Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Rồng Ở Ven Đường Không Được Nhặt - Chương 21

  1. Home
  2. Rồng Ở Ven Đường Không Được Nhặt
  3. Chương 21
  • 10
Prev
Next

Chương 21: Định hôn.

Thính Nguyệt Tiểu Lâu, Liễu Thị không đến.

Bè tre cập bến, Liễu Thị bước lên bờ, nói với Uông Tụ Xuyên: “Uông công tử, hôm nay thân thể ta không được khỏe, ta xin kiếu.”

“Nếu Liễu cô nương thân thể không được khỏe, Thính Nguyệt Tiểu Lâu chúng ta sẽ để dịp khác vậy.”

Uông Tụ Xuyên nói rồi quay sang nhìn Hổ Phách Nguyệt vừa bị Liễu Thị đá xuống hồ.

Từ khi bị Liễu Thị đá xuống, Hổ Phách Nguyệt vẫn chưa nổi lên mặt nước.

Uông Tụ Xuyên lo lắng, hắn bị chết đuối dưới hồ, sẽ khiến Liễu Thị vướng vào án nhân mạng, bị quan phủ bắt đi.

“Liễu cô nương, Hổ Phách công tử rơi xuống nước, lâu quá không thấy lên, ta vẫn nên sai tiểu đồng cứu ngài ấy lên cho yên tâm.”

Hắn là rồng, hang ổ của rồng đều ở dưới nước, chỉ có bị lửa thiêu chứ tuyệt đối không thể chết đuối được.

“Uông công tử, ngươi lo xa quá, người đi theo hắn ta còn không hề lo lắng gì, chắc chắn là hắn không nguy hiểm tính mạng đâu.”

Liễu Thị ngẩng đầu lên, ra hiệu cho Uông Tụ Xuyên nhìn Hoa Phi Nguyệt đứng trên bờ.

Con rồng xanh nhỏ không hề lo lắng, nằm trên bờ nhỏ giọng nói với Hổ Phách Nguyệt đang ẩn dưới nước: “Hà chủ, bọn họ vẫn chưa đi.”

Liễu Thị: “Uông công tử, xin cáo biệt.”

“Ta tiễn Liễu cô nương.”

Uông Tụ Xuyên muốn tiễn đưa nhưng bị Liễu Thị từ chối.

“Uông công tử dừng bước.” Liễu Thị gọi Sửu Nhi, Sửu Nhi lật đật chạy đến bên cạnh, nàng dắt Sửu Nhi rời đi.

Đợi đến khi Liễu Thị cùng đi xa, Uông Tụ Xuyên vẫn chưa đi, nhìn mặt hồ lặng yên, hắn vô cùng lo lắng Hổ Phách Nguyệt sẽ chết đuối.

Trong lúc Uông Tụ Xuyên vẫn đang lo lắng cho sự an nguy của Hổ Phách Nguyệt, Hổ Phách Nguyệt đã theo đường ngầm dưới hồ, hóa thành một con rắn nước to bằng ngón tay, bơi đi mất.

Hoa Phi Nguyệt đến nhà Liễu Thị Liễu Hạnh trước, đợi đến ba nén hương mà vẫn không thấy Hổ Phách Nguyệt xuất hiện, liền không khỏi nghi ngờ, không biết có phải Hổ Phách Nguyệt có lạc đường không tìm về được không?

Định đi tìm hắn, thì hắn đã xuất hiện ở cửa.

“Hà chủ, trên đường có gặp chuyện gì mà chậm trễ thế?”

“Không có.”

“Vậy tại sao lại về trễ thế?”

“Ta ban đầu hóa thành rắn nước bơi đi, nhưng hết sức nên đổi thành con rùa, con rùa bốn chân quờ quạng, bơi chậm, nên trễ giờ.”

Hoa Phi Nguyệt ồ một tiếng, nói: “Liễu cô nương đang mài một thanh kiếm, tiếng mài lách cách, Hà chủ cẩn thận.”

“Cẩn thận gì?”

“Cẩn thận Liễu cô nương và thanh kiếm của nàng.”

“Tiểu Hoa, ngươi lo xa quá, nàng sẽ không…”

Thanh kiếm lạnh lẽo lóe sáng từ trong nhà bay ra, Hổ Phách Nguyệt nghiêng người tránh đi, phản ứng chậm một bước, một lọn tóc bị chém đứt.

Không kịp thở, Liễu Thị lại đâm thẳng vào Hổ Phách Nguyệt, ánh kiếm cứa vào má hắn, má chảy máu.

Không kịp kêu đau, Hổ Phách Nguyệt đã phải liên tục tránh né những đòn kiếm muốn đâm vào chỗ hiểm.

“Có… có chuyện gì thì nói cho rõ chứ, nương tử.”

Nghe đến hai chữ “nương tử”, Liễu Thị càng tức giận hơn.

“Ta không phải nương tử của ngươi, ngươi nhận lầm người rồi, ngươi vô lễ với muội muội ta, trước mặt Uông công tử ngươi nói ta có con với ngươi, hủy hoại danh dự, làm mất trinh tiết của ta, ngươi con rồng dâm đãng này, đêm nay ta sẽ chặt ngươi ra làm thịt hầm ăn.”

Một tấn công, một tránh né, từ ngoài sân đánh nhau ra ngõ, rồi cứ thế đi xa dần.

Hoa Phi Nguyệt nhìn bóng hai người khuất dạng, không lo Hổ Phách Nguyệt bị thương hay bất lợi gì, mà lo cho Liễu Thị, nữ tử nhân loại này.

Suy cho cùng, nàng không phải đối thủ của Hổ Phách Nguyệt.

Dụ Liễu Thị đến một vùng hoang vắng, đất cát mềm mại, trời trăng sáng tỏ, Hổ Phách Nguyệt thấy thời cơ đã đến, né tránh đòn kiếm nhắm vào mình, nhanh tay điểm huyệt đạo trên người Liễu Thị, khóa luôn khí xuất của nàng.

Thanh kiếm mài đến sắc bén có thể chém đứt xương trong một nhát rơi xuống, chìm trong cát vàng.

Khốn kiếp, mắc bẫy rồi.

Liễu Thị giật mình nhận ra, nhưng đã muộn.

Cảm giác quen thuộc này khiến Liễu Thị nhớ lại đêm đầu tiên gặp nhau, để ngăn nàng vùng vẫy, con rồng dâm đãng này đã khóa cứng thân thể nàng, còn khiến nàng không thể phát ra tiếng.

Lợi dụng khi cổ họng vẫn còn phát âm được, Liễu Thị hét to:

“Cứu với!”

“Mau tới đây!”

“Có tên rồng dâm đãng kìa!”

Bụp.

Liễu Thị chợt cảm thấy giọng nói như bị hút mất, im bặt không thể phát ra tiếng.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 21"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online