Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Rồng Ở Ven Đường Không Được Nhặt - Chương 28

  1. Home
  2. Rồng Ở Ven Đường Không Được Nhặt
  3. Chương 28
  • 10
Prev
Next

Chương 28: Xuống giường, Long Long chẳng biết làm gì cả.

Đôi chân ngọc ôm lấy vai Hổ Phách Nguyệt, bị hắn ấn xuống, lộ ra âm hộ đỏ sưng, dương vật ra vào đâm thọc, chảy ra chất lỏng trắng đục.

Chất lỏng càng làm càng nhiều, từ âm hộ bắn ra, văng tung tóe.

Liễu Thị rên rỉ nức nở, giọng khàn đặc: “Thôi đi, đừng mà…”

Thân thể đỏ ửng vì bị đâm lẫn với mồ hôi, rung động dưới ánh nến lập lòe, đôi vú trước ngực sưng căng, núm vú hồng hồng nhô cao.

Hổ Phách Nguyệt không có ý định dễ dàng tha cho Liễu Thị, của quý càng lúc càng cương cứng hơn trong tiếng rên rỉ.

“A…”

Liên tục ra vào đến khi Liễu Thị bất tỉnh.

Nàng ngất ngư một lúc, tỉnh dậy, phát hiện Hổ Phách Nguyệt đã rút ra khỏi người nàng.

m hộ đang chảy ra chất lỏng.

Liễu Thị tưởng mình bị cắm đúng lúc kỳ kinh nguyệt, hé mông nhìn xuống, không thấy máu, chỉ thấy tinh dịch bắn vào quá nhiều, do bắn quá nhiều nên tinh dịch từ khe mông trơn tuột chảy ra, làm ướt đệm giường.

” m hộ của Liễu nhi thật thoải mái, nếu không nghĩ đến thân thể của nàng, ta thật muốn cắm vào mãi.”

Nói xong, Hổ Phách Nguyệt biến ra một viên thuốc tránh thai từ nơi lòng bàn tay, ngậm trong miệng rồi cúi xuống, há ra đút cho Liễu Thị nuốt.

Lưỡi tách răng nàng ra, đẩy viên thuốc vào trong.

Sau khi cho uống thuốc xong, Hổ Phách Nguyệt cũng không rời khỏi môi nàng.

Hắn nằm nghiêng bên cạnh nàng, nâng khuôn mặt nàng lên, liếm môi nàng, cuốn lưỡi nàng, cắn nhẹ đầu lưỡi, hôn nàng thật sâu.

Tiếng rên rỉ mềm mại của nàng khiến trái tim Hổ Phách Nguyệt ngứa ngáy, hắn lại siết chặt nàng trong vòng tay, đỡ nàng dậy, dưới thân không ngừng cọ xát vào người nàng.

Cọ đến khi nàng muốn, Hổ Phách Nguyệt xoay người nàng tìm tư thế thích hợp, lại đâm vào trong.

Cái giường gỗ kêu lạo xạo.

Liễu Thị mông cao ngất, bị cắm đến thở hổn hển, thầm nghĩ thể lực của tên dâm long này thật tốt, một đêm tám chín lần không chớp mắt.

Ngày hôm sau trời đã lên cao ba thước, Liễu Thị bị Hổ Phách Nguyệt cắm qua cắm lại cả đêm không muốn rời giường, hiếm khi nằm nướng như vậy.

Liễu Hạnh dựa cửa cắn hạt dưa, nhìn thấy Hổ Phách Nguyệt từ sáng sớm đã bận rộn.

Trước tiên hắn chặt củi, một nhát không trúng, rìu còn bị hắn vô tình quăng lên, bay lên mái nhà, đập thủng một lỗ.

Hắn kê thang lên sửa mái nhà, ban đầu chỉ là lỗ to bằng nắm tay, nhưng càng sửa càng to ra, cuối cùng thành lỗ to bằng cái bồn rửa mặt.

Hắn bỏ ý định sửa mái nhà, chuyển sang đốt lửa nấu cơm.

Lúc nhóm lửa bị sơ suất, cái bếp cỏ nhỏ chớp mắt bén lửa, ngọn lửa thay đổi nhanh chóng, Hổ Phách Nguyệt không kịp lấy thùng nước dập lửa, hắn bèn gọi mưa cục bộ xuống ngay chỗ bếp đang cháy, lúc này mới thoát nạn dập tắt được lửa.

Một việc một việc làm qua, tuy hắn rất bận rộn nhưng không làm được việc gì, mọi thứ đều bị hắn làm hỏng.

“Hổ Phách công tử.” Liễu Hạnh ném vỏ hạt dưa đi, nói: “Cũng là làm việc vặt, Uông công tử giỏi hơn ngươi đấy.”

Hổ Phách Nguyệt đầy mặt đều là nhọ than, ngơ ngác nhìn Liễu Hạnh: “Uông công tử…”

“Đúng vậy, Uông công tử, Hổ Phách công tử có biết không, Uông công tử ngoài việc thường xuyên tặng quà cho tỷ tỷ ta, còn thỉnh thoảng đến đây giúp đỡ, thương hai tỷ muội chúng ta nữ nhân vất vả nuôi con, nên thường đến giúp làm một số việc vặt để chia sẻ.”

Liễu Hạnh đang nói thì có người tới cửa.

Vừa nói quan, quan đã đến, chính là Uông Tụ Xuyên, hắn mang theo một ít quà cáp, dẫn theo hai tiểu đồng đến nhà họ Liễu.

Vừa đến, hắn liền chú ý đến lỗ thủng trên mái nhà, hỏi Liễu Hạnh, cái lỗ trên mái nhà xuất hiện thế nào…

Liễu Hạnh vì mặt mũi của Hổ Phách Nguyệt là phụ thân của Sửu Nhi, bán một chút thể diện cho hắn, nói: “Không biết, sáng dậy đã thấy rồi.”

“Không được, phải sửa ngay, nếu không mưa xuống sẽ thấm ướt phòng.”

“Uông công tử nói đúng, ta định tới thị trấn mời thợ giỏi đến sửa.”

“Không cần mời, để ta lo cho.” Uông Tụ Xuyên bảo tiểu đồng kê thang, leo lên mái nhà, ngồi bệt dưới ánh nắng gay gắt mà sửa lỗ thủng kia.

Liễu Hạnh kêu Liễu Thị dậy, nói Uông công tử đến rồi, sau đó đi đến bên cạnh Hổ Phách Nguyệt đang háo hức nhìn lên mái nhà, nói: “Hổ Phách công tử, ta nói không sai chứ?! Uông công tử người ta, tuy là giàu sang phú quý, tam công tử phường dệt, nhưng người ta không hề làm giá một chút nào, từ việc sửa chữa cho đến đúng củi tất cả các việc nặng nhọc đều làm cả, cũng không biết là do phần dệt của bọn họ tất cả các công tử đều phải làm việc nặng hay là Hổ Phách Hà của ngươi chưa bao giờ dạy những việc này, khiến cho Hổ Phách công tử không biết làm gì cả.”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 28"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online