Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Sau Khi Vạn Người Ghét Chết Đi Tất Cả Kẻ Thù Đều Hối Hận - Chương 19

  1. Home
  2. Sau Khi Vạn Người Ghét Chết Đi Tất Cả Kẻ Thù Đều Hối Hận
  3. Chương 19
  • 10
Prev
Next

Chương 19

Làm Thế Nào Để Cảm Hóa Kẻ Địch?

Mình đã quay lại rồi đây mn ơi. Ngày mai sẽ có 2 chương nhé. Iu mn nhìu😘

Sở Diễn bị Chương Tuyển tra hỏi hơn nửa ngày mới có thể ra cửa, bởi vì bị trì hoãn khá lâu, sau khi phi hành khí hạ xuống y liền dùng siêu tốc độ lao đến nơi phát sinh sự việc.

Sau khi bước lên thang máy, y bắt đầu đỡ vách tường th ở dốc.

Trong khoảnh khắc y cảm thấy tốc độ chạy vội của mình có thể là hy vọng của đội thể thao quốc gia.

Bởi vì đi quá vội vàng quên mang khẩu trang, dọc đường đi có không ít người ghé mắt nhìn y bởi vết thương chưa lành trên mặt, khe khẽ nói nhỏ, có lẽ cảm thấy y là một tên thanh niên bất lương nào đó.

Còn chưa tới nơi, Sở Diễn đã nghe được tiếng kêu thê lương thảm thiết của đàn em, giống như heo đợi làm thịt.

Sở Diễn theo bản năng kép lại cổ áo, đi tới căn phòng không khí khẩn trương kia.

Nơi này là sòng bạc được rất nhiều kẻ du thủ du thực yêu thích, có lẽ đàn em này của y cũng không nghĩ tới mình sẽ bị giáo huấn làm người ở loại địa phương này đi.

Y nhìn thấy hai tay cánh tay của đàn em đang bị Lăng Phong vặn lại đè ở sau lưng, thoạt nhìn có lẽ là trật khớp, đau đến tím mặt, thấy Sở Diễn tới, tựa như thấy cọng rơm cứu mạng thống khổ ch ảy nước mắt.

Lăng Phong nghe thấy y tới, nhanh chóng nâng mắt lên, nhìn vết thương trên mặt Sở Diễn dầy quan tâm.

Mà Tiêu Mục ôm cánh tay đứng ở một bên quay đầu đi tới, nhợt nhạt lộ ra một nụ cười nhẹ, trông cực kỳ hữu hảo.

Đáng tiếc, sự hữu hảo Tiêu Mục bày ra trước nay đều chỉ là mặt ngoài, không thể tin tưởng.

Tiêu Mục cũng thấy vết sẹo trên mặt Sở Diễn, nhíu nhíu mày, hỏi y sao lại bị thương.

Sở Diễn theo bản năng sờ mặt, tùy ý nói: “Không cẩn thận.”

Tiêu Mục gật gật đầu, thoạt nhìn tựa hồ cũng không để ý lắm, chỉ nhàn nhạt bảo y lần sau cẩn thận.

Sở Diễn mím môi, trước mắt y có hai lựa chọn, một cái là ngay tại chỗ phân rõ giới hạn cùng đàn em sau đó chạy lấy người, một cái khác chính là ở lại chùi đít cho đàn em.

Y trầm mặc lựa chọn vế sau.

Lăng Phong thấy Sở Diễn tới, liền cực kỳ nhân từ buông đàn em kia ra.

Đàn em tung ta tung tăng liền trốn sau lưng Sở Diễn, hoàn toàn đem y trở thành con gà mái che chở cho mình.

Đương nhiên, nhân thiết của Sở Diễn chính là chó của mình thì chỉ mình mới được đánh, nếu có người khác dám khi dễ người của mình, vậy y nhất định sẽ làm hắn biết cái gì gọi là trừng phạt.

Nhưng bây giờ Sở Diễn không cần đi theo nhân thiết này nữa, hơn nữa đối diện chính là Lăng ca.

Y vừa định mở miệng xin lỗi, Tiêu Mục phía đối diện sải đôi chân dài đi đến bên cạnh y mang theo một trận gió nhấc lên một vài sợi tóc nơi thái dương của Sở Diễn.

Truyện chỉ được đăng tại Wp @qinyi090405, ở các wed khác đều là ăn cắp.

Hắn ôn nhu mà nhắc nhở: “Lần sau nhớ quản tốt người của cậu, không phải mỗi lần đều có tôi ở đây.”

Giọng Tiêu Mục ôn hòa khéo léo, giống trưởng bối thành thục dạy bảo hậu bối làm người, nhưng âm cuối lại lạnh băng làm người ta cả người rét lạnh, cảm thấy không khoẻ.

Hai mắt Sở Diễn mở to cứng đờ đứng tại chỗ, cảm thụ được trận lạnh lẽo bên cạnh rút đi, y quay đầu nhìn về phía Lăng Phong, chậm rãi cúi đầu nét mặt tràn ngập xin lỗi, giống đứa trẻ phạm sai lầm:

“Thực xin lỗi, tôi không nghĩ mọi việc sẽ thành ra như vậy.”

Lăng Phong lại chỉ nghiêm túc nhìn vết thương trên mặt y, xác nhận không có vấn đề thần sắc mới hòa hoãn lại, không chút để ý nói: “Việc này không phải cậu sai.”

Nhưng lúc này đàn em lại không biết sống chết gào to: “Anh Diễn! Hắn đoạt bạn gái của em! Hắn còn đánh em, hắn cho rằng hắn là ai…..”

“Câm mồm!” Lần đầu Sở Diễn dùng giọng điệu nghiêm khắc như vậy với hắn.

Đàn em kia nháy mắt lúng túng: “Diễn…. Anh Diễn.”

Sở Diễn tràn ngập xin lỗi liếc nhìn Lăng Phong một cái, sau đó đem đàn em không biết giáo huấn này kéo ra ngoài.

Lăng Phong nhìn chằm chằm bóng dáng người nọ, cho đến khi khuất khỏi tầm mắt.

Sở Diễn không làm được mấy cái thủ đoạn xử phạt thể xác như Chương Tuyển, vì vậy chỉ có thể thở dài một hơi, xoa xoa giữa mày mệnh lệnh: “Về sau mày đi theo Lăng Phong, nếu hắn khát nước, đói bụng, không thoải mái hay bị thương, tao đều sẽ hỏi mày.”

Đàn em mê mang: “A?”

Đây không phải đi theo hắn, đây là làm mẹ hắn.

Sở Diễn lạnh giọng chất vấn: “Nghe rõ chưa?”

Đàn em thấy Sở Diễn như vậy, chỉ có thể liên tục gật đầu, không dám hỏi một câu.

***

Trên quãng đường về nhà Sở Diễn một đường hốt hoảng, có thời điểm thậm chí thiếu chút nữa biểu diễn một màn ngã trên đất bằng, cho mọi người chủ đề bàn tán đến đời sau.

Hệ thống đã từng nói, giá trị hắc hóa của Tiêu Mục rất cao, hắn là cô nhi, từ nhỏ đã thiếu thốn tình thương, sau khi trải qua một loạt trắc trở, nhấp nhô lại bị Liên Bang nhận nuôi, sau đó một lòng coi Đế quốc là địch.

Đời trước Lăng Phong sẽ là người cảm hóa hắn, nhưng những việc này y không rõ lắm, bởi vì nhiệm vụ của y đã kết thúc sau vụ nổ mạnh đó.

Nhưng y sợ rằng mình không đợi được đến một ngày Tiêu Mục bị cảm hóa y đã bị hắn sử dụng với tư cách là một pháo hôi.

Y không buồn ăn uống suy nghĩ xem nên làm thế nào để hòa hoãn một chút giá trị hắc hóa của Tiêu Mục, việc này quyết định phần lớn tỷ lệ sinh tồn về sau của y.

Đột nhiên một ngày nọ, bộ não đã bị sử dụng quá độ cảm thấy việc này dứt khoát nên để mặc cho đến đâu thì đến, sau đó hóa thành một bãi bùn nhão không chát được tường, tự sa ngã mà ngã xuống giường xem video.

Lúc này, thiết bị nhảy ra một cái quảng cáo.

Cánh tay y có chút mỏi, run run rẩy rẩy muốn ấn nút [X] lại không cẩn thận nhấn sai, giao diện kia tựa như sợ y hối hận nháy mắt nhảy ra.

Nói đạo lý, Đại hoàng tử thời đại kinh tế còn phải gặp phải vấn đề quảng cáo quấy rầy, hợp lý sao?

Nhưng mà, cái quảng cáo quấy rầy này vậy mà lại vừa lúc hấp dẫn sự chú ý của y, hơn nữa cung cấp cho y một phương pháp giải nan đề ——

Đây là quảng cáo thông báo tuyển dụng, muốn tuyển nhân viên bồi nói chuyện trên mạng.

Sắc mặt Sở Diễn ngưng trọng mà nhìn quảng cáo, trong đầu đột nhiên toát ra một ý tưởng lớn mật.

***

Đầu tiên là sơ lược lý lịch, phỏng vấn qua mạng, huấn luyện kỹ năng nhuần nhuyễn, Sở Diễn rất nhanh đã mang theo hy vọng của lãnh đạo mà khai trương.

Khách hàng đầu tiên của y là một người phụ nữ văn phòng thành thục.

Sở Diễn cảm thấy mình là một người làm việc văn hoá, hẳn là nên cùng cô đàm luận thơ ca.

Nhưng vấn đề đầu tiên mà người phụ nữ kia hỏi đã khiến y sửng sốt:

“Em trai, là lần đầu tiên sao?”

Sở Diễn tạm dừng một chút sau đó thẹn thùng nói: “Ách… đây là lần đầu tiên tôi làm công việc này.”

Người phụ nữ cười quyến rũ, nói đùa lần đầu tiên việc kia*.

*là vấn đề xxx hay chưa chăng=)))

Sở Diễn: “…..”

Này… Cởi mở như vậy sao.

Truyện chỉ được đăng tại Wp @qinyi090405, ở các wed khác đều là ăn cắp.

Lần bồi nói chuyện phục vụ này Sở Diễn vẫn luôn cực kỳ thẹn thùng, bị khách hàng lang sói kia làm cho không thể nói được lời nào, toàn cuộc nói chuyện đều trong trạng thái bị đùa giỡn, cả mặt đỏ bừng, không biết làm sao.

Y vốn còn lo rằng mình sẽ không đủ tiêu chuẩn, nhưng y thẹn thùng như vậy lại chọc trúng tâm tư khách hàng, nàng vũ mị nói tiếp theo sẽ còn gọi y.

Sở Diễn run bần bật.

Khách hàng thứ hai của y là một người đàn ông phí hoài bản thân, cả cuộc nói chuyện đều lộ rõ sự tự ti: “Ô ô ô, tại sao cậu lại là nam, nhìn ảnh tôi cho rằng cậu là một cô gái nhỏ nhắn khả ái cơ, tôi thật thảm a ô ô ô.”

“…..”

Ảnh cậu xem có thể là của nhân viên bên cạnh tôi.

Vì thế Sở Diễn lại nghe cậu ta kể về câu chuyện tình yêu bi thảm, đơn giản mà nói chính là bạn gái cậu ta có một bạch nguyệt quang cao phú soái, chỉ là bạch nguyệt quang không thích cô, vì thế cô gái tìm cậu ta làm thế thân, kết quả bạch nguyệt quang kia lại thích cậu ta, cậu ta hiện đang say rượu ở một quán bar nào đó khóc lóc tìm người giãi bày.

Sở Diễn nghe mà vô cùng đau đớn, hai người an ủi nhau, cùng chung kẻ địch, sôi nổi mắng bạn gái cậu ta cùng bạch nguyệt quang kia không phải người.

Người đàn ông phí hoài bản thân khóc chít chít nói: “Nếu về sau anh ta còn tới quấy rầy thì tôi nên làm gì bây giờ?”

Sở Diễn hiên ngang lẫm liệt nói: “Không cần lo, cậu có thể nói dối tôi là bạn trai cậu, làm anh ta hết hy vọng, làm anh ta bỏ đi.”

Người đàn ông phí hoài bản thân nức nở nói: “Không được, cậu quá 0*.”

* chỉ người nằm dưới ấy=))

Sở Diễn: “?”

Nhưng mà rất nhanh người đàn ông phí hoài bản thân đã bỏ qua đề tài này, trọng điểm của hai người tiếp tục quay về phân đoạn mắng người.

Sau khi thành lập tình nghĩa giang hồ thâm sâu, hai người đều trào dâng cảm xúc mà cắt đứt cuộc điện thoại này.

Sở Diễn lau lau nước mắt, ánh mắt dừng trên tài khoản riêng tư không muốn ai biết của Tiêu Mục, sau khi liên tục hít sâu ba cái, rốt cuộc run run rẩy rẩy bấm vào.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 19"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online