Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế - Chương 130
Chương 130
Biên dịch : Yên Hy
Nghe được ba người ủng hộ, trong lòng Thẩm Ngôn nóng bỏng, có một cảm xúc không biết tên từ đáy lòng lan tràn, làm suy nghĩ nội tâm cậu càng kiên định.
Giọng nói trong trẻo của Omega từ máy liên lạc truyền đến, mang theo dũng khí cùng kiên định không chút sợ hãi: “Xin lỗi trung tướng, tôi muốn đi.”
Cậu cần phải tìm kiếm sự tồn tại của ‘Vua Dị Thú’, cũng lại lần nữa kết thúc nó!
Lần này cậu nhất định phải, nhất định phải……
Trong khu não truyền đến cơn đau bén nhọn, vài hình ảnh nhỏ hiện lên trong đại não.
Trong hình ảnh mơ hồ, Thẩm Ngôn lại lần nữa thấy được cảnh tượng đồng quy vu tận cùng Vua Dị Thú.
Khi quyết định kết thúc kia, khởi động hệ thống tự bạo, nháy mắt cậu bị bao phủ bởi ánh sáng trắng nóng rực, có thể cảm nhận được đau đớn do làn da bị đốt cháy.
Tinh thần lực SSS điên cuồng tuôn ra như sóng thần bao phủ toàn bộ, Thẩm Ngôn chịu đựng tinh thần lực mình không ngừng khuếch tán phía ngoài, tan rã, cho đến biến mất thống khổ.
Nhưng vào lúc này, vòng tay phòng ngự trên cổ tay đột nhiên bộc phát ánh sáng chói mắt, lồng phòng ngự cấp bậc SS+ bảo vệ chặt chẽ tinh thần thể cuối cùng của cậu, tiện đà như đã hoàn thành sứ mệnh, hóa thành mảnh nhỏ tiêu tán trong không trung.
Năng lượng cuồng bạo sau khi chấm dứt, Thẩm Ngôn có thể mơ hồ nhận thấy được ý thức chính mình chưa hoàn toàn biến mất, nhưng có một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt xuất hiện —— Vua Dị Thú cũng chưa hoàn toàn tiêu vong.
Loại dính nhớp, ghê tởm, tản ra nồng liệt đồ vật ô nhiễm tinh thần này ở phụ cận!
Cậu đã thất bại.
Xúc tua còn sót lại của Vua Dị Thú ở trung tâm đang nỗ lực tự khâu bản thân, từng khối không ngừng mấp máy, hấp thu toàn bộ năng lượng sinh mệnh xung quanh để tự bổ sung.
Thẩm Ngôn liều mạng chống đỡ ‘thân thể’ đau nhức, nhưng cánh bướm tàn phá đứt gãy lại làm cậu không thể bay lên, càng không thể đưa ra bất kỳ phản kháng.
Nguy hiểm Cực hạn từng chút từng chút tới gần, thẳng đến thứ màu đen mấp máy nói rốt cuộc bao phủ cậu ——
Giây tiếp theo, đoạn ngắn rách nát đột nhiên im bặt, dù cho thanh niên lại tìm kiếm tầng ký ức sâu cỡ nào cũng không làm được chuyện gì.
Thẩm Ngôn đè lại thái dương đầy mồ hôi lạnh, hàng mi dài hơi ướt, hô hấp mang theo vài phần dồn dập.
Trong đầu như có vô số hình ảnh chen chúc đến, chợt lóe qua, cậu lại chẳng thấy rõ điều gì.
Thẩm Ngôn có dự cảm, lần này gặp Vua Dị Thú, toàn bộ bí ẩn đều có thể phá giải.
Ký ức hỗn loạn thiếu hụt của cậu… Có lẽ cũng có thể tìm về.
Hiện giờ tinh thần lực cậu khôi phục tới hơn 90%, nhưng ký ức lại chưa từng phục hồi như cũ.
Việc này không không hợp với lẽ thường.
Bình thường tới nói, tinh thần lực cậu đã khôi phục gần như khỏi hắn, Khu Não và ký ức cũng nên phục hồi như cũ mới đúng.
Nhưng hiện tại, ký ức cậu tựa như tách phần ra, chính giữa cách một bức tường che đậy thật dày, cậu dùng phương thức được đều không thể chạm đến.
Đang nhíu mày suy tư, thanh âm trung tướng Đổng Thành truyền tới từ máy liên lạc, mang theo tiếng thở dài không thể phát hiện: “… Nếu các cậu đã quyết định, thì chuyến này cần phải thật cẩn thận. Một khi gặp nguy hiểm khó chống đỡ, nhất định phải kịp thời lui lại!”
Thẩm Ngôn: “Được.”
Trung tướng Đổng Thành: “Lúc ấy chúng ta tiến vào từ Nam bán cầu rừng mưa tinh sâm, vòng qua đầm lầy sương mù tràn ngập khí độc, trực tiếp tiến vào Cốc vực sâu. Nhưng lần này con đường của các cậu bất đồng, trình độ nguy hiểm chỉ sợ càng cao hơn chúng tôi khi ấy.”
Ai cũng không rõ ràng trong đầm lầy sương mù ngoài khí độc tự nhiên, còn có điểm hung ác nào khác không.
Ông muốn tiếp tục khuyên giải, lại biết đối phương không có khả năng từ bỏ, chỉ phải thôi.
“Tôi sẽ gửi bản đồ tỉ mỉ cho cậu, trên người Lục Vân Thiên có vật phẩm cấp cứu sung túc và đạn tín hiệu, các hai tiếng các cậu bắn một lần, để đội cứu viện biết vị trí……”
Ở tín hiệu quấy nhiễu đứt quãng, người đàn ông không chê phiền nói lại một lần những điểm cần chú ý, Thẩm Ngôn kiên nhẫn lắng nghe, cảm nhận được quan tâm của trưởng bối, trong lòng nhiều vài phần ấm áp.
Cắt đứt thông tin, trung tướng Đổng Thành lập tức lấy hình thức đăng báo kiểm.
Lần đầu tiên quân bộ triển khai vòng đào thải ở hành tinh hoang A1084, đủ để cho thấy đô coi trọng của tầng cao.
Lần này không chỉ có liên quan đến an nguy mấy người Thẩm Ngôn, còn liên quan đến vận mệnh toàn bộ đế quốc.
*
Vào đêm, các chiến đội lớn mỏi mệt bất kham rơi lâm vào bên trong giấc ngủ yên tĩnh.
Nhưng mà, lại có hai chiếc cơ giáp như một tia sáng xẹt qua không trung, chỉnh tốc độ tay lên tối ta, thẳng tắp tiến về phương hướng điểm đích.
Khi nắng sớm xuyên qua khu rừng, chiến đội lớn mới thức dậy từ trong cơn mơ, đang sửa sang lại vật tư, người giải thích cũng vừa online, đang tập hợp tích phân số liệu hôm qua; một thanh âm như sấm sét nổ tung qua đầu bọn họ.
【 chúc mừng đệ nhất trường quân đội dẫn đầu tới đích, nhận được 3000 điểm. 】
Đệch mợ!!
Đặng Mậu từ trong lòng phơi ra một tiếng thô tục, đang giải thích thanh âm đột nhiên im bặt, thần sắc khó nén khiếp sợ.
Thế nào lại… Nhanh như vậy?!
Trường Quân Đội Đế Quốc buổi sáng đã tới chung điểm??
Động tay các quân đội lớn dừng động tác trong tay, sôi nổi nhìn lại hướng điểm đích.
Giây tiếp theo tiếng thông báo vang lên, chỉ thấy chùm tia sáng chói mắt từ trung tâm rừng mưa Lạc Nhật phóng lên cao, như hỏa tiễn bắn thẳng tắp về phía trời cao hàng nghìn mét.
Chùm sáng này còn chói hơn cả ánh nắng sớm, giống như một mũi tên ánh sáng đâm thủng trời cao, dưới sự nổi bật của nó, toàn bộ xung quanh đều ảm đạm như không có ánh sáng, không thể tranh lại.
Từ xa nhìn lại, quầng sáng này cứ như cầu thang duy nhất liên kết trời đất, cho dù đứng dưới cây to che trời cũng có thể nhìn rõ ràng.
Ký hiệu đại diện cho Trường Quân Đội Đế Quốc cùng chùm sáng cùng cùng nhau lên không, lợi kiếm khỏi vỏ chợt cắt qua phía chân trời, mang theo khí thế không thể địch nổi xé rách toàn bộ không gian, làm người ta chấn động.
Trường hợp chấn động này chỉ có một lần.
Đây là vinh quang chỉ thuộc về đội duy nhất về đích đầu tiên.
Mà vinh quang này thuộc về Trường Quân Đội Đế Quốc.
Chùm tia sáng giằng co ước chừng một phút mới dần dần biến mất, nhưng mmột phút đó lại in sâu trong đầu người xem, thật lâu không tiêu tan.
Đặng Mậu kích động đến thanh âm đều đang run rẩy: “Xuất hiện rồi, chiến đội đầu tiên trong vòng đào thải đến điểm đích!
Thành viên Giang Nặc, Bạch Nhạn của Trường Quân Đội Đế Quốc ở vòng đào thải rừng mưa Lạc Nhật lúc 7 giờ 05 phút 43 giây đến đích, thành công lấy được vinh quang thuộc về họ.
Để chúng ta trước hết chúc mừng Trường Quân Đội Đế Quốc đã kết thúc viên mãn vòng thi thứ nhất——”
【 a a a a, kích động quá! 】
【 rơi nước mắt, Trường Quân Đội Đế Quốc một đường đi tới thật sự không dễ dàng. 】
【 lần đầu tiên nhìn thấy trường hợp như vậy, bị chấn động thiệt mạnh, đột nhiên cũng có cảm giác mình cũng có vinh dự giống họ.】
【 lợi kiếm ra khỏi vỏ… Rốt cuộc có ngày thấy được ký hiệu Trường Quân Đội Đế Quốc lần nữa lên không trung, muốn khóc. 】
【chúc mừng Trường Quân Đội Đế Quốc đã kết thúc viên mãn vòng thi thứ nhất. 】
【chúc mừng Trường Quân Đội Đế Quốc là đội đầu tiên đến đích, vinh dự vĩnh viễn tồn tại! 】
Liên tiếp chúc mừng chiếm đầy toàn bộ màn hình, fans Trường Quân Đội Đế Quốc sôi nổi mừng đến khóc.
Nhiều năm như vậy, bởi vì mỗi lần vòng đào thải đều sẽ bị các quân đội khác liên hợp nhằm vào, khởi xướng bao vây loại trừ, đây là lần đầu tiên mười năm bọn họ bắt được vinh dự tối cao, kích động nội tâm quả thực khó có thể ngăn chặn.
Chờ đến cảm xúc kích động này dần dần ổn định lại, bọn họ mới ý thức được, Trường Quân Đội Đế Quốc đã kết thúc thi đấu.
Hết thảy đều đã trần ai lạc định.
(*)Trần ai lạc định – 尘埃落定 – chén āi luò dìng: trần ai: bụi; bụi đều rơi xuống đến đất; chỉ sự tình sau khi trải qua rất nhiều khúc khuỷu biến hóa cuối cùng cũng xác định kết quả
Lời nói Đặng Mậu cũng không che giấu: “Hơn nữa mới vừa rồi đạt được 3000 điểm, tổng điểm Trường Quân Đội Đế Quốc đạt tới số điểm 36720 khinh người, nhất kỵ tuyệt trần.
Chúng ta cùng chúc mừng Trường Quân Đội Đế Quốc thắng được vòng thi thứ nhất.”
Chênh lệch hơn 20 000 điểm, thời gian ba ngày, các Trường Quân Đội khác cho dù mệt chết cũng không đuổi kịp.
【 khi nào phát cúp quán quân? 】
【quán quân vòng thứ nhất + xong xuôi thành quán quân vòng thứ hai = tổng quán quân. 】
【 Trường Quân Đội Đế Quốc quá mạnh, xin chúc mừng! 】
【 chậc, người nào đó chua muốn chết rồi? Úi ngại quá, mấy người ghen ghét cũng vô dụng, quán quân đã bị Trường Quân Đội Đế Quốc thu vào trong túi. 】
【 đừng vui vẻ quá sớm. Đám người Thẩm Ngôn rời khỏi phạm vi thi đấu trái với quy định, ban tổ chức cần cho chúng ta một sự công bằng! 】
【 ha? Mày bị ngu à? Đầu tiên, ba người Thẩm Ngôn còn ở trong phạm vi rừng mưa Lạc Nhật; tiếp theo, bọn họ đã kết thúc thi đấu. Mày hiểu cái gì là kết thúc không ? 】
【 khụ, lấy chỉ số thông minh của bọn họ có khả năng xác thật nghe không hiểu. 】
【 Trường Quân Đội Đế Quốc : Ông đây thi xong rồi, mày quản tao đi chỗ nào trường thi á! 】
【 quy tắc thi đấu mày nói hiện tại đã không dùng được, ha ha, mày nói có tức không? 】
【 ha ha ha ha, sướng thật. 】
【 Ngôn thần: Hết thảy đều ở kế hoạch trong của tui. 】
Phát biểu của fans này bị mọi người điên cuồng oang tạch đến mức không nói lời, sắc mặt xanh trắng một mảnh, vội vã xuống tuyến.
Trong khoảng thời gian ngắn không mặt mũi trở ra.
Fans Trường Quân Đội khác cũng ngốc.
Tại sao lại như vậy?
Ngày hôm qua bọn họ còn tự cho đã tìm được nhược điểm Trường Quân Đội Đế Quốc, đang đắc ý; sáng sớm hôm nay, hiện thực đã hung hăng cho bọn họ một bạt tai.
Mấy trăm nghìn người xem trong phòng phát sóng trực tiếp, một ngụm nước miếng đều có thể phun chết bọn họ.
Mà ban tổ chức từ đầu đến cuối đều không lộ diện, càng làm cho hành động bọn họ như vai hề nhảy nhót khó coi.
Thiệt xấu hổ, hận không thể chui vào khe đất.
Không chỉ có như thế, biểu hiện các fan phía trước ‘ hùng hổ doạ người ’ cũng làm công chúng có cảm quan kém với họ, lực lượng duy trì chiến đội sau đó của dư luận cũng liên tiếp gặp hạn, thanh danh xuống dốc không phanh.
Tương phản với họ, Trường Quân Đội dư nhận được vinh quang, lại thu hoặc được yêu thích và đồng tình của công chúng, một hòn đá trúng mấy con chim.
Quan trọng nhất chính là, trải qua lễ rửa tội của dư luận, không còn ai sẽ nghi ngờ sắp xếp hành động của đám người Thẩm Ngôn.
Bọn họ có thể buông ra tay chân đi làm, không cần để ý mặt khác.
Huấn luyện viên tổng ba Trường Quân Đội lớn sau khi nghe được tin tức, yên lặng thở dài, sắc mặt xám xịt.
Ngày hôm qua còn nói muốn đi tìm thương nghị cùng trung tướng Đổng Thành, hiện tại lại không có một ai mở miệng.
Ở chỗ ban tổ chức, bọn họ đã không còn thể diện.
Khí thế quật khởi của Trường Quân Đội Đế Quốc không thể đỡ, về sau mọi người nhắc lại bốn Trường Quân Đội lớn, chỉ sở cũng là sự khác biệt của Trường Quân Đội Đế Quốc và ba Trường Quân Đội khác.
*
Sáng sớm, sương mù tràn ngập trở nên càng ngày càng nồng, khí độc cũng lấy tốc độ càng mau bay lại đây.
Bốn người Thẩm Ngôn mang mặt nạ bảo hộ xong, nhanh chóng rời đi phạm vi khí độc.
Hoàn cảnh xung quanh càng thêm an tĩnh hơn hôm qua, hầu như không nghe được bất kỳ tiếng động nào, chỉ có thể nhìn đến sương trắng lượn lờ xung quanh.
Thú Tinh và rắn đều ẩn nấp đi, phòng ngừa hít vào khí độc mà bỏ mình.
Khi làn sóng khí độc thứ hai ập đến, Thẩm Ngôn nhạy bén nghe thấy một âm thanh vo ve nhẹ, với thị lực siêu phàm của mình, cậu đã bắt chính xác một nhóm muỗi lưng đen ẩn nấp trong màn sương bay về phía họ.
Muỗi lưng đen có đầu không quá khác biệt với muỗi bình thường, hơn nữa ẩn trong sương mù, rất dễ dàng bị người coi nhẹ.
Nhưng độc tính cùng tính lây bệnh của nó lại rất mạnh, sau khi bị đốt, trong vòng một phút không tiêm thuốc giải độc cả người sẽ phát ngứa; bản thân nó khi đốt Thú Tinh, trong người đã đựng sẵn độc tố, nghiêm trọng có thể khiến người ta bỏ mạng.
Sở dĩ khí độc đáng sợ, ngoài bản thân sinh ra trong khí độc, muỗi lưng đen cũng có thể lây truyền bệnh tật, làm người ta khó lòng phòng bị.
Cấp bậc Thú Tinh này không cao, đối phó lại rất khó giải quyết.
Không có khả năng dùng cơ giáp, giết gà cần gì dao mổ trâu; mà súng nguyên tử ở sương mù rất khó nhắm chuẩn, chỉ sợ còn chưa đánh chết chúng nó, đã bị muỗi lưng đen cắn một ngụm.
Nhưng mà đối với Thẩm Ngôn tới nói không tính là gì.
Sợi Tinh thần lực nhỏ như sợi tóc vờn quanh thân cậu, chỉ nghe lả tả vài cái, tiếng ong ong phiền lòng bốn phía biến mất hầu như không còn, chỉ còn lại thi thể muỗi lưng đen đầy đất.
Hạ Lăng cũng đánh chết muỗi lưng đen gần đó, cũng thu dây nhỏ Tinh thần lực màu trắng lại.
Không ít với số lượng giết 50 con tỏ rõ hắn cũng vận dụng tinh thần lực thành thạo, năng lực khống chế so với phía trước cao hơn một tầng.
Alpha cảm nhận được tầm mắt thanh niên gửi tới, nhanh chóng rũ xuống mắt, che khuất màu đỏ yêu dị chợt lóe qua giữa hai tròng mắt.
Lục Vân Thiên cùng Thiệu Tinh Lan đang ngừng thở kiểm tra đo lường độ dày khí độc, căn cứ tốc độ chảy sương mù cùng độ dày biến hóa, phỏng đoán thời gian biến hóa quy luật, lựa chọn thời cơ xuất phát thích hợp nhất.
Nghe tới tiếng Trường Quân Đội Đế Quốc đến đích, bốn người nhìn về phía chùm tia sáng phóng lên cao, trên mặt đồng thời lộ ra tươi cười.
Chờ đến ánh mặt trời lóa mắt phủ khắp rừng mưa, tốc độ chảy của khí độc dần dần chậm lại, bốn người Thẩm Ngôn không chậm trễ, hóa thành một tàn ảnh đi về hướng đầm lầy sương mù.