Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 962
Chương 962: Kiếm Thánh khôi phục sinh cơ!
Vương Song nghi hoặc, tuy rằng chấn động Kiếm Thánh rốt cục sáng tạo ra kiếm thuật tối cao sát phạt thứ nhất, nhưng Vưng Song vẫn cảm giác được trạng thái của đối phương không ổn, cảm giác như là đối mặt với một người có sinh mệnh bị đe doạ, đúng vậy, chính là một người đã không có sức sống, giống như là Minh Kính lúc đó.
– Thánh Linh Kiếm Pháp bá đạo vô song, thân thể người thường đương nhiên không chống đỡ được, cho dù ta lấy nội lực cường hãn trấn áp xuống, nhưng Nhị Thập Tam Kiếm xuất thế, sinh cơ trong cơ thể của ta cũng sẽ bị diệt sạch theo!
Thanh âm Kiếm Thánh bình thản, giống như nói đến không phải là mình.
– Nhưng sinh cờ còn thừa hẳn là có thể duy trì một trận chiến của ta cùng với Hùng Bá, chỉ cần một kiếm, là ta có thể hoàn toàn giải quyết hắn! Đến lúc đó, cho dù ta chết cũng không hối tiếc!
Sắc mặt Vương Song trở nên rất khó coi, lúc này hắn cũng nhớ tới vị Kiếm Thánh này trong Phong Vân chết như thế nào, cuối cùng vẫn liều mạng xuất khiếu nguyên thần, suýt chút nữa chính là một kiếm giết Hùng Bá, cũng bị Bộ Kinh Vân làm thân thể huỷ hoại, làm cho thất bại trong gang tấc!
Hiện tại xem ra, chính bởi vì Thánh Linh Kiếm Pháp quá bá đạo, người thường càng tu luyện, sức sống trong cơ thể sẽ bị mờ nhạt càng nhanh, Kiếm Thánh sở dĩ có thể chống đỡ được đến hiện tại, đoán chừng chính là dựa vào nội lực cường hãn của mình áp chế!
Nghĩ đến đây, Vương Song không khỏi khó chịu một trận, tuy thời gian ở chung với Kiếm Thánh ngắn ngủi, nhưng hắn cũng thật sự coi đối phương trở thành một trưởng bối, đối phương chính là Kiếm Thánh một đời, vì chỉ điểm võ đạo cho mình mà trì hoãn đột phá, đây chính là ân tình to lớn, nghe thấy đối phương rơi vào tình cảnh dầu hết đèn tắt, sao hắn không đau lòng được chứ.
– Đèn cạn dầu, vậy có phải là đổ dầu đầy một lần nữa là được…….
Trong lòng Vương Song không ngừng nghĩ, đột nhiên đôi mắt sáng lên, nghĩ tới cái gì.
– Tiền bối, nơi này của ta có một thứ, có lẽ sẽ có chút tác dụng đối với ngươi!
Vương Song làm bộ lấy từ trong ngực ra một quả sinh mệnh, quả sinh mệnh, đây chính là Vương Song cố ý mang tới Tinh Hà Bí Cảnh, chính là vì phòng ngừa xuất hiện bất trắc, chỉ mang theo ba quả!
Kiếm Thánh tiếp nhận quả sinh mệnh của Vương Song, cảm giác có một cỗ sinh mệnh lực cực kỳ khổng lồ từ quả này truyền đến, thậm chí cơ thể đã sớm mục nát của hắn nhờ năng lượng bừng bừng sức sống trước mắt mà trở nên sinh động rất nhiều.
– Đây là?
Kiếm Thánh có chút kinh ngạc, tò mò nhìn Vương Song, hắn cũng đã nhìn thấy qua vô số bảo vật, nhưng bảo vật như vậy thật đúng là chưa từng thấy qua!
– Đây là quả sinh mệnh, có thể bổ sung sinh cơ, có lẽ có thể bù lại sinh mệnh lực của tiền bối!
Vương Song nhẹ giọng giải thích nói.
– Được, ta đây sẽ nhận lấy phần nhân tình này của ngươi!
Kiếm Thánh không từ chối, mà hào phóng nhận lấy, hiện giờ sinh mệnh lực khô kiệt, tuy rằng có thể dùng nội lực chống đỡ, nhưng có thể sống sót, Kiếm Thánh cũng không muốn chết đi như vậy, thật sự là không phải sợ chết, mà là hắn cảm thấy được kiếm đạo không có điểm cuối, bản thân muốn tìm kiếm cuối cùng của kiếm đạo còn cần bản thân còn sống.
Còn sống, mới có thể hoàn thành nguyện vọng của mình, còn sống, mới có thể đủ đi tìm cực cuối cùng của kiếm đạo!
Nuốt quả sinh mệnh vào, nhất thời Kiếm Thánh cảm giác được sức sống vô tận chảy xuôi trong cơ thể của mình, cơ thể của hắn đã khô kiệt từ lâu giống như là sa mạc khô hạn hơn mười năm liều mạng hấp thu trời hạn gặp mưa từ trên trời rơi xuống.
Từng đạo ánh sáng màu xanh xoay quanh trên người Kiếm Thánh, dưới cỗ năng lượng này, tóc của Kiếm Thánh đều lấy một loại tốc độ cực nhanh từ trắng biến thành đen!
Trong cơ thể của hắn, lại truyền đến từng tiếng xương khớp “Rắc rắc”, đây là sức sống của hắn khôi phục, thoát thai hoán cốt.
Chỉ với thời gian ngắn ngủi nửa nén hương, ánh sáng màu xanh tiêu tán, lộ ra thân ảnh Kiếm Thánh, lúc này nhìn lại, tóc của Kiếm Thánh đen đậm, thân hình cường tráng hữu lực, cho dù cách một khoảng cách, Vương Song đểu có thể cảm nhận được tiếng tim đập “Lụp đụp” trong cơ thể của đối phương.
“Bá”
Đôi mắt Kiếm Thánh mở mạnh, một đạo tinh quang sắc bén hiện lên, Kiếm Thánh nhìn Vương Song, lộ ra một mạt ý cười, không nói thêm lời cảm tạ, nhưng phần nhân tình này cũng ghi tạc trong lòng.
– Đại bá!
Rất xa, truyền đến một âm thanh, Độc Cô Minh dẫn theo không ít thủ hạ chạy tới nơi này.
– Đại……
Tới bên cạnh Kiếm Thánh, nhìn bộ dáng hiện tại của đại bá hắn, lời Độc Cô Minh vốn muốn nói ra nhất thời ngừng lại, có chút ngây ngốc nhìn Kiếm Thánh trẻ ra không biết bao nhiêu tuổi.
Những thủ hạ khác cũng như vậy, bọn họ cũng nhìn qua bộ dáng của Kiếm Thánh, làm sao nghĩ đến Kiếm Thánh hiện tại quả thực chính là phản lão hoàn đồng.
– Minh nhi, nói cho Hùng Bá, ba ngày sau, ta muốn đích thân cùng đánh một trận, nói cho người đời, uy nghiêm của Vô Song thànhta!
Kiếm Thánh thản nhiên nhìn qua Độc Cô Minh, phân phó nói.
Hiện giờ thực lực của hắn đột phá, sức sống lại khôi phục đến thời kỳ đỉnh cao, căn bản không cần hai tháng, thời gian ba ngày, là hắn cho Hùng Bá thời gian chuẩn bị, có thể cho hắn tha hồ nghĩ cách tăng thực lực của mình lên, hắn chỉ cần một kiếm, đã đủ để giải quyết đối phương!