Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Home
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog
  • Chính sách bảo mật
  • CoHet
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Manga
  • Trang Mẫu
  • Truyện full
  • Truyện hot
  • Truyện mới
  • User Settings
Đăng nhập Đăng ký
Next

Nam Chính Hắc Hoá Là Trọng Sinh - Chương 1

  1. Home
  2. Nam Chính Hắc Hoá Là Trọng Sinh
  3. Chương 1
  • 10
Next

Chương 1

Editor: Eirlyss (La Verne)

——

“Ầm ầm ầm –“

3 giờ sáng, bầu trời đầy sao bỗng nhiên giăng đầy mây đen, một tia chớp đột nhiên lóe lên như muốn làm cho cả bầu trời nứt ra, trên trời nháy mắt sáng như ban ngày, ngay sau đó là tiếng sấm vang vọng khắp Khang Thành.

Sấm rền liên hồi, một lúc lâu sau mưa bắt đầu rơi xuống tầm tã. Hạt mưa lớn rơi trên mặt đất vang lên tiếng tí tách, tiếng còi xe cùng với tiếng sấm và một vài âm thanh khác trộn lẫn vào nhau làm cho người ta ngủ không yên giấc.

Màn đêm vốn yên tĩnh bỗng trở nên ồn ào, một căn biệt thự ở phía bắc Khang Thành giống như bị tà ma xâm nhập.

Vốn chỉ có ánh đèn phát ra từ cửa lớn, trong phòng không có bật đèn tối đen như mực, nhưng khi tiếng sấm đinh tai nhức óc kia vang lên, đèn cả biệt thự nháy mắt sáng lên, nhưng hai giây sau lại tắt đi, giống như ảo giác.

Nhưng khi tiếng sấm vang lên, những ánh đèn kia… lại loé lên 2 giây rồi tắt.

Mỗi lần tiếng sấm vang lên là ánh đèn lại lóe lên, tiếng sấm kia giống như là đang khống chế ánh đèn trong căn biệt thự, ánh đèn chớp tắt như một vòng tuần hoàn.

Đêm mưa, che dấu một loại quỷ dị, mà loại quỷ dị này giống như thừa dịp đêm mưa ầm ĩ đánh vào căn biệt thự.

“Ầm ầm ầm –“

Lại một tia sét qua đi, nhưng lần này ánh đèn trong biệt thự lại không tắt đi, tiếng sấm cũng không vang lên nữa.

Ánh sáng của sấm sét.

Như chìm trong vũng nước tối đã lâu không có ánh sáng, gần như nghẹt thở, bỗng nhiên lại có một vệt sáng chiếu xuống mặt nước, làm cho người trong nước có hy vọng, mãnh liệt vươn tay về phía ánh sáng kia, như có một lực thần bí, bỗng nhiên dùng sức, kéo người trong nước lên trong chớp mắt.

Biệt thự quỷ dị, trong một căn phòng ở tầng hai của biệt thự có một người đàn ông đang nằm trên giường.

Trong không gian im ắng, đột nhiên mở mắt.

Đôi mắt lạnh lẽo nhìn trần nhà thật lâu, rồi ngồi dậy bước xuống giường, kéo rèm cửa ra, nhìn mưa rền gió dữ bên ngoài cửa sổ, sau đó nhắm mắt lại.

Kéo kéo cổ áo, cởi ba nút áo trên cùng ra, hít thở thật sâu, giống như mình là người vừa bị kéo từ đáy nước lên.

Dáng người đàn ông cao dài, diện mạo anh tuấn, bởi vì tóc hỗn độn, trên trán còn có một tầng mồ hôi mỏng, hơn nữa còn cởi ba nút áo nên nhìn qua có vài phần cấm dục.

Cửa sổ sát đất phản chiếu hình ảnh, người đàn ông chậm rãi mở mắt ra, gương mặt lạnh lùng, ánh mắt thâm trầm lạnh thấu xương, nhìn sấm sét ầm ầm ở bên ngoài, ánh mắt âm trầm đến đáng sợ.

Mạo hiểm thêm một lần nữa, lúc này đây hẳn là đã trở lại?

_____________________

Một tháng sau, tầng cao nhất tập đoàn Lăng Thị ở Khang Thành.

Phòng khách phong cách đơn giản, ngoại trừ một bộ sô pha và một cái bàn trà thì không còn cái gì khác, làm cho người khác cảm thấy ông chủ của công ty này là một người rất nghiêm khắc và giỏi giang.

Hải Lan bưng tách cà phê mà thư ký vừa mới mang vào lên, uống một ngụm, đặt tách cà phê xuống thuận tiện liếc nhìn thời gian trên đồng hồ.

Vừa nãy lúc thư ký mang cà phê vào, đã nói qua với cô, nói bây giờ ông chủ của bọn họ đang họp, khoảng mười phút nữa mới xong, hiện tại đã qua mười lăm phút, chắc là cũng sắp xong rồi?

Hải Lan đặt tách cà phê xuống, tiếp tục yên lặng chờ đợi.

Lần này Hải Lan tới, là muốn gặp một người, người này đúng là ông chủ của công ty, cũng là chồng chưa cưới mà cô chưa từng gặp mặt.

Nói một cách chính xác, rất nhanh sẽ biến thành chồng chưa cưới cũ, lần này cô tới là muốn cùng hắn tính toán xem làm thế nào để giải trừ hôn ước.

Giải trừ hôn ước là bởi vì hôn ước này vốn dĩ không phải của cô, sở dĩ cô và vị chồng chưa cưới này chưa từng gặp mặt, là bởi vì Hải Lan là người xuyên vào tiểu thuyết.

Một tháng trước, Hải Lan xuyên vào tiểu thuyết.

Suy sụp rất lâu, Hải Lan mới chấp nhận là mình đã xuyên vào một quyển tiểu thuyết, biến thành nữ phụ thứ hai trong quyển tiểu thuyết đó.

Trong hiện thực Hải Lan lớn lên xinh đẹp, gia đình có điều kiện, bằng cấp cao, cho nên dù có người hâm mộ hay ghen ghét cũng là chuyện bình thường, nhưng kỳ lạ ở chỗ có người trong hiện thực không nghiền ép được cô nên đã tìm mọi cách ở thế giới ảo biến cô thành một người không có khả năng gánh vác sinh hoạt.

Hải Lan chắc chắn, mình chính là một ví dụ sống.

Hải Lan là một con mọt sách, thích xem các loại tiểu thuyết, lúc ở trên mạng xem tiểu thuyết, trong một rừng tiểu thuyết, vậy mà hết lần này đến lần khác lại cố tình click mở một quyển tiểu thuyết không hề có một chút tam quan nào, không nói đến cuối tiểu thuyết, bởi vì loại tiểu thuyết này cô chỉ xem chương đầu tiên rồi quăng bỏ, nhưng mà, vai phụ trong tiểu thuyết này làm cô kiên trì xem xong quyển tiểu thuyết.

Nữ phụ thứ nhất và nữ phụ thứ hai, vậy mà lại là Hải Lan, còn có chị em tốt của cô!!!

Trong tiểu thuyết miêu tả về bối cảnh và thân phận của Hải Lan, có hơn 60% trùng với bối cảnh và thân phận của cô ngoài đời thực, không cần nghi ngờ gì nữa, bản thân đã bị người khác viết thành nữ phụ thứ hai của một quyển tiểu thuyết.

Trong tiểu thuyết viết nữ chính là một người may mắn, nhưng lại viết Hải Lan thành một nữ phụ xui xẻo, nữ phụ từ lúc bắt đầu đã không ngừng gặp xui xẻo, trở thành nhân vật tương phản với nữ chính, bị vu khống ăn cắp, bị cướp bóc, bị người khác hành hạ, quả thực chính là một quyển Mary Sue* siêu cấp sảng văn.

*Mary Sue là tên chung cho bất kỳ nhân vật hư cấu nào tài giỏi hoặc hoàn hảo đến mức vô lý, ngay cả trong bối cảnh hư cấu. (Wikipedia)

Hải Lan rất bực mình, rốt cuộc là có thù oán gì với cô mà lại viết cô thành một nữ phụ bị ngược vô cùng thê thảm đến như vậy.

Xem hết quyển tiểu thuyết, chia sẻ cho chị em tốt, sau đó ngủ một giấc lúc tỉnh dậy, Hải Lan từ một người bình thường trở thành con gái của một gia tộc lớn ở Khang Thành.

Đồng thời cô cũng từ một người độc thân, biến thành người đã có hôn ước.

Chồng chưa cưới không thể nghi ngờ chính là nam chính trong tiểu thuyết.

Một quyển tiểu thuyết không có tam quan, thì cũng đừng hi vọng nhân vật trong quyển tiểu thuyết đó có tam quan.

Nam chính có vợ chưa cưới còn có thể cùng nữ chính ở bên nhau, biết rõ đối phương đã có vợ chưa cưới nhưng nữ chính vẫn tiếp tục cố chấp ở bên cạnh nam chính, biết chính mình làm sai nhưng nữ chính lại đổ hết mọi tội lỗi lên đầu nữ phụ.

Loại cốt truyện này tuy rằng lỗi thời, nhưng ở trong kịch bản phim thần tượng lại không lỗi thời chút nào.

Loại cốt truyện tình yêu chân ái lỗi thời này, Hải Lan với tư cách người xuyên sách trở thành chính bản thân mình, thầm nghĩ sẽ phủi sạch quan hệ với nam chính, cách xa bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu.

Dừng suy nghĩ, cúi đầu nhìn thời gian trên đồng hồ, Hải Lan khẽ nhíu mày.

Mười phút?

Cô đã đợi nửa tiếng rồi!

Quay đầu nhìn về phía cửa sổ, ánh mắt nhìn xuyên qua cửa chớp làm bằng vải, nhìn đến khu vực làm việc bên ngoài, hơi nheo mắt, mọi người vẫn bận rộn như cũ, bao gồm thư ký vừa mới mang cà phê vào cho cô.

Chẳng qua thư ký hình như đã quên mất Hải Lan vẫn còn đang ngồi chờ trong phòng khách.

Đây không phải là đang xem thường cô sao?

Xem ra nữ phụ thật sự không được mọi người hoan nghênh.

Theo như Hải Lan biết từ ngày đầu tiên xuyên qua, ngoại trừ người ở trong nhà và người quen biết với nữ phụ là đối với nữ phụ ngon ngọt, tươi cười, những người còn lại Hải Lan đều nhìn ra được, đa số bọn họ chỉ là đang vuốt mông ngựa* mà thôi.

*Nịnh nọt, tâng bốc,..

Nói cho cùng, nữ phụ là một người có tính cách kiêu ngạo, khinh thường người khác, giống như tiểu thư của thời phong kiến, không coi ai ra gì.

Hải Lan tuy rằng cũng cao ngạo, nhưng lại biết cách đối đãi với mọi người, không phải loại người bị khi dễ sẽ nháo lên, đương nhiên cũng sẽ không vô cớ gây sự.

Dứng dậy, đi ra khỏi phòng khách.

Hải Lan đi ra khỏi phòng khách, đứng lại rồi đi tới trước bàn làm việc của thư ký.

Thư ký hiển nhiên rất bận, đầu nghiêng xuống dùng bả vai kẹp điện thoại nói chuyện với người ở đầu dây bên kia, hai tay còn không quên gõ bàn phím, mắt nhìn chằm chằm vào màn hình, cảm giác được có người đứng ở trước mặt mình, thì đem mấy quyển văn kiện để lên bàn làm việc.

Hình như là tưởng đồng nghiệp đến lấy văn kiện.

Hải Lan nhìn lướt qua mấy quyển văn kiện kia, không có cầm lấy, mà là nâng tay lên gõ gõ bàn làm việc của thư ký.

“Cộc cộc”

Nghe được âm thanh, lúc này thư ký mới ngẩng đầu, nhìn thấy gương mặt đang mỉm cười của Hải Lan, ngẩn người, ngay sau đó cũng nở một nụ cười chuyên nghiệp với Hải Lan, nói với người bên đầu dây bên kia: “Được, tiên sinh, tôi sẽ chuyển lời cho Lăng tổng, cảm ơn ngài đã gọi điện, tạm biệt.”

Cúp điện thoại, thư ký đứng lên, lễ phép mà khách khí nói với Hải Lan: “Cô Hải, thật ngại quá, Lăng tổng còn chưa họp xong, mời Cô Hải chờ thêm một lúc nữa.”

Hải Lan vẫn tươi cười như cũ, khéo léo hỏi: “Tôi chỉ muốn hỏi một chút, thư ký cô xác định vừa rồi cô có đi thông báo sao?”

Nụ cười của thư ký không biến mất: “Lăng tổng đang họp, tôi không tiện quấy rầy.”

Nghe vậy, nụ cười của Hải Lan dần dần trầm xuống.

“Cho nên nói mười phút kia, thư ký cô là như thế nào nói ra vậy?”

Có lẽ là thấy nhưng không thể trách, thư ký vẫn mỉm cười nói xin lỗi: “Thật ngại quá, là do tôi sơ sót.”

Hải Lan cũng không phải kẻ ngốc, cô nhìn ra được, rất rõ ràng, thư ký này trước mặt cô là nói cho có lệ.

Đã nhìn ra, như vậy cô sẽ không ngồi chờ chết.

Như thường lệ, cô nhàn nhạt nói: “Như vậy phiền thư ký cô đi thông báo một tiếng cho chồng chưa cưới của tôi, nói với anh ấy, tính tình vợ chưa cưới của anh ấy như thế nào, anh ấy biết rõ, qua năm phút nữa, tôi có làm ra chuyện gì đó, cũng đừng trách tôi không nhắc trước.”

Trong giọng nói của của Hải Lan có một loại uy hiếp, làm thư ký bỗng nhiên cứng lại, có chút bất ngờ, loại khí tràng này, hoàn toàn khác với tính cách ngang ngược không nói lý của lúc trước.

Hải Lan hơi hơi híp mắt, “Thư ký cô là đang nghi ngờ lời nói của tôi?”

Thư ký lập tức hồi phục tinh thần, lắc đầu: “Vậy mời Cô Hải chờ một lát nữa, bây giờ tôi sẽ lập tức đi thông báo.”

Thư ký từ bàn làm việc đi ra, đôi chân mang một đôi giày cao gót bước nhanh về phía phòng họp, bước đi rất nhanh, như thật sự lo lắng Hải Lan sẽ phá nát Lăng thị.

Thu hồi tầm mắt, Hải Lan xoay người trở về phòng khách.

Trở lại vị trí, uống ngụm cà phê cuối cùng trong tách, sau đó đi tới trước cửa sổ sát đất*, nhìn các toà nhà cao tầng ngoài cửa sổ.

*Loại cửa sổ kéo dài từ nền gạch lên trên cùng

Khang Thành ở phía Nam, cho dù bây giờ đã đến tháng 10 nhưng thời tiết vẫn nóng bức như cũ, xuyên qua cửa sổ sát đất nhìn cảnh vật bên ngoài, đường phố phồn hoa cùng với những tòa cao ốc cao ngất ngưỡng.

Cùng với Khang Thành trong hiện thực giống nhau như đúc, nhưng đây chỉ là một thế giới được người khác hư cấu ra.

Người viết quyển sách này rốt cuộc là có bao nhiêu nhàm chán? Mới có thể ôm sự chán ghét và nhận định về đàn ông của mình, sinh sôi viết ra một quyển tiểu thuyết hơn 50 vạn* chữ.

*1 vạn = 10.000, hơn 500.000 chữ

Hải Lan cảm thấy bản thân mình cũng đủ nhàm chán, vậy mà còn đọc hết quyển tiểu thuyết đó, tuy rằng đối với cốt truyện ngu ngốc xem qua là quên, nhưng đối với thiết lập và tình tiết của nhân vật Hải Lan thì cô vẫn còn nhớ rõ một ít.

Ví dụ như việc nữ phụ có hôn ước với nam chính, không sai biệt lắm là ở phần sau của bộ truyện, bởi vì nữ phụ uống say xuất quỹ bị bắt được, cho nên mới có thể giải trừ hôn ước, lại nói nữ chính và nam chính đã sớm ở bên nhau, không chiếm được nam chính nên nữ phụ tịch mịch xuất quỹ tự tìm an ủi cho bản thân, cái này thật đúng là không thể trách ai.

Mà kết cục của nữ phụ bởi vì làm rất nhiều chuyện xấu, nên cuối cùng chết vì tai nạn giao thông, pháo hôi trước khi chết vài phút mới hoàn toàn tỉnh ngộ.

Hải Lan đang chìm trong suy nghĩ của mình, nên không hề chú ý tới cửa phòng khách đã bị người khác mở ra.

Hải Lan mặc một bộ quần áo rất hợp thời trang, áo voan màu trắng phối với quần lửng màu kaki, tóc dài tới thắt lưng uốn nhẹ xoã ra, dáng người cao gầy tinh tế, không cần quay đầu lại, cũng làm cho người ta cảm thấy tràn ngập tự tin.

Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ sát đất, Hải Lan đứng trước cửa sổ, đưa lưng về phía cửa phòng khách, ánh sáng dừng ở trên người cô, giống như phủ lên một tầng hào quang màu vàng nhạt sáng chói, làm người ta không thể rời mắt.

Người vào, dừng lại một chút, sau đó mới đóng cửa phòng khách lại.

“Tới tìm tôi có chuyện gì?”

Phía sau vang lên một giọng nói trầm thấp mang theo vài phần bình thản, nhanh chóng kéo Hải Lan khỏi mạch suy nghĩ, sau đó nghiêng người quay đầu lại.

Bởi vì đôi mắt nhìn lâu ở chỗ có ánh sáng, nên khi nhìn về phía khác, tầm mắt có chút mơ hồ, xuất hiện bóng chồng*, cô không thấy rõ người đột nhiên xuất hiện là ai.

*Bóng chồng lên nhau

Chỉ nhìn thấy tây trang cùng với hình dáng của hắn, nhưng như thế này, cũng đủ để Hải Lan biết, người tới, là nam chính của tiểu thuyết, chồng chưa cưới của thân thể này– Lăng Việt.

Qua một lát sau, tầm mắt Hải Lan dần dần rõ ràng, cô di chuyển đôi mắt nhìn thẳng vào cặp mắt màu đen thâm thúy kia.

Next

Bình luận cho chương "Chương 1"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

CÓ THỂ BẠN THÍCH

khanh-du-nien.jpg
Khánh Dư Niên
13 Tháng mười một, 2024
xuyen-nhanh-sau-khi-bi-dai-lao-co-chap-coi-trong.jpg
Xuyên Nhanh: Sau Khi Bị Đại Lão Cố Chấp Coi Trọng
27 Tháng 10, 2024
co-tieu-tay.jpg
Cố Tiểu Tây
2 Tháng mười một, 2024
sau-khi-xuyen-sach-toi-thanh-be-cung-cua-hai-nha-hao-mon.jpg
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Thành Bé Cưng Của Hai Nhà Hào Môn
4 Tháng mười một, 2024

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online