Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 961
Chương 961: Giao thủ! (3)
Ánh mắt Kiếm Thánh dần dần trở nên sắc bén, trên mặt đất, một khối đá vụn nhỏ giống như bị từng đạo kiếm khí vô hình xẹt qua, trực tiếp bị cắt thành hai nửa!
Vương Song sắc mặt nghiêm túc, cảm giác giống như một thanh thần kiếm huỷ thiên diệt địa đánh tới mình, tóc hắn đều nháy mắt nổ tung, trong lúc đó một cỗ đại khủng bố sinh tử xuất hiện.
Đối mặt với áp lực như vậy, đại não Vương Song phát huy hết mức, vô số tin tức về đao đạo ảo diệu xuất hiện, bên trong đầu đan xen lẫn nhau hình thành một tri thức mới.
– Giết!
Vương Song hét to một tiếng, tóc đen phấp phới, thân ảnh cuồng bạo cực độ, giống như một chiến thần, Phá Nguyệt Đao xuất hiện trong tay, bổ mạnh một đao về phía Kiếm Thánh.
Một đao này, là một đao bộc phát dưới áp lực cực hạn.
Một đao này, là một đao Vương Song ngưng tụ bốn môn đao pháp cao nhất.
Một đao này, là một đao Vương Song mang theo tin tưởng vô song.
Đao xuất, vô địch!
Đối mặt với một đao này của Vương Song, ánh mắt Kiếm Thánh rạng ngời, không sợ hại mà còn lấy làm mừng, một tiếng thét dài, giống như một thanh thần kiếm trường minh!
– Nhị Thập Nhị Kiếm!
Một đạo kiếm khí rực rỡ vô cùng xuất hiện, kiếm khí giống như một ánh rạng đông trong đêm đen vô tận, trong nháy mắt xé rách bóng đêm vô tận.
Nếu một trận chiến này có người chứng kiến nhất định sẽ kinh hãi, thế gian vậy mà xuất hiện võ giả cường hãn như vậy!
– Rầm!
Hai đạo công kích vô cùng bá đạo va chạm với nhau, trung tâm chỗ va chạm, tất cả đều mai một, thậm chí có thể nhìn thấy rõ ràng một khu vực màu đen, giống như miệng của cự thú, cắn nuốt tất cả.
Ngay sau đó. Sóng xung kích khủng bố mạnh mẽ khuếch tán ra bốn phía, vô số đất đá cây cối bị nhổ tận gốc, trong vòng phạm vi một kilomet một mảnh hỗn độn, giống như đã xảy ra một hồi động đất.
Trong Vô Song thành, Độc Cô Minh mạnh ngẩng đầu, nhìn chỗ cây Lô của Kiếm Thánh, trong mắt hiện lên một mạt rung động:
– Đây là… kiếm khí của đại bá! Ai chiến đấu với đại bá!
Nghĩ đến một khả năng, Độc Cô Minh vội vàng mang theo thủ hạ Vô Song thành chạy tới nơi Kiếm Thánh ở, Kiếm Thánh là trụ cột của Vô Song thành, tuyệt đối không thể có việc gì!
Mà ở một nơi khác, một mảnh đóng băng trong núi tuyết, một thân ảnh ngủ say mở to mắt, phát ra từng tiếng giống như thần linh:
– Trong chốn giang hồ vậy mà xuất hiện cao thủ cường đại như thế, thú vị, thú vị!
Trong phố phường, một nam tử trung niên dường như nhận ra được điều gì, ánh mắt nhìn về phía xa, đó là phương hướng của Kiếm Thánh, khoé miệng lộ ra ý cười:
– Hai đại võ giả đánh nhau, ha ha, đây chính là trăm năm khó gặp, không biết tên giao thủ với Kiếm Thánh là ai? Vô Danh sao?
Trong một ngôi nhà xa hoa, một nam tử sắc mặt kiên nghị giống như một chiến thần vĩnh viễn cũng không thất bại, đang huấn luyện một đám đứa nhỏ, cũng mạnh ngẩng đầu nhìn xa:
– Thế nhưng có khí tức của Vô Nhị Đao Pháp ta, không biết là tiểu tử may mắn nào?
……. .
Trong chốn giang hồ, các cao thủ thần thoại ẩn dấu đều bị kinh động, thấp giọng tự nói cái gì.
Ngoài cây cỏ lô của Kiếm Thánh, Vương Song cùng Kiếm Thánh đứng đối diện nhau, ánh mắt Vương Song bình tĩnh nhìn Kiếm Thánh, một giọt máu tưới chảy từng giọt từ cánh tay hắn xuống đất, trên mặt đất hình thành một vũng máu nho nhỏ.
Nhưng Vương Song không thèm để ý, cánh tay thậm chí không còn chút dao động, cầm trường đao trong tay cực kỳ vững vàng.
Đối diện, sắc mặt Kiếm Thánh bình tĩnh, cũng không bị thương, chỉ là một đoạn tay áo bị cắt đứt thành hai nửa!
– Ngươi thắng!
Trầm mặc một lúc lâu, Kiếm Thánh đột nhiên cười ha ha.
Vương Song cũng không nghe thấy lời của Kiếm Thánh, trên thực tế sau một đao vừa nãy, hắn cũng đã biết kết quả!
Một đao đó, chắc chắn phải chết, mang theo toàn bộ tin tưởng chắc thắng của hắn, một đao trong tay, có thể chiến thiên địa!
Đây là một tuyệt kỹ đao dung hợp bốn môn tuyệt thế đao pháp, đồng thời là Vương Song tự thân sáng chế!
– Một đao này, tên gọi là gì?
Kiếm Thánh nhẹ giọng hỏi, trên mặt không có chút tiếc nuối cùng tức giận khi bị thua trận.
Nghe vậy, Vương Song suy nghĩ một chút:
– Một đao này cũng là bộc phát dưới áp lực, xem như sáng tạo, đã vậy kêu là Sinh Tử Đao đi, một đao ra, hoặc sống hoặc chết!
– A, Sinh Tử Đao, ngược lại tên là Như Kỳ Đao!
Kiếm Thánh gật đầu, không nói gì, nhưng Vương Song cũng phát hiện tóc đối phương đột nhiên trở nên trắng như tuyết, đây là một loại màu trắng không có bất kỳ màu khác.
– Đây là?
Vương Song có chút kinh ngạc nhìn Kiếm Thánh, nhìn Kiếm Thánh trước mắt, cảm giác đối phương tựa như không ở trong không gian này, có một loại cảm giác khoảng cách vô hình.
– Chẳng lẽ Kiếm Thánh tiền bối ngươi đột phá?
Vương Song chấn động hỏi.
– Đúng vậy, mượn uy lực của Sinh Tử Đao của tiểu hữu, ta rốt cuộc lĩnh ngộ được Nhị Thập Tam Kiếm!
Kiếm Thánh thản nhiên cười, trong âm thanh tràn đầy vui sướng:
– A, Nhị Thập Tam Kiếm, không nghĩ tới dĩ nhiên là một kiếm như vậy!
– Vậy tóc ngươi?