Nguyệt Minh Thiên Lý - Chương 206
Xin phép quote riêng lại 1 vài comment của bạn đọc trong nhà, ngoài ra còn rất nhiều cmt ủn ddixx khác đã là động lực để tui động d.ục trong suốt quá trình up truyện :D, thay lời cảm ơn và lời PR thoát ế.
Nếu bạn chưa đọc truyện thì nên click back tránh bị spoil nội dung nhé. Bạn đã đọc xong thì còn chờ gì mà không thả mấy dòng cho Minh. ^^
@Lenachan:
Mỗi người sẽ có mỗi suy nghĩ và cái nhìn khác nhau về nhân vật và đây chỉ là cái nhìn của bản thân mình thôi
Thật sự nam chính Đàm Ma La Già là nam chính có thân phận đặc biệt nhất mà mình đọc ( hoà thượng) và từ hôm nay đã trở thành nam chính đáng ngưỡng mộ nhất trong lòng mình cho đến hiện tại. Một người luôn cô độc tự làm tự chịu, gánh mọi trách nhiệm, mọi nghĩa vụ phải làm đối với quốc gia, với người dân của mình. Với thân phận nào dù là Vương Tử A Nan chuyển thế được muôn vàn người dân kính mộ, là phật sống trong lòng người dân hay là nhiếp chính vương Tô Đan Cổ kim cương dạ xoa chuyển thế, thế nhân thấy là hãi La Già đều làm rất tốt trách nhiệm, vai trò của bản thân. Cả đời long đong, chịu nỗi đau mà người khác không chịu được, khổ sở vì dằn vặt. Đọc truyện thấy vừa thương, vừa ngưỡng mộ vì La Già đã chịu mọi tổn thương, mọi nỗi đau dù cho suy nghĩ rằng sau này mình sẽ đi xuống địa ngục, ngày ngày bị ác mộng vô gian địa ngục quấn lấy anh thì anh vẫn làm. Anh nguyện hi sinh bản thân để có thể giúp cho thần dân sống an vui, quá khứ hay hiện tại thì anh vẫn luôn một thân một mình làm mọi thứ. Dám làm dám chịu, dám yêu dám đối mặt, không chùn bước. La Già rất có bản lĩnh mà không phải ai cũng làm được. Biết là thân phận ngăn trở nhưng cũng muốn cho mình có được ánh sáng trong con đường u tối đó. Luôn bình tĩnh và từ bi khi nhìn mọi vật, lý trí trong mọi hoàn cảnh, sẵn sàng tự dứt khỏi tham niệm của mình. Nhưng anh cũng là con người mà anh sao anh lại phải gánh hết mọi việc vậy?
Dao Anh cũng không kém cạnh. Một thiếu nữ 14 tuổi, sống trong thời buổi loạn lạc, nguy hiểm tứ phía luôn rình rập ở khắp mọi nơi. Nhưng Dao Anh luôn lạc quan và đặt ra mục tiêu quay trở lại cố hương gặp anh mình để làm mục đích sống trong hang hùm miệng cọp. Một cô gái rất dũng cảm, đúng chuẩn nữ cường, nghị lực phi thường, thông minh, gan dạ nhưng vẫn giữ nét xinh đẹp, dịu dàng của thiếu nữ. Không đổ cho hoàn cảnh xung quanh mà phải vượt lên chính nó để làm chủ tương lai của bản thân. Mình thấy nam nữ chính rất đẹp đôi. La Già và Dao Anh rất đẹp đôi. Dao Anh thấu hiểu được nỗi đau, sự khó xử của La Già. Chắc tại vì họ sống chung hoàn cảnh, cùng chung thời cuộc và cũng phải chịu nỗi đau giống nhau. Yêu là cho đi hết mình mà không sợ cái nhìn của thế nhân, sẵng sàng hi sinh vì người mình yêu. Hai người từ 2 nơi khác nhau nhưng lại giống nhau đến lạ thường.
Dao Anh nhìn La Già không phải với thân phận nhiếp chính vương hay là Phật Tử mà đơn giản chỉ là La Già của Dao Anh thôi. 2 người họ vừa là tri kỷ vừa là người yêu và cũng là số kiếp dành cho nhau. Dao Anh không chỉ thay đổi được số mệnh của bản thân,của nhiều người khác ( Lý Trọng Kiền, Dương Thiên, những người xa quê hương,…) mà còn thay đổi cả thời cuộc nhất là đã thay đổi được số mệnh của La Già. Chắc có lẽ Dao Anh đúng là được Phật Đà ban xuống cho La Già. Mạch truyện tác giả xậy dựng rất phù hợp. Có thể là so với các truyện khác thì mạch tình cảm của La Già và Dao Anh hơi chậm nhưng trong cốt truyện này thì lại rất đúng. Bởi chúng ta truyện đang đọc nam chính không phải là vua hay tướng quân trần tục mà là còn hoà thượng, Phật Tử của Vương Đình nữa. Nên tình cảm La Già và Dao Anh phát triển rất đúng rồi. Cảnh tình cảm tuy không nhiều nhưng ít mà chất.
Cặp đôi đẹp và đặc biệt nhất mà mình từng đọc.
@ Be:
Thế là kết thúc rồi. Giờ tôi chỉ đợi ăn thịt ngoại trn nữa hoy. Bộ trn cưng nhất tui từng đọc từ trc đến h. Sâu lắng, cảm động mà không kém phần hùng vĩ, hoành tráng. Nói thật là tui ít đọc truyện tranh đấu binh quyền hay quần hùng các thứ lắm, vì tui cảm thấy nó hơi khô khan. Đọc cứ phải lướt lướt (hoặc do tui chưa tìm đc bộ thực sự hay vd như bộ này ). Mưu lược, tác chiến, kế hoạch mọi thứ đều được lường trước cặn kẽ. Tác giả xây dựng các nhận vật có đầu óc vĩ mô thiệt ó. Mọi sự đều trong lòng bàn tay, nhưng không bị phản cảm kiểu buff bàn tay vàng, mà đọc xong lại kiểu: à sự việc nó đúng là nên như vậy. Nam chính giữa trn mới bđầu xhien nhưng không hề lép vế so với nữ chính, chị cường 7, anh cường 10. Nhưng đọc không hề lố chút nào.
@ Mei:
Hi, đọc xong cảm xúc dâng trào quá viết hơi dài dòng :))
Thật sự thì trước đó t đây không thích đọc mấy truyện về hoà thượng lắm, một phần vì tôn giáo một phần vì cảm thấy gượng gượng, nhưng chấm mút xong truyện này thì giờ u mê không lối thoát, giờ đọc truyện chỉ muốn tìm nam chính dịu dàng nhẹ nhàng lại điềm tĩnh, thông minh biết trước biết sau như này, hức tìm đâu ra một La Già nữa đây :((
Klq đọc đến dòng LHT tặng chó bị trả lại thấy cũng đáng đời :)) cả La Già lẫn a này đều thích Dao Anh, đều có một bức tường thử thách (người thì thù nhà người thì nghĩa nước), nhưng thay vì dùng những cách bày tỏ tiêu cực như LHT thì La Già lại luôn cố để người mình yêu được những gì tốt đẹp nhất, haiz càng nói càng thấy La Già là no1 :))
Nói chung bộ này qua tay bà Mai rất chiii là ổnnn áp, nội dung cuốn từng chap (như đồ thị parabol vậy, hết lên rồi xuống), tuyến nhân vật đỉnh, khắc hoạ tâm lý, tính cách từng nhân vật độc đáo, tuy nhiều nhưng vẫn nhớ từng người nè :)), tuyến tình cảm ít nhưng chất :)) kết đây là vừa đủ, vừa đẹp.
TUY NHIÊN, vẫn hóng màn canh thịt đậm đà :))
@ Chi:
Hết truyện, hết mấy đêm thức khuya để cày không ngừng nghỉ. Đầu tiên đọc mình ấn tượng cách hành văn của tác giả… Mình rất thích tình cảm anh em của nữ 9, rất cảm động, thích cả mối quan hệ ân oán tình thù của 3 anh em nhà này (bao gồm LHT). Các nhân vật trong truyện đều có cái hay riêng, mình để ý thấy nhân vật nào cũng có số phận có phần đáng buồn trong đó. DA và LG thì xứng đôi hết nói rồi, cả 2 ng đều được xây dựng cực OK. Chưa bao giờ đọc truyện mà trông 2ac kiss nhau lâu như thế, tới kiss rồi thì bủn rủn phấn khích, và đương nhiên hóng thịt mỏi mòn, đang phấn khích minh đc đọc ngoại truyện vì nghe nói có thịt ( ngại quá) :)).
@ Sa Mịch Nhi:
Nhiều khi thấy ngôn ngữ thật diệu kì =)) tác giả không cần mô tả chủ ngữ/ vật thể nhất định nhưng đọc giả có thể tự hiểu đang mô tả cái gi =))))) “căng cứng? Nóng lên? Tuôn trào”?? Bậy quá bậy =)) em mới 18 lần thứ N xin lũi vì không hiểu tác giả đang mô tả gì cả huhu
@ Mirrorsir:
Lý Đức đúng là trời sinh làm đế vương, ông có đầy đủ những tính cách của một kiêu hùng luôn. Ông thừa đủ để làm một quân chủ để theo phò tá nhưng mà làm cha, làm chồng thì lại là một kẻ cặn bã.
@ Selene Blog:
Chương nào 2 anh chị cũng phát cẩu lương cho con dân quắn quéo quằn quại, trong ngược có ngọt mới ghê. Đọc chương này cũng thấy tội Lý Huyền Trinh nhưng tình cảm con người này quá phức tạp, quá khứ đau thương LHT có mà La Già cũng có, nhưng La Già lại lựa chọn buông tha cho người vô tội, tình cảm LHT dành cho Dao Anh cũng không ít, nhưng tình cảm con người này quá mức cực đoan, được người này yêu là bất hạnh nhiều hơn may mắn, mỗi lần đọc đến LHT là làm mình nhớ lại những truyện ngược thời kỳ đầu, tính cách anh này đúng chuẩn nam chính ngôn tình thời kỳ đầu lun, đến giờ ta vẫn không hiểu sao nữ chính những truyện đó tiêu thụ được!
… Đọc chương này tội La Già thật sự, tình yêu và tín ngưỡng, tín ngưỡng trở thành rễ trong lòng La Già nay bị một tình cảm xa lạ khác nảy mầm, để rồi phải dãy giụa trong đau đớn, đọc xót thiệt sự. Vận mệnh quốc gia, tín ngưỡng trong lòng, một người phải gồng gánh quá nhiều trách nhiệm, đọc chương này thấy thương Già La lắm lắm lun, may là có Dao Anh không thì quãng đời còn lại La Già sẽ giống như trong nguyên tác mất!
…Hai con người này như hai mảnh ghép vậy áhh, đúng như bạn tác giả đã xây dựng nữ chính quá tài tình, trong kiên cường có dịu dàng, người như vậy mới có thể đồng cảm với Già La đã quen với cô độc, nên cứ mỗi lần đọc là cứ làm dân tình đọc truyện quắn quéo bấn loạn
….Có đoạn Tất Sa hỏi Vương có thể theo đuổi Dao Anh được k, đọc đoạn đó mình tưởng chả crush nữ chính thiệt sự, sau mới thấy Tất Sa lý trí vô cùng, với Dao Anh thưởng thức chứ không rung động, có lúc mình còn nghĩ sao thằng cha này không thay La Già tu hành lun đi cho La Già khỏe, với mình Tất Sa sắp tu thành chính quả lun rùi, nhìn mỹ nhân nhưng tâm không loạn xíu nào hết áh
…Trong truyện này ngoài La Già và Dao Anh ra thì Lý Trọng Kiền là nv mình thích thứ 2 trong truyện, đặt vào hoàn cảnh thời đó, một xã hội nam quyền, trọng nam khinh nữ, vậy mà lại có người không màng gì hết, đặt em gái người thân lên trên tất cả, có một em gái dung mạo Khuynh Thành vậy mà LTK chưa bao giờ nghĩ đến việc lợi dụng em gái mình làm quân cờ chính trị để làm Hoàng Đế, nhân vật này tuy ngông cuồng nhưng lại vô cùng trọng tình!
…Lý Trọng Kiền thông minh nhưng lại trọng tình, cũng không có tham vọng, thứ LTK thiếu là độ máu lạnh như Lý Đức để làm việc lớn, với lại người này cũng không đặt nặng tâm tư lên muôn dân thiên hạ như Già La nên LTK thích hợp làm một hiệp khách tự do khắp nơi hơn là Vương của một nước! Thứ LTK cần nhất mình nghĩ là tình thân và một gia đình!
@meimeitan:
Ôi thực sự đọc mà e vừa thương vừa xót cho La Già. Tác giả xây dựng hình tượng LG thực sự là hoàn mỹ, thoát tục luôn ấy, so với thời đó thì tư tưởng của chàng đi trước thời đại bao lâu rồi, có lẽ vì chàng là người tu hành, đọc kinh phật pháp nên mới hiểu rõ những triết lý trên đời , với chàng thì chúng sinh bình đẳng, không phân chia giai cấp , không phân chia là người hán hay người vương đình , đã là người thì đều có quyền sống, được tôn trọng. Đúng là con người sống , hy sinh cho dân và vì dân ấy , như đấy là sứ mệnh , là bởi chàng sinh ra vì lẽ đó vậy . Ôi mà mỗi lần đọc tới chàng thì em đều thấy cái sự dịu dàng nó lan tỏa ấy , khiến lòng như tĩnh tâm hẳn ra . Huhuhu
@ Phuanh Tran:
Tg nên viết gọn lại, càng dài càng dại, loãng cảm xúc
@ Vân Nguyễn:
Mấy bộ ngôn tình khác: bắt cóc, cưỡng ép, giam cầm, chốc thuốc, làm nu9 mang thai để giữ người lại
Bộ này: độ nu9 xuất gia :v thật sa mạc lời
@ Hi Hi:
Rất thích cách triển khai của tác giả. Gặp chuyện xấu thì để nữ chính nghĩ cách tự cứu mình trước (còn cứu thành công), sau vì muốn cứu người khác mới phải đi theo số phận.
Kiểu việc liên quan đến lợi ích của mình, mình phải tự cố gắng mà giải quyết.
@ Be:
Thực sự mà nói cách bà Mai xây dựng nv HĐAL này đỉnh. Có mưu lược, có hoang dại, có sự chấp nhất với mục đích. Phải nói là kiên cường thực sự. Nếu vào một bộ trn motif đấu tranh khác có lẽ không biết đc ai mới là nv chính. Vì hđal hội tụ đầy đủ yếu tố để có thể trở thành nv chính. Nhưng rất tiếc, bộ trn này có nhà sư. Xây dựng gần như đối lập nhau, hai nv làm bật lên nhau, nhưng cũng dễ dàng nhìn ra ai đc ưu ái hơn. Nv nào dễ khiến độc giả thích hơn, yêu và thương hơn. Ngay từ lúc da bị hđal cầm tù, tui có một cảm giác sợ vs nhân vật này, sợ trn ngược :)) nhưng may mà… thôi đằng nào thì cháu cũng đi rồi. Chỉ hi vọng đừng có màn thót tim nào nữa chợ nhắm
@ sóc:
công nhận bà Mai bả buff 1000 công lực cho nam nữ chính, cứ sắp cạn máu đến nơi lại đầy lại, thấy gió phần phật luôn
@ Lạc Lạc:
Tuyến tình cảm ít ỏi chưa từng thấy, 100 chương vẫn mơ hồ, may mà truyện xuất sắc chứ k sao ráng đu nổi tới tận chương 100, bình thường k đọc cung đâu bao giờ :))))(
@ julihuynh2412:
Đoạn đầu của bộ truyện đã mở màn cho những âm mưu chính trị, lợi ích cá nhân, lòng ích kỹ và thù hận. Nếu như Lý Đức sống thật với người mình yêu, thì sẽ ko dẫn đến hiểu lầm của lý huyền trinh về cái chết của mẫu thân, thì ko dẫn đến sự thù hận đối với Trọng Kiền và nữ 9. Khi lựa chọn giữa cứu và không cứu muội muội, lý huyền trinh cũng bị dằn vặt giữa thù hận cá nhân và hình ảnh đẹp thời còn nhỏ.
Nữ 9 là người kiên cường, đáng thương vì lỡ xuyên vào thời chiến loạn lạc, “thà làm chó thời bình, hơn là người thời chiến”. Nữ 9 mong muốn quê hương hòa bình, dân ấm no, không loạn lạc nên nữ 9 chọn hy sinh cá nhân để vì lợi ích chung của đất nước. vì bảo vệ anh trai. Nhưng có mấy ai thấu hiểu, ai có thể hiểu được sự cô đơn, lẻ loi của người con gái nơi đất khách quê người, phải tự mình tìm tiếp con đường sống còn mà bên cạnh chỉ có vài người trung thành bảo vệ.
@ anthitga2411:
…lâu lắm mới có bộ em thích ntn sau bộ Chàng ắt có chỗ hơn người của nhà chị Kéo dịch, từ tính cách nhân vật chính, phụ đến diễn biến chiến tranh nội chiến hay ngoại chiến của các nước. Còn chuyện tình cảm của nam nữ chính cũng là guu của em luônn, tình yêu như rễ cây bám vào lòng đất, từ từ mà sâu càng sâu, không thể hiện nhiều nhưng cây thiếu rễ chắc chắn sẽ ko còn vẹn nguyên được . Tuy tuyến tình cảm phát triển từ từ cơ mà hint em thấy vẫn tung toé, từng ánh mắt, cử chỉ, cách nói,.. ôi trái tim bé nhỏ này, đọc truyện lúc thì thương rớt nước mắt lúc thì tim nhảy lung tung loạn xạ :vv
(Thực ra đọc khoảng đến 30 chương đầu em có hơi nản tí vì anh nam chính mãi chưa thấy đâu, cơ mà khi nam chính đã lên sàn thì mê luônn, thật là ko bõ công chờ đợi)
Ai còn phân vân thì hãy lội hố luôn đi nhế!!!
…. Có lẽ điều em thích nhất truyện là tình yêu của 2 nhân vật là một tình yêu rất tích cực và thẳng thắn, cả hai đều trực tiếp đón nhận, không trốn tránh và trân trọng tình yêu này, vì yêu mà quan tâm, chăm sóc, vì yêu mà suy nghĩ cho đối phương, vì yêu mà khao khát được sống, được hạnh phúc. Tình yêu này cũng chậm chậm dịu dàng nữa, em thích mọi sự dịu dàng trong cs này hihi.
Cả La Gia và Dao Anh, từ đầu đến kết thúc dù có chuyện gì xảy ra thì đều giữ một cái tâm nhất quán hướng thiện, tình yêu không làm thay đổi bản chất của cả hai người mà chỉ càng làm cả hai tốt lên làm đầy thêm cái tâm trong mỗi người.
@ Mặc Ngọc:
Giờ em kiểu bị cuồng cặp này cùng cái bối cảnh truyện ấy, tự dưng mê cái thời Trường An hưng thịnh, ngoài vạn dặm là con đường tơ lụa, sa mạc cát trắng, chiến sự nổi lên… kiểu bối cảnh hùng tráng í. Nên giai đoạn này khó mà đọc đc bộ nào cung đấu gia đấu đơn thuần r :((( mà xì tai bối cảnh như này hiếm quá, hum trc có đọc bộ Trường ca hành thì tác giả hổng ra chương nứa, tiếc hùi hụi.
@ Phuong Nguyen:
Cảm thấy rất phục tác giả về khả năng miêu tả tâm lý nhân vật và dẫn dắt người đọc. Thích cụm “gió động cờ lay” được tác giả dùng đi dùng lại để mô tả tình cảm của La Già lắm, thấy nó nhẹ nhàng tinh tế sao á. Đặc biệt là tình cảm đôi chính tiến triển từ từ, nhẹ nhàng mà sâu sắc, rồi còn đấu tranh tâm lý dữ dội mới đến dc với nhau. Chứ k như nhiều truyện chả hiểu sao đùng cái yêu nhau nữa. Tác giả dùng nhiều ẩn dụ, có nhiều cái rất đẹp như từ “Minh Nguyệt”, còn có nhiều chỗ sâu sắc quá mình k hiểu luôn :))
Truyện này ngoại trừ tình yêu của đôi chính mình còn rất thích tình cảm anh em của LTK và Dao Anh. Dao Anh k có tình yêu của cha, mẹ thì lại điên nhưng LTK chăm sóc LA, vừa làm cha vừa làm mẹ. Đọc mấy đoạn kể quá khứ của 2 anh em mà mình khóc huhu. May là tác giả mẹ ruột đã cho 2 anh em đoàn tụ và có cái kết đẹp.
@ Võ Tuyết Trinh:
Mình đọc từ 7h tối đến tận 5h sáng, từ 9h sáng đọc tiếp tới 7h tối, liên tục không ngủ thì được 160c, qua hôm sau thì không tìm thấy truyện nữa nên phải tạm ngưng…may mà bây giờ mình được đọc hết rồi… Muốn nói nhiều về truyện lắm nhưng không biết nói như thế nào để diễn tả hết niềm yêu thích của mình đối với La Già, Dao Anh… Vừa đọc truyện vừa nghe bài Vịnh Trăng Khuyết của F.I.R tuyệt không thể tả.
@ AnneNguyen:
Đọc truyện này rất thương nam chính. Nam chính đích thực là một vị sư, tâm vì chúng sinh, sẵn sàng vào địa ngục để giữ vững bình an cho người dân Vương Đình và cả Tây vực. Chàng cả đời cô độc, xuất thân đáng thương, chịu bao đau đớn khổ sở nhưng tâm vững như núi cao. Có lẽ vậy nên phần tình cảm nam nữ của truyện phát triển rất chậm. Nhưng giữa nam nữ chính ngay từ ban đầu đã là sự kính mến, thương cảm, kiểu tri âm tri kỷ trong lòng, không kiềm chế được nảy sinh rung động. Nam chính tự biết mình không thể buông bỏ gánh nặng vì dân, lại gần chết (không có chết thật đâu nhé, ngoại truyện ngọt như mía lùi, có thịt thà con cái đầy đủ nhé), cho nên không thể trói buộc nữ chính, tại vậy chàng không thể tỏ lòng hay có biểu hiện ra ngoài khiến nữ chính động lòng. Không ngờ những hành động của chàng xả thân cứu nàng và anh nàng trong bí mật lại bị nữ chính đoán biết hết. Nữ chính vốn cũng không dám tỏ lòng vì không muốn quấy nhiễu chàng thanh tu, nhưng thấy chàng chìm trong đau đớn khổ sở (truyện này ngược thân nam chính lắm ấy) thì lại không cầm lòng được, muốn tới gần bầu bạn giúp chàng xoa dịu nỗi đau …
@ Huyền Lê:
… các tình tiết được chắp nối mượt mà từng chi tiết nhỏ. Từ tả cảnh đến diễn biến tâm lý các trường nhân vật cực kỳ hợp lý. Mình không thấy tình cảm nam nữ chính tiến triển chậm. Với bối cảnh trong truyện thì cực kỳ hợp lý, bắt đầu từ lúc hai người gặp nhau và đồng hành mình đã thấy “tia điện” bắn té le rồi, thi thoảng vẫn thấy ngọt ngào quắn quéo từ những cử chỉ kiểu “hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình”. Ngoài tình yêu thì tình thân, tình người cũng là điểm sáng của chuyện. Các trường đoạn mô tả cảnh núi non, sa mạc, đặc biệt là cung điện Vương Đình theo kiến trúc Phật giáo cũng tạo cảm giác rất đồ sộ.
@annilekim:
huhu, quá lâu rồi em mới đọc được một bộ đỉnh thế này. nam nữ chính đều phải trải qua những khó khăn, vất vả, hi sinh mới ở cạnh bên nhau. Những phân đoạn tháo gở cũng rất hợp tình hợp lý, có logic chặt chẽ. Nữ 9 được buff nhưng cũng nhờ nàng thông minh, lý trí, lương thiện. Nam 9 thì khỏi phải bàn,đỉnh cuar chóp. Các tuyến nhân vật phụ dù nhỏ nhưng cũng có nét riêng, không bị lu mờ. Các tình huống đẩy cao trào chạm đến cảm xúc của người đọc.
@mhayley:
Oài… ta nói đang chăm chú đọc truyện về anh chị thì bị ấn tượng bởi ông chú Ngõa Hãn Khả Hãn ghê. Haizzz.. thiệt đúng là ông chú này giỏi ghê, chửi được đám con hơn thiếu não 1 trận, nói thẳng toẹt ra điểm mạnh và điểm yếu của bộ tộc. Hèn chi chú xưng bá 1 phương. Con chú mãi chả đu bằng chú nổi. Mà thiệt là bộ truyện sao toàn ng giỏi vậy… Phật Tử giỏi ko nói. Anh Lý Huyền Trinh hơi khốn mà tiện tay quạt gió một phát, châm ngay lửa cho Bắc Nhung cháy tý cho vui nhà vui cửa. Thêm bố anh cũng chẳng vừa gì. Phải mà như mấy bộ ngôn tình sến chuối khác chắc anh Trinh với chị Anh cũng ngược nhau được vài chục chương và còn tàn bạo hơn cơ. Cũng may Dao Anh đủ tỉnh táo để biết với nguyên dàn anh hùng ấy, nữ nhi tình trường ko phải là tất cả…
@cuanho07
Truyện này phải gọi là đỉnh của đỉnh âm mưu dương mưu lý tưởng dân tộc chủ nghĩa anh hùng cứ thế hoà hợp vào nhau tạo thành một khúc ca bi tráng về số phận cải những con người trong thời loạn. Ngoài ra tác giả còn vô cùng xuất sắc khi khắc hoạ vô cùng rõ nét tình thân, tình yêu, tình bạn, lòng trung thành của những nhân vật trong truyện làm dịu đi sự bi thương mà bối cảnh chiến tranh loạn lạc mang lại….Em cảm thấy kết truyện như này đã ổn lắm rồi ai cũng có hạnh phúc, lý tưởng cho riêng mình. Đọc truyện mà suốt ngày rưng rưng lúc đầu là vì tình thân sau lại vì lý tưởng dân tộc rồi lại vì sự cao cả trung nghĩa quên thân vì nước cuả những người anh hùng cuối cùng mọi cảm xúc buồn bã, giận dữ, vui mừng lại đọng lại trong em sự thoả mãn vì được thông qua quyển sách mà thấy một thế giới khác nơi thiên hạ phân tranh, khói lửa khắp nơi nhưng ẩn trong đó vẫn có tình người. Truyện này khác rất nhiều so với những truyện khác từ bối cảnh đến nhân vật tác giả đã rất khéo khi thành công khắc hoạ nên từng nhân vật một từng bối cảnh một. Nhiều khi đọc truyện mà em có cảm tưởng là những nhân vật trong này không chỉ tồn tại trong sách mà họ thật sự sống họ có cảm xúc, có lý tưởng, có đấu tranh, có mâu thuẫn, có cả quá khứ bi thương. Rất nhiều nhân vật để lại trong em cảm xúc mâu thuẫn như Ngoã Hãn Khả Hãn của Bắc Nhung lớn lên trên lưng ngựa vì tộc nhân của mình mà chinh chiến khắp nơi, Hải Đô A Lăng điên cuồng, mưu mô nhúng cũng có đầy đủ tố chất của một bậc hào kiệt thời loạn, Lý Đức bạc tình bạc nghĩa nhưng đứng trên lập trường của một quân vương thì ông là người vô cùng xứng đáng, Lý Huyền Trinh bị thù hận che mờ mắt để rồi khi hối hận cũng đã muộn màng, Lý Trọng Kiền trọng tình trọng nghĩa thời niên thiếu bất hạnh bị vùi dập may sao lại tìm lại được lý tưởng của chính mình, Tạ Vô Lương tuy ốm yếu nhưng lòng mang thiên hạ nguyện ý dùng tính mạng mình để đổi lại tính mạnh của ngàn vạn sinh linh. Hơn thế nữa là hàng ngàn hàng vạn người Hán bị ép lưu lạc nới đất khách quê người nhưng vẫn một lòng về đông. Là những thiếu niên lang dùng cả mình mạng mình để đem lời kêu cứu của đồng bào về tới quê hương, là Bát Nhã đáng yêu nguyện trung thành với Vương cho tới lúc chết, là A Ly dù có là sủng vật vẫn liều mình hộ chủ…
@thocon5892:
Mới đó mà đã hết 190 chương truyện rồi, bộ truyện này lôi cuốn hấp dẫn từ đầu tới cuối, ngay phần kết cũng ko bị nhạt đi như nhiều bộ truyện khác, tác giả biết dừng đúng thời điểm, lưu giữ cảm xúc trọn vẹn cho độc giả. Bộ truyện chính kịch đến phút cuối mà ngôn tình cũng chuẩn chất tình. Tình cảm, ý nghĩ mỗi nhân vật phát triển hết sức tự nhiên, cảm xúc tích lũy dần lắng đọng thành tình cảm đậm sâu, là bộ hiếm thấy về khả năng xử lý tuyến tình cảm của tất cả nhân vật, xây dựng mỗi nhân vật đều có cái xấu và cái tốt rất riêng khiến mình chẳng thấy ghét nhân vật hung ác nào.
@hmy25:
…Mình có đọc 1 bộ Đức Phật và nàng và bộ này, nam9 đều là hòa thượng. Nhưng mỗi bộ tác giả đặt cho nam9 một trọng trách riêng. Bộ ĐPVN thiên về văn hóa tôn giáo tín ngưỡng hơn, còn bộ này thì thiên về đạo trị quốc và mưu lược chiến tranh hơn. Mỗi bộ có đều có cái hay riêng.
Khác chút với nam9 ở ĐPVN thì bộ này sau cùng nam9 hoàn tục. Nma cách nam9 hoàn tục được tgia dẫn dắt tự nhiên,k bị gượng. Sau khi hoàn tục nam9 vẫn một lòng nghĩ về dân về nước và về cả nữ9. Cuộc đời và tính cách nam 9 làm mình rất xúc động. Khác với LHT, nam9 gạt bỏ gia thù mà một lòng nghĩ đến đất nước, đến muôn dân. Quyết đoán, mạnh mẽ và lý trí. Nam 9 k quá ngọt ngào nhưng rất tinh tế và quan tâm nữ 9 ở những chi tiết nhỏ nên dù mạch tình cảm 2 người có chậm thì độc giả vẫn được ăn đường xuyên suốt cả bộ truyện ^^ hiuhiu soft xỉu .
Ôi thích nam9 quá nên nhận xét hết về ảnh lun. Nữ9 thì quá tuyệt òi kp bàn cãi =)). Gà mẹ cũng cute nữa, kiểu truyện ngôn tình thì tcam nam nữ chính ổn thì truyện đã đủ ổn r nma ở đây có cả tình thân làm mình rất xúc động.
@ Khánh Phương:
Cái truyện này miêu tả nhân vật như thiên tiên, có ăn có uống nhưng tuyệt k thấy đi vệ sinh. Làm mình cũng có ảo tưởng nhẹ rằng Dao Anh và Đàm Ma La Già chắc k cần và không phải đi ẻ bao giờ, kiểu miêu tả cái gì cũng chi tiết đôi lúc rất dài dòng nhưng bỏ qua việc đi ẻ, thật là thiếu sót đáng tiếc.
Lại cả Dao Anh kiểu ăn uống chẳng đâu vào đâu thiếu rau thiếu trái cây xong còn du hành phơi gió phơi sương chẳng có kem chống nắng chẳng có đồ skincare tẩy trang rửa mặt tắm rửa đánh răng thường xuyên gì mà da cứ trắng bóng ửng hồng người cứ thơm ngọt ngào.
Nên để truyện tag huyền huyễn ạ, chứ trần gian tôi từ chối tin những trường hợp thế này.
@N.N.A Thu
Đã phải khóc vì cuộc sống nữ chính trải qua quá là bất hạnh nhưng lại mạnh mẽ gồng gánh tất cả cho gia đình. Nam chính cũng hy sinh quá nhiều cho lãnh thổ mà mình cai trị.
Nữ chính là công chúa. Nam chính là phật tu. Về sau vứt áo cà sa nhưng lòng vẫn theo đạo.
Truyện quá xuất sắc. Không từ nào diễn tả được
@Bảo Anh:
Cái khúc cầu nguyện tự nhiên đọc mà khóc huhu…ui trời ơi lần đầu đọc truyện không phải là tỏ tình lãng mạn, chẳng phải màn cầu hôn cảm động mà tui khóc quá trời, tự nhiên nhớ tới câu Phật Tử nói ” Nàng không thuộc về Vương Đình” mà xót xa quá, ngày mà Dao Anh về lại Đại Ngụy đâu còn xa. Hi vọng Dao Anh nhanh chóng nhận ra tình cảm của Phật Tử chứ nếu không tui sẽ khóc, khóc 1 dòng sông luôn á.