Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Người Điều Khiển Tâm Lý II - Chương 69

  1. Home
  2. Người Điều Khiển Tâm Lý II
  3. Chương 69
  • 10
Prev
Next

Chương 69

Văn phòng SCIT.

“Đội trưởng, đội trưởng!”

Trước khi người còn chưa bước vào, giọng nói của Triệu Cường truyền đến từ hành lang, sau vài giây, anh ta nắm lấy cánh cửa và lao vào văn phòng với một mảnh giấy trong tay.

“Được rồi, tôi biết rồi, cảm ơn.”

Tần Uyên vừa nhận được điện thoại, Trâu Xương Kỳ trốn khỏi thành phố S, đã bị PC bắt, hiện đang được áp giả về thành phố S.

Tần Uyên đặt điện thoại xuống, nhìn Triệu Cường vẫn đang thở hổn hển đi tới, “Sao vậy? Chị Mi hỏi được gì?”

Triệu Cường đi đến bên cạnh Tần Uyên, “Người phụ nữ biến thi thể thành búp bê tên là Thiên Thiên, ngoại trừ nói cho chị Mi tên mình, cũng không hỏi được gì khác, nhưng cô ấy vẽ một người, là một người đàn ông.”

Triệu Cường đưa mảnh giấy cho Tần Uyên xem, nuốt nước miếng, kích động nói: “Đó là người mà chúng ta cần tìm.”

Tần Uyên nhìn bức vẽ, người phụ nữ tên Thiên Thiên này, mặc dù đầu óc giống như một đứa trẻ, nhưng chắc là từng học vẽ tranh hoặc rất có thiên phú trong lĩnh vực này, bức vẽ rất cẩn thận, một người đàn ông trẻ đội mũ lưỡi trai, thấy rõ khuôn mặt, ánh mắt dịu dàng và điềm tĩnh.

Tần Uyên đưa bức ảnh cho Thạch Nguyên Phỉ, “Thạch Đầu, mau chóng xác định thân phận của người này càng sớm càng tốt, tuổi của hắn chắc là khoảng ba mươi tuổi.”

Đường Dật đặt điện thoại xuống, giơ tay hô to: “Đội trưởng, đã có phát hiện!”

Gần đây, vợ của Uông Thiên Thành có đến phòng tư vấn tâm lý, cô ấy chỉ đề cập chuyện này với một người bạn, bởi vì Uông Thiên Thành có tình nhân bên ngoài, còn là người trong công ty anh ấy, hình như Uông Thiên Thành muốn ly hôn, cô ta không thể chấp nhận được, tổn thương tâm lý, vì vậy cô ấy đã đến phòng tư vấn tâm lý.”

Tần Uyên lập tức hỏi: “Biết chỗ đó ở đâu không?”

Đường Dật bất lực lắc đầu: “Không biết, nhưng vợ Uông Thiên Thành có nói người tư vấn tâm lý đó họ Cao.”

Anh không biết liệu tin này có thể khóa chặt mục tiêu hay không.

Nghe được thông tin quan trọng này, Thạch Nguyên Phỉ nhanh chóng mở to mắt nhìn màn hình, sau đó tìm được người trùng khớp, “Họ Cao, có bằng bác sĩ tâm lý, tôi tìm được rồi! Cao Tĩnh, là anh ta, anh ta điều hành một phòng tư vấn tâm lý, trên đường Quốc Phục.”

“Được rồi, Triệu Cường, cậu đưa người đến phòng tư vấn này.”

Sau đó, Tần Uyên sai PC đến nhà Cao Tĩnh điều tra.

Bọn họ không thể nhìn thấy thông tin mà Kỳ Tuyển để lại, cũng không thể liên lạc với Mộc Cửu, tất cả những gì bọn họ có thể làm bây giờ là loại trừ các khả năng.

—

“Từ khóa đầu tiên là ba.”

Mộc Cửu nhìn tờ giấy dán gọn gàng trên tường trước mặt, xác định một điều, “Dùng “ba” để trích xuất thông tin này.”

Nhưng câu hỏi đặt ra là theo loại quy tắc nào, cứ ba mảnh lấy một mảnh giấy, hoặc tờ giấy thứ ba của mỗi hàng, hoặc tờ giấy thứ ba của mỗi cột, hoặc…Có nhiều cách khác.

Nếu không có cách nào chắc chắn, việc trích xuất manh mối vẫn vô cùng khó khăn.

Ngôn Luật nhìn bức tranh phong cảnh ở giữa, hừ lạnh, “Chị có nghĩ đến việc Kỳ Tuyển không muốn chúng ta phá giải nó không, hắn chỉ đưa cho chúng ta những thứ lộn xộn này, nhìn chúng ta lãng phí thời gian hai tiếng, cuối cùng cũng kích nổ bom.”

Mộc Cửu lắc đầu, rất chắc chắn: “Không, manh mối hẳn là ở đây, hắn thiết kế trò chơi này để cho chúng ta biết hắn có thể khống chế sinh tử của bất kỳ ai, chúng ta không thể thay đổi.”

Kỳ Tuyển chờ thời gian đếm ngược kết thúc, nói cho bọn họ biết manh mối ở đâu và làm thế nào để phá giải chúng, tất cả những gì hắn muốn là chế nhạo họ theo cách này.

Nghe xong, Ngôn Luật cúi đầu cười lạnh: “Hắn thật sự coi mình là thần sao? Đúng là được Ngôn Phỉ Văn dạy dỗ.”

Mộc Cửu vươn tay lấy xuống một tờ giấy trên tường, giọng nói không cao không thấp, “Bắt đầu thôi.”

Lúc này, còn 1 giờ, 37 phút và 39 giây trước khi kết thúc thời gian đếm ngược.

—

Sau khi xác nhận danh tính nghi phạm, Tần Uyên nói với Thạch Nguyên Phỉ: “Thạch Đầu, thông tin của Cao Tĩnh.” “

Thạch Nguyên Phỉ lập tức nhìn xuống, sau đó nói cho Tần Viên biết thông tin mấu chốt: “Cao Tĩnh, 28 tuổi, ba mẹ ly hôn khi hắn còn rất nhỏ, sau đó ba hắn lập tức tái hôn và có một con trai với người vợ thứ hai, vấn đề là đứa con trai này được sinh ra trước khi ba mẹ Cao Tĩnh ly hôn.”

Đường Dật nghe vậy thì cau mày, “Vậy là lúc đó ba của Cao Tĩnh đã ngoại tình, còn sinh con với tình nhân nữa, sau đó mới ly hôn với mẹ hắn.”

Thạch Nguyên Phỉ gật đầu rồi nói tiếp: “Chính là như vậy, không lâu sau, mẹ của Cao Tĩnh bị bệnh nặng, ba của Cao Tĩnh không quan tâm đến bọn họ, sau đó mẹ hắn qua đời, nhìn như vậy, giống hệt như hoàn cảnh của Diêu Thiên Thiên.”

Người phụ nữ mà họ tìm thấy dưới tầng hầm là Diêu Thiên Thiên, lúc ba cô ấy phát hiện ra cô ấy bị sa sút trí tuệ thì đã vứt bỏ mẹ con cô, sau đó lập tức tái hôn, sinh ra một đứa con trai, sau đó, mẹ Diêu Thiên Thiên thì qua đời vì tài nạn giao thông, ba cô ta cũng không quan tâm đến cô ấy.

Tần Uyên trầm giọng nói: “Cho nên không chỉ Diêu Thiên Thiên thể hiện sự phẫn nộ của mình mà bản thân Cao Tĩnh cũng làm vậy cho bản thân.”

Hắn phát hiện ra những người tìm đến hắn để tư vấn tâm lý vì chồng hoặc vợ ngoại tình, nên đã lén lắp đặt camera trong nhà của họ, sau đó dùng cách riêng của mình để khiến họ giết chồng hoặc vợ của mình, sau khi thấy họ thực hiện hành vi giết người qua camera, hắn theo dõi họ đến nơi họ bỏ xác, đưa xác chết xuống tầng hầm và để Diêu Thiên Thiên biến thành búp bê, sau đó hắn đặt họ ở cửa của cửa hàng búp bê.

PC mà Tần Uyên phái đến nhà Cao Tĩnh thấy không có ai, không có Cao Tĩnh hay ai khác, Triệu Cường vội vã đến phòng tư vấn tâm lý, nhanh chóng gọi: “Đội trưởng, phòng tư vấn tâm lý này do Cao Tĩnh điều hành hôm nay không có mở cửa, chúng tôi đã vào xem thử, nhưng không tìm thấy ai.”

Tần Uyên không yên tâm, “Cậu đã tìm kiếm cẩn thận chưa?”

Triệu Cường: “Ừm, đã lục soát tất cả các phòng, không tìm thấy ai, vậy nên tôi nghĩ đây không phải là nơi giam giữ.”

Nghe xong lời này, Tần Uyên lại hỏi: “Có phòng tối hay tầng hầm không?”

Triệu Cường đáp: “Không có.”

Tần Uyên tiếp tục hỏi: “Cậu có tìm thấy văn phòng của Cao Tĩnh không?”

Lúc này, Triệu Cường đang ở trong văn phòng đó, trong tay cầm một quyển sổ, “Tìm thấy rồi, có máy tính của hắn và một quyển sổ hắn dùng để ghi lại lịch trình của mình, trên đó viết hôm nay hắn đi đến đường Cố Danh.”

Nghe thấy tên con đường này, Tần Uyên lập tức phản ứng lại: “Đường Cố Danh, nghĩa trang Cố Danh.”

Anh vừa nói vừa nhìn Thạch Nguyên Phỉ.

Sau khi Thạch Nguyên Phỉ nhận được ánh mắt của Tần Uyên, lập tức cúi đầu bắt đầu điều tra, sau khi phát hiện xong, anh ngẩng đầu nhìn Tần Uyên: “Mẹ hắn được chôn ở đó.”

“Được rồi, tôi biết rồi, Triệu Cường cậu về đi.”

Tần Uyên cúp điện thoại, nói với Thạch Nguyên Phỉ: “Lập tức kiểm tra camera ở nghĩa trang Cố Danh.”

Thạch Nguyên Phỉ gật đầu, ánh mắt dán chặt vào màn hình máy tính, điều tra camera ở đó, bắt đầu đi tìm Cao Tĩnh.

Sau đó, Trần Mặc lại gọi điện thoại: “Đội trưởng, tôi tìm được vợ của Uông Thiên Thành rồi, quả thật cô ấy đang trốn trong một khách sạn nhỏ, cô ấy thừa nhận đêm qua đã hạ độc vào sữa, giết chết Uông Thiên Thành.”

“Được rồi, vất vả rồi, đưa cô ấy về cục.”

Tần Uyên cúp điện thoại, Thạch Nguyên Phỉ nhanh chóng nhìn thấy Cao Tĩnh trong băng ghi hình.

Vẻ mặt Thạch Nguyên Phỉ khó hiểu: “Đội trưởng, Cao Tĩnh quả thật đã đến nghĩa trang Cố Danh,với lại…bây giờ hắn vẫn ở đó.”

Tần Uyên cau mày: “Còn ở đó?”

Kỳ Tuyển nói Cao Tĩnh bị bắt, chẳng lẽ là ở nghĩa trang Cố Danh?

Thạch Nguyên Phỉ gật đầu, cũng cảm thấy có chút kỳ lạ, “Đúng vậy, từ khi hắn đến đó đã được ba tiếng rồi, xe của hắn vẫn còn ở bãi đậu xe.”

Tần Uyên hỏi: “Cậu có tìm thấy vị trí cụ thể của hắn không?”

Thạch Nguyên Phỉ lắc đầu, “Ít nhất hai tiếng rồi, camera không quay được hắn.”

Vậy là hắn đã ở chỗ nào đó mà không có camera trong hai tiếng, Tần Uyên cảm thấy có gì đó không ổn, anh nghiêm túc nói với Thạch Nguyên Phỉ và Đường Dật: “Tôi sẽ đến nghĩa trang Cố Danh, nếu có chuyện gì thì gọi cho tôi.”

Thạch Nguyên Phỉ và Đường Dật đồng thanh nói: “Dạ, đội trưởng.”

Tần Uyên mang theo vài PC đến nghĩa trang, thông báo cho nhân viên nghĩa trang, sau đó nhờ bọn họ hỗ trợ tìm kiếm, sau mười lăm phút tìm kiếm, Tần Uyên và một nhân viên đi đến một khu rừng trong góc nghĩa trang, mơ hồ nhìn thấy một ngôi nhà.

Tần Uyên chỉ vào đó, hỏi nhân viên xung quanh: “Đó là chỗ nào?”

Các nhân viên nhìn qua, nói, “Đó là ngôi nhà nơi những người quản lý rừng ở.”

Tần Uyên liếc nhìn xung quanh, phát hiện ở đây không lắp đặt camera, vì vậy anh hỏi: “Mỗi ngày có ai ở đó không?”

Nhân viên công tác lắc đầu: “Không, người quản lý bị ốm, đang xin nghỉ phép, nên hôm nay không có ai ở đó.”

Hôm nay không có ai…Nghe xong lời này Tần Uyên cảm thấy có chút không ổn, vì thế nói: “Đi xem đi.”

Bọn họ đi tới cửa, Tần Uyên gõ cửa, nhưng không ai trả lời, sau đó anh xoay tay nắm cửa, cửa không khóa, trực tiếp mở ra.

Các nhân viên đều rất ngạc nhiên, nói, “Ồ, kỳ lạ thật, không có ai sao lại không khóa cửa.”

“Cậu ở ngoài chờ.”

Sau khi Tần Uyên nói xong, anh đẩy cửa một mình đi vào, căn phòng rất nhỏ, ẩm ướt và u ám, chỉ có một cái giường, một cái bàn, một cái ghế, một số nhu yếu phẩm đơn giản hàng ngày, Tần Uyên quay đầu lại nhìn thấy giường, trên giường có một con gấu bông lớn, cao bằng người lớn, màu nâu, dựa vào tường, Tần Uyên đi tới, dừng lại ở mép giường, nghiêng người nhìn đôi mắt gấu bông, hai cái cúc áo đáng lẽ phải khâu trên đó đã biến mất.

Ở đó có cái lỗ đó, thứ anh nhìn thấy lúc này chính là hai con mắt của con người.

Còn 1 giờ, 3 phút và 28 giây nữa là kết thúc thời gian đếm ngược.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 69"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online