Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Nhất Phẩm Ngỗ Tác - Quyển 1 - Chương 91

  1. Home
  2. Nhất Phẩm Ngỗ Tác - Quyển 1
  3. Chương 91
  • 10
Prev
Next

Chương 91

Kế trong kế!

Mộ Thanh nghĩ cơ quan có rất nhiều loại, nhưng không ngờ sẽ xuất hiện hai con đường.

Hai con đường, dài hẹp tối, khó nhìn thấy điểm cuối. Trong điện, ánh đèn đồng trên giá cắm nến u tối, ánh đuốc tối mờ mờ, chiếu vào hai con đường dài kia.

Một đường lót bằng bạch ngọc, trên vách thấy ẩn hiện chim xanh hoa mỹ, hai bên binh tượng, sĩ nữ, đủ loại quan lại đứng đó.

Một đường lót bằng xương cốt, tử thi nằm chỉnh tề, đều không mặc quần áo, đã hóa thành xương trắng ởn.

Đường khảm ngọc ở bên Hô Diên Hạo, đường xương cốt ở bên bốn người Mộ Thanh. Hố cát chảy đã lấp, những ngựa chiến, lính Địch, những sinh mệnh đã từng giãy giụa bị gạch xanh che khuất, chôn trong địa cung đại mạc, vương thành ngàn năm này. Có lẽ sẽ có một ngày, gió thổi hết cát, vương thành sập hoặc lại có người tiến vào địa cung, những sinh mệnh đã từng bị vùi lấp này mới có thể lại thấy ánh mặt trời.

Mà giờ phút này, mọi người còn sống, gặp phải lựa chọn.

Không ai lựa chọn, không còn hố cát, kẻ địch ở ngay trước mặt, hiển nhiên nên giết địch trước.

Nguyên Tu có thương tích trong người, Mộ Thanh đi ra phía trước, lưỡi dao trong tay chỉ về phía Hô Diên Hạo. Mổ bụng tân binh ở núi rừng Thanh Châu, thiếu niên bị bắn hỏng chân ở thảo nguyên Hô Tra, hài cốt anh hùng không đầy đủ đặt trong phủ Đại Tướng quân. Nàng và gã không có ân oán cá nhân, nhưng ngoài thủ phạm giết cha ra, gã là người duy nhất trên đời này mà nàng muốn giết.

Nàng chỉ dao về phía Hô Diên Hạo, Hô Diên Hạo cũng nhìn nàng. Khuôn mặt nam tử giống người Địch, mắt sâu ánh xanh đen, đế đèn đồng thau sâu thẳm, đôi mắt kia nhìn người dường như chợt thấy ốc đảo ở đại mạc mênh mang. Chẳng qua màu da của nam tử lại là màu lúa mạch giống người Lặc Đan, phối với khuôn mặt kia, điên cuồng sát nhân.

Mộ Thanh biết ốc đảo kia chẳng qua chỉ là ảo ảnh chết chóc quyến rũ người ta đi vào, thương lang trên đại mạc xảo trá tàn nhẫn, giết chóc mới là bản tính của gã.

Biến thái đẹp trai vẫn là biến thái.

“Anh Duệ Tướng quân muốn giết bổn vương?” Hô Diên Hạo nhìn mũi dao của Mộ Thanh rồi hỏi. Trên thảo nguyên Hô Tra, nam tử kia từng tàn nhẫn mỉm cười nói sớm muộn gì cũng lấy tính mạng nàng, giờ phút này lại nở nụ cười với nàng chỉ như một người bạn thân thiết.

“Kéo dài thời gian cũng vô dụng, ngươi ở lại nơi này, ngày sau mới có thể bớt được người chết.” Mộ Thanh nhìn thẳng Hô Diên Hạo, nhìn thấu kỹ xảo của gã. Nàng nhấc chân hất một mũi tên dài lên, duỗi tay nắm chặt, vọt về phía Hô Diên Hạo!

Hô Diên Hạo lắc mình dễ dàng tránh thoát, thấy Mộ Thanh tự mình xông lên, ý cười bên môi chợt sâu.

“Lên hỗ trợ!” Mộ Thanh nói với Nguyệt Sát và Mạnh Tam ở phía sau: “Cẩn thận đừng để bị gã bắt!”

Mạnh Tam sửng sốt, Nguyệt Sát lướt dọc đến, trong giây lát đã bảo vệ ở bên cạnh Mộ Thanh.

“Chậc!” Hô Diên Hạo vừa né tránh chống đỡ vừa nhìn sang Mộ Thanh, sự tàn nhẫn trở về trên mặt, giọng điệu tán thưởng: “Vì sao ngươi phải thông minh vậy chứ?”

Hai con đường kia, một con đường nhìn có vẻ phủ kín xương cốt sát khí rất mạnh, nhưng con đường bạch ngọc trang nghiêm sạch sẽ kia nhìn càng có vẻ khả nghi. Địa cung này nhiều cơ quan đa dạng như vậy, rất khó suy đoán dụng ý của chủ lăng mộ, cũng rất khó yên tâm lựa chọn bất kỳ con đường nào.

Nàng thông minh như vậy, gã rất muốn biết nàng sẽ chọn con đường nào. Nếu đi cùng nàng thì chắc chắn sẽ an tâm hơn nhiều.

Gã cũng không thích người muốn giết mình, nhưng thấy nàng muốn giết gã, gã chợt thấy rất vui vẻ. Bắt đầu từ thảo nguyên Hô Tra, gã đã rất muốn bắt được nàng.

Nhưng mà vì sao nàng phải thông minh như thế? Đến cả dụng ý của gã cũng nhìn thấu.

Thân thủ của nàng xảo quyệt, nhưng không hiểu nội lực. Muốn bắt nàng không khó, nhưng hộ vệ bên người nàng rất khó dây. Nhìn có vẻ như thân thủ của thiếu niên thân binh bên cạnh Nguyên Tu không bằng hộ vệ của nàng, bắt lấy thiếu niên kia có lẽ có thể làm nàng đi vào khuôn khổ, nhưng vì nàng đã sớm cảnh báo trước, bọn họ đều thật sự thông minh cẩn thận.

Sắc mặt Hô Diên Hạo dần lạnh, trong mắt sinh lệ khí.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Trong điện, bốn người đánh nhau kịch liệt, tình hình chiến đấu đang hừng hực, Nguyên Tu khoanh tay nhìn về nơi xa. Hắn vốn nhìn chằm chằm Hô Diên Hạo, khi ánh mắt quét ra phía sau bốn người thì sắc mặt chợt đổi, quát: “Trở về!”

Một tiếng quát vừa ra, Mộ Thanh đã ngửi được mùi dầu hỏa. Mùi này nồng hơn mùi ban nãy ở kẽ tường nhiều, nhân lúc Nguyệt Sát và Mạnh Tam cuốn lấy Hô Diên Hạo, Mộ Thanh ngước mắt nhìn tường điện, ánh mắt chợt lạnh! Phía trên tường điện, trong rãnh cơ quan mũi tên đang trào ra dầu hỏa, cả tòa đại điện đều bị ánh nến chiếu đến sáng bóng, ngay cả đỉnh trụ điện cũng hiện rãnh, dầu hỏa đang theo trụ điện chảy ra. Phía dưới ba thước là chín nhánh đèn đồng!

Không có người sẽ bằng lòng đốt lăng tẩm của mình, nhưng người thiết kế cơ quan kia lại dứt khoát đến vậy. Ông ta đưa ra sự lựa chọn cho người phá giải cơ quan, cũng lấy việc đốt điện ép bọn họ đưa ra lựa chọn. Lúc trước có lẽ là thời gian ông ta để lại cho bọn họ lựa chọn, cũng có lẽ là ông ta không cho phép có người không đi theo sắp xếp của ông ta. Bởi vậy, một đoạn thời gian qua đi, nếu cửa đại điện không đóng lại, tòa đại điện này sẽ bị thiêu hủy.

Không biết có phải chủ nhân tòa lăng tẩm này là Đại Đế Xiêm Lan không? Nếu đúng thì người này thật sự không hổ là một thế hệ đế quân khai quốc.

Người có thể phá cơ quan của ông ta ắt có tài, ông ta sẵn lòng chơi đùa với bọn họ một phen, lại không cho phép có người ngỗ nghịch quy tắc mà ông ta định ra. Nếu không theo quy củ của ông ta, bọn họ sẽ bị thiêu chết ở chỗ này.

Lúc này, Hô Diên Hạo cũng thấy dầu hỏa trên tường điện đối diện chảy xuống, dầu hỏa trên đỉnh trụ điện sắp chảy đến chỗ đèn đồng. Đã không có thời gian!

“Quay về!” Nguyên Tu lại gọi. Nếu nhất định phải chọn, hắn lựa chọn con đường xương trắng này.

Mộ Thanh lại không quay về, mũi dao của nàng đâm về phía Hô Diên Hạo, một chiêu vụt qua rồi xoay người chạy lên đường bạch ngọc, hô: “Bên này!”

Nguyên Tu sửng sốt. Hắn không biết vì sao Mộ Thanh chọn con đường kia, nhưng nàng chưa bao giờ chọn sai. Gần như không có suy xét, hắn chạy vội qua con đường kia.

Nguyệt Sát và Hô Diên Hạo đang đánh say sưa, Mạnh Tam tìm cơ hội rời khỏi, muốn bảo vệ Nguyên Tu đi lên con đường kia. Ngay khi hắn xoay người, Hô Diên Hạo dùng chân hất mũi tên lên, đưa tay bắt, giơ tay bắn về phía sau lưng Mộ Thanh! Ánh mắt Nguyệt Sát phát lạnh, chủy thủ trong tay bắn về phía mũi tên kia, thả người đuổi theo Mộ Thanh. Hô Diên Hạo cười lạnh, giơ tay duỗi về phía Mạnh Tam. Khóe mắt Nguyệt Sát đảo qua, xoay người đánh về phía đỉnh đầu Hô Diên Hạo ở giữa không trung!

Không phải hắn muốn cứu Mạnh Tam. Hắn không quan tâm tiểu tử đáng chết này có chết hay không, nhưng nếu tiểu tử này bị Hô Diên Hạo bắt, nữ nhân kia chắc chắn sẽ lấy bản thân làm trao đổi!

Mục tiêu của Hô Diên Hạo là nàng, cứu tiểu tử này là cứu mạng nàng!

Gió lạnh trên đỉnh đầu gào thét, Nguyệt Sát chưa đến, nội kình đã đến. Hô Diên Hạo mới vừa bắt lấy cổ áo Mạnh Tam, đã thấy Nguyệt Sát ép tới, đột nhiên buông tay!

Khi buông tay, ý cười bên môi gã càng sâu. Ngay lúc gã vội vàng lui lại, cơ thể xoay lại một cách quỷ dị, mũi chân bỗng nhiên chĩa xuống đất, lui về phía Mộ Thanh!

Lúc này, Nguyệt Sát thấy Mạnh Tam thoát hiểm, trong tay đã thu nội kình, thân thể đang từ giữa không trung rơi xuống. Thế đã qua, hắn trơ mắt nhìn Hô Diên Hạo lướt qua hắn về phía Mộ Thanh, trong lòng phát lạnh!

Trúng kế rồi!

Gã bắt Mạnh Tam, khiến hắn nghĩ nhầm gã muốn mượn Mạnh Tam để uy hiếp Mộ Thanh, thật ra là vì tránh khỏi hắn dây dưa, gã muốn Mộ Thanh, không muốn hắn làm vướng bận!

Hô Diên Hạo này quả nhiên xảo trá!

Nguyệt Sát vừa giận vừa vội, chạm xuống đất lập tức xoay người, lại đã muộn. Mộ Thanh đang trên đường đi, Nguyên Tu cách khá xa, người còn chưa tới, Hô Diên Hạo đã trước một bước đến gần đường bạch ngọc kia!

“Chu Nhị Đản!” Nguyên Tu cũng vội, không màng trong người trúng tên, nắm đấm mạnh như sấm chấn, đấm về phía giữa lưng Hô Diên Hạo!

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Hô Diên Hạo đã ở cửa con đường, gã nhìn Mộ Thanh, lộ ra hàm răng trắng với nàng, giọng điệu nhẹ nhàng chào hỏi như chào đón đồng bạn: “Bắt được ngươi rồi! Bổn vương nói rồi sớm muộn gì ngươi cũng là của bổn vương, Anh Duệ Tướng quân.”

Dứt lời, Mộ Thanh bỗng nhiên duỗi tay, bắt lấy cổ áo Hô Diên Hạo, đột nhiên túm gã kéo lên đường!

“Bắt được ngươi rồi, Hô Diên Vương tử.” Ánh mắt Mộ Thanh chợt sáng, ánh dao trong tay bỗng đưa lên, đâm về phía cổ họng Hô Diên Hạo!

Đáy mắt Hô Diên Hạo dâng lên vẻ kinh ngạc. Gã đoán được nàng sẽ ra tay, nhưng gã cho rằng nàng sẽ ra tay ép gã không được tiến vào đường đi, lại không ngờ nàng sẽ ra tay kéo gã vào! Khi nàng ra tay, trong tay không có dao, gã kinh ngạc trong một chớp mắt, đúng là sự kinh ngạc trong giây lát này đã để nàng đắc thủ, kéo gã vào.

Nàng không có khả năng bằng lòng làm bạn với gã. Khi bị nàng kéo vào, gã đã thầm cảm thấy không ổn. Lúc ánh dao đâm về cổ họng, gã đã có cảnh giác, ngửa cổ về phía sau, con dao kia lướt qua cổ gã, tạo thành đường máu. Mộ Thanh chậc một tiếng, nông rồi!

Mùi máu tản ra trong lối đi hẹp dài, mắt Hô Diên Hạo như bị nhuộm đỏ, nội kình thành chưởng đánh về phía ngực Mộ Thanh. Mộ Thanh giữ chặt kình lực chưa đi của Hô Diên Hạo, mượn lực hất gã vào trong đường, rồi chợt buông tay, lùi ra khỏi con đường!

Ngay lúc nàng lui ra, dầu hỏa trên trụ điện đã chảy đến chỗ đèn đồng, ngọn lửa bùng lên. Cùng lúc đó, trong điện nghe thấy tiếng cửa đá chậm rãi rơi xuống.

“Mau! Bên kia!” Mộ Thanh nói một câu với Nguyên Tu, Nguyệt Sát và Mạnh Tam, chỉ tay về con đường đầy xương cốt kia.

Ba người đều kinh hãi, trong lòng mơ hồ hiểu vừa rồi Mộ Thanh chỉ về phía con đường bạch ngọc là vì tính kế Hô Diên Hạo. Nhưng vào lúc sinh tử, mắt thấy cửa đá bên kia sắp rơi xuống, không ai có thời gian hỏi, Nguyệt Sát mang theo Mộ Thanh, Nguyên Tu không màng trúng tên mang theo Mạnh Tam, hai người vận khinh công bay nhanh về phía cánh cửa kia. Ngay khi cửa kia rơi được một nửa thì lướt nhanh vào!

Con đường bạch ngọc, Hô Diên Hạo nhìn cửa đá chậm rãi rơi xuống. Gã có thời gian đuổi theo ra, nhưng không đuổi theo ra. Bởi vì cho dù ra ngoài, bốn người Nguyên Tu liên thủ, gã không có cơ hội đi vào con đường xương trắng kia. Nếu vào không được lại quay về, cửa con đường bạch ngọc này cũng có thể đóng lại, đến lúc đó gã chỉ có thể bị thiêu chết ở trong đại điện.

Nàng lựa chọn con đường kia, tức là, con đường dẫn gã vào này có thể sát khí rất mạnh.

Nam tử nhìn cánh cửa chậm rãi rơi xuống kia, ánh lửa ngoài cửa đã bùng lên, ánh sáng chiếu lên đường theo cửa ép xuống càng ngày càng ít, cuối cùng giam gã vào trong bóng tối.

Lúc chỗ kẹt cửa chỉ còn một đường ánh sáng, khóe miệng nam tử nhàn nhạt kéo lên, ý cười bị ánh lửa dưới chân chiếu lúc sáng lúc tối, cô đơn tịch mịch.

Sau đó, gã xoay người, không thèm quan tâm mà một mình đi vào trong bóng tối.

Đường bên kia, cửa đá cũng rơi xuống, bốn phía tối đen, xương trắng dưới chân bị giẫm gãy giòn vang nghe khiếp người.

“Lần mò mà đi à?” Giọng Nguyên Tu truyền đến.

“Đốt lửa đi.” Mộ Thanh nói: “Chủ nhân địa cung này thích thử thách người ta, chồng chất đa dạng. Trước đó ở đại điện đã có hỏa công, ta nghĩ ông ta sẽ không dùng lại, vì như vậy sẽ có vẻ kỹ thuật của ông ta nghèo nàn. Đốt lửa đi, cho dù có ra cái gì cũng sẽ không liên quan đến lửa đâu.”

Ngay khi nàng dứt lời, mồi lửa trong tay Nguyên Tu và Mạnh Tam đều sáng lên, ánh lửa chiếu sáng thấy trên vách tường hai bên đường đi có đèn. Hai người thắp sáng mấy cái gần đó, đường đi sáng lên.

Thoát khỏi bóng tối, mấy người đều nhẹ nhàng thở ra. Không biết ở bên trong này còn sẽ gặp được thứ gì, thứ không biết đã làm lòng người có áp lực, nếu lần mò trong bóng tối nữa thì cảm giác kia thật sự không tốt.

“Nhìn xem bên trong có gì.” Nguyên Tu nói.

“Nhìn gì?” Mộ Thanh nhìn về phía hắn: “Phải xử lý vết thương của ngươi trước đã. Xử lý vết thương của ngươi xong rồi lại nói.”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 91"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online