Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 884
Chương 884: Một tên trốn thoát
– Không vội, các ngươi đừng ai hòng chạy đi!
Khóe miệng Vương Song lộ ra đường cong, lãnh ý trong mắt có thể so với hàn băng giá rét.
– Chậc chậc, ba cường giả đỉnh phong nhất giai, đồng thời ta cũng cảm nhận được các ngươi không phải là cường giả bình thường, thật sự thú vị, khó trách có dũng khí dám tính kế ta!
Vương Song dò xét đối phương, không ngừng bình xét, giống như đang bình luận một loại hàng hóa.
– Nhìn các ngươi, ta ngược lại thật sự rất tò mò về Thần Chủ của các ngươi, rốt cuộc là người như thế nào mới có thể thu phục được các ngươi, ta cũng muốn làm quen một chút!
Lời nói của Vương Song không hề tàn lại, nhưng lại lại khiến lòng người giá băng.
– Chờ sau khi làm quen hắn rồi, ta sẽ đích thân biến hắn thành vụn thịt, đền mạng cho binh lính tử vong của căn cứ địa Thành phố Giang Nam ta!
Nghe thấy thanh âm của Vương Song dường như biết mình không thể trốn thoát, Đa Mông cũng bởi vậy mà trông vô cùng lưu manh, lạnh giọng nói với Vương Song:
– Chỉ dựa vào ngươi sao, nằm mơ đi! Nếu Thần Chủ ở chỗ này, một chưởng cũng có thể chụp chết ngươi!
Vương Song từ chối cho ý kiến, không có ý phản đối:
– Xem ra, ngươi rất tự tin về Thần Chủ của mình! Nếu đã như vậy để ta xem xem ngươi có được mấy phần bản lĩnh của Thần chủ các ngươi!
Vừa dứt lời, Vương Song không sử dụng đao khí mà thuần túy dựa vào thân thể mình, “Ầm”, một tiếng vang, mặt đất dưới chân Vương Song trực tiếp ầm vang nổ tung, thân thể hắn giống như là một viên đạn đột nhiên lao ra.
Đấm ra một quyền, không khí ầm vang sụp đổ, không gian thậm chí còn mơ hồ xuất hiện một tia vặn vẹo, trước đó thân thể Vương Song đã trải qua biết bao nhiều lần nát vụn và khôi phục, bây giờ trở nên đáng sợ đến cỡ nào, bản thân Vương Song cũng không quá rõ ràng, chỉ mơ hồ hiểu rõ bây giờ mình đấm ra một quyền, cho dù là một toàn sơn phong thực thụ cũng có thể đổ rầm rầm.
Đa Mông đối mặt với nhất quyền lớn mạnh như thế, cảm giác thấy không khí bên cạnh đều bị rút sạch, không khí bên ngoài tuôn trào, đè ép thân thể về phía trước, khiến cho mình không thể bỏ chạy.
Một cỗ lực lượng có thể băng liệt càn khôn từ phía trước truyền đến, khiến cho Đa Mông hiểu rõ, nếu như mình không thể ngăn cản một quyền khủng bố này, kết quả duy nhất là bị đánh thành mảnh vỡ!
– Xoẹt!
Giờ khắc này, Đa Mông bắt đầu khai triển năng lực Thiên sứ Điện – mười hai thiên sứ của hắn, trên trán, ấn ký thiểm điện tản ra một đạo chùm sáng kim sắc, sau đó trực tiếp bật nát, một cỗ sức mạnh cực kỳ cường hãn từ đó tuôn ra, theo kinh mạch đến dưới chân hắn!
Giờ khắc này sắc mặt Đa Mông vô cùng trắng bệch, vì tránh thoát nhất quyền của Vương Song, hắn trực tiếp đánh nát cội nguồn lực lượng của mình khiến thực lực tăng vọt gấp ba, thân ảnh bật ra ngoài như điện quang, nháy mắt thoát khỏi nguy hiểm!
– Ầm!
Một quyền của Vương Song đánh trúng chỗ Đa Mông vốn dĩ đứng, nơi đó mặt đất trực tiếp sụp đổ, giống như một cái hồ nhỏ cạn nước, từng vết nứt khủng bố trải rộng xen lẫn, từng khối đất đá bị toác ra, văng khắp nơi, nhưng không thể che giấu gương mặt ngây ngốc của Đa Mông.
Nhất quyền đánh ra một cái hố rộng hơn trăm mét có thể rõ ràng cảm giác được Vương Song chỉ thuần túy vận dụng lực lượng của thân thể, chỉ như vậy, một quyền cũng đủ để đánh chết mình, quả thực giống như Hung Thú Viễn Cổ khoác da người!
– Lại có thể tránh thoát qua, trông vẫn có chút bản lĩnh đấy!
Vương Song có chút kinh ngạc nhìn đối phương, một quyền này của hắn Tiến Hóa Giả nhị giai cũng phải cẩn thận mà ứng phó, không nghĩ đến gia hỏa này lại có thể tránh thoát qua, xem ra bản thân xem thường thực lực của tổ chức Thần rồi! Một tồn tại đỉnh phong nhất giai đã có thực lực như thế, đổi thành Tiến Hóa Giả Nhị Giai sợ rằng sẽ cường hãn hơn.
– Nhưng mà, ngăn trở một kích này, lực lượng ngươi hẳn là đã tiêu hao sạch sẽ, tiếp theo ngươi bó tay chịu trói đi!
Vương Song lắc đầu, không thèm để ý hướng về phía trước, từng bước một nhào về phía đối phương, sau một phút, Vương Song xách theo Đa Mông tựa như chó chết chạy về phía chỗ ở của bọn chúng.
Nơi đó, trên thân thể khổng lồ của Lục Ma Đằng đã treo không ít người, có nam có nữ, đều bị dây leo của Lục Ma Đằng gắt gao trói chặt. Thậm chí trên đó Vương Song còn phát hiện ra một người quen cũ —— Khải Lâm, vẻ mặt tuyệt vọng nhìn chính mình.
Nhưng mà không có Thu Ảnh Đồng, Vương Song không khỏi nhướng mày, đang muốn đi xem một chút, nơi xa, thân ảnh của Thu Ảnh Đồng bay tới nơi này, trên mặt có vẻ xấu hổ.
– Sao thế?
Vương Song nhíu mày hơi nghi hỏi thăm, theo phỏng đoán của Vương Song, một cường giả đỉnh phong nhất giai chắc không phải là đối thủ của Thu Ảnh Đồng!
Thế nhưng nhìn dáng vẻ hiện tại, rõ ràng Thu Ảnh Đồng không thể giữ chân đối phương!
– Đối phương có thần Ma Vật phẩm, bóp nát một vật, cả người trực tiếp biến mất, thậm chí ngay cả khí tức của đối phương ta cũng không cảm nhận được!
Thu Ảnh Đồng có chút áy náy mở miệng.
– Thôi bỏ đi chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi, vừa vặn truyền tin cho tổ chức bọn hắn!
Vương Song cười cười, nhìn về phía bầu trời đêm vô tận, thanh âm truyền ra phía xa xa:
– Nói cho Thần Chủ các ngươi biết, mạng hắn, ta muốn!