Thế Giới Truyện Chữ Online
  • Blog Cohet
Tìm kiếm nâng cao
Đăng nhập Đăng ký
  • Blog Cohet
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế - Chương 53

  1. Home
  2. Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế
  3. Chương 53
  • 10
Prev
Next

Chương 53

Biên dịch: Yên Hy

Vừa mở cửa trong nháy mắt, tuy Thẩm Ngôn đã chuẩn bị tâm lý nhất định, cũng không khỏi bị cỗ hương gỗ tùng lãnh nồng đậm tới cực đánh sâu vào khiến hô hấp cứng lại.

Pheromone cấp cao như bão tuyết lạnh thấu xương ập vào mặt, nhưng lại không mang cho cậu cảm giác áp bách hay hàn ý lạnh lẽo, mà Pheromone Alpha đang vây quanh run rẩy dụ dỗ, cùng với cảm giác tuyến thể bị kích thích nóng lên.

Cậu có thể cảm nhận được bộ phận sau cổ chậm rãi phồng lên, nón dần, mang đến tê dại bị điện giật, làm sống lưng cậu cũng run rẩy một chút, độ ấm cơ thể dần dần lên cao.

Mà tay Hạ Lăng giữ chặt cậu cũng nóng bỏng tương tự, tay muốn bị nhiệt độ làm bỏng.

Sống lưng thẳng của thiếu niên dựa trên vách tường lạnh, hơi thở dồn dập mà gợi cảm của Alph gần trong gang tấc, Thẩm Ngôn vừa định ngước mắt xem xét trạng thái đối phương, đã bị một bàn tay lạnh thon dài lành lạnh che đi đôi mắt, trước mắt tức khắc tối sầm.

Nhiệt độ như sốt cao từ lòng bàn tay người nọ dù chưa trực tiếp chạm đến da thịt cậu, vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ không thể ngó lơ. Tầm mắt bị ngăn chặt, chỉ khi rũ mắt mới có thể nhìn được chút ánh sáng nhẹ, dường như phòng cũng rất tối.

Cậu không làm ra động tác gì mang tính chống cự, chỉ gọi tên Alpha, “Hạ Lăng?”

Mới vừa mở miệng, Thẩm Ngôn liền cảm giác giọng của mình cũng không còn trong trẻo như trước, mang theo một tia khàn nhỏ không dễ nhận ra.

“Ừ.” Alpha nhắm mắt, mồ hôi chảy xuống theo da thịt lạnh, đôi mắt không còn thanh lãnh như dĩ vãng, trái lại nhiễm đám sương đỏ sậm, khiến nhân tâm giật mình

Nhưng mà lúc này hắn lại khôi phục một tia thanh tỉnh.

Thẩm Ngôn xuất hiện đem dây lý trí sắp đứt đoạn kéo về, hắn không muốn biến thành dã thú mất lý trí trước mặt người mình thích, bởi vậy toàn lực khắc chế.

Chẳng qua, thời gian chỉ sợ sẽ không kéo dài.

Khát cầu của hắn, toàn bộ dục vọng của hắn đều đến từ người này, mà khoảng cách hai người kéo càng gần thì loại khát cầu này càng thêm rõ ràng.

Hai mắt Hạ Lăng nhìn chằm chằm đối phương, tầm mắt lướt qua tóc đen hiện hỗn độn, cái trán trơn bóng, chiếc mũi thẳng, cái cằm duyên dáng, cùng với chiếc cổ dài trắng thon, cuối cùng dừng trên vòng cổ lộ ra ngoài cổ áo Omega.

Nơi đó che khuất địa phương hắn khát vọng nhất, rất muốn đem nó bạo lực bẻ gãy, hoàn toàn phá hư, sau đó cắn thật mạnh lên tuyến thể tản ra khí vị ngọt ngào, rót vào Pheromone của mình, hoàn thành đánh dấu.

Hầu kết Alpha khó nhịn di chuyển, hơi thở dốc thêm dồn dập, khuôn mặt thanh lãnh từ trước đến nay hiện ra một vệt hồng nhạt, ánh mắt nhìn Omega nóng bỏng đến mức như thật.

Bình tĩnh lẫn khắc chế của hắn trước mặt người thương chưa bao giờ chịu nổi một đòn, mỏng manh tựa một tờ giấy.

Hắn thậm chí đang cố tình né cặp xinh đẹp kia, mắt tím mỹ lệ luôn làm hắn thất thần, lo lắng cho mình sẽ mất lý trí.

“Xin lỗi, để em ngửi được Pheromone nồng đậm như vậy, tôi biết em không thích.” Giọng nói Alpha trầm thấp khàn khàn, còn mang theo một chút run rẩy không dễ phát hiện.

Thời điểm nói ra những lời này, lông mi Hạ Lăng rũ xuống, tóc bạc tán loạn dừng trên vai, cảm giác trái tim bị một bàn tay to nắm chặt, mang đến cảm giác co rút đau đớn khó miêu tả.

Rất khó chịu.

Đây vẫn luôn là chuyện hắn từ trước đến nay cực kỳ để tâm, chỉ là chưa từng có hỏi ra, bởi vì sợ nhận được câu trả lời khẳng định từ người nọ.

Có lẽ, trong tiềm thức hắn biết Thẩm Ngôn ngay lúc này sẽ không cự tuyệt mình, mới có thể nói ra.

Lừa mình dối người.

Hạ Lăng lạnh nhạt nghĩ.

“Không có không thích.”

Ngữ khí Omega mang theo chút khó hiểu, “Vì sao có ảo giác này? Gỗ tùng nhạt xen lẫn băng tuyết hỗn loạn, rõ ràng rất dễ ngửi.”

Đầu ngón tay trắng run rẩy, tựa như nhịp tim của hắn.

Lông mi được bao trùm bên dưới bàn tay nhẹ nhàng chớp động, Thẩm Ngôn tiếp tục nói: “Ừm… Mang cảm giác như đang sải bước trong rừng thông tuyết, tươi mát tự nhiên, xa xưa yên tĩnh. Tôi rất thích.”

Hạ Lăng cảm nhận được lông mi nồng đậm nhỏ dài của Omega đảo qua lại ở lòng bàn tay, vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng, như quét lên đầu tim hắn, kích mở một cơn rùng mình.

Mà đối phương khẳng định nói, đem khói mù chôn sâu dưới đáy lòng hắn tất cả bỏ đi, như tia sáng giữa rừng rậm âm u.

Hắn thực sự cảm nhận được sự trấn an của Omega.

Tâm tình của hắn bởi vì một câu đối phương mà dao động, từng động tác của thiếu niên đều đang điều khiển cảm xúc hắn.

Đây là trấn an đến từ ‘bạn đời’ sao?

Nhưng hắn còn muốn nhiều hơn, tựa như dã thú nếm được chút vị ngon không biết đủ.

Hương bị Pheromone bạc hà nhàn nhạt trong không khí không còn thỏa mãn được khát vọng đang kiềm chế đến mức tận cùng của hắn, cho dù dùng sức bắt giữ cũng chỉ có thể cảm nhận được một ít tiết ra ngoài, mà hắn muốn càng nhiều, càng thêm thân mật, Pheromone dày hơn nữa.

Khuôn mặt thanh lãnh nhiễm dục niệm, giống như thiên thần cao cao tại thượng rơi vào thế gian, lây dính dục vọng của thế tục.

Nương tầm mắt cách trở, ham muốn chiếm hữu không đáy trong mắt alpha, ở nơi người nọ không nhìn tới tùy ý phun trào.

Nháy mắt tiếp theo, Thẩm Ngôn cảm nhận hơi thở ‘Hương gỗ mùa đông’ càng thêm nồng đậm, như tơ nhện vây chặt lấy cậu, vô khổng bất nhập(*).

*Vô khổng bất nhập(无孔不入): chỗ nào cũng nhúng tay vào; lợi dụng tất cả mọi dịp (ví với sự lợi dụng mọi cơ hội để làm điều xấu。

Hương gỗ tuyết theo hô hấp dần dần lan đến khắp người, lạnh lẽo, đóng băng, một lần thở đều hít phải hương vị này, Pheromone bạc hạ trộn lẫn vào băng tuyết lạnh lẽo, hai loại Pheromone đan vào lẫn nhau, trở nên thân mật không thể tách rời.

Thẩm Ngôn cảm giác hơi nóng, tình huống tầm mắt bị che đậy khiến cho ngũ cảm càng thêm nhạy bén, cảm nhận Pheromone cũng càng thêm rõ nét.

Nhiệt độ cơ thể đang lên cao, hô hấp cũng theo đó dần dồn dập, tuyến thể sau cổ trở nên mẫn cảm hơn, bắt đầu phóng thích càng nhiều Pheromone.

Giống như có chút không thích hợp.

Thiếu niên hơi chau mi điều chỉnh hô hấp chính mình, nội tâm có một khát vọng dần dần dâng lên, bất quá còn có thể chịu đựng.

Cậu do dự muốn đem bàn tay chặn trên mắt kéo xuống.

Cảm giác tầm mắt bị chặn lại không tốt lắm, nhìn không được biểu cảm lẫn động tác của đối phương, cảm tưởng bị mất quyền khống chế, khắp nơi bị kìm hãm.

Chỉ là nghĩ đến lời quản gia cố ý dặn dò, tâm lý Alpha trong kỳ nhạy cảm cực kỳ yếu ớt, bất kỳ từ chối nào đều có khả năng tạo thành tổn thương lòng tự trọng.

Ngón tay trắng nõn tại bên người hết nắm rồi buông ra, Thẩm Ngôn cảm thụ được nhiệt độ trong cơ thể không ngừng bò lên, vẫn cố gắng nhịn thêm.

Động tác như vậy tự nhiên không thể gạt được tầm mắt Hạ Lăng đang dính chặt trên người Omega.

Sợi dây tên lý trí dưới sự dung túng của đối phương càng thêm nguy hiểm.

Omega thích ở trước mắt, giơ tay có thể với tới, Pheromone bạc hà nhàn nhạt quanh quẩn cánh mũi, như câu dẫn, như quyến rũ, dẫn đến khát vọng từ tận đáy lòng hắn.

Hắn không nghĩ chỉ dựa vào vòng cổ đối phương để trấn an chính mình, hắn yêu cầu trấn an chân thật hơn.

Huống hồ, đối phương cũng thích Pheromone của mình, cho nên ——

Hạ Lăng nhắm mắt, mồ hôi rào rạt chảy xuống,t sương đỏ trong mắt lan tràn, mạnh mẽ đánh thức lý trí đã còn thừa không có mấy.

Alpha rũ mắt, tóc bạc mềm nhẹ như tơ lụa dừng trên vai thiếu niên, tiếng thở dốc dồn dập cố tình áp chế vài phần, hắn tận lực làm thanh âm bảo trì bình tĩnh: “Tôi muốn Pheromone của em. Có thể chứ?”

“… Được.” Thẩm Ngôn theo bản năng đáp ứng.

Hạ Lăng như vậy cho cậu cảm giác rất thân thuộc, là bạn tốt, cậu sẽ giúp hắn vượt qua kỳ nhạy cảm.

Bàn tay to che đôi mắt cuối cùng cũng được lấy ra, mắt tím có chút không khoẻ chớp chớp, vừa muốn giơ tay xoa, liền bị đối phương gắt gao khống chế giơ lên đỉnh đầu.

Khớp xương ngón tay Alpha rõ ràng cường thế cắm vào khe hở ngón tay cậu, duy trì tư thế mười ngón tay đan vào nhau đè trên tường.

Sức lực đối phương rất lớn, mạnh mẽ khống chế ngón tay cậu, mang theo dục vọng chiếm hữu cùng cố chấp mãnh liệt, ngay cả xương ngón tay cũng bị kẹp đau.

Thẩm Ngôn đang muốn mạnh mẽ tránh thoát, liền nghe được tiếng Alpha thống khổ kêu rên, cùng với từng giọt mồ hôi nhỏ giọt lên bờ vai cậu, xúc cảm ươn ướt xen lẫn tiếng thở dốc áp lực quanh quẩn bên tai, mang theo vài phần yếu ớt: “Xin lỗi, tôi khả năng… Quá khó tiếp thu rồi.

Nếu thật sự miễn cưỡng, tiêm vào cho tôi thuốc ức chế nồng độ cao sẽ có hiệu quả, liều bình thường đã không dùng được.”

Lời này cũng không phải bắn tên không đích.

Đối với hiện tại Hạ Lăng tới nói, trừ bỏ thuốc ức chế nồng độ cao, xác thật không có phương pháp nào có thể khống chế hắn.

Nhưng giờ phút này Alpha cũng không muốn thuốc ức chế, hắn cần Pheromone của ‘bạn đời’.

Mà bản năng hắn tin tưởng, Omega tuyệt đối sẽ không tiêm cho hắn thuốc ức chế nồng độ cao, cho nên hắn… Nhất định có được.

Nhận thấy đối phương chần chờ, đôi mắt đỏ sậm sâu thẳm của Hạ Lăng lóe lóe, lực đạo chế trụ bàn tay tức khắc giảm bớt rất nhiều.

Tầm mắt trở nên hơi mơ hồ, nhưng cổ mùi bạc hà lạnh mê người lại càng thêm rõ ràng, hàng mi dài Alpha hơi rũ, như bị dụ dỗ, chậm rãi tới gần cổ trắng nõn của Omega, đem chiếc mũi cao thẳng chôn ở sườn cổ đối phương nhẹ nhàng ngửi ngửi.

Tóc bạc buông xuống mang đến xúc cảm tê ngứa, hô hấp nóng bỏng của Alpha phun lên chiếc cỗ mẫn cảm, nhờ cổ áo che đậy tự tạo thành không gian, liền không khí đều nhiễm vài phần oi bức.

Cổ thon dài của Omega hơi căng chặt, khiến cho đường cong càng thêm rõ ràng, ưu nhã tựa thiên nga trắng.

Cậu muốn nghiêng đầu tránh né, nhưng mà áo sơ mi rộng thùng thình cũng không đồng bộ, theo động tác lộ ra mảng lớn da thịt tinh tế như dương chi bạch ngọc, xương quai xanh tinh xảo ở cổ áo chỗ ẩn chỗ hiện, càng thuận tiện cho động tác của người kia hơn.

Hạ Lăng híp nửa mắt, môi mỏng hôn từng tấc từng tấc dọc theo vòng cổ màu tím nhạt, dùng lực rất nhẹ, nhưng hơi thở cực nóng lại liên tục phun trên cần cổ như ngọc của Omega, ở mặt trên lưu luyến không ngừng, khiến cậu không ngừng rùng mình.

Tiếng thở dốc trầm thấp gợi cảm quanh quẩn bên tai, làm vành tai nhỏ nhiễm hồng nhạt, khí tức hương gỗ lạnh thấu cường thế bao vây thiếu niên, Pheromone nồng đậm hoàn toàn xâm chiến hương bạc hà nhàn nhạt, chặt chẽ hòa thành một thể, không thể chia lìa.

Thẩm Ngôn cảm thấy rất nóng, cực kỳ nóng.

Nóng tay chế trụ cậu nóng bỏng hữu lực, hô hấp bên gáy so ngón tay càng thêm nóng rực, tuyến thể cũng đang nóng lên, phồng lên, Pheromone giao nhau. Hòa vào làm toàn thân cậu đều lây dính hơi thở đối phương, giống như đang đun một nồi nước sôi, ùng ục ùng ục rồi bốc hơi.

Cậu thấy như mình bị lây bệnh của Hạ Lăng, cũng tiến vào trạng thái của Kỳ nhạy cảm, liên đới cả toàn thân đều mất đi sức lực, khó chịu đồng thời đang khát cầu điều gì đó.

Omega ngửa nửa đầu, hai cổ tay bị bàn tay hữu lực giơ cao lên đầu bên hai sườn, eo lưng dán trên vách tường lạnh lẽo, cổ áo mở rộng, phần cổ thon dài nâng lên đường cong duyên dáng, tùy ý Alpha tới hái.

Không biết có phải ảo giác của cậu hay không, nhiệt độ bên gáy nhiều thêm xúc cảm như thấm ướt, giống như bị thứ gì đó nhẹ nhàng đụng vào, tới tới lui lui, dính dính ngấy ngấy, nóng bỏng mà lại thiêu đốt người, không buông tha một tấc nào, thậm chí mang theo tiếng nước ái muội.

Pheromone trong không khí càng ngày càng nồng đậm, có Omega, cũng có Alpha, ‘hương gỗ mùa đông’ cùng ‘đám mây Thanh Hà’ đan chéo bên hai người, sền sệt đến mức hít thở không thông.

Ý thức dần dần rơi vào vực sâu hỗn độn, sô pha chìm sâu vào, nút áo sơ mi không biết đã bị cởi bỏ khi nào, nút áo bằng bạc chiết xạ ra tia sáng ái muội, có hai chiếc không cẩn thận lăn xuống đến bên cạnh thảm, lại không ai để ý.

xúc cảm ướt át khắc trên da thịt như ngọc của Omega, làm da trắng như sứ lập tức nhiễm một tầng phấn nhàn nhạt, tao nhã như hoa sen vừa ra khỏi nước, đẹp quá mức kinh ngạc dưới ánh sáng.

Mỗi một chỗ trên da thịt đều được nhẹ nhàng chạm vào, phác họa từng đường nét, cực nóng, thành kính, lưu luyến, cùng với tiếng thở dốc khàn khàn sốt ruột, một lần lại một lần.

Cơ bụng duyên dáng bị phủ kín một lớp nước mỏng, khe rãnh nhợt nhạt bị thấm ướt, làm nổi bật những đường nét hoàn hảo.

Vòng eo gầy xinh đẹp hết căng thẳng lại thả lỏng, sườn eo mẫn cảm hơi run rẩy, Omega hơi chau mi, đuôi mắt phiếm đỏ, như chịu không được kéo lấy tóc bạc tơ lục của Alpha, gắt gao nắm lấy.

……

Thật lâu sau, Hạ Lăng ngồi thẳng thân thể, yết hầu gợi cảm lăn lộn vài cái, không chút do dự đem chất lỏng dính hương vị Omega nuốt xuống.

Quả nhiên, Pheromone trong thể dịch là nồng đậm nhất.

Hai tròng mắt đỏ sậm một lần nữa trở nên thanh triệt, lý trí mất đi cũng khôi phục hơn phân nửa, chẳng qua ——

Alpha nhìn Omega nằm trên sô pha đã ngủ say, khắc chế nhắm mắt, lần này… Hắn giống như hơi quá đáng.

Nhưng hắn biết lại đến một lần vẫn sẽ như vậy.

Khao khát Thẩm Ngôn đã chôn tận sâu trong xương cốt, chấp niệm không thể khống chế, mà hắn càng không thể buông tha cơ hội đối phương chủ động thân cận, cho dù do bị Pheromone bản thân dụ dỗ.

Pheromone cấp 10 mang sự áp chế tuyệt đối với Alpha, còn với Omega cùng đồng dạng mang dụ hoặc rất mạnh, huống chi hắn đang ở trạng thái Kỳ nhạy cảm bùng nổ, độ dày Pheromone vượt qua ngày thường gấp trăm lần.

Mà tuyến thể Thẩm Ngôn thành thục còn chưa đến một tháng, vào thời kỳ ‘không ổn định’, Pheromone sẽ tự phát tán, năng lực khống chế rất yếu.

Cho nên, cậu sẽ bị mình dụ dỗ là sự tình hết sức bình thường.

Tầm mắt Hạ Lăng xẹt qua lông mi dính nước mắt sinh lý ướt dầm dề của đối phương, đuôi mắt ửng đỏ, giữa mày hơi chau, dừng tại cánh môi đỏ thắm một lát, tiếp tục hạ xuống.

Khi nhìn đến trên da thịt trắng ngọc cùng cần cổ mảnh dài Omega trải rộng đầy dấu vết, bên tai hắn phiếm hồng, hô hấp cũng trở nên dồn dập lên.

Hình ảnh vừa rồi chiếu lại rõ ràng trong đầu, nóng rực, dồn dập, tiếng thở dốc ẩn nhẫn đan chéo lẫn nhau, vuốt ve và đụng chạm không chút kiềm chế, nụ hôn trâm mê, chỉ nhớ lại một chút đã đủ khiến hắn khó có thể tự khống chế.

Không thể lại suy nghĩ.

Đôi tay Hạ Lăng nắm chặt, nỗ lực bình phục hô hấp dồn dập của mình.

Hắn nhìn thiếu niên nằm trên sô pha, chậm rãi cúi người xuống, đem áo sơmi tản ra đối phương nhẹ nhàng đóng lại, niết phẳng vết nhăn, tận lực xem nhẹ dấu vết rõ ràng mặt trên, khớp xương ngón tay rõ ràng vì cậu đóng từng cúc áo.

Hai chiếc khuy bạc trên áo sơ mi đã bị đứt, không cách nào khôi phục lại ngay ngắn như cũ, quần áo của Omega xộc xệch, cổ áo hở ra trông càng thêm hấp dẫn.

Hô hấp Hạ Lăng lại rối loạn, cưỡng bách chính mình dời mắt, tìm kiếm cúc bạc rơi loạn trên đất.

Chiếc cúc áo mộc mạc được Alpha quý trọng nhặt lên, cũng không định trả lại, mà đặt nó cùng với vòng cổ bạc.

Quần áo thiếu niên không thể mặc, Hạ Lăng mở quang não, cho quản gia tạm thời mua một ít quần áo.

Kích cỡ là……

Hắn nhớ tới đầu ngón tay đụng vào bờ vai hẹp và vòng eo thon thả của Omega, yếu hầu cuộn tròn, báo ra kích cỡ rõ ràng.

Hẳn là sẽ thực vừa người, hắn nghĩ.

*

Thẩm Ngôn cảm thấy chính mình giống như mơ một giấc mộng.

Trong mộng cậu lạc giữa sương mù dày đặc, tầm mắt bị che đi, cái gì đều không nhìn thấy.

Cậu muốn thoát khỏi làn sương mù dày đặc này, lại bị một đôi tay dài hữu lực kéo về, đầu ngón tay mang theo nhiệt độ vuốt ve trên người cậu, nhiệt độ nóng bỏng bao trùm toàn thân.

Rất nóng, rất khó chịu, có cái gì đó đang kêu gào đòi phóng thích.

Cuối cùng cậu cũng được thỏa mãn, trước mắt lại hiện lên khuôn mặt tuấn mỹ của Hạ Lăng, cùng với bờ môi mỏng dính một sợi chỉ trắng.

!!!

Thiếu niên bỗng dưng mở mắt, vừa muốn vươn tay cánh tay ngăn chặn ánh sáng chói mắt, liền bị một bàn tay nhẹ nhàng che đi.

Cảnh tượng như vậy giống như đã từng gặp.

Thẩm Ngôn nhíu mày, đang chuẩn bị kéo ra, đối phương đã nhanh chóng thu về.

Đôi mắt xanh thẳm Hạ Lăng yên lặng nhìn cậu, giọng nói lành lạnh mang theo cực hạn ôn nhu: “Đói bụng rồi, ăn trước chút nhé.”

“Ừm.” Omega nhìn thoáng qua quang não, đã hai giờ chiều, trách không được dạ dày hơi trống rỗng.

Nghĩ đến cái gì, cậu có chút kỳ quái mà nhìn đối phương, “Kỳ nhạy cảm của anh đã ổn chưa?”

“Chỉ là tạm thời.” Thanh âm Alpha dừng một chút, lông mi buông xuống: “Phải liên tục ba ngày, em có thể vẫn luôn ở cạnh tôi không?”

Thẩm Ngôn theo bản năng muốn đồng ý, nhưng trong lòng lại có loại kháng cự.

Cậu cảm giác có chút không thích hợp.

Đối phương thoát ly trạng thái kia bằng cái nào?

Rõ ràng mới vừa mở cửa, Pheromone đã quá mức nồng, thở dốc áp lực cùng nhiệt độ nóng bỏng hoàn toàn không giống tình huống bình thường, rồi sau đó——

Trong đầu bỗng dưng hiện lên một ít hình ảnh, không thể nào?

Không thể nào? Cậu cùng Hạ Lăng…?! Cậu cùng Hạ Lăng…?!

Tựa như một tia chớp bổ trúng cậu, Omega lập tức vén vạt áo áo sơmi lên, tức khắc hô hấp cứng lại.

Mặc dù biết thể chất của mình tương đối mẫn cảm, thế nhưng, thế nhưng……

Việc này mang tới tác động quá lớn với cậu.

Giữa mắt tím lướt qua một mặt mờ mịt, tại sao lại như vậy?

Cậu và Hạ Lăng không phải bạn bè sao, vì sao lại lăn tới cùng nhau, hơn nữa, cậu còn???

Tầm mắt Omega không tự chủ chuyển qua môi mỏng đối phương, hình dáng môi rất đẹp, thời điểm căng thẳng càng có vẻ thanh lãnh không thể khinh nhờn.

……

Thẩm Ngôn nhắm mắt, trong lòng trào ra mất mát khôn kể, người bạn này có phải sắp mất đi không.

Hai người đã xảy ra quan hệ này, sau này chỉ sợ rất khó lại ở chung bình thường.

Đầu óc thiếu niên loạn thành một đoàn, vừa khiếp sợ mình cùng đàn ông, lại vô thố khi người đó là Hạ Lăng

Sự bình tĩnh của luôn chỉ được sử dụng trên chiến trường, trong thời điểm nguy cấp không hoảng loạn. Tuy nhiên, cậu chưa bao giờ gặp phải chuyện như vậy suốt 20 năm qua!

Thẩm Ngôn cảm thấy cậu cần trở về suy nghĩ thật kỹ càng, trốn tránh cũng tốt, bình tĩnh một chút cũng thế.

Tóm lại cảm xúc hiện tại của cậu đang không đúng, mà đối phương đang đứng ở Kỳ nhạy cảm, cậu không muốn làm tổn thương hắn.

“… Tôi có việc về trước.” thiếu niên nhanh chóng từ trên sô pha đứng dậy, hai chân trần theo thói quen dẫm lên mặt đất, lại bị đối phương nhẹ nhàng cầm mắt cá chân.

“Trên mặt đất lạnh.” Hạ Lăng quỳ một gối trên đất, lông mi hơi rũ, đem dép lê nhung nhẹ nhàng bao lấy mũi chân cậu, dùng lực nhu hòa nhẹ nhàng đẩy lên.

Độ cong thon dài, hình dáng đủ đầy hoàn mỹ, màu da trắng như dương chi bạch ngọc, có thể nhìn đến mạch máu màu xanh nhạt như mặt ngoài. Ngón chân mượt mà chậm rãi được ấm áp bao phủ, chỉ để lại mắt cá chân mảnh khảnh bên ngoài.

“Thật xin lỗi, là Pheromone của tôi quá nồng đậm, mới có thể làm em rơi vào trạng thái không còn lý trí. Thật sự xin lỗi em.” Môi mỏng Alpha mím chặt ngước mắt nhìn về phía thanh niên, hốc mắt đỏ lên, “Đừng đi.”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 53"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

  • Home
  • Blog
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Chính sách bảo mật
  • Truyện ngôn tình
  • zBlogg

© 2025 Cohet.Net. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Thế Giới Truyện Chữ Online