Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế - Chương 100
Chương 100
Biên dịch : Yên Hy
Chỉnh sửa : 20/10/2023
Toàn thân trên dưới Omega chỉ có một kiện áo sơmi to rộng, khó khăn lắm che khuất đùi. Còn mỏng manh đến thế, gần như chả thể che đậy được da thịt trắng như ngọc như ẩn như hiện……
Hô hấp Alpha chợt trở nên dồn dập, đứng tại chỗ nhắm mắt, đôi mắt xanh thẳm hiện ra một tia đỏ sậm.
Khớp xương ngón tay rõ ràng nắm chặt vạt áo, mu bàn tay nổi gân xanh, sợi dây tên lý trí ở sát bên cạnh bờ vực sụp đổ, trở nên ngập tràn nguy cơ.
Nhưng mà chấn động đối phương mang cho hắn còn chưa dừng lại ở đó.
Tầm mắt hạ xuống, chân dài thẳng tắp trần trụi của thanh niên bại lộ trong không khí, dưới ánh đèn cứ như còn đang phát sáng, mà ở giữa đùi, kẹp áo sơ mi màu đen như vật phẩm trói buộc chặt chẽ siết trên chân dài trắng nõn, ba đường màu đen vờn quanh bốn phía.
Đen đối lập cực hạn với trắng, mang đến cảm giác đánh sâu mãnh liệt.
Đôi mắt Hạ Lăng nháy mắt đỏ rực. Tầm mắt nóng rực gắt gao nhìn chằm chằm, hầu kết di chuyển trên dưới, tất cả máu toàn thân đánh thẳng vào đỉnh đầu, đại não trống rỗng.
Sợi lý trí trong chớp mắt hoàn toàn đứt đoạn, hóa thành mảnh nhỏ rơi vụn xuống dưới, khuôn mặt thanh lãnh khó duy trì.
Lồng ngực hắn nhảy lên như nổi trống, máu giống như dung nham sôi trào, như ngay sau đó lập tức bộc phát.
Toàn bộ cảm xúc như bình tĩnh, khắc chế, lạnh nhạt tại một giây phút này đều đi xa, chỉ còn lại… bản năng nguyên thủy nhất.
Hai chân bị đóng đinh tại chỗ của Hạ Lăng rốt cuộc động đậy, thân hình cao lớn dần dần tới gần, bỗng nhiên ôm lấy chân Thẩm Ngôn lên.
Cánh tay thon dài hữu lực hiện rõ đường cong cơ bắp, eo bụng căng chặt, thanh niên cao chừng 1m81 bị hắn ôm vào trong ngực, thoạt nhìn không chút cố sức, thậm chí có chút uyển chuyển nhẹ nhàng.
Alpha hiện tại huấn luyện sớm mang phụ trọng chừng 50KG, thuộc về cao nhất, mà hắn có thể mang liên tục không ngừng mà chạy 20KM, thể lực kinh người.
“Hạ Lăng?!” Thẩm Ngôn kinh ngạc một chút, lập tức muốn từ khuỷu tay đối phương nhảy xuống.
Alpha lập tức buộc chặt cánh tay, như kìm sắt giữ chặt thanh niên trong ngực, rũ con ngươi ẩn nhẫn nói: “…Trên mặt đất lạnh, tôi giúp em đeo giày trước.”
Nguyên bản tiếng nói mát lạnh lại mang theo chút khàn khàn.
Thẩm Ngôn bị đối phương ôm trong lòng, vòng eo bị cánh tay rắn chắc hữu lực ôm lấy, thân trên tương dán với ngực đập bình bịch, có thể cảm nhận được chấn động khi Hạ Lăng nói chuyện, cùng với tiếng tim đập kịch liệt như nổi trống.
Vừa nhanh vừa hữu lực.
Cậu giật mình, khẽ ngẩng đầu lên nhìn về phía hai chân mình, lúc này mới phát hiện bản thân quá vội vã nên đã quên đeo dép.
Hẳn là vừa rồi có chút khẩn trương, trực tiếp từ phòng ngủ ra mở cửa.
Mũi chân trắng không tự giác co rụt lại.
Chân dài Omega đáp trên cánh tay Alpha, cẳng chân trắng nõn đong đưa nhẹ nhàng theo bước đi, da thịt bóng loáng non mịn tương dán cùng áo ngủ tơ lụa, trung gian chỉ cách một tầng vải dệt hơi mỏng, có nhiệt độ cơ thể nhàn nhạt thấu lại.
Hạ Lăng rũ mắt là có thể nhìn đến chân dài xinh đẹp bị trói bởi kẹp áo sơ mi màu đen, mu bàn chân thẳng trắng như tuyết, cánh tay không khỏi nắm thật chặt, thái dương nổi gân xanh, hơi thở càng thêm nặng nề , vội vàng nhắm hai mắt lại.
Từ cửa đến phòng ngủ chỉ có mấy chục bước, trán Alpha lại chảy ra mồ hôi mỏng, đường cổ nổi rõ, quai hàm căng tròn, nhiệt độ cơ thể nóng bừng không ngừng bò lên.
Thanh âm trầm thấp quanh quẩn bên tai, làm Thẩm Ngôn cũng cảm thấy nhịp thở cũng không được thông thuận.
May mắn, Hạ Lăng bước nhanh đi vào phòng ngủ, nhẹ nhàng thả cậu xuống, chỉ là thời điểm buông ra tạm dừng một chút.
Sau đó liền đi lấy dép lê.
Ánh đèn trong phòng ngủ đủ đầy, Thẩm Ngôn ngước mắt nhìn đối phương.
Sườn mặt như cũ tuấn mỹ, tóc bạc rơi rụng trước ngực, môi mỏng mím chặt, đầu rũ xuống không rõ biểu cảm.
Giống như cùng bình thường… Cũng không có bất đồng quá lớn.
Hạ Lăng luôn thanh lãnh khắc chế, lần này thử xem ra không có hiệu quả.
Không thể nói mất mát hay là cái gì, cũng là chuyện bên trong sự khiến.
Mũi chân Thẩm Ngôn quơ quơ, lơ đãng liếc tới vị trí chân hắn.
!!
… Quần như sắp vỡ ra, nhìn cực kỳ khó chịu.
Nhớ đến thời điểm Kỳ nhạy cảm, hắn còn……
Trên mặt trắng nõn của thanh niên xuất hiện đỏ ửng nhàn nhạt, size của đối phương xác thật kinh người, lúc ấy cậu đã làm thật lâu, tay cũng mỏi nhừ.
Mà hiện tại ——
Nghĩ đến bọn họ xác định quan hệ, mũi chân đong đưa bỗng chốc dừng lại, lập tức phải rút về, lại bị một bàn tay to nóng bỏng cầm mắt cá chân.
Nguyên bản đầu ngón tay hơi lạnh lúc này lại mang theo nhiệt độ muốn phỏng người, lực đạo rất nhẹ lại không cho phép đối phương lùi về.
Hạ Lăng quỳ một gối trên mặt đất, thân hình cao lớn hơi cong, tựa như hiệp sĩ trung thành cung phụng hoàng tử, không hề để ý đến tôn nghiêm của Alpha đỉnh cấp.
Tầm tay hắn cầm dép lê nhung của Thẩm Ngôn, nhưng động tác vốn đeo dép lê vào mũi chân đối phương, lại chậm chạp không động.
Hô hấp Alpha dồn dập trầm trọng, hai tròng mắt xanh thẳm yên lặng nhìn chăm chú vào bàn chân ngọc bị nắm chặt trong tay mình.
Vòm bàn chân thanh mảnh, hình dáng bàn chân hoàn hảo, ẩm ướt như ngọc trắng béo ngậy, trên bề mặt có thể nhìn thấy những mạch máu màu xanh lam nhạt, những ngón chân tròn trịa no đủ, móng chân như những chiếc vỏ sò nhỏ, khoe sắc hồng khỏe khoắn.
Xúc cảm mềm nhẵn tinh tế, làm người vừa đặt vào tay liền không nghĩ buông ra, nhưng thứ hắn muốn làm không chỉ có chạm vào.
Ngón tay của Hạ Lăng trắng nõn, thon dài, cao quý, tao nhã, là bàn tay thích hợp điều khiển cơ giáp nhất, nhưng những ngón tay này vừa đủ để quấn quanh mắt cá chân hơi thon dài của Omega, thậm chí còn dư thừa một chút.
Nhận thức này cuối cùng làm Alpha không thể trấn định nổi, đôi mắt đỏ sậm một mảnh, hầu kết khó nhịn lăn lăn.
……
Hết thảy tiếp theo đều trở nên hỗn loạn.
Hơi thở ấm áp dần dần tới gần, mũi chân bỗng dưng banh thẳng, thấm ướt đụng vào mang theo như hương vị có như không, rõ ràng nhẹ tựa lông chim lại như có dòng điện xẹt qua, dọc theo đường cong mượt mà một đường tiến về phía trước, để lại một chuỗi vết ướt.
Kẹp áo sơmi màu đen phát huy tác dụng của nó, tiếng thở dốc trầm thấp thanh quanh quẩn bốn phía, dính dính ngòn ngọt liên tiếp đụng vào không dứt, khoái cảm tê dại một đường nổ tung theo xương sống, đuôi mắt Omega nhiễm đỏ, ngay cả ngón chân mượt mà đều đi theo cuộn tròn.
Áo sơ mi đơn bạc đã ướt đẫm, từ sắc nhạt như ẩn như hiện biến thành đỏ thắm không che đậy nổi, cùng với tiếng nước môi răng giao triền, đầu ngón tay lành lạnh dường như mang theo điện, làm không khí đều trở nên loãng đi.
Mắt tím mỹ lệ nhiễm sương mù, hàng mi dài ướt dầm dề, toàn thân đều nổi lên màu phấn nhàn nhạt, hai chân thon dài run rẩy, cảm thụ lần này còn rõ ràng hơn so với lần trước. Lúc ấy do Pheromone dẫn dắt, mà lần này ——
Thẩm Ngôn rũ mắt nhìn môi mỏng Alpha nhiễm ánh nước, khó nhịn nhắm lại mắt, dường như không chịu nổi kéo lại tóc bạc tơ lụa của Alpha, gắt gao nắm lấy.
……
……
Chờ đến lúc Hạ Lăng rời đi, thời gian đã gần đến rạng sáng.
Hương gỗ tùng lại tùy ý lan tràn ở trong phòng, Pheromone nồng đậm vượt mức tiêu chuẩn, có lẽ phải hai ngày nữa mới có thể tan đi.
Kẹp áo sơmi màu đen bị ném một bên, địa phương bị chế trụ có một ngấn đỏ nhẹ nhàng, phiếm lên màu hồng nhàn nhạt, không nặng, rất mau có thể biến mất.
Lại hướng lên bộ phận trên một chút, cũng đã dùng máy trị liệu xử lý qua, da thịt trắng nõn khôi phục như lúc ban đầu.
Nhưng mà thời điểm đầu ngón tay đặt lên… Dường như vẫn có thể cảm nhận được xúc cảm nóng như muốn đem người hòa tan.
Vậy mà còn có thể làm như vậy.
Quá điên cuồng.
Thẩm Ngôn trở mình, đột nhiên dùng gối đầu che mặt, vành tai trắng nhiễm đỏ đến nhỏ máu.
Hạ Lăng… Hắn học điều này từ đâu, rõ ràng là đóa hoa cao lãnh bĩnh tĩnh kiềm chế ——
Bên tai tựa hồ còn tàn lưu hơi thở trầm thấp, áp lực thở dốc của Alpha, cùng tiếng kêu rên gợi cảm, phá lệ dụ người.
Cánh tay ôm eo mảnh khảnh, sức lực eo càng là…
Vòng eo săn chắc, cơ bụng tám múi với những đường rãnh rõ … Lần nào cậu cũng có thể cảm nhận được.
Không dễ dàng nếm thử.
May mắn ngày mai có lớp, bằng không khả năng sẽ phát sinh chuyện không tiên đoán trước.
Omega từ trên giường đứng dậy, đem kẹp áo sơmi màu đen ném vào thùng rác, áo sơmi vừa mặc cũng ở bên trong.
Chiếc áo sơmi đáng thương nhăn bèo nhèo, cúc áo bị rớt hai viên, vạt áo lây dính tảng lớn trắng đục, đã hoàn toàn báo hỏng.
Thẩm Ngôn đột nhiên nhớ tới một vấn đề, này xem như dỗ được rồi?
Hẳn là… Vậy nhỉ.
Rốt cuộc cậu cảm nhận được một Hạ Lăng hoàn toàn khác so với bình thường, một alpha nóng bỏng, bốc đồng, thậm chí có phần mất kiểm soát.
Đến lúc sắp ngủ, cậu ngẫm nghĩ, vẫn gửi tin nhắn cho đối phương, cũng thấy được đối phương gửi tin cho cậu.
Thẩm Ngôn: 【 lần sau ghen nhất định phải nói cho em. 】
Hạ Lăng: 【 xin lỗi, lần này là anh mất khống chế. Loại tình huống này về sau sẽ không phát sinh lại. 】
Alpha nhắm mắt, biết chính mình hôm nay làm thật sự quá đáng.
Hắn đã làm bẩn đối phương.
Tuy rằng không phải cố ý.
Hơn nữa lúc ấy hắn đều không hỏi Thẩm Ngôn có thể hay không, nếu không thể, hắn không biết chính mình có thể dừng lại hay không.
Có lẽ… Sẽ không.
Lần này hắn thật sự mất khống chế.
Dục vọng chiếm hữu mãnh liệt làm hắn không khống chế nổi muốn toàn thân Omega lây dính hơi thở của mình, muốn mỗi tấc da tấc thịt của đối phương đều lại dấu hôn ngân, không biết đủ.
Nhìn tin nhắn Hạ Lăng gửi tới, mắt tím dừng một chút, là cậu muốn thử, không trách đối phương.
Hơn nữa mỗi lần đều là cậu chiếm tiện nghi.
Kỳ nhạy cảm lần trước cũng vậy, lần này cũng thế.
Nhớ đến môi mỏng đối phương phiếm hồng, tóc bạc hỗn độn, ngửa nửa đầu hầu kết không ngừng nuốt……
Mặt Omega đều nóng lên, mũi chân trắng ngọc banh thẳng, dùng cánh tay che đôi mắt.
Lần sau, cậu có lẽ có thể thử…
Cũng không biết có thể thành công hay không, rốt cuộc độ khó của đối phương quá cao.
*
Buổi sáng ngày hôm sau, hai người dùng cơm cùng nhau, không khí có chút mất tự nhiên.
“Xin lỗi.” Sau khi kết thúc bữa ăn, Hạ Lăng mở miệng trước.
Môi mỏng Alpha mím chặt, hai tròng mắt xanh thẳm yên lặng nhìn cậu, giọng thanh lãnh mang theo vài phần khô khốc: “Ngày hôm qua tôi mất khống chế, xin lỗi em.”
Thẩm Ngôn lúc này mới nhớ tới ngày hôm qua đã quên trả lời đối phương.
Tầm mắt cậu không tự chủ mà chuyển qua môi mỏng căng thẳng của Alpha, nhan sắc rất nhạt, dáng môi mỏng tuyệt đẹp, càng có thể thêm phần thanh lãnh không thể khinh nhờn.
Mà ngày hôm qua…..
Omega như là bị phỏng thu hồi ánh mắt, thanh thanh giọng nói, “Không sao, áo sơmi là em muốn mặc, không trách anh.”
Hạ Lăng đêm qua suy nghĩ rất nhiều.
Hắn cho rằng chính mình làm Thẩm Ngôn không vui, thậm chí hắn nghĩ tới đối phương có thể hối hận cùng hắn ở bên nhau hay không.
Thẳng đến lúc này, tâm trạng khẩn trương mới hoàn toàn thả lỏng lại.
Tầm mắt Hạ Lăng nóng rực dừng trên mặt đối phương, ngón tay đặt ở bên cạnh bàn dùng sức đến mức đầu ngón tay trở trắng lại, giọng nói mang theo vài phần khàn khàn, “Vậy tôi về sau, còn có thể không…?”
“Có thể chứ?”
“Ừm.” Bên tai thanh niên ửng đỏ, dời ánh mắt, “Có thể.”
Ngay giây tiếp theo, ngón tay cậu đã bị cầm, Hạ Lăng nắm lấy tay cậu, nụ hôn thành kính dừng trên đầu ngón tay Omega.
Cuối cùng, mười ngón chạm ngọc đều bị tinh tế hôn qua một lần, đầu ngón tay trở nên tê tê dại dại, qua hồi lâu mới hoãn lại.
*
Tân sinh tiến vào trường quân đội ba tháng, bảng xếp hạng thực lực tổng hợp rốt cuộc tiến hành công bố lần đầu tiên.
Lần này lớp tinh anh cạnh tranh cực kỳ kịch liệt, phía sau xếp hạng 20 người cuối cùng đều đổi mới, toàn bộ Alpha có vấn đề như Cao Cách, Tang Thụy đều bị chuyển từ lớp tinh anh sang lớp thường. Mà n Nam trong nhóm Omega, vậy mà bước chân vào hạng thứ 93 trong bảng xếp hạng tân sinh.
Đây là Omega thứ hai sau Thẩm Ngôn dựa vào thực lực của mình tiến vào lớp tinh anh, đoàn thể không còn ai dám coi thường cậu.
Trừ cái này ra, còn có tin tức thứ nhất lớn như pháo quang tử nổ trong đầu quân giáo sinh thành một hố lớn, làm đầu óc mọi người ầm ầm vang lên.
Sau khi bảng xếp hạng tổng hợp xuất hiện, bọn họ phát hiện, Thẩm Ngôn không chỉ TOP1 trong tân sinh, còn là TOP1 trong tất cả quân giáo sinh Học viện Quân sự Đế quốc.
Chênh lệch giữa Hạ Lăng cùng cậu cực kỳ bé nhỏ, phần lớn Thẩm Ngôn phá mấy kỷ lục được thêm điểm.
Nhưng mà chênh lệch có nhỏ cũng là chênh lệch, vương bài Học viện Quân sự Đế quốc, TOP1 thực lực xếp hạng, từ hôm nay trở đi, thay đổi người!!