Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Người Điều Khiển Tâm Lý II - Chương 61

  1. Home
  2. Người Điều Khiển Tâm Lý II
  3. Chương 61
  • 10
Prev
Next

Chương 61

“Chị Tiêu Nhã.”

Mộc Cửu đang đứng sau lưng Lam Tiêu Nhã, bước lên phía trước đỡ cô, không để cô ngã trên đất, đây là lần đầu tiên, Lam Tiêu Nhã thật sự không thể nhìn về phía thi thể, cô nhắm mắt hít sâu một hơi, tay nổi da gà, hai tay co lại, cả người khó chịu khó tả.

“Hung thủ này…”

Hình ảnh có sức ảnh hưởng lớn đến mức Triệu Cường đột nhiên không biết nên dùng từ ngữ nào để diễn tả.

Đối với Triệu Cường mà nói, cúc áo chỉ là một phần của quần áo, là một món đồ trang trí, nên anh sẽ không chán ghét cúc áo như Lam Tiêu Nhã, thậm chí anh còn thấy rất kỳ lạ, Lam Tiêu Nhã, một người không sợ trời không sợ đất, thấy thi thể cũng không hề cau mày, mà lại đi sợ một món đồ nhỏ nhặt như vậy, chẳng qua, chuyện này cũng không có nghĩa khi anh nhìn thấy một đống cúc áo tập trung lại với nhau như vậy mà không thấy ghét bỏ, đặc biệt đống cúc áo này không được để trong hộp, không phải may lên quần áo, mà phủ đầy trên da người.

Lúc này, Trần Mặc đi điều tra về, liếc nhìn thi thể, cau mày rồi lập tức nhìn đi chỗ khác, anh đi đến bên cạnh Tần Uyên, nói kết quả điều tra, “Đội trưởng, tôi xem xung quanh thấy trung tâm hàng hóa này có hai cái cửa, cửa trước và cửa sau đã bị khóa sau 10 giờ tối, tôi hỏi người phụ trách, sáng nay khi họ mở cửa, khóa cửa vẫn còn nguyên vẹn, tôi cũng xem qua rồi, không có dấu vết bị cạy, nhưng anh ta nói vẫn còn cách khác để vào đây, có một lối đi ngầm.”

Tần Uyên trầm giọng hỏi: “Lối đi ngầm?”

Trần Mặc nói: “Ừm, lối này tương đối khuất, bây giờ hầu như không có ai đi cả, tôi đã đi xem thử, đúng là có thể đi vào, cũng không lắp đặt camera ở đó.”

“Tôi hiểu rồi.”

Tần Uyên gật đầu, sau đó nhìn quanh các cửa hàng, đột nhiên thấy một hai cửa hàng được trang bị camera ở cửa, “Trần Mặc, cậu dẫn vài người đi kiểm tra cửa hàng nào có camera ở cửa, đặc biệt là những cửa hàng xung quanh đây và gần lối đi ngầm, liên hệ với chủ cửa hàng, chúng ta cần băng ghi hình từ tối qua đến sáng nay, có thể đã quay được hung thủ.”

Đáng tiếc là không có camera nào được lắp đặt ở cửa của cửa hàng búp bê này, nếu không, hung thủ đã bị quay lại rồi.

“Dạ, đội trưởng.”

Trần Mặc dẫn theo mấy PC, bắt đầu kiểm tra camera các cửa hàng xung quanh.

Chờ Hồng Mi lấy lời khai của nhân chứng xong, Tần Uyên nói: “Chúng ta trở về đội ngũ đi.” “

SCIT đưa thi thể trở lại cục, trong phòng pháp y, Lam Tiêu Nhã nhìn túi đựng thi thể màu đen trước mặt, duỗi tay ra, vừa chạm vào khóa kéo rồi rút tay lại, sau đó, cô nghiến răng, lại duỗi tay ra, lập tức mở khóa kéo.

Những chiếc cúc áo dày đặc lại xuất hiện trước mặt cô, cô phải tập trung vào đầu người chết, nếu muốn tiến hành khám nghiệm tử thi, cô phải lấy tất cả các nút trên thi thể xuống, điều đó có nghĩa là trong một thời gian dài, cô phải tiếp tục nhìn vào những chiếc nút đó, đây là lần đầu tiên, cô không thể xuống tay được, ban đầu Mộc Cửu nói sẽ giúp đỡ, nhưng cô bảo em ấy về văn phòng rồi.

Một lúc sau, Triệu Cường bước vào phòng pháp y, đi qua văn phòng, thò đầu ra cửa, nhìn Lam Tiêu Nhã đã lâu không bắt đầu, nói: “Chị, nếu không thì để em làm cho.”

Lam Tiêu Nhã lại nhìn Triệu Cường, lắc đầu: “Không được, cậu trở về văn phòng điều tra vụ án đi.”

Triệu Cường kiên trì: “Chỉ là cắt cúc áo thôi mà, để em cắt hết rồi thì chị khám nghiệm tử thi thôi.”

Triệu Cường vừa nói xong, một cái đầu khác thò ra từ dưới đầu anh ta, chính là Đường Dật, “Đúng vậy, chị Tiêu Nhã, em cũng có thể giúp.”

Bởi vì hành động của bọn họ, trong lòng Lam Tiêu Nhã ấm áp, nhưng cô vẫn không để bọn họ giúp đỡ, “Đến lúc đó hai cậu sẽ phá hư thi thể hết đó, tôi không sao, nhanh ra ngoài đóng cửa lại.”

Sau khi thúc giục bọn họ rời đi, Lam Tiêu Nhã hít sâu một hơi, sau đó đeo hai lớp găng tay, bắt đầu cắt cúc áo trên người người chết, khối lượng công việc của một người quá nhiều, Tần Uyên nhờ thêm một trợ lý pháp y giúp Lam Tiêu Nhã cùng nhau xử lý thi thể.

Việc khám nghiệm tử thi tốn nhiều công sức và thời gian hơn bình thường, trong khi chờ báo cáo khám nghiệm tử thi, SCIT cũng bắt đầu điều tra.

Điều đầu tiên cần xác định là thân phận của người chết, bởi vì khuôn mặt của người chết đã bị phá hủy ở một mức độ nhất định, không có thông tin nào trên cơ thể cô có thể cung cấp danh tính của cô, Hồng Mi chỉ có thể bắt đầu tìm kiếm từ người mất tích, sau đó đợi Lam Tiêu Nhã tháo vết khâu trên khuôn mặt của người chết để có được khuôn mặt hoàn chỉnh hơn của người chết.

Một lúc sau, Thạch Nguyên Phỉ cúp điện thoại, nghiêng đầu đưa ra từ phía sau máy tính, “Đội trưởng, Trần Mặc nói trong trung tâm hàng hóa có một số cửa hàng được trang bị camera, nhưng phần lớn đều là đồ để chưng, hoàn toàn không hoạt động.”

Nghe xong lời này, Tần Uyên gật đầu nói: “Được rồi, vất vả rồi.” “

Triệu Cường ngồi trên ghế, xoay bút, nhìn những bức ảnh hiện trường trên bảng trắng, cho dù nhìn vào những bức ảnh cũng cảm thấy ghê người, “Tôi thật sự không hiểu, tại sao hung thủ lại biến cơ thể thành như vậy, hơn nữa, hung thủ lần này có phải là phụ nữ không?”

Tần Uyên lắc đầu: “Vẫn chưa thể xác định giới tính của hung thủ.”

Kết luận sớm thường ảnh hưởng đến bước điều tra tiếp theo.

Đường Dật kiểm tra dữ liệu liên quan trên máy tính, cũng đưa ra kết luận: “Theo dữ liệu trước đó, trong tất cả các trường hợp tương tự như để người chết ăn mặc như búp bê, tỷ hung thủ là đàn ông cao hơn phụ nữ.”

Thấy phán đoán của mình có vấn đề, Triệu Cường thở dài: “Được rồi.”

Lúc này, Mộc Cửu đang im lặng nhìn những bức ảnh ở hiện trường, đột nhiên lên tiếng: “Anh Thạch Đầu, giúp em điều tra một vụ án.”

Thạch Nguyên Phỉ vốn đang xem camera, dừng lại, ngẩng đầu nhìn lên nói: “Em gái Mộc Cửu, em nói đi.”

Mộc Cửu nói với thông tin về vụ án: “Vụ án xảy ra vào ngày 26 tháng 7 năm nay, người chết là một phụ nữ, và hung thủ tên là Tiền Ngụy Văn.”

“Em nhớ rõ vậy à.”

Nghĩ xong lại cảm thấy bình thường, bởi vì thông tin do Mộc Cửu cung cấp rất rõ ràng, cho nên Thạch Nguyên Phỉ vừa kiểm tra đã phát hiện ra, “Tìm được rồi, có phải là vụ án này không? Hung thủ đã cưỡng bức và giết chết một phụ nữ trẻ và bỏ xác cô vào thùng rác, đôi mắt của người chết bị khoét ra, nhưng …”

Thạch Nguyên Phỉ nhìn thấy báo cáo khám nghiệm tử thi, hít một hơi lạnh.

Triệu Cường vội vàng hỏi: “Mắt của người chết bị làm sao vậy? Không lẽ là giống như người phụ nữ đã chết này?”

Thạch Nguyên Phỉ mở to mắt gật đầu, “Đúng vậy, vị trí của đôi mắt được khâu cúc áo vào, đôi môi cũng được khâu lại, ngoại trừ việc không có cúc áo được khâu trên cơ thể, mọi thứ khác về cơ bản đều giống nhau.”

Đường Dật đột nhiên nghĩ đến một vấn đề: “Vụ án này đã bắt được hung thủ, lẽ nào lần này là bắt chước phạm tội sao?”

“Không.”

Hiển nhiên Mộc Cửu biết rất rõ vụ án này, “Tiền Ngụy Văn chỉ cưỡng bức và giết người, không làm những chuyện khác, với lại khi đó hắn cũng không vứt xác ở thùng rác mà là ở một con sông nhỏ cách đó mấy cây số.”

Triệu Cường cau mày, nhìn Mộc Cửu đang vô cảm, “Vậy Tiền Ngụy Văn không phải là người khoét mắt người chết, khâu cúc áo hay khâu môi vào sao?”

Đường Dật thở dài, nói ra phán đoán của mình: “Sau khi có người tìm thấy thi thể, hắn không gọi cảnh sát, mà mang về, làm những chuyện kia, sau đó bỏ thi thể vào thùng rác.”

Mộc Cửu chậm rãi nói, nhìn bọn họ bằng một đôi mắt đen láy dưới tóc mái đen, “Đây là tác phẩm trước đây của hắn, nhưng đã thất bại, vì vậy hắn đã ném nó vào thùng rác.”

Một là thùng rác, cơ thể không được bọc bằng bất cứ thứ gì, còn cơ thể này được bọc trong một cái túi và đặt ở cửa tiệm búp bê, sự tương phản này đủ để thấy thái độ của hắn.

“Khoan đã!”

Triệu Cường đột nhiên phát hiện có gì đó không đúng, đột nhiên đứng dậy khỏi ghế, “Nếu thật sự là như vậy, chúng ta không phải đang tìm kiếm một người, mà là hai người sao?”

Đường Dật gật đầu nói: “Không sai, một là hung thủ, hai là người biến thi thể thành búp bê.”

Không bao lâu sau, ngoài cửa đã có tiếng bước chân dồn dập, sau đó, Hồng Mi đang cầm hồ sơ trong tay đi vào, cô đi đến bên cạnh Tần Uyên, đưa hồ sơ cho anh, sau đó đối mặt với bọn họ nói: “Mọi người, tôi đã tìm ra danh tính của người chết, tên của người chết là Vu Tú Mẫn, 27 tuổi, gia đình cô ấy đã báo cảnh sát về việc cô ấy bị mất tích vào ba ngày trước, từ khi mất tích đến hôm nay họ không nhận được bất kỳ cuộc gọi tống tiền nào, tôi hỏi mẹ cô ấy, bà ấy nói rằng lần cuối cùng nhìn thấy cô ấy là năm ngày trước vào buổi sáng, tức là vào ngày 6, sau đó người chết đi làm, tối đó cũng không về nhà.”

Nghe xong lời này, Triệu Cường lập tức suy đoán: “Vậy là đã mất tích khi ở trên đường về nhà.”

Hồng Mi lắc đầu, phủ nhận suy đoán của anh: “Không phải, hôm đó người chết không định về nhà, mẹ cô ấy nói rằng cô ấy đã đến nhà một người bạn qua đêm, sáng hôm sau, cô ấy gọi điện cho mẹ, nói rằng cô ấy sẽ về ăn tối, nhưng đến tối, cô ấy vẫn chưa về, điện thoại di động của cô ấy đã tắt, vì vậy mẹ cô ấy đã báo cảnh sát vào sáng hôm sau.”

Tần Uyên trầm giọng hỏi: “Có điều tra được đêm đó, cô ấy qua đêm ở nhà người bạn nào không?”

Hồng Mi lại lắc đầu, “Vẫn chưa, mẹ cô ấy không biết đó là bạn nào, tôi đã hỏi một số bạn bè của cô ấy, hôm đó, họ cũng không gặp cô ấy, đồng nghiệp của cô ấy nói hôm đó cô ấy rời khỏi công ty một mình, sau đó lên taxi ở cửa, nhưng bạn cô ấy nói rằng, gần đây Vu Tú Mẫn đã có bạn trai, nhưng cô ấy chỉ nhắc đến vài lần, nói rằng người đó họ Hoàng, khoảng ba mươi tuổi, làm việc trong ngân hàng, thậm chí còn chưa từng thấy ảnh, dù sao hiếm khi thấy cô ấy nhắc đến anh chàng kia.”

Đường Dật hỏi: “Mẹ cũng không biết sao?”

Hồng Mi: “Bà ấy không biết.”

Triệu Cường sờ cằm, “Xem ra rất có khả năng người chết đã qua đêm ở nhà bạn trai.”

Tần Uyên quay đầu nhìn Thạch Nguyên Phỉ, “Thạch Đầu, kiểm tra thông tin cuộc gọi của người chết.”

“Không thành vấn đề.”

Sau vài phút, Thạch Nguyên Phỉ phát hiện ra gì đó, lộ ra vẻ mặt đã hiểu, “Tôi tra được rồi, thì ra là như vậy, đại khái tôi biết vì sao Vu Tú Mẫn muốn che giấu, không giới thiệu bạn trai này rồi.”

Mộc Cửu nhẹ giọng nói, giọng điệu khẳng định: “Bởi vì bạn trai cô ấy có gia đình rồi.”

Thạch Nguyên Phỉ búng ngón tay, “Em gái Mộc Cửu đoán không sai, bạn trai cô ấy tên là Hoàng Chí, 32 tuổi, anh ấy đúng là nhân viên ngân hàng, đã kết hôn được bảy năm, còn có một cậu con trai năm tuổi.”

Vẻ mặt Triệu Cường tức giận, “Đây là mốc 7 năm sao? Tên này đúng là tên cặn bả, anh ta có vợ con ở nhà, anh ta lừa dối!”

Thạch Nguyên Phỉ nói tiếp: “Cuộc gọi đầu tiên của họ là từ ba tháng trước, đội trưởng, tôi đã gửi địa chỉ nhà và địa chỉ công ty của Hoàng Chí đến điện thoại di động anh.”

“Được rồi.”

Tần Uyên gọi điện thoại cho Trần Mặc, bảo anh ấy trực tiếp đến nhà Hoàng Chí, còn anh và Triệu Cường chuẩn bị đến công ty của Hoàng Chí, vừa đi tới cửa, liền gặp Lam Tiêu Nhã đang chuẩn bị đi vào.

Lúc này, cả người Lam Tiêu Nhã toát ra một sự oán hận dày đặc, tản xa đến mấy mét, khi nhìn thấy Tần Uyên và Triệu Cường, câu đầu tiên cô nói là: “Sau này tôi sẽ không bao giờ chạm vào cúc áo nữa! Tôi không muốn nhìn thấy chúng nữa! Không, thậm chí tôi còn không muốn nghe đến từ đó!”

Triệu Cường nghe vậy thì liếc mắt nhìn cúc áo trên người, lẳng lặng quay lưng về phía Lam Tiêu Nhã.

“Tiêu Nhã, lần này vất vả cho cô rồi.”

Tần Uyên lại hỏi: “Có báo cáo khám nghiệm tử thi chưa?”

Lam Tiêu Nhã lắc đầu, “Vẫn chưa, sẽ mất một chút thời gian, nhưng có một chuyện tôi muốn nói với mọi người trước.”

Triệu Cường vẫn quay lưng lại hỏi: “Cái gì?”

“Sau…Sau khi lấy thứ đó ra, tôi thấy một vết khâu dài trên lưng của người chết, sau khi tôi cắt chỉ, tôi thấy lưng của người chết đã bị mở ra.

Lam Tiêu Nhã nói, ánh mắt nhìn Mộc Cửu đang ngồi bên trong, “Đoán xem trong thi thể người chết, tôi tìm được cái gì?”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 61"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online