Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 950
Chương 950: Lần đầu quyết đấu với Kiếm Thánh! (2)
Vương Song nhìn Kiếm Thánh chậm rãi mở miệng nói:
– Ta không cần binh khí, đến cấp bậc của ta, dùng binh khí hay không cũng không có gì khác nhau cả.
Kiếm Thánh lắc đầu.
– Nếu đã như vậy, tiền bối cẩn thận!
Vương Song gật đầu, cũng không lại kiểu cách nữa, đôi mắt trở nên bình tĩnh không lay động, giống như một đầm nước sâu.
– Phá Nguyệt Trảm!
Cánh tay Vương Song khẽ động, một đạo đao khí giống như trăng sáng trực tiếp lộ ra trên thân đao, toả ra ánh sáng màu đỏ, trong nháy mắt đánh về phía Kiếm Thánh, đối mặt với thần thoại võ lâm này, Vương Song cũng không hề nương tay, trực tiếp sử dụng một chiêu mạnh nhất của Phá Nguyệt Đao nhị giai!
Nhìn một đao chém tới, sắc mặt Kiếm Thánh bình tĩnh không gợn sóng, trong mắt dường như có chút thất vọng, lắc đầu.
– Uy lực tuy lớn, nhưng lại hữu hình vô thần.
Lời nói vừa dứt, tuỳ ý điểm một ngón tay, một đạo kiếm quang hiện lên, giống như ánh sáng lóe lên trong bóng tối, chợt nở rộ ra quang huy chiếu sáng thiên địa.
– Ầm!
Viên nguyệt đao khí của Vương Song trong giây lát vỡ vụn, nháy mắt tiếp xúc với kiếm khí của Kiếm Thánh vỡ vụn giống như bọt nước.
Nhưng Kiếm Thánh cũng không thừa cơ truy kích, kiếm khí khủng bố vừa phóng ra lập tức thu lại, phơi bày ra lực khống chế kinh người của cường giả kiếm đạo một thời!
– Đao pháp ngươi sử dụng là lần đầu tiên thi triển đúng không, nếu không, ngay cả một chiêu của ta ngươi cũng không tiếp nổi!
Kiếm Thánh khoanh tay đứng, thản nhiên nói với Vương Song.
Vương Song nhìn đao khí của mình vỡ vụn, hít sâu một hơi, biết đối mặt với tuyệt thế kiếm giả này, thủ đoạn bình thường không chút tác dụng, chỉ có xuất ra một đòn mạnh nhất mới có thể thắng đối phương!
– Vô Nhị Đao Pháp!
Vương Song cúi đầu nói một câu, một đạo đao quang xuất hiện, Vương Song như một thần linh ngồi trên cao ở Cửu Trọng Thiên, chém xuống trần thế một đao của mình.
Không tranh thứ hai, chỉ tranh thứ nhất, gọi là Vô Nhị!
Nhìn thấy đao quang của Vương Song lộ ra tia sáng, trên mặt Kiếm Thánh mới lộ ra vẻ tươi cười, đối với một tuyệt thế kiếm khách mà nói, không có gì so với việc nhìn thấy một chiêu làm cho mình cảm thấy động lòng!
Cả đời hắn vì kiếm mà sinh, cũng vì kiếm mà tử, nếu một chiêu này của Vương Song có thể làm cho hắn đột phá được bình cảnh trước mặt, Kiếm Thánh tự nhận dù chết cũng đáng.
– Nhị Thập Nhị Kiếm!
Một đạo kiếm khí trong suốt xuất hiện, giống như sáng sớm cắt qua bầu trời đêm, lại như là một chùm ánh sáng mặt trời gay gắt!
Thập Bát Kiếm, cực hạn hữu tình chi kiếm, nhưng Kiếm Thánh không hổ là một kiếm đạo thần thoại của một võ lâm, lấy hữu tình hoá vô tình, hữu tình kiếm đột phá hoá thành đệ thập cửu kiếm, vô tình chi kiếm, sau đó Kiếm Thánh lại không ngừng mà suy diễn vô tình chi kiếm, suy diễn tới Nhị Thập Nhị Kiếm!
Có thể nói, Nhị Thập Nhị Kiếm chính là cực hạn của vô tình chi kiếm, về phần Nhị Thập Tam Kiếm, đây không phải là kiếm pháp thuộc về nhân gian!
Ngay sau đó, hai loại uy lực có sức mạnh có thể phá núi tách biển va chạm cùng một chỗ.
– Ầm!
Sóng xung kích vô tận quét ngang bốn phía đi ra ngoài, mặt đất trong vòng trăm mét bị nút ra tạo ra từng khe thật lớn, vô số cây cối mọc lên từ mặt đất bị chém làm mấy khúc, một tảng đá dưới sức mạnh này cũng hoá thành bột phấn.
– Ầm ầm ầm!
Thân ảnh Vương Song xuất hiện từ trung tâm vụ nổ, bước chân hắn không ngừng lui lại, liên tục hơn mấy chục mét, Vương Song ngẩng đầu lên, khóe miệng có vết máu, nhìn Kiếm Thánh ở trung tâm vụ nổ, trong mắt hiện lên vẻ kính nể.
Thân ảnh Kiếm Thánh giống như một cây tùng, sừng sững đứng trung tâm gió lốc không chút sứt mẻ, chỉ phấp phới một thân thanh sam, râu bị gió mạnh thổi, ánh mắt cũng vô cùng sáng ngời.
– Đao pháp tốt! đao pháp như vậy, cuộc đời lão phu cũng là hiếm thấy!
Vẻ mặt Kiếm Thánh thưởng thức nhìn Vương Song.
– Có lẽ người vừa mới học được cách đây không lâu đúng không.
Ánh mắt của Kiếm Thánh vô cùng độc ác, liếc mắt một cái đã nhìn ra bộ đao pháp này của Vương Song:
– Thật không biết là võ giả nào sáng tạo ra đao pháp khủng bố như vậy, nếu là bản thân hắn tự mình dùng, cho dù là ta, cũng chưa chắc có thể chống đỡ! Đáng tiếc, đáng tiếc……
Vương Song cười khổ một tiếng, thật là một người thông minh, nhìn đối phương, bội phục mở miệng:
– Kiếm pháp của tiền bối đã đạt tới thông thần chi cảnh, lúc này đây vãn bối thua tâm phục khẩu phục!
– Nhưng vãn bối vẫn sẽ không dễ dàng nhận thua như vậy!
Nghe ý chí chiến đấu của Vương Song sục sôi, Kiếm Thánh không giận mà ngược lại cười rộ lên:
– Tốt lắm, võ giả chúng ta, cần có mấy người như ngươi có Võ Đạo Chi Tâm càng áp chế càng mạnh mẽ, có thể bại mà không yếu lòng, tương lai con đường võ đạo mới có thể càng thêm rộng mở!
Một thời gian sau, Vương Song vẫn ở nơi của Kiếm Thánh, thậm chí hắn ở một gian nhà khác, về phần tất cả dụng cụ, trong trữ vật của hắn có nhiều, bởi vậy cũng không cần phải lo lắng.
Trong khoảng thời gian này, Vương Song không ngừng thỉnh giáo một ít tri thức liên quan đến đao pháp của Kiếm Thánh, tuy Kiếm Thánh lợi hại nhất là kiếm pháp, nhưng đạt tới trình độ của hắn, cách một pháp thông, vạn pháp thông cũng không xa, cho nên có thể cho Vương Song không ít kinh nghiệm quý giá.