Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 951
Chương 951: Độc Cô Nhất Phương bị giết!
Hơn nữa mỗi lần Vương Song lĩnh ngộ được một chút, sẽ tới tìm Kiếm Thánh luyện tập một phen, khiến cho Vương Song lấy nhanh chóng iến bộ vượt xa tưởng tượng.
Kiếm Thánh cũng vui mừng, có Vương Song tuyệt hảo như này luyện tập cùng, tốc độ hắn lĩnh ngộ Nhị Thập Tam Kiếm càng nhanh hơn.
Trong nháy mắt đã trôi qua một tháng.
– Rầm!
Mặt đất quay cuồng, vỡ ra từng khe hở, thân ảnh Vương Song lui ra sau, nhìn Kiếm Thánh cũng lui bước, gương mặt lộ vẻ vui sướng.
– Ha ha, Kiếm Thánh tiền bối, uy lực một đao này của ta còn cao hơn gấp đôi tháng trước, xem ra không bao lâu sau có thể đánh bại ngươi rồi!
Vẻ mặt Vương Song phấn chấn nói với Kiếm Thánh.
Kiếm Thánh lui vài bước, nhưng không có vẻ gì là chấn động, trên gương mặt già nua hiện lên ý cười:
– Vương tiểu tử, ta thực sự không ngờ thiên phú của ngươi lại kinh người đến thế, chỉ một tháng ngắn ngủi, đã lĩnh ngộ được hơn tám phần tuyệt thế đao pháp này!
– Đợi đến khi ngươi có thể nắm giữ toàn bộ đại đao pháp đến thông thần, có lẽ, có thể còn hơn ta nữa!
– Nhưng, không ngại nói cho ngươi một tin không tốt lắm!
Lời nói của Kiếm Thánh rơi vào tai của Vương Song có cảm giác vô cùng kỳ lạ, cái gì mà không phải tin tốt.
– Ta cảm giác khoảng cách bản thân đột phá đến Nhị Thập Tam Kiếm không xa, có lẽ ngày mai, có lẽ tháng sau! Đợi ngày nào đó ta hoàn toàn đột phá, cho dù ngươi hoàn toàn nắm giữ được bộ tuyệt thế đao pháp này, cũng không có cơ hội chiến thắng ta!
Thanh âm của Kiếm Thánh có chút rầu rĩ, giống như rất bất mãn chuyện Vương Song không thể đánh bại được mình.
Vương Song nghe vậy, biến sắc, thất thanh nói:
– Đây, điều này sao có thể?
Uy lực của Nhị Thập Tam Kiếm cường hãn đến mức nào, Vương Song hiểu rõ được, có thể nói rằng một chiêu này Đế Thích Thiên cũng chưa từng gặp, nếu đối mặt với một chiêu này, ai thua ai thắng thật đúng là khó nói, uy năng vô thượng giữ thời không, cho dù là Thiên Kiếm Vô Danh đến đây cũng phải quỳ, có lẽ cũng chỉ có Thập Phương Vô Địch của Võ Vô Địch mới có thể áp chế được một chiêu này!
Một khi tới thời điểm kia, chỉ sợ nhiệm vụ này của Vương Song đừng nghĩ có thể hoàn thành!
Nghĩ đến đây, Vương Song cũng không khỏi có chút nóng vội.
– Cái này ngươi còn phải bồi luyện nhiều hơn trong khoảng thời gian này, nếu không, chỉ sợ cũng phải hơn một năm mới có thể đột phá!
Kiếm Thánh có chút cảm khải mở miệng:
– Ta thấy ngươi dường như rất muốn đánh bại ta, mặc dù ta không biết vì sao, nhưng vẫn có lòng tốt thông báo với ngươi một tiếng, muốn đánh bại ta thì hãy thừa dịp ta còn chưa đột phá nếu không, về sau ngươi sẽ không còn cơ hội nào nữa! Cho dù ta muốn cho ngươi cơ hội cũng không thể…….
Nói xong, thanh âm Kiếm Thánh trầm thấp xuống, dường như nghĩ tới cái gì.
Vương Song đang muốn nói gì, đột nhiên biến sắc, nhìn về phía xa, ánh mắt Kiếm Thánh cũng di chuyển qua.
– Dao động này thật mạnh, giống như là khí tức của Vô Song Kiếm của Vô Song Thành!
Kiếm Thánh khẽ cau mày:
– Nhưng mà có thể phát ra dao động kinh người như vậy, chẳng lẽ là?
Nghĩ đến đây, thân ảnh hắn bỗng nhiên mờ đi, chớp mắt biến mất tại chỗ, tốc độ nhanh đến đáng sợ, nhưng hiển nhiên Vương Song đã quen tốc độ này của Kiếm Thánh, “Bá” một tiếng, thân ảnh biến mất tại chỗ, cũng chạy tới phía xa.
……. .
Cách nơi Kiếm Thánh ẩn cư mười mấy dặm, phía trên một vách núi đen có nhiều cây lớn, trong một vùng đất trống thật lớn, một đoàn võ giả cầm đao kiếm bao vây hai người trong đó.
Nhưng lúc này, hai người trong đó đều cầm một trường kiếm, bên trên khắc hoa văn kỳ quái, lúc này theo hai người chuyển động, trực tiếp nhấc lên gió lốc kiếm khí khủng bố, bốn phương có vô số kiếm khí, xung quanh võ giả giống như cây cỏ mà ngã xuống, toàn bộ đều nằm trên mặt đất, trên người đầm đìa máu tươi, không ngừng lớn tiếng kêu thảm thiết.
Có không ít người không may trực tiếp bị kiếm khí khủng bố này đánh vào nơi chí mạng, trực tiếp bị giết ngay tại chỗ.
Một nam tử trung niên nhìn qua mặc quần áo rất hoa lệ, trực tiếp lôi một lão giả che trước người chính mình, chặn một đòn khủng bố này cho mình!
Rất nhanh, gió lốc kiếm khí biến mất, nhưng trong võ giả xung quanh đã có rất ít người có thể đứng lên!
– Lão lão!
Lúc này, trong không trung có thân ảnh hai người hạ xuống, một nam một nữ, nữ nhân nhìn lão giả bị một kích của hai người đánh bị thương nặng, sắc mặt không khỏi tái nhợt.
– Minh Nguyệt… nhớ kỹ sứ mệnh của ngươi… bảo vệ… Vô Song thành, ngươi… .ngươi phản bội… Vô Song thành, ta không có… tôn nữ như ngươi, cho dù…. ta chết…. . cũng sẽ không tha thứ cho ngươi….
Lão giả cố gắng giãy dụa một hơi cuối cùng, nhìn nữ tử giống như tinh linh trước mặt, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
– Lão lão, lão lão, Minh Nguyệt sai rồi, ngươi không được chết…….
Trong mắt nữ tử hiện lên vẻ thống khổ, nước mắt giống như hạt châu rơi xuống, cùng lúc đó, tay nàng đặt lên trên người lão giả, một cỗ nội lực mạnh mẽ đi vào bên trong cơ thể đối phương, duy trì một tia sự sống cho lão giả.