Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Rồng Ở Ven Đường Không Được Nhặt - Chương 17

  1. Home
  2. Rồng Ở Ven Đường Không Được Nhặt
  3. Chương 17
  • 10
Prev
Next

Chương 17: Rồng đực nuôi con mọn.

Toàn bộ Hổ Phách Hà đều truyền đi tin tức, Hổ Phách Nguyệt đem về một tiểu cô nương nửa rồng nửa người, là hài nhi của ngài cách đây vài năm với một nữ nhân nhân loại.

Nữ nhi kia mĩ lệ khả ái, xinh đẹp tuyệt trần, chỉ là khi nghe Hổ Phách Nguyệt gọi nàng là Sửu Nhi, các hạ nhân đều hơi bất ngờ.

Nữ nhi ngoan ngoãn đáng yêu như vậy, sao lại gọi là Sửu Nhi?

Hổ Phách Nguyệt biết tên nàng không hợp, sau khi đưa Sửu Nhi về Hổ Phách Hà, liền thức đêm lục tìm sách vở, đặt tên cho Sửu Nhi, đặt hơn mười cái tên, viết trên giấy, vò thành nắm đưa Sửu Nhi chọn.

Sửu Nhi tùy tiện chọn một cái, giấy mở ra, ghi: Hổ Phách Ma.

Chính Hổ Phách Nguyệt đặt ra mà cũng thấy khó nghe, nói: “Ôi, không hay, Sửu Nhi, chọn lại cái khác đi.”

Sửu Nhi lại bói một cái: Hổ Phách Trân.

“Quá tầm thường, với tư cách là nữ nhi của Hà chủ, tên không thể tầm thường như vậy, chọn lại đi.”

Chọn ra Hổ Phách Xán.

Hổ Phách Nguyệt lại thấy chữ ‘Xán’ quá nhiều nét.

Hoa Phi Nguyệt không nhịn được nữa, nói: “Hà chủ, ngài cứ đặt cái tên ngài thích là được rồi, cần gì phải bắt nàng chọn, chọn ra rồi lại chê này chê nọ.”

“Ngươi hiểu cái gì, cút đi cho ta.”

Hổ Phách Nguyệt vẫn cứng đầu, bắt Sửu Nhi bói giấy chọn tên, cuối cùng bói ra một cái là ‘Hổ Phách Cửu’, miễn cưỡng cũng khiến Hổ Phách Nguyệt hài lòng, hắn liền ban tên cho Sửu Nhi là Hổ Phách Cửu (*).

Nhưng Hổ Phách Nguyệt phát hiện, Sửu Nhi này hoàn toàn không quan tâm đến tên của mình, nàng chỉ nhận cái tên Sửu Nhi, gọi nàng là Hổ Phách Cửu, nàng sẽ không đáp lại.

–

Lúc mới đến Hổ Phách Hà, Sửu Nhi chưa quen với Hổ Phách Nguyệt nên chưa lộ rõ bản tính, Hổ Phách Nguyệt gọi nàng là Sửu Nhi thì nàng vẫn đáp lại, nhưng sau hai ngày ở cùng, Hổ Phách Nguyệt gọi Sửu Nhi, nàng thích thì đáp, không thì thôi.

Còn khó dạy hơn cả nam hài.

Ở bên Liễu Thị và Liễu Hạnh, nàng hay nghịch ngợm, đánh một trận là ngoan, có thể nửa ngày không phá phách, qua nửa ngày lại nghịch, đánh tiếp là được.

Nay không còn Liễu Thị và Liễu Hạnh quản lý, Sửu Nhi hoàn toàn thả rông bản tính.

Mấy con rồng con của Hổ Phách Lưu lớn hơn nàng, nhưng bị nàng đánh đến quỳ xuống gọi nàng là tỷ tỷ.

Hổ Phách Lưu dẫn một đám rồng con mặt sưng mũi dập tìm đến, nói với Hổ Phách Nguyệt: “Huynh trưởng, phụ thân trước khi đi có dặn chúng ta huynh đệ phải đoàn kết, không được đảo lộn thứ tự trưởng ấu, mấy ngày ngắn ngủi này, long nữ huynh đem về, theo vai vế phải là muội muội của chúng, nhưng lại đánh bầm dập các ca ca của mình, bắt chúng phải gọi nàng là tỷ tỷ.”

Những con rồng con nghe vậy, càng thấy oan ức, càng nức nở khóc lóc, nước mũi chảy dài xuống.

Hổ Phách Lưu thấy mất mặt, nhớ lại xưa kia mình bị Hổ Phách Tông đánh, nay rồng con của mình lại bị con gái Hổ Phách Nguyệt đánh, quát mắng đám rồng con theo sau: “Khóc khóc khóc, các ngươi là nam nhi mà bị một nữ hài đánh đến khóc, còn khóc được nữa à, nói ra chẳng xấu hổ sao.”

Hổ Phách Nguyệt vội nói: “Ta sẽ dạy dỗ tiểu nữ Cửu, đệ đừng oán hận.”

“Ta không oán hận.” Hổ Phách Lưu tủi thân đến nỗi như bản thân bị đánh, mắt đỏ hoe, sắp khóc theo đám rồng con của mình.

“Huynh trưởng dạy dỗ tốt con gái rồng của ngài.”

“Được, đệ yên tâm.”

Đợi Hổ Phách Lưu cùng đám rồng con đi rồi, Hổ Phách Nguyệt hỏi Sửu Nhi, sao lại đánh huynh đệ của mình.

Sửu Nhi nói: “Nhìn không vừa mắt thì đánh thôi.”

Khiến Hổ Phách Nguyệt nghẹn lời.

“Nhưng dù sao họ cũng là ca ca của con, tiểu nữ hài như con không thể đánh huynh trưởng của mình.”

Sửu Nhi nói: “Con muốn đánh là đánh, còn cần ai cho phép? Ngày mai chúng kéo nhau đến tố cáo, con sẽ đánh chúng thành tro bụi.”

Không chỉ đánh rồng con.

Những con cá con tôm nhỏ trong Hổ Phách Hà cũng bị Sửu Nhi đuổi đánh đến nỗi tưởng có giặc cướp xâm nhập Hổ Phách Hà.

Hổ Phách Nguyệt chưa từng đánh con, cũng không nỡ đánh, ban đầu gọi nàng là Sửu Nhi, sau trở thành gọi liên tục “tiểu tổ tông”, bảo nàng ngoan ngoãn đi.

Ở Hổ Phách Hà nửa tháng, Sửu Nhi được thêm một biệt hiệu, chính là tiểu bá vương. Sửu Nhi đã phát chán, bắt đầu nhớ những ngày bị Liễu Hạnh và Liễu Thị đánh, liền làm náo loạn đòi về Phong Sa trấn tìm hai người bọn họ.

Hổ Phách Nguyệt không cho, Sửu Nhi leo lên bàn, đứng cao hơn cả Hổ Phách Nguyệt, nói: “Mẫu thân con ở đó, con nhất định phải về.”

Hổ Phách Nguyệt liền biết, trong hai nữ tử đó, nhất định có một người là mẫu thân thật sự của Sửu Nhi.

Hắn biết, nàng không độc ác đến mức sinh con ra rồi vứt bỏ, để cho người khác nhặt về nuôi dưỡng.

Đứa trẻ xinh đẹp như vậy, sinh ra ai lại đành lòng vứt bỏ chứ.

“Mẫu thân con? Con nói một trong hai cô nương đó là mẫu thân con? Là cô nương nào, Liễu Thị? Hay Liễu Hạnh?”

Sửu Nhi ôm ngang ngực, một chân rung rung, nói: “Người đưa con về, con sẽ nói cho người biết, trong hai người đó, ai là mẫu thân của con.”

(*) một loại đá quý màu đen

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 17"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online