Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế - Chương 60

  1. Home
  2. Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế
  3. Chương 60
  • 10
Prev
Next

Chương 60

Biên dịch : Xoài

Chỉnh sửa : Yên Hy

Hơn 60 quân sĩ từ trung cấp tới cao cấp, mỗi người đều chịu mức độ tổn thương tinh thần lực khác nhau, hơn nữa tinh thần lực đều từ cấp A trở nên, cường độ chữa trị như vậy, cho dù đối với Thẩm Ngôn mà nói cũng là công việc tốn sức hạng nhất.

Trên bàn bày từng hàng từng hàng bình dung dịch chữa trị tinh thần lực, khoảng chừng hơn hai mươi bình nhưng lại có giá trị tới hơn trăm triệu tinh tệ.

Trong phòng tràn ngập ánh sáng, tinh thần lực tinh khiết tràn ngập toàn bộ không gian.

Kim Vũ Vương Điệp sau khi mệt mỏi sẽ tạm thời trở lại trong não vực của chủ nhân để nghỉ ngơi đồng thời dựa vào sự trợ giúp của dược phẩm tinh thần lực mà hồi phục đôi cánh ảm đạm của mình.

Sau khi nó hồi phục một chút, việc trị liệu lại tiếp tục, lặp đi lặp lại như vậy.

Nhưng dù là vậy, tốc độ bổ sung tinh thần lực thua xa so với tốc độ tiêu hao, khu vực bị ánh sáng vàng bao phủ càng ngày càng nhỏ.

Hệ thống đúng lúc nhắc nhở: “Ký chủ, nhiệm vụ giai đoạn thứ hai đã hoàn thành, ban thưởng một lọ thuốc thử siêu cấp hồi phục tinh thần.”

Nó lấy ra loại thuốc mới nhất do ‘tổng bộ’ phát triển, cũng cầu nguyện rằng hiệu quả lần này sẽ tốt hơn trước.

Thẩm Ngôn không cả thèm hỏi về mức độ hảo cảm.

Bởi vì trong não truyền đến từng đợt từng đợt đau nhức, khuôn mặt tinh xảo của cậu có chút tái nhợt, Thẩm Ngôn minh bạch đây là dấu hiệu tiêu hao tinh thần lực quá mức.

Lấy trạng thái tinh thần lực khôi phục không tới 50% hiện tại, liên tục chữa trị cho nhiều người như vậy cũng có chút miễn cưỡng.

Đầu ngón tay như bạch ngọc mở ra nắp bình, nuốt xuống dược tề hỗn hợp đặc cấp.

Kim Vũ Vương Điệp thoải mái giương cánh trong não, màu vàng chói mắt từ mép cánh vào trong lan tràn ra một chút, toàn thân phảng phất được bao phủ bởi một tầng kim quang, sinh mệnh tái sinh.

Hiệu quả rất tốt.

Có vẻ là dược phẩm kiểu mới, không gặp tác dụng phụ kháng thuốc.

Thẩm Ngôn nhắm mắt lại, hàng lông mi dày cong cong như cánh bướm cụp xuống, tạo nên một loại mỹ cảm yếu ớt.

Cậu có thể cảm giác được trong đại não tinh thần lực khôi phục đại khái được 10%, tổng thể khôi phục gần 60%, so với cậu tưởng tượng tốt hơn khá nhiều.

Đối với tình huống trước mắt mà nói, cũng đủ rồi.

Kim Vũ Vương Điệp bắt đầu tiếp tục trị liệu, ánh sáng vàng tràn ngập cả căn phòng kết hợp với những sợi tơ tinh thần lực thuần khiết đã thanh tẩy tất cả những “tổn thương” vướng víu trong não bọn họ, phấn bột ánh vàng lở lưng trong không trung, toàn cảnh đẹp như tranh vẽ như mộng ảo, có chút không chân thực.

Cuối cùng, sau khi uống hết một lọ thuốc đặc trị và khoảng 20 bình thuốc hồi phục, quá trình chữa trị kết thúc.

Kim Vũ Vương Điệp run run đôi cánh ảm đạm, mơ mơ hồ hồ mà về Khu não của chủ nhân, ngay sau đó lập tức ngủ say.

Lần này thật sự mệt chết nó rồi.

Thẩm Ngôn một tay bóp trán, hơi thở có chút dồn dập.

Nhưng may mắn là, không tìm thấy ‘bộ phận’ của Vua dị thú trong não của những người này, tổn thương của bọn họ nhẹ hơn nhiều so với thượng tướng, tốc độ khôi phục đương nhiên cũng sẽ nhanh hơn.

Các quân sĩ đầu tiên được kiểm tra tinh thần thể bị thương tổn ở trong não vực, bọn họ bất ngờ phát hiện ra chúng nó so với bình thường trở nên sinh động hơn rất nhiều, đã một lần nữa khôi phục sức sống.

Sau đó bọn họ nhíu mày tìm kiếm căn nguyên hắc ám vướng mắc khiến bọn họ thống khổ hơn mười năm, lại phát hiện nó bị bao phủ bởi một mạt vàng nhạt, những ‘ô nhiễm’ kia đã sớm biến mất tăm tích.

Vậy nên… Bọn họ thật sự được chữa khỏi rồi?

Cơn ác mộng kéo dài mười sáu năm, bạo động tinh thần lực đã thử vô số phương pháp chữa trị nhưng không thành công, căn bệnh mà cả đế quốc không ai có thể chữa khỏi, cứ như thế mà… được trị dứt điểm rồi?

Rất nhiều người trên mặt lộ ra biểu tình hoảng hốt.

Hết thảy đều giống như một giấc mơ.

Nhiều sĩ quan đã kiểm tra não vực của họ nhiều lần trong sự hoài nghi, cuối cùng cũng phải tin tưởng, bọn họ thực sự được chữa khỏi rồi.

Cánh bướm vàng mỏng manh cùng omega xinh đẹp trước mặt đã giải quyết cơn ác mộng quấn lấy bọn họ hơn mười năm, cứu vớt vận mệnh rơi vào “giấc ngủ vĩnh hằng” của bọn họ.

Không phải áp chế, không phải giảm bớt, mà triệt triệt để để chữa khỏi!

Ngay cả những sĩ quan sáu sao nghiêm túc cũng kích động đến mức rơm rớm nước mắt, không chỉ vì bản thân mà còn cao hứng vì anh em, đồng đội của mình.

Đây là một cái kết vô cùng có hậu mà trước đó không ai ngờ tới.

Đẹp như một giấc mơ, nhưng họ biết đây là sự thật.

Mọi người đều nở nụ cười rạng rỡ, như thể sương mù đã bị xua tan và ánh sáng đã lần đầu chiếu đến. Đôi mắt đen láy của nhóm Alpha ánh lên tia hy vọng, đó là sự khao khát được sống và niềm tin vào một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Sự kích động khó tả, hơn 60 sĩ quan đứng thành hai hàng chỉnh tề, thân hình cao lớn, lưng thẳng tắp, huy hiệu trên ngực tỏa sáng dưới ánh đèn.

Các sĩ quan mắt đỏ hoe, họ nghiêm trang chào Thẩm Ngôn theo quân lễ trang trọng nhất, giọng nói ai nấy đều ồm ồm mang theo nghẹn ngào, “Quân đoàn số tám hướng ngài bày tỏ lòng kính trọng cùng sự biết ơn chân thành nhất.”

Thanh âm quân ủng va chạm vào nhau rõ ràng, thanh âm chứa đầy tình cảm mãnh liệt, mang theo tình cảm cùng chân thành cảm tạ của các Alpha.

Sau đó bọn họ đồng thời quỳ một gối xuống, tay phải nắm thành quyền đặt ở ngực trái, kiêu ngạo cúi đầu: “Sáu mươi hai sĩ quan của Quân đoàn số tám tùy ý ngài ra lệnh.”

Trước khi giải ngũ vì bị thương, tính mạng của họ thuộc về đế quốc, sau khi giải ngũ, họ vẫn sẽ cống hiến lòng trung thành cho đế quốc, phần còn lại thuộc về người thanh niên trước mặt.

Là đối phương cho bọn họ cơ hội bước vào cuộc sống mới, không có gì xứng để báo đáp lại.

Chiêm Tuần sững sờ, sau đó toát mồ hôi lạnh.

Bọn họ không biết rằng Nguyên soái Ứng Trạch đang theo dõi mọi hành động của họ từ phía đối diện của màn hình, nhưng anh ta biết.

Ngay cả anh ta cũng bị dọa sợ trước lời tuyên ngôn giống lời thề vừa rồi.

Không ngờ sức hấp dẫn của omega lại lớn như vậy, đến mức có thể khiến hơn 60 alpha ưu tú nguyện ý cúi đầu quy phục.

Nhưng nếu đổi lại là anh ta, cũng khó có thể báo đáp ân tình như vậy.

Không có gì đáng quý hơn sinh mệnh, huống chi bọn họ đã vì đế quốc mà ‘chết’ một lần.

Đây không phải ‘ phản bội ’, mà là cảm ơn, cũng lại là nhân tâm của con người.

Anh ta tin rằng nguyên soái cũng sẽ hiểu.

Thẩm Ngôn cũng không đoán được bọn họ sẽ phản ứng như vậy, mắt tím xẹt qua một tia kinh ngạc.

Chẳng qua, cậu tạm thời sẽ không lĩnh quân, cũng hoàn toàn không muốn nhận báo đáp như vậy, vì vậy cười nói: “Tôi nhận tấm lòng của mọi người. Về sau nếu có yêu cầu, nhất định sẽ không khách khí.”

Hai câu đơn giản khiến bầu không khí trong nháy mắt dịu đi, tư thái hào phóng tự nhiên khiến Nguyên soái Ứng Trạch phía sau màn sáng có muôn vàn cảm khái.

Omega như vậy, còn mạnh hơn nhiều so với đại đa số Alpha, là hạt giống tốt hiếm có khó tìm.

Trong lòng ông tự nhiên sinh ra cảm xúc muốn bồi luyện nhân tài.

Nhân viên y tế nhanh chóng tới, các sĩ quan bị chia thành tốp năm tốp ba tới các phòng bệnh khác nhau, ít nhất phải làm kiểm tra toàn diện mới có thể rời đi.

Thẩm Ngôn dùng tinh thần lực khôi phục dịch lúc sau, dựa vào trên chỗ ngồi nghỉ ngơi trong chốc lát.

Chiêm Tuần đứng ở bên cạnh vẻ mặt xin lỗi.

“Không sao.” Omega nhàn nhạt cười, hàng mi dài khẽ run run: “Chỉ là mệt chút thôi.”

Bây giờ tinh thần lực của cậu đã khôi phục gần 60%, không còn nôn ra máu hay hôn mê như trận đấu tân sinh viên lần trước do bị tiêu hao tinh thần lực quá mức, cùng lắm là tình trạng như bây giờ thôi, nghỉ ngơi một chút là được rồi.

Chiêm Tuần dùng ánh mắt vô cùng kính nể nhìn thanh niên trước mắt.

Không thể tưởng tượng được đối phương có thể cùng lúc trị liệu hơn sáu mươi bạo loạn tinh thần lực cấp A trở lên, thực lực cường đại cỡ nào.

Tỷ như anh ta là người có tinh thần lực cấp A+, nhưng anh ta không thể dùng toàn bộ tinh thần lực đó để chữa trị cho người khác, cho dù có thiên phú chữa lành, nhiều nhất cũng chỉ có thể trị thương cho quân sĩ cấp A mà thôi.

Cấp S cùng A+ chênh lệch là hơn 10 lần, cấp SS là hơn 50 lần, bất quá đây đều là tinh thần lực, chỉ có thể dùng 20% đến 40% để trị thương, như thế mới không đến nỗi lầm vào tình trạng tiêu hao quá độ.

Nhưng, tính theo cách này——

Anh ta vô thức nuốt nước bọt, sức mạnh tinh thần của Thẩm Ngôn … dường như còn hơn cả cấp SS.

Ít nhất nó đã vượt xa điểm tới hạn của cấp SS, thậm chí gần với cấp 3S.

!!!

Nhận thức này khiến da đầu Chiêm Tuần tê dại, trái tim cũng không kiềm chế được mà mất kiểm soát.

Trong lúc nhất thời, trong lòng anh ta áp lực lớn đến mức thậm chí không dám nhìn thẳng đối phương, chỉ có thể chậm rãi điều chỉnh hô hấp.

Đây là sự sợ hãi trước sức mạnh tuyệt đối, kính sợ kẻ mạnh, đây cũng là bản chất con người.

Không thể tránh khỏi.

Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng quân ủng, sau đó là ba tiếng gõ cửa nhịp nhàng, không nhanh không chậm.

Chiêm Tuần lập tức đi ra mở cửa, nhìn thấy người tới bất giác nín thở, nhanh chóng hành lễ theo kiểu quân đội tiêu chuẩn, giọng nói run run: “Nguyên soái!”

“Ừ.” Ứng Trạch đi vào, lập tức nhìn thấy thanh niên nửa dựa vào lưng ghế.

Sắc mặt của hắn có chút tái nhợt cũng không thể ảnh hưởng khuôn mặt tinh xảo của cậu, cho dù ở trong tình trạng yếu ớt, lưng vẫn thẳng tắp, mỗi một cử động đều cho thấy rất có kỷ luật tự giác.

Dáng người không mảnh khảnh như omega bình thường, đường nét ẩn hiện dưới lớp quần áo uyển chuyển tự nhiên, tràn đầy sức mạnh bùng nổ.

Đúng là hạt giống tốt.

Hắn lại một lần cảm thán.

Thẩm Ngôn lễ phép mà đứng lên, tầm mắt đảo qua quân huy trước ngực hắn thì dừng lại một chút.

Vậy mà lại là một trong tam đại nguyên soái của đế quốc?

Nhìn dáng người cao lớn cùng khuôn mặt ôn hòa, thanh niên không khỏi nhớ tới vị nguyên soái từng dạy dỗ mình khi còn bé, cảm giác thật sự rất khác.

Không biết lúc hắn bồi dưỡng người thừa kế có nghiêm túc như vậy hay không?

Omega hiếm có lúc mà có chút xuất thần. Chiêm Tuần sớm đã tự hiểu mà lui đi ra ngoài, cũng tiện canh cửa luôn.

“Có mệt không? Không sao, ngồi đi.”

Vị nguyên soái chiến công hiển hách lấy tư thái tùy ý mà ngồi ở bên cạnh thanh niên, tươi cười ôn hòa, không kiêu ngạo chút nào.

“Được.” Thẩm Ngôn thái độ cũng rất tự nhiên, hoàn toàn không có cảm giác khẩn trương khi đứng trước người lãnh đạo của quân bộ.

Dù sao thì ở kiếp trước, loại tình huống này cũng là thường thấy.

Trong mắt nguyên soái Ứng Trạch lóe lên một tia kinh ngạc, rất ít người có thể đối mặt với hắn một cách đạm nhiên như vậy.

Ngay cả người mang hàm trung tướng nhìn thấy hắn còn căng thẳng, huống chi là các sĩ quan khác, đến thở một hơi cũng không dám.

Điều này đủ để cho thấy thanh niên trước mắt thực sự phi thường.

Nguyên soái đại nhân đi thẳng vào vấn đề, nói: “Vừa rồi tôi vẫn luôn ở phòng bên cạnh, thông qua màn hình quan sát toàn bộ quá trình trị liệu.

Năng lực chữa lành của cậu rất mạnh, hơn nữa là người duy nhất trong mấy chục năm qua của tinh tế có được thiên phú này, nói cậu là bảo vật của đế quốc cũng không quá.

Có suy xét tới việc gia nhập quân đội không? Tôi hứa sẽ đáp ứng tất cả đãi ngộ cậu muốn.”

Lời hứa của một trong những người đứng đầu bộ phận quân sự tức đại biểu cho tất cả.

Lời nói gói vàng.

“Rất xin lỗi, tôi tạm thời không có ý định này.” Thẩm Ngôn thẳng thừng từ chối, trong mắt ttràn đầy nghiêm túc: “Tuy nhiên có quân sĩ yêu cầu trị liệu, tôi sẽ hỗ trợ.”

“… Được rồi.” Nguyên soái có vẻ cũng dự đoán được cậu sẽ không đồng ý, không miễn cưỡng, ngược lại dùng ngữ khí bình đẳng thương lượng với cậu: “Cậu xem như này có được không?

Tôi sẽ liên hệ với hiệu trưởng Học viện Quân sự Đế quốc, mỗi tuần hai lần cử người đưa cậu tới trụ sự quân sự.

Công lao chữa khỏi cho quân sĩ sẽ được đổi thành điểm công tích, bao gồm cả lần này. Đương nhiên, có yêu cầu gì khác cũng có thể đưa ra, quân bộ sẽ cố gắng thực hiện.”

“Được.” Thẩm Ngôn nghĩ nghĩ rồi đồng ý.

Đây là cách tốt nhất, vừa không ảnh hưởng đến cuộc sống của cậu ở học viện quân sự, cũng không ảnh hưởng tới việc chữa trị cho người khác.

Cậu còn thiếu Hạ hiệu trưởng 1 tỷ tinh tệ, chiếu theo tình hình này thì có thể trả hết trước khi tốt nghiệp.

“Chính là như vậy, tôi đã phái người tìm kiếm tài liệu quý hiếm cậu muốn, rất nhanh sẽ lấy được.” Nguyên soái đại nhân trước khi đi lại chân thành cảm tạ một lần, “Cảm ơn cậu đã cứu quân đoàn số tám.”

Sáu mươi hai sĩ quan cấp trung và cấp cao gần như đại diện cho bộ phận ưu tú nhất trong hàng vạn binh lính của Quân đoàn số tám. Mất đi họ sẽ là điều đáng tiếc cho toàn bộ tinh tế.

Huống chi, còn có một vị tướng quân xuất chúng, vai trò không thể thay thế.

Bất kể họ đưa ra lựa chọn nào, rút lui hay quay lại chiến trường, đều tốt hơn nhiều so với việc mất mạng.

Mà Thẩm Ngôn trong tương lai sẽ chữa trị cho càng nhiều binh lính hơn trong tương lai.

Có vẻ như nên lập một danh sách càng sớm càng tốt, liệt kê những người cần được chữa trị khẩn cấp, ưu tiên cho những tướng lĩnh có tình huống nghiêm trọng đến sắp không chống đỡ được nữa.

Trong vài thập kỷ qua, số lượng người có não vực bị tổn thương cùng tinh thần lực bạo động có lẽ đã lên tới vài nghìn người.

May mắn, bọn họ cuối cùng cũng có cơ hội được nhìn thấy ánh sáng một lần nữa.

Mà ánh sáng lần này so với dĩ vãng càng thêm xán lạn, giống như ánh bình minh chiếu tới một chân trời mới.

*

Sau khi nguyên soái Ứng Trạch rời đi, Thẩm Ngôn rốt cuộc cũng gặp được thượng tướng Phó Tắc Tuyên.

Hắn đứng bên cửa sổ quay lưng về phía thanh niên, dáng người đĩnh bạt như một thanh kiếm sắc bén, mái tóc dài đen nhánh được buộc gọn gàng sau đầu.

Bộ quân phục màu trắng vừa che thân hình có phần gầy gò, nhìn tổng thể có chút sang trọng tao nhã, eo thắt một chiếc thắt lưng màu bạc, trên đó treo một sợi dây chuyền bạc trang trí, càng làm nổi bật dáng người vai rộng eo hẹp đầy quyến rũ.

Chiêm Tuần ho nhẹ một tiếng, ý báo cho thượng tướng rằng người đã tới.

Phó Tắc Tuyên đương nhiên biết Omega đã tới rồi, chỉ là trong lòng khó tránh khỏi có chút khẩn trương, ngón tay với khớp xương rõ ràng nắm chặt lan can đến có chút biến dạng.

Đây là lần đầu tiên y có cảm giác như vậy.

Lo lắng cho hình tượng của bản thân trong lòng đối phương.

Lo lắng cho mình khiến đối phương không hài lòng.

Ảo não khi biết đối phương đã chứng kiến bộ dạng tệ hại của y khi phát tác.

……

Tóm lại là rất khẩn trương, hồi hộp.

So với lúc báo cáo tình hình chiến đấu cho nguyên soái còn muốn khẩn trương hơn.

Alpha hít sâu một hơi, chậm rãi xoay người lại, vừa nhấc mắt liền thấy được cặp mắt tím xinh đẹp kia.

Giống hệt như những gì y nhìn thấy trước khi hôn mê, thậm chí còn càng sinh động hơn, dưới sự ánh đèn chiếu rọi, đôi mắt phản chiếu ánh sáng như chứa cả bầu trời tinh tú, đẹp đến muốn ngừng thở.

Phó Tắc Tuyên hầu kết hơi lăn tăn, hắn nhanh chóng nhìn đi nơi khác, hàng mi dài rũ xuống, bên tai tự nhiên đỏ bừng.

Chiêm Tuần: “……”

Đây là ai?!

Đây mà là vị thượng tướng anh dũng giết địch trên chiến trường của bọn họ sao?

Vì cái gì so với Alpha 17-18 tuổi còn muốn ngây thơ hơn, khí thế thượng tướng dọa địch sợ mất mật đâu rồi a!?

Chiêm Tuần thở dài trong lòng, khẽ nhắc nhở: “Thượng tướng, tôi đi ra ngoài trước, ngài và Thẩm Ngôn từ từ nói chuyện.”

Hy vọng tướng quân có thể nắm chắc cơ hội lần này.

“Phó thượng tướng.” Thẩm Ngôn đi tới gần một chút, phát hiện tướng mạo đối phương thập phần xuất sắc.

Nhiều năm dằn vặt khiến đường nét trên khuôn mặt anh càng rõ ràng, anh tuấn kiên nghị, đồng thời có khí chất thành thục tích lũy qua năm thắng, đủ để mê hoặc hàng ngàn omega.

Ánh mắt của hắn tập trung ở trong đôi mắt đen láy của đối phương, bắt gặp trong mắt hắn hiện lên một tia màu đỏ quỷ dị, tựa hồ còn có xúc tu màu đen ảnh hưởng.

Có lẽ là đã dung hợp?

Chỉ là có một ít biểu hiện không biến mất.

“Phó Tắc Tuyên.” Alpha ho nhẹ một tiếng, thấp giọng nói, “Gọi tên tôi là được.”

“Được.” Thanh niên hướng y cười nhẹ, “Phó Tắc Tuyên, tôi có thể trước kiểm tra tinh thần thể của anh chút không?”

Chẳng mấy chốc, con diều hâu dài một mét đã được thả ra, ngoan ngoãn ngậm đồ bảo hộ trong miệng đáp xuống cánh tay của Omega, cọ cái mỏ giống như lưỡi câu của nó vào lòng bàn tay cậu, thấp thấp cao cao mà làm nũng với cậu.

Phó Tắc Tuyên sắc mặt càng thêm xấu hổ, tinh thần thể của mình từ khi nào lại biến thành cái dạng này rồi?

Rõ ràng vốn là một con chim ác cao lãnh đến nỗi người khác chạm vào một chút cũng không cho.

Nhưng nhìn bộ dáng một người một ưng ở chung hài hòa, y vậy mà có chút ghen tị.

Thẩm Ngôn dùng lòng bàn tay vuốt ve cánh và ngực của con diều hâu, cảm nhận năng lượng trong cơ thể nó thông qua những chiếc lông vũ.

Có ánh sáng nhàn nhạt thấm vào cơ thể nó theo bàn tay Thẩm Ngôn, diều hâu thoải mái mà nửa nheo lại đôi mắt, dang rộng đôi cánh lớn mặc cậu vuốt ve.

Xác thật là đã dung hợp, tốc độ khá nhanh.

Sau khi Thẩm Ngôn kiểm tra xong, diều hâu lưu luyến không rời mà trở về não vực của chủ nhân.

Mà trên khuôn mặt tuấn mỹ của Phó Tắc Tuyên hiện ra một mạt hồng nhạt.

Tinh thần thể liên kết với não vực của hắn, vừa rồi Omega nhẹ nhàng vuốt ve nó như vậy, hắn cũng sẽ có cảm giác.

Lần trước y lâm vào trạng thái hôn mê sâu thì không nói, nhưng lần này hắn cảm nhận được rõ ràng sự đụng chạm của người kia. Cảm giác ấy như đánh thẳng vào dây thần kinh nhạy cảm, dù rất nhẹ cũng khiến người ta không thể bình tĩnh.

Phó Tắc Tuyên hô hấp có chút dồn dập, cơ bắp toàn thân căng chặt, ngón tay hắn đặt bên người hết thả lỏng rồi lại siêt chặt, hắn phải dùng hết toàn bộ sức lực mới có thể kiềm chế lại cảm giác xúc động này.

“Có phải anh cảm thấy không khỏe không? Hay là… đi nghỉ một lát đi?” Thẩm Ngôn quan tâm nhìn y.

Cậu rất khâm phục sự nghị lực của của vị thượng tướng này, huống chi y vừa khỏi bệnh nặng, rất cần tĩnh dưỡng.

“… Không sao.” Thượng tướng đại nhân cố hết sức đè nén sự ngứa ngáy nơi cổ họng, này có liên quan đến hình tượng của mình trong lòng đối phương, giọng nói y trầm thấp xen lẫn chút hổn hển, càng thêm gợi cảm. : “Gần như đã hồi phục hoàn toàn rồi.”

“Được.” Thẩm Ngôn tuy rằng đối với việc này có hoài nghi, nhưng cũng ngầm đình chỉ thảo luận vấn đề này, ngược lại chuyển chủ đề sang vấn đề chính mình quan tâm nhất.

“Phó thượng tướng… Ừm, Phó Tắc Uyên, anh có thể kể cho tôi nghe chuyện gì đã xảy ra mười sáu năm trước không, càng chi tiết càng tốt không. Bởi vì tình huống của anh không phải là bạo loạn tinh thần, mà là ô nhiễm tinh thần, vì vậy tôi lo lắng tình trạng của anh có liên quan gì đến ‘Vua’ không.”

Nói đến từ ‘Vua’, vẻ mặt của Phó Tắc Uyên cũng trở nên nghiêm túc, “Lúc đó, chúng tôi gặp phải một đàn tinh thú, hay còn gọi là một làn sóng tinh thú trên một hành tinh xa xôi gần Hoang Tinh. Do sự cố bất ngờ, Quân đoàn 8 gặp thương vong nặng nề.”

Hóa ra là thú tinh triều.

Trách không được có thể làm khiến nhiều trung và cao cấp sĩ quan như vậy chịu tinh thần lực công kích.

Có một chút kinh ngạc trong đôi mắt của thanh niên.

Thú tinh triều là một loại hành vi di cư củasố lượng lớn tinh thú, để có thể sinh sản cùng sinh tồn, tương tự như chim chóc di cư về phía nam.

Loại tình huống này mấy chục năm đến mấy trăm năm mới phát sinh một lần, dù sao thì tuổi thọ của tinh thú cũng dài hơn nhân loại gấp mấy lần.

Nhưng mà, một khi tinh triều xuất hiện, số lượng có thể lên tới mấy trăm vạn thậm chí mấy triệu, sẽ là một đợi di cư quy mô lớn, đội trinh soát của quân bộ không thể nào không biết.

Hơn nữa lại còn xuất hiện ở hoang tinh xa xôi, này không phù hợp với điều kiện để di cư, bởi vì hoang tinh căn bản không có đủ tài nguyên để giúp chúng sinh sản.

Còn có thể có một nguyên nhân khác, đó chính là —— triệu tinh thú đang nghênh đón ‘Vua’ của chúng nó.

“Tới gần hành tinh hoang nào?” Omega đột nhiên hỏi.

“Hành tinh hoang số hiệu A1083 cùng A1084.” Phó Tắc Tuyên hồi tưởng một chút rồi nói.

Vào thời điểm đó, vị trí gửi trợ giúp nằm giữa hai hành tinh này, y nhớ rất rõ ràng.

Số hiệu A1083.

Hàng mi dài của Thẩm Ngôn rũ xuống, đây chẳng phải là… hành tinh hoang mà tinh hạm Norn cứu được cậu sao?

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 60"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online