Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 949
Chương 949: Lần đầu quyết đấu với Kiếm Thánh!
……
Nửa giờ sau, bên ngoài căn nhà lá.
Vương Song cùng Kiếm Thánh ngồi đối diện nhau, Kiếm Thánh nhìn Vương Song, gương mặt nghiêm túc cũng lộ ra ý cười.
– Ở độ tuổi này có thể có được đao pháp huyền diệu và công lực thâm hậu như vậy, thật không biết trên giang hồ từ khi nào lại xuất hiện nhân vật như ngươi!
Kiếm Thánh chậm rãi mở miệng nói.
– Ta thấy ngươi dường như có chút nôn nóng, giống như đang tìm người, đừng nói là đi tìm lão phu đấy.
Vương Song có chút xấu hổ nhìn lão giả trước mắt, không thể nào nói mở miệng nói ra hai chữ khiêu chiến r.
Nhưng Kiếm Thánh đã hỏi, Vương Song cũng không thể không mở miệng trả lời:
– Kiếm Thánh tiền bối, thật không dám giấu diếm, lần này vãn bối tới đây là muốn tìm hai vị tiền bối, một vị là tiền bối Thiên Kiếm Vô Danh, còn một vị là tiền bối ngài Kiếm Thánh.
– Từ nhỏ ta nghe chuyện xưa của hai vị tiền bối mà lớn lên, hai vị tiến bối có thể nói là thần thoại trong chốn võ lâm, vô số người kính ngưỡng, ta cũng không ngoại lệ, đối với tiểu tử mà nói, hai vị tiền bối chính là mặt trời trên trời cao, bất kể qua bao nhiêu năm, truyền kỳ có thực lực như hai vị cũng không biến mất trong giang hồ……
Vương Song thay đổi suy nghĩ thật nhanh, gần như lấy hết tất cả chi tiết trong bộ não, nghĩ tất cả những từ khen ngời.
Nói xong, Vương Song miệng khô lưỡi khô, mãi cho đến khi bản thân không nghĩ được thêm từ ngữ ca ngợi nào nữa.
– Cho nên, tiểu tử may mắn gặp được kỳ ngộ nên giành được chút thành tựu bé nhỏ không đáng kể, sau đó muốn tìm kiếm dấu vết của hai vị, hy vọng có thể lĩnh ngộ được một chút tuyệt thế võ học của các tiền bối……
Cuối cùng Vương Song cũng tổng kết một câu.
Kiếm Thánh im lặng nghe xong Vương Song nói, sắc mặt không chút thay đổi, nhìn chằm chằm Vương Song:
– Ngươi muốn khiêu chiến ta?
– Ách…….
Không nghĩ Kiếm Thánh vạch trần trắng trợn như vậy, Vương Song cũng có chút xấu hổ, dù sao bất kể là hắn có nói đường hoàng cỡ nào, bản chất của chuyện này chính là Vương Song muốn tới khiêu chiến đối phương.
– Ha ha, thú vị……. .
Kiếm Thánh ngược lại không để ý, khoé miệng lộ ra độ cong:
– Bao nhiêu năm rồi, ta đã quên mất cảm giác được khiêu chiến rồi.
– Năm đó với một chiêu thiếu chút nữa thua trong tay Vô Danh, ta đã ở ẩn giang hồ, vẫn luôn suy diễn kiếm pháp của mình, không nghĩ tới bản thân có một ngày cũng sẽ trở thành đối tượng khiêu chiến của những người khác.
Mặc dù biểu hiện của Kiếm Thánh có vẻ vân đạm phong khinh, nhưng Vương Song cũng không nghĩ như vậy, dù sao cũng là một thế hệ thần thoại võ lâm, từ khi hắn xuất đạo cho đến nay lượng người khiêu chiến đâu chỉ mấy ngàn, chỉ sợ hắn cũng không biết, nhưng cũng chỉ có một Thiên Kiếm Vô Danh, đương nhiên, đây là dưới tình huống Kiếm Thánh chưa có lĩnh ngộ được Nhị Thập Tam Kiếm!
– Tiền bối, ngài đừng hiểu lầm……. .
Vương Song muốn giải thích, nhưng Kiếm Thánh khoát tay, thản nhiên mở miệng:
– Ta đồng ý với lời khiêu chiến của ngươi.
Vương Song mở to đôi mắt, có chút kinh ngạc nhìn đối phương.
– Ha ha, công lực thâm sâu của ngươi không hề ở dưới ta, đao pháp cũng đã đạt tới cảnh giới gần như quy thiên, tuyệt thế thiếu niên như vậy, thật sự chưa từng gặp qua, có thể chiến đấu với cao thủ như ngươi, có lẽ sẽ khá thú vị, nói không chừng còn có thể trợ giúp ta đột phá?
Kiếm Thánh thản nhiên trả lời.
– Trợ giúp ngài đột phá?
Tinh quang trong mắt Vương Song chợt loé:
– Tiền bối còn chưa lĩnh ngộ Nhị Thập Tam Kiếm?
– Xoẹt!
Giống như một đạo ma kiếm xẹt qua trời cao, Vương Song nhìn trong mắt Kiếm Thánh hiện lên tinh quang, khí tức trên người cũng giống như một vực sâu tử vong, muốn cắn nuốt tất cả.
– Sao ngươi biết Nhị Thập Tam Kiếm của ta?
Kiếm Thánh bình tĩnh nhìn Vương Song, giống như chỉ cần Vương Song không cho một câu trả lời vừa lời hắn sẽ trực tiếp hạ xuống một kiếm, đừng nghi ngờ, cho dù trong tay không có kiếm, Kiếm Thánh cũng đủ để chém ra một đòn tê thiên liệt địa!
Suy nghĩ của Vương Song phát huy hết công suất, vội vàng mở miệng:
– Năm đó Nhị Thập Nhị Kiếm của tiền bối chỉ còn thiếu chút nữa đã bại dưới tay Vô Danh, chuyện này rất nhiều người trong võ lâm đều biết được, vừa rổi nghe tiền bối nói đột phá, nghĩ đến cũng chính là tiếp tục suy diễn ra phần sau kiếm thức!
– Tiểu tử cũng chỉ cả gan suy đoán mà thôi.
Nghe thấy lời giải thích của Vương Song, Kiếm Thánh nhìn Vương Song thật kỹ, sau đó không nói thêm gì.
– Vừa rồi người chỉ ra một đòn, ta có thể nhìn ra ngươi luyện hẳn là một môn Vô Thượng Đao Pháp, đáng tiếc, nếu như là kiếm pháp, lão phu có lẽ không chừng sẽ có thu hoạch lớn hơn nữa.
Kiếm Thánh có một chút tiếc nuối mở miệng nói.
– Được rồi, ngươi xuất chiêu đi, ta không thích chiếm tiện nghi của tiểu bối!
Nghe Kiếm Thánh nói vậy, Vương Song cũng bị phong thái của đối phương thuyết phục, không hổ là một thế hệ thần thoại, dù sao phần bá khí này ở trong thiên hạ cũng không phải người nào cũng có được.
Hai người đứng đối diện nhau, trong tay trống rỗng của Vương Song xuất hiện Phá Nguyệt Đao, ánh mắt Kiếm Thánh cứng lại, không khỏi tán thưởng:
– Đao tốt!
– Tiền bối, bảo đao trong tay tiểu tử tên là Phá Nguyệt Đao, chém sắt như chém bùn, thổi tóc tóc đứt, không biết binh khí của tiền bối là?