ở trong lòng trợn trắng mắt. Bà thật sự không thích Dịch Duy, nếu không phải bởi vì cậu là con trai ruột của Triệu Trân, Cố Hoành trước đó mặc kệ sự phản đối của bà, kiên trì muốn đính hôn với Dịch Duy, bà nhất định không đồng ý để gã và Dịch Duy đính hôn.

Tưởng Thục Cầm ngước mắt, vừa vặn nhìn thấy Cố Hoành và Dịch Tuyên âm thầm liếc mắt đưa tình, tâm tình lập tức trở nên tốt hơn. Bà nhìn Dịch Tuyên lớn lên, bà rất thích Dịch Tuyên, còn may hai đứa nhỏ Cố Hoành và Dịch Tuyên cuối cùng nhận ra cảm tình của mình, ở bên nhau, cũng coi như hoàn thành một cọc tâm nguyện của bà.

Cố Hoành và Dịch Tuyên lớn lên bên nhau từ nhỏ, quan hệ rất tốt, Cố Hoành từ nhỏ đã thích Dịch Tuyên, nhiều lần tỏ tình với Dịch Tuyên, Dịch Tuyên đều không đồng ý, bởi vì trong lòng Dịch Tuyên có người mình yêu thầm, luôn mơ tưởng có thể cùng người đó bên nhau, cho nên không thể chấp nhận lời tỏ tình của Cố Hoành.

Cố Hoành biết, sau khi Dịch Duy trở về nhà họ Dịch, Dịch Tuyên luôn lo lắng bản thân sẽ bị xem thường và bỏ rơi, sau nhiều lần tỏ tình thất bại, Cố Hoành bắt đầu lợi dụng Dịch Duy, cố ý bỏ rơi Dịch Tuyên và bắt đầu đối xử tốt với Dịch Duy.

Sau khi Dịch Tuyên nhìn ra nội tâm của Cố Hoành thật sự dao động, bắt đầu căng thẳng, lại bởi vì đã xảy ra một vài chuyện, khiến cho y chết tâm với người thầm thương, rồi chủ động với Cố Hoành, vốn dĩ Cố Hoành trong lòng yêu sâu đậm Dịch Tuyên, Dịch Tuyên vừa chủ động bày tỏ thiện chí, gã đương nhiên rất nhanh yêu đương với Dịch Tuyên.

Tuy Cố Hoành đã đính hôn với Dịch Duy, nhưng hào môn như bọn họ lúc đính hôn, sẽ giống như thời xưa, do cha mẹ hai bên viết xuống hôn thư, nếu muốn giải trừ hôn ước, cũng do cha mẹ hai bên viết thư giải trừ hôn ước là được.

Một tháng trước, Dịch Tuyên và Cố Hoành nói cho cha mẹ họ biết quyết định ở bên nhau, thế nên họ giấu giếm Dịch Duy, giúp Cố Hoành và Dịch Duy giải trừ hôn ước.

Lúc trước giấu diếm Dịch Duy, một là bởi vì Cố Hoành còn cần phải nhờ Dịch Duy giúp đỡ gã hoàn thành một vài việc, hai là lo lắng Dịch Duy biết chuyện Dịch Tuyên và Cố Hoành sắp đính hôn sẽ quậy phá. Cho nên họ chuẩn bị đợi sau khi tiệc đính hôn của Cố Hoành và Dịch Tuyên kết thúc, mới để cho cậu biết chuyện này, đến lúc gạo đã nấu thành cơm, cậu muốn quậy cũng không ảnh hưởng gì.

Vài ngày sau, dưới tình huống hai người mẹ hoàn toàn không biết gì, xuất viện về nhà ở cữ. Bởi vì cha mẹ ruột của Dịch Tuyên phải ra nước ngoài làm ăn, cho nên sau khi cậu sinh ra được một năm, cha mẹ ruột của Dịch Tuyên mang Dịch Duy ra nước ngoài định cư.

Lúc Dịch Duy ba tuổi, trong nhà phá sản, cha cậu bởi vì trốn tránh trách nhiệm ngoài ý muốn bỏ mạng, lúc cậu bốn tuổi mẹ mắc bệnh qua đời, giao phó cậu cho vợ chồng bạn tốt của bà nhận nuôi.

Nhà họ Dịch những năm này ở trong nước kinh doanh càng ngày càng tốt, xí nghiệp gia tộc càng ngày càng lớn, mà cha mẹ đẻ đến cha mẹ nuôi của Dịch Duy liên tiếp xảy ra chuyện, cũng là một trong những nguyên nhân Tưởng Thục Cầm không thích Dịch Duy, bà cảm thấy Dịch Duy khắc cha mẹ, nói không chừng còn sẽ khắc bạn đời, cho dù không khắc, cũng không bằng Dịch Tuyên phúc khí dày. Bà đặc biệt tìm một thầy rất giỏi bói một quẻ, Cố Hoành ở bên Dịch Tuyên, mới một đời suôn sẻ, tất cả hy vọng đều có thể đạt được.

Đối xử không công bằng, tạo thành tổn thương cực lớn cho Dịch Duy, cũng dẫn đến tích cách Dịch Duy dần dần xảy ra thay đổi, trở nên cực đoan.

Hai vợ chồng Dịch Hồng và Triệu Trân, vì suy xét cảm nhận của Dịch Tuyên, để cho Dịch Duy dùng thân phận con nuôi trở về nhà họ Dịch. Bởi vì thân phận con nuôi, Dịch Duy bị những người thân thích nhà họ Dịch xem thường, sau này xảy ra một vài chuyện, Dịch Duy cuối cùng nhẫn nhịn không nổi nữa quậy một trận lớn, khóc gào nói nếu không muốn nhận đứa con ruột là cậu, vậy đưa cậu về bên cạnh mẹ nuôi, Dịch Hồng và Triệu Trân thấy không thể giấu sự thật được nữa, mới bắt đầu công khai chân tướng bế sai con vào năm đó.

Sau khi Dịch Tuyên biết bản thân không phải con ruột của cha mẹ chịu đả kích lớn, bởi vì chấp nhận không được sự thật mà ngã bệnh, vẫn luôn sốt cao không lui, cả nhà vô cùng sốt ruột, vợ chồng Dịch Hồng và con cả luôn bên y, nói rất nhiều lời an ủi y, ví dụ y vĩnh viễn là đứa con họ yêu nhất, vĩnh viễn sẽ đối với y tốt nhất, mà họ cũng thật sự làm được. Cho nên ở nhà họ Dịch, tất cả lấy Dịch Tuyên làm đầu, việc khác đều phải xếp sau.

ps: tránh để mọi người hiểu nhầm thì đứa nhỏ trong bụng thụ không phải của Cố Hoành mà là con của công

Next

Bình luận cho chương "Chương 1"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online