Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Sau Khi Thiết Lập Lốp Xe Dự Phòng Hèn Mọn Sụp Đổ - Ngoại truyện 5

  1. Home
  2. Sau Khi Thiết Lập Lốp Xe Dự Phòng Hèn Mọn Sụp Đổ
  3. Ngoại truyện 5
  • 10
Prev
Next

Ngoại truyện 5

Khi Triều Từ nhận cuộc gọi từ Tạ Vũ, có lẽ cậu cũng không ngờ rằng cuối cùng mình sẽ kết thúc trong căn phòng bệnh, trên chiếc giường chật hẹp và trải qua một đêm hoang đường với Tạ Kiêu.

Triều Từ biết rằng Tạ Kiêu luôn coi mình là người tình của cậu ta, mặc dù Triều Từ đã cố gắng giải thích nhưng không có kết quả, nên cuối cùng cũng đành thuận theo. Cậu cứ nghĩ rằng qua một thời gian Tạ Kiêu sẽ hết cơn bốc đồng, rồi cậu sẽ có dịp giải thích rõ ràng với Tạ Kiêu. Nhưng không ngờ, chàng trai này lại hưng phấn đến mức muốn dâng hiến cả bản thân.

Là một người đã dày dặn kinh nghiệm trong thế giới của người lớn, hơn nữa còn nắm giữ quyền lực, lẽ ra Triều Từ phải đủ chín chắn và lý trí để đẩy Tạ Kiêu ra.

Nhưng Triều Từ không hiểu vì sao, có lẽ là vì cậu bị xúc động bởi tình cảm chân thành và quyết tâm của Tạ Kiêu, có thể là do hôm nay cậu quá mệt mỏi, tinh thần mờ mịt, hoặc cũng có thể là cậu đã chấp nhận số phận của mình, hoặc là…

Có lẽ cậu đã thực sự thoát khỏi lời nguyền của Bùi Sơ.

Cậu không còn chỉ thích duy nhất một người nữa.

Triều Từ bị Tạ Kiêu làm đến tận ba bốn giờ sáng. Con người Tạ Kiêu không có gì để phàn nàn, nhưng khi trên giường lại hành động giống như một con thú y hệt Bùi Sơ.

Bùi Sơ thì lười chăm sóc cảm xúc của Triều Từ khi lên giường, chỉ quan tâm đến sự thoải mái của bản thân, còn Tạ Kiêu thì rất muốn làm cho Triều Từ thoải mái, nhưng cậu ta là người mới vào nghề, kỹ thuật rất kém, thậm chí còn tệ hơn Bùi Sơ.

Tạ Kiêu bị gãy tay nhưng vẫn cố gắng làm đến tận ba lần, cuối cùng Triều Từ với đôi mắt đầy nước mắt phải đẩy Tạ Kiêu ra khi cậu ta lại muốn tiến đến gần, giọng Triều Từ khàn khàn nói: “Cậu còn muốn giữ cái tay này nữa không?”

Cuối cùng, một người vừa bó bột tay, một người không đứng thẳng lưng nổi nữa, lóng ngóng lau rửa cho nhau và dọn dẹp qua loa hiện trường.

Sau khi xong xuôi mọi thứ, Triều Từ đã mệt đến mức không thể chịu nổi, nằm bẹp lên giường bệnh rồi ngủ thiếp đi.

Dù hôm nay người bị thương nặng nhất là Tạ Kiêu, người phải dùng nhiều sức theo đủ mọi nghĩa cũng là Tạ Kiêu, nhưng đây là lần đầu tiên mà chàng trai này được trải nghiệm và hưng phấn đến như vậy, đến mức cả đêm cũng không chợp mắt được.

Triều Từ mơ màng tỉnh dậy vào lúc bảy giờ sáng, thấy tên nhóc này vẫn chưa ngủ, vừa ngạc nhiên lại vừa bất lực. Triều Từ khẽ ôm Tạ Kiêu vào lòng nói: “Ngủ đi, nghỉ ngơi không đủ thì xương cốt sẽ không lành được đâu.”

Sau lời nói này mới khiến Tạ Kiêu miễn cưỡng ngủ được.

Hai người ngủ một mạch đến tận trưa. Sau khi tỉnh dậy cậu lại đưa Tạ Kiêu đi kiểm tra, bác sĩ nói không có gì nghiêm trọng, chỉ cần về nhà nghỉ ngơi, định kỳ đến thay thuốc là được.

Triều Từ đưa Tạ Kiêu về nhà, sắp xếp người chăm sóc cho Tạ Kiêu và Tạ Vũ, sau đó mới quay lại công ty.

Cậu làm việc đến tám giờ tối thì thấy tin nhắn từ Thẩm Diệp: “Tối nay có tiệc Lâm Bân đứng ra mời, cậu có đi không?”

Triều Từ nhìn tin nhắn, hơi chững lại một chút.

Từ sau lần đầu tiên đi cùng với Thẩm Diệp đến những nơi như thế này, trong nửa tháng qua, Thẩm Diệp cũng đã gọi cậu hai lần và cậu cũng không từ chối lần nào.

Nhưng bây giờ… Tạ Kiêu…

Cậu im lặng một lúc rồi tự cười bản thân mình một cách chua xót.

Giữa cậu và Tạ Kiêu chưa có gì rõ ràng, mối quan hệ giữa hai người vẫn còn chưa xác định, chẳng lẽ cậu phải gò ép bản thân mình để giữ gìn trinh tiết cho người ta sao?

Vì mối tình thất bại thảm hại với Bùi Sơ, mà mỗi khi nghĩ đến việc phải giữ mình trong sạch, cậu lại cảm thấy phản cảm.

Đặc biệt là khi hai người chưa phải là người yêu thực sự.

Thật giống như đang tự hạ mình vậy.

Tất nhiên, cậu không có ác cảm hay chối từ Tạ Kiêu, thực ra cậu rất thích chàng trai này, chỉ là cậu nghĩ rằng mối quan hệ giữa họ chưa đạt đến mức đó.

Triều Từ trả lời tin nhắn của Thẩm Diệp: [Địa chỉ?]

Bên kia nhanh chóng gửi địa chỉ tới.

…

Bùi Sơ đã nửa tháng không gặp Triều Từ.

Thực ra, hắn cố tình muốn kéo dài tình hình căng thẳng này với Triều Từ.

Bởi vì lần trước, sau khi hắn mừng sinh nhật cùng với Triều Từ, Triều Từ đã gửi cho hắn một bức ảnh chụp cùng với một nữ diễn viên nổi tiếng tại cửa khách sạn vào tối hôm trước. Triều Từ cầm bức ảnh đó và yêu cầu hắn giải thích.

Khi Bùi Sơ nhìn thấy bức ảnh này, cảm giác đầu tiên là một sự áy náy không rõ lý do, nhưng cảm giác này chỉ thoáng qua nhanh đến mức chính hắn cũng không nhận ra, và ngay sau đó là cơn giận dữ và sự khinh bỉ.

Hắn trả lời Triều Từ: [Giải thích gì? Tôi không ngủ với cô ta. Nhưng cho dù tôi có ngủ với cô ta thì sao? Chẳng lẽ tôi phải giữ mình trong sạch vì anh?]

Hắn nghĩ rằng Triều Từ sẽ cãi nhau với hắn, hoặc như trước đây sẽ gửi những lời xin lỗi, nhưng dù sao đi nữa…

Dù sao đi nữa cũng không nên là phản ứng như hiện giờ.

Triều Từ chỉ nhắn lại ba chữ “Tôi biết rồi” và không liên lạc với hắn nữa.

Đêm đó, trong lòng hắn bỗng dưng cảm thấy bất an, như thể bị mất hết phương hướng, không còn điểm tựa.

Ngày hôm sau, không biết thế nào mà hắn lại nhắn tin cho Triều Từ nói rằng tối nay hắn sẽ về ăn tối, muốn Triều Từ làm món pudding sữa.

Món pudding sữa mà Triều Từ làm rất ngon.

Đây là một trong những lần hiếm hoi trong ba năm qua, Bùi Sơ thực sự chịu nhún nhường trước Triều Từ.

Ban đầu Bùi Sơ còn nghĩ rằng Triều Từ sẽ đồng ý, sẽ chuẩn bị cho hắn cả một bàn thức ăn thịnh soạn, sau đó hai người lại có một buổi tối vui vẻ giống như trước.

Mặc dù hắn luôn tỏ ra khinh thường Triều Từ, mặc dù hắn chưa chắc đã hiểu được cảm xúc thật của mình, nhưng ít nhất hắn cũng biết rằng mình say mê cơ thể của Triều Từ.

Tuy Triều Từ có vẻ ngoài khá ưa nhìn, nhưng khi so với Bùi Sơ, một người được xem là đỉnh cao của thẩm mỹ con người, thì không có gì đáng để so sánh. Trong làng giải trí này, những nam nữ diễn viên muốn quyến rũ Bùi Sơ hầu như đều có ngoại hình vượt trội hơn Triều Từ.

Nhưng thực ra, Triều Từ… rất có sức hút.

Triều Từ có thứ mà những người chỉ có vẻ bề ngoài hào nhoáng không thể sánh được.

Người đàn ông này là một kẻ thống trị tuyệt đối, anh ta thành thạo trong các quy tắc xã hội tàn khốc và trò chơi người lớn, từ tầng đáy leo lên đến tầng lớp có thể can thiệp và thiết lập quy tắc. Anh ta luôn mỉm cười ấm áp, nhưng không một ai dám phớt lờ anh ta, mọi người đều thuần phục và bước theo những gì mà anh ta đã sắp đặt.

Đây là một sức hút khó diễn tả và cực kỳ quyến rũ, khiến người ta bị mê hoặc. Bùi Sơ đã từng nghe một số người đồng tính nam gọi Triều Từ là “món ngon tuyệt hảo” trong giới, dù ngoại hình của anh ta không phải là nổi bật nhất, nhưng chỉ cần được lên giường với người đàn ông này một lần thì có chết cũng đáng giá.

Bùi Sơ thể hiện sự khinh bỉ khi nghe được những lời này, nó xuất phát từ cơn giận dữ khi thấy đồ vật mà mình sở hữu lại bị kẻ khác thèm muốn.

Nhưng thực ra, dù trên môi hắn không bao giờ thừa nhận, nhưng sâu thẳm trong lòng hắn lại đồng tình với những lời đó.

Hơn nữa, hắn còn hiểu Triều Từ nhiều hơn những người đó, hắn biết rằng sức hút của Triều Từ không chỉ đơn giản là những gì mà họ biết, chỉ cơ thể của Triều Từ thôi đã đủ để cuốn hút Bùi Sơ rồi.

Hắn không bao giờ thừa nhận, nhưng thực ra hắn đã mong đợi buổi tối đó.

Hắn nghĩ rằng Triều Từ sẽ phản hồi rất nhanh, nhưng không ngờ hắn phải chờ hơn một giờ đồng hồ mới nhận được một câu trả lời lạnh lùng: [Tối nay ở công ty có việc, không rảnh.]

Sự nhún nhường hiếm hoi của hắn vậy mà đổi lại là một thái độ lạnh lùng, Bùi Sơ ném mạnh điện thoại xuống sô pha, trong lòng tràn đầy cơn tức giận không rõ nguyên nhân và cũng không thể giải tỏa.

Vì vậy, hắn ôm lấy cơn tức giận vô lý này mà không nhắn tin cho Triều Từ suốt hơn nửa tháng.

Điều khiến hắn tức giận hơn nữa là Triều Từ suốt hơn nửa tháng qua cũng không gửi cho hắn bất kỳ tin nhắn nào!

Hắn mỗi ngày đều mở khung chat của Triều Từ, nhìn vào đoạn tin nhắn lạnh nhạt cuối cùng của đối phương “Tối nay ở công ty có việc, không rảnh”, mỗi lần nhìn vào là mỗi lần khiến hắn tức đến nghiến răng.

Được thôi, bây giờ anh cũng biết thái độ rồi đúng không? Tôi muốn xem ai chịu đựng được lâu hơn ai.

Nhưng cuối cùng, người không chịu được lại là Bùi Sơ.

Khi Triều Từ đang uống rượu cùng với Thẩm Diệp trong căn biệt thự mới mua của một cậu ấm nào đó, vây xung quanh họ có rất nhiều nam nữ, thì đột nhiên điện thoại của cậu reo lên.

Đó là âm thanh thông báo tin nhắn, Triều Từ tiện tay lấy điện thoại ra xem.

Bùi Sơ: [Tôi đang đến nhà anh, anh có ở đó không?]

“Nhà anh” mà Bùi Sơ nói chính là căn biệt thự mà Triều Từ đã sống suốt năm năm qua. Trong ba năm qua, hầu hết các cuộc gặp gỡ của cậu và Bùi Sơ đều diễn ra ở đó.

Triều Từ cau mày trả lời: [Đừng đến, tôi không có ở nhà.]

Bùi Sơ nhanh chóng phản hồi, dường như có chút kích động: [Khuya rồi mà anh còn chưa về, anh đang tăng ca ở công ty à?]

Triều Từ cảm thấy mình giống như một người chồng đang bị vợ chất vấn vì ngoại tình, nhưng rồi lại thấy sự so sánh này thật buồn cười.

Cậu với Bùi Sơ đâu phải là vợ chồng, như Bùi Sơ đã nói, họ không có bất kỳ tình cảm nào cả, chỉ là một mối quan hệ bạn tình trên giường, không cần phải giữ lòng chung thủy với nhau.

Triều Từ nghĩ đến đây cũng cảm thấy mình không cần phải nói dối, cậu trả lời với Bùi Sơ bằng một chữ: [Không.]

[Thế anh ở đâu?]

Giọng điệu chất vấn ngày càng rõ rệt, Triều Từ cau mày trả lời: [Đang tụ tập cùng với Thẩm Diệp ở chỗ Lâm Bân.]

Sau đó, phía bên kia không gửi thêm tin nhắn nào nữa.

Triều Từ cũng không để tâm, cậu đặt điện thoại xuống, tiếp tục cầm ly rượu lên vừa uống vừa trò chuyện với Thẩm Diệp, tiện thể nói chuyện với anh chàng đẹp trai ngồi bên cạnh.

Chàng trai này trông khoảng hai mươi bốn tuổi, ngũ quan khá sắc nét, thân hình có vẻ rất cường tráng, thuộc dạng người cứng rắn và nam tính. Có lẽ Thẩm Diệp thấy mấy anh chàng trước đó có phong cách tương tự như Bùi Sơ nhưng không hợp ý Triều Từ, nên lần này đã đổi phong cách khác.

Chàng trai này trông có vẻ trầm tĩnh, ít nói, nhưng khi trò chuyện lại phát hiện ra tính cách của anh ta thực sự rất chín chắn. Dù Triều Từ không có cảm giác động lòng gì, nhưng cậu rất trân trọng sự trưởng thành của đối phương, nói chuyện càng lúc càng thấy hợp, đến mức bỏ qua Thẩm Diệp mà chuyển sang trò chuyện vui vẻ với anh chàng này.

Dù sao thì Thẩm Diệp cũng ngốc, không có gì đáng để nói.

Khi Bùi Sơ xuất hiện, điều đầu tiên mà hắn thấy là Triều Từ đang trò chuyện vui vẻ với một người đàn ông khác, người này còn chạm vào mặt, động tay động chân với Triều Từ, còn Triều Từ thì lại cười với anh ta.

Cơn giận vốn đã sôi sục của Bùi Sơ lập tức bùng lên mạnh mẽ hơn.

Ngay khi biết Triều Từ đang ở chỗ của Lâm Bân và Thẩm Diệp, Bùi Sơ đã tức giận đến mức không thể chịu nổi. Thẩm Diệp vốn dĩ không phải là người tử tế gì, Bùi Sơ luôn không thích việc Thẩm Diệp và Triều Từ qua lại thân thiết với nhau, vì tên đó thích chơi bời lại còn hay xúi giục Triều Từ. May mà Triều Từ chưa bao giờ đáp lại những lời xúi giục của Thẩm Diệp.

Còn Lâm Bân thì lại là một kẻ nổi tiếng chơi bời trong giới, cứ vài ba hôm là tổ chức tiệc tùng, Triều Từ lại bị Thẩm Diệp dẫn đến chỗ Lâm Bân, họ làm gì thì không cần đoán cũng biết!

Bùi Sơ giận đến mức mắt cũng đỏ lên.

Ngay sau đó, hắn lập tức gọi điện cho bạn bè để hỏi địa chỉ buổi tiệc của Lâm Bân tối nay, nhận được địa chỉ xong thì hắn lái xe nhanh đến, vừa đến nơi đã thấy cảnh tượng như vậy.

Thực ra, người đàn ông đẹp trai đó chỉ đơn giản là chạm vào mặt của Triều Từ. Trước đó, Thẩm Diệp ngồi cạnh họ vô tình làm rượu trong ly của Triều Từ văng ra, khiến một ít rượu bắn lên mặt của Triều Từ nhưng vì lượng rượu quá ít nên Triều Từ không để ý. Người đàn ông đẹp trai đó chỉ là chỉ ra điều đó mà thôi.

Sau khi được chỉ ra, Triều Từ đang định lấy khăn giấy để lau mặt thì đột nhiên cảm thấy có một lực mạnh kéo mình đứng dậy.

Chuyện gì thế này?

Triều Từ cảm thấy khó hiểu, khi đứng vững rồi mới nhìn thấy người kéo mình là Bùi Sơ.

“Em đến đây làm gì?” Triều Từ cau mày hỏi.

“Tôi đến đây làm gì ư?” Bùi Sơ tức đến mức muốn bật cười, “Tôi còn muốn hỏi anh đến đây để làm gì, rốt cuộc anh đến đây để làm gì?!”

“Chỉ là ra ngoài chơi với Thẩm Diệp, tiện thể xem có ai hợp ý không.” Triều Từ nói.

Triều Từ rất thẳng thắn, vì cậu cảm thấy không có gì đáng phải giấu giếm.

Dù sao đi nữa thì giữa cậu và Bùi Sơ ngoài mối quan hệ thể xác ra cũng không còn gì khác, thậm chí Triều Từ còn là người chủ động trong mối quan hệ này.

Triều Từ là người chi tiền, chẳng có gì phải cảm thấy có lỗi cả.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Ngoại truyện 5"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online