Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Người Điều Khiển Tâm Lý II - Chương 68

  1. Home
  2. Người Điều Khiển Tâm Lý II
  3. Chương 68
  • 10
Prev
Next

Chương 68

Kỳ Tuyển nói xong thì cúp điện thoại, trong văn phòng chỉ có tiếng bíp bíp trong chốc lát, Tần Uyên đưa tay về phía điện thoại, sau đó cũng cúp điện thoại.

Mọi người nhìn Mộc Cửu, nhìn cô đứng dậy khỏi ghế, vẻ mặt Triệu Cường kinh ngạc, “Vậy là cúp máy rồi sao? Địa chỉ đâu? Không phải còn chưa nói sao?”

Mộc Cửu vô cảm đi về phía Thạch Nguyên Phỉ, “Anh Thạch, truy được không?”

Thạch Nguyên Phỉ gật đầu nói với Mộc Cửu: “Truy được, trong một nhà máy bỏ hoang trên đường Văn Phong.”

“Đó là nơi hắn đã sắp xếp.”

Mộc Cửu nhìn màn hình máy tính, ghi nhớ địa chỉ.

Không cần phải nói, Thạch Nguyên Phỉ đã kiểm tra thời gian và lộ trình để đến đó, “Từ đây đến đó sẽ mất nửa tiếng.”

“Mộc Cửu.”

Tần Uyên muốn đưa cô đi, mặc dù anh không thể đi vào, cũng không đi cùng cô, nhưng anh muốn bảo vệ cô.

Mộc Cửu biết Tần Uyên muốn nói gì, cho nên mới ngẩng đầu nhìn anh.

Sau khi cân nhắc, Tần Uyên hiểu được, mặc dù chỉ có nửa tiếng, nhưng anh vẫn nên ở lại đây, điều phối nhân viên tiếp tục tìm kiếm manh mối, “Anh biết rồi, anh sẽ sắp xếp 1 PC đưa em đi.”

Ánh mắt Mộc Cửu chuyển sang Thạch Nguyên Phỉ, “Còn bao nhiêu thời gian?”

Thạch Nguyên Phỉ nuốt nước miếng, lo lắng nhìn thời gian, “2 giờ 38 phút.”

—

Nửa tiếng sau, Mộc Cửu xuống xe, nơi Kỳ Tuyển chọn rất hẻo lánh, xung quanh gần như không có khu dân cư, trước mặt cô là một nhà máy, có một người quen thuộc dựa vào cửa, Mộc Cửu nhìn cậu ta rồi đi qua.

Qua camera gần nhà máy, Thạch Nguyên Phỉ nhìn thấy chiếc xe cảnh sát mà Mộc Cửu đang ngồi, “Đội trưởng, Mộc Cửu đến đó rồi.”

Thạch Nguyên Phỉ nhìn chiếc laptop do Kỳ Tuyển để lại, nhìn những con số trên đó, gãi đầu có chút khó chịu, “Thời gian đếm ngược vẫn còn 2 giờ 6 phút, thời gian này quá gấp! Dựa vào Mộc Cửu và em trai của em ấy sao có thể làm được?”

Tần Uyên nhìn Mộc Cửu xuống xe trong màn hình camera, sau đó rời khỏi camera, anh nhìn đi chỗ khác, trầm giọng nói: “Vậy nên chúng ta phải điều tra cùng với họ.”

Thạch Nguyên Phỉ cảm thấy rất khó khăn, “Nhưng manh mối đều ở trong nhà máy đó, không phải không thể tiết lộ cho chúng ta sao?”

Không thể nhìn thấy bất kỳ manh mối nào, hoàn toàn dựa vào hai người để tìm hai nơi trong 2 giờ, mà dường như họ chỉ có thể chờ đợi.

“Nhưng chúng ta có thể loại trừ một số địa điểm càng nhiều càng tốt, trước hết, bây giờ chúng ta sẽ xác định nghi phạm trong vụ án này.”

Thời gian gấp gáp, không có thời gian nói nhảm, Tần Uyên lập tức bắt đầu sắp xếp, “Triệu Cường, cậu đi xem chị Mi hỏi thế nào rồi. Xem người phụ nữ chúng ta đưa về có thể cung cấp tên hay đặc điểm nào của hắn không.”

Triệu Cường gật đầu: “Được, tôi sẽ đi ngay.”

Sau đó, anh ta vội vã ra khỏi văn phòng, hành lang tràn ngập âm thanh anh ta đang chạy.

Tần Uyên lại nhìn Thạch Nguyên Phỉ và Đường Dật, “Đường Dật, cậu tiếp tục tục kiểm tra xem vợ Uông Thiên Thành có đến phòng tư vấn tâm lý hay không. Thạch Đầu, cậu điều tra xem bây giờ cô ấy đang ở đâu.”

Thạch Nguyên Phỉ cũng đang kiểm tra, “Có chút khó khăn, nếu cô ấy đã rời khỏi thành phố S, thì chắc chắn phải ngồi xe lửa máy bay hay phương tiện giao thông, chuyện này rất khó tra, cô ấy là người của thành phố này, không có xe, cô ấy sẽ đi cái nào đây?”

“Nếu cô ấy vẫn ở thành phố S, chắc chắn sẽ không đến chỗ của người thân và bạn bè, các khách sạn thông thường cần đăng ký chứng minh thư, vì vậy cô ấy sẽ chọn những khách sạn nhỏ.”

Tần Uyên nói với Trần Mặc: “Trần Mặc, cậu dẫn người đến kiểm tra khách sạn nhỏ gần nhà Uông Thiên Thành, tôi sẽ nhờ Thạch Đầu gửi hình cô ta vào di động của cậu.”

Trần Mặc: “Dạ, đội trưởng.”

Không lâu sau, Lam Tiêu Nhã bước vào nói: “Đội trưởng, báo cáo khám nghiệm tử thi đã có rồi, người chết bị hung khí cùn đập vào đầu đến chết, bụng bị mổ sau khi chết.”

Tần Uyên nhìn cô, hỏi: “Thời gian tử vong thì sao?”

“10 giờ đến 11 giờ sáng nay.”

Lam Tiêu Nhã đưa cho anh báo cáo khám nghiệm tử thi, sau đó liếc nhìn văn phòng, phát hiện không nhìn thấy Mộc Cửu, cô nghi ngờ hỏi: “Đội trưởng, Mộc Cửu đâu?”

Tần Uyên nói cho Lam Tiêu Nhã biết tình hình.

Lam Tiêu Nhã lo lắng khi nghe thấy điều này, “Cái gì?! Lại là Kỳ Tuyển, không phải nói thời gian đếm ngược là 90 ngày sao? Sao em ấy phải đi một mình?”

Thạch Nguyên Phỉ bất lực nói: “Kỳ Tuyển đã chỉnh lại thời gian, bây giờ em gái Mộc Cửu đã đến đó, còn có Ngôn Luật đi cùng nữa, bây giờ họ có khoảng 2 tiếng.”

Anh ta trả lời, tiếp tục kiểm tra.

“Vậy bọn họ có gặp nguy hiểm không?”

Lam Tiêu Nhã đặc biệt lo lắng chuyện này.

Tần Uyên cũng cau mày: “Tôi phái người âm thầm kiểm tra xung quanh nhà máy, không tìm thấy gì nguy hiểm, hiện tại an toàn.”

—

Mộc Cửu đi tới trước mặt Ngôn Luật, ngẩng đầu nhìn cậu ta nói: “Cậu thật đen.”

Ngôn Luật đút hai tay vào túi, đứng thẳng người, xoay người đứng bên cạnh Mộc Cửu, “Tôi vừa mới đi du lịch về, thế nào, ghen tị sao?”

Mộc Cửu vô cảm nhìn cổng nhà máy, chậm rãi nói ba chữ: “Không ghen tị.”

Ngôn Luật hừ một tiếng, sau đó chỉ vào bức tường bên cạnh cửa, “Cửa yêu cầu mật ã 6 chữ số mới có thể mở.”

Mộc Cửu không nghĩ, sau đó giơ tay ấn 6 số trên bàn phím số: 030000, tích tích hai tiếng, cho thấy mật khẩu đã chính xác và cánh cửa mở ra.

Ngôn Luật cau mày: “Đơn giản như vậy sao?”

Mộc Cửu không lên tiếng, đưa tay đẩy cửa, cửa nhà máy vừa to vừa nặng, Ngôn Luật thấy động tác của cô, liếc nhìn bụng cô, đặt tay lên cửa, “Tránh ra.”

Mộc Cửu liếc nhìn, sau đó buông tay ra, bước sang một bên nhìn Ngôn Luật đẩy cửa mở ra, khi khoảng cách đủ lớn, cô đi vào.

Cho nên khi Ngôn Luật xoay người lại, Mộc Cửu đã đi vào rồi, cậu nheo mắt nhìn chằm chằm bóng lưng cô, sau đó phủi tay đi theo.

Nhưng đi được vài bước, giọng nói không cao không thấp của Mộc Cửu truyền đến từ phía trước, nói hai chữ: “Đóng cửa.”

“…”

Ngôn Luật nghiến răng, nhưng vẫn dừng lại, xoay người đóng cửa lại.

Nhà máy bỏ hoang này rất lớn, thiết bị bên trong đã được chuyển đi hết, lúc này vô cùng trống trải, bên trong chỉ có một cái ghế, không biết có phải là do Kỳ Tuyển đặc biệt chuẩn bị cho Mộc Cửu hay không, ở giữa cũng không có gì khác, đương nhiên, ngoại trừ tờ giấy dán khắp ba bức tường, có vô tờ giấy dày đặc.

Mộc Cửu đi đến một bức tường rồi dừng lại, nhìn tờ giấy với đôi mắt đen láy, một số tờ giấy được viết bằng chữ, một số được viết bằng số, một số là hình vẽ, một số là hình ảnh, một số là hình ảnh ai đó, thậm chí còn có một góc báo, Mộc Cửu nhìn lướt qua, trên vách tường có đủ loại thông tin, thứ họ cần hoặc không cần để để cùng một nơi, rất khó phân biệt.

Đúng là Kỳ Tuyển đã cho Mộc Cửu và Ngôn Luật manh mối để tìm bốn người họ trong nhà máy này, nhưng hắn cố tình cung cấp quá nhiều thông tin.

Bây giờ chỉ còn chưa đầy hai giờ nữa, người bình thường không thể đọc được nhiều thông tin trong thời gian ngắn như vậy, Kỳ Tuyển muốn khủng bố và làm những chuyện không thể tin được, hắn để họ phải trích xuất manh mối ẩn giấu trong vô số tờ giấy này, để ghép thành hai địa chỉ.

Một điều gần như bất khả thi.

Ngôn Luật đi đến bên cạnh Mộc Cửu, cũng liếc nhìn tờ giấy trên tường, lập tức cau mày, quay đầu nhìn Mộc Cửu, “Chị bên này, tôi bên đó?”

Dường như Mộc Cửu không vội vàng tìm kiếm manh mối, quay đầu nhìn Ngôn Luật hỏi: “Kỳ Tuyển có cho chị nghe đoạn ghi âm không?”

Ngôn Luật hờ hững gật đầu: “Âm thanh của hai chỗ đó sao? Hắn có cho tôi nghe.”

Mộc Cửu tiếp tục hỏi: “Cậu nghe được gì?”

Âm thanh đó vẫn còn trong đầu nên anh không nghĩ nhiều, trực tiếp đáp: “Tiếng TV, tiếng xe chạy ngang qua, giọng nói của người nào đó, miệng đã bị bịt kín.”

Mộc Cửu nói thêm: “Còn có tiếng nước nhỏ giọt, cho nên hai nơi đó có thể là tầng hầm, cống thoát nước, nhà của bọn họ, hoặc chỉ là một căn phòng do Kỳ Tuyển sắp xếp.”

Ngôn Luật liếc nhìn cô, “Thật ra phạm vi cũng không thu hẹp được bao nhiêu, manh mối chính ở trên ba bức tường này.”

Cậu ta lại liếc nhìn ba bức tường, liếm môi, nheo mắt lại, ánh mắt rất lạnh lùng, hạ thấp giọng nói: “Tôi muốn mau chóng giải quyết hắn.”

Mộc Cửu không trả lời những gì Ngôn Luật nói, mà đổi chủ đề, “Kỳ Tuyển nói gia đình ba người là do hắn chọn ngẫu nhiên, chuyện này là không thể, hắn chọn ai cũng có nguyên nhân của mình, giống như khi hắn đưa người đàn ông kia đi, cũng là vì ở phương diện nào đó, người đàn ông đó rất giống hắn, thích khống chế người khác hoàn thành chuyện của hắn, đạt được hiệu quả.”

Ngôn Luật giễu cợt, đút hai tay vào túi quần, hơi cong lưng, “Hắn yêu cầu chúng ta tham gia trò chơi do hắn thiết kế, đặt giới hạn thời gian, tìm ra hai địa chỉ đó, phá giải, cứu bốn người, phá không được thì chúng ta sẽ thành người gián tiếp giết hại bọn họ, nghĩ hay thật.”

Mộc Cửu nheo mắt lại, ánh mắt dừng lại trên tờ giấy chỉ viết một số 3, chậm rãi nói: “Có lẽ không phải bốn người.” “

Ngôn Luật nghiêng đầu nhìn cô, “Chị có ý gì?”

Mộc Cửu vô cảm nhìn Ngôn Luật: “Tại sao hắn lại cho tôi ba tiếng, không phải hai tiếng hay bốn tiếng.”

Trước đây cô không nghĩ về điều đó, nhưng bây giờ cô cảm thấy có gì đó không ổn.

Ngôn Luật nghe xong cũng nheo mắt lại.

Mộc Cửu nói tiếp, giọng nói không cao không thấp như một cái máy, “Người vô tội bị bắt cóc là ba người, người tham gia trò chơi này, tôi, cậu và hắn, cũng là ba người, số nhà của nhà máy này cũng là ba, manh mối ở trên ba bức tường, đây không phải là trùng hợp.”

Tất cả đều là ba, đây là sự sắp xếp có chủ ý của Kỳ Tuyển.

Ngôn Luật hiểu: “Vậy thì thật ra chúng ta chỉ cần cứu ba người, căn bản không có người mà mọi người nghi ngờ.”

Ánh mắt Mộc Cửu dời từ mặt Ngôn Cửu đến mảnh giấy, “Từ khóa đầu tiên hắn đưa cho chúng ta là ba.”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 68"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online