Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 960
Chương 960: Giao thủ! (2)
– Đợi đã!
Đệ Nhất Tà Hoàng gọi Vương Song lại.
Vương Song quay đầu nghi hoặc nhìn đối phương.
– Chỉ bằng vào Ma Đao vẫn không quá đáng tin, Trư Hoàng, Túng Trảm Đao Pháp của ngươi cũng giao cho Vương tiểu tử đi, còn có Đoạn Tình Thất Tuyệt Đao của Đệ Nhị Đao Hoàng cũng cho Vương tiểu tử, để hắn bằng vào mấy môn đao pháp này đánh bại Kiếm Thánh!
Đệ Nhất Tà Hoàng nói, đồng thời ánh mắt quay sang nhìn về phía Đệ Tam Trư Hoàng cùng Đệ NHị Mộng.
– Đệ Nhị Mộng là nữ nhi của Đệ Nhị Đao Hoàng, Đoạn Tình Thất Tuyệt Đao của Đệ Nhị Đao Hoàng coi như là một môn đao pháp đỉnh cao, có lẽ hẳn là sẽ có chút trợ giúp với dung hợp đao pháp của ngươi!
Nghe Đệ Nhất Tà Hoàng nói như vậy, ánh mắt Đệ Tam Trư Hoàng sáng lên:
– Ha ha, làm sao ta lại không nghĩ tới, dùng đao pháp của ta đánh bại Kiếm Thánh, chậc chậc, nghĩ đến đã kích động!
– Trư thúc thúc, không phải đao pháp của ngươi, là dung hợp đao pháp của tất cả mọi người!
Đệ Nhị Mộng một bên sửa lại cho Trư Hoàng.
– Như nhau, như nhau!
Đệ Tam Trư Hoàng cười ha ha nói.
Vương Song nghe Đệ Nhất Tà Hoàng nói như vậy, cũng sửng sốt, trước đây hắn vẫn nghĩ học Ma Đao là tốt rồi, không nghĩ tới bây giờ Đệ Nhất Tà Hoàng vậy mà còn quá tốt, vậy mà ngay cả hai môn đao pháp hàng đầu khác cùng truyền thụ cho mình.
Tất nhiên Vương Song không có lý do gì không học, có thể dung hợp nhiều hơn một môn đao pháp, hy vọng chiến thắng Kiếm Thánh của hắn càng lớn hơn.
Sau đó VươnGg Song lại ở trong này ngây người năm ngày, trong khoảng thời gian này cũng khiến cho mấy người rung động vì thiên phú học đao của Vương Song, hai môn đao pháp hàng đầu, nếu đổi thành một nhân sĩ giang hồ bình thường, muốn tuỳ ý đại thành một môn đao pháp, ít nhất thời gian cũng phải ba mươi năm, nhưng Vương Song ở đây, nắm vững đến độ dày công tôi luyện chỉ cần hai ngày!
Cho dù là Đoạn Tình Thất Tuyệt Đao cũng chỉ tiêu phí của Vương Song không đến thời gian ba ngày, uy lực phát huy ra cho dù là bọn họ truyền thụ bọn họ đều cảm giác được trong lòng phát lạnh!
– Đây là một tuyệt thế quái tài, có lẽ mấy trăm năm trên cả giang hồ cũng không thể xuất hiện một người!
Đệ Nhất Tà Hoàng cùng Đệ Tam Trư Hoàng cùng nhau phát ra câu cảm thán.
Sáu ngày sau, Vương Song đứng trước sơn cốc, từ biệt mấy người Đệ Nhất Tà Hoàng.
– Vương tiểu tử, nếu lần này ngươi không thể đánh bại Kiếm Thánh, vậy ngươi không cần phải quay lại!
Một bên động Đệ Tam Trư Hoàng kêu to nói.
– Vương đại ca, nhất định ngươi có thể chiến thắng Kiếm Thánh tiền bối, ta tin ngươi!
Đệ Nhị Mộng có chút ngượng ngùng ở một bên nhỏ giọng nói.
Vương Song gật đầu:
– Các vị, đợi cho tiểu tử giải quyết chuyện của mình lại đến đáp tạ trợ giúp của chư vị hôm nay!
Rất nhanh, thân ảnh Vương Song dần dần biến mất, biết bọn họ không nhìn thấy lúc sau, Huyền Lân Sí của Vương Song mạnh mẽ lộ ra, trực tiếp vỗ cánh bay lên trời cao.
Mà ngay tại cửa sơn cốc, ba người nhìn thân ảnh Vương Song rời đi, trong mắt đều chợt xuất hiện một chút vẻ phức tạp.
– Ta cảm thấy chúng ta đã tận mắt nhìn thấy một thần thoại sinh ra…….
Đệ Nhất Tà Hoàng thì thào tự nói, ánh mắt nhìn xa xăm, giống như nhìn đến một mặt trời rực rỡ chậm rãi mọc lên!
Một bên Đệ Tam Trư Hoàng cùng Đệ Nhị Mộng đều yên lặng gật đầu.
……. .
Trên đường Vương Song bay, phát huy hết mức tốc độ của mình, trong lòng hắn cùng giống như một hồ nước bình tĩnh không gợn sóng, mấy môn tuyệt thế đao pháp trong đầu không ngừng mà dây dưa dung hợp, Bồ Đề Tử tuỳ thân hắn mang trên người cũng toả ra một chút kim quang, tiếng tụng kinh không khỏi xuất hiện trong đầu Vương Song, làm cánh cửa trí tuệ của hắn mở ra, các loại ý tưởng vô cùng tuyệt diệu chợt loé lên, đều vọt tới.
“Vô Nhị Đao Pháp”
“Ma Đao”
“Túng Trảm”
“Đoạn Tình Thất Tuyệt Đao”
Bên trong đầu, từng đạo chiến đao khủng bố hiện lên, giống như vài luồng đại quân, điên cuồng chém giết một chỗ, trong đó Vô Nhị Đao Pháp cùng Ma Đao là bá đạo nhất, hai đạo đao ảnh cường hãn ở nơi sâu nhất trong đầu hắn đánh trời sụp đất nứt, giống như tận thế.
Trong ánh mắt của Vương Song giống như xuất hiện vô tận đao ảnh, từng đạo hàm ý không khỏi thoáng hiện trong mắt Vương Song, giống như đan xen “Đạo” cùng “Lý”
Một bên bay, một bên đao pháp lĩnh ngộ dung hợp trong đầu, thời gian một ngày, Vương Song đã về tới chỗ ở của Kiếm Thánh, bên trong nhà cỏ tranh.
Thân ảnh hạ xuống, Vương Song nhìn Kiếm Thánh lạnh nhạt đứng ở trước cửa, vẻ mặt mỉm cười nhìn mình.
Nhìn Kiếm Thánh, tuy rằng cả người bình tĩnh lạnh nhạt, nhưng trong cảm giác của Vương Song, đối phương giống như một thanh ma kiếm huỷ diệt thiên địa, so với ma đao của hắn càng thêm khủng bố!
– Ngươi đã trở lại, hẳn là đã tìm thấy cách có thể đánh bại ta.
Kiếm Thánh cười khẽ mở miệng:
– Ngươi trở về coi như là đúng lúc, nếu đến chậm một bước, ta thật sự là không áp chế được!
Nghe đối phương nói, nhất thời trong lòng Vương Song rùng mình, đã biết khoảng cách đột phá của Kiếm Thánh chỉ kém một trang giấy, nếu mình lại tiếp tục trì hoãn, chỉ sợ cũng thật sự không có cơ hội đánh bại đối phương.
– Đừng nói lời vô nghĩa, động thủ đi.