Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 763
Chương 763: cấp 14! (2)
May mắn chỗ Vương Song có một phòng luyện võ rộng rãi, không có người tiến vào, nếu không nhất định sẽ thất thanh kêu to, từng đạo thiên địa nguyên khí khủng bố giống như nước chảy từ đỉnh đầu Vương Song rót vào, mà bản thân Vương Song giống như là một cái động không đáy, thiên địa nguyên khí xuất hiện bao nhiêu thì hấp thu bấy nhiêu, giống như không có điểm dừng.
“Ầm”
Không biết từ lúc nào, một tiếng nổ vang lên, tựa như một đạo xuân lôi xuất hiện, may mắn hiệu quả cách âm ở nơi này rất tốt, nếu không, không tránh khỏi sẽ hấp dẫn sự chú ý của không ít người.
Trên người Vương Song tựa như có một cái mặt trời mọc lên, chậm rãi cao lên, đợi đến một điểm cao nhất thì ầm ầm một tiếng, nổ ra một cỗ khí thế đáng sợ, hai mắt mở ra, một đạo hư ảnh tia sáng màu vàng hiện lên trong con ngươi Vương Song, trực tiếp bắn ra mấy thước mới biến mất trong không khí.
– Không nghĩ tới đột phá tới cấp 14 lại mất tới thời gian nửa tháng!
Vương Song nhìn động tĩnh mình tạo ra, lẩm bẩm một mình, nếu lời này bị những người khác biết khẳng định sẽ thổ huyết, có thể trong vòng nửa tháng đột phá nhất cấp, đây là chuyện mà bao nhiêu người tha thiết ước mơ, mà Vương Song lại còn chưa thỏa mãn.
Thật ra, trong lòng Vương Song cũng rất buồn bực, ít nhất chém giết ba người La Hạo, năng lượng của ba người trợ giúp mình đột phá tới cấp 13, năng lượng còn sót lại cũng có rất nhiều đều làm bước đệm để mình đạt tới cấp 14, hơn nữa còn có Bồ Đề Tử trong tay, càng gia tăng tốc độ hấp thu thiên địa nguyên khí của mình, cho dù như thế, cũng hao phí nửa tháng, bởi vậy có thể tưởng tượng, càng về sau, muốn tiến thêm một bước gian nan cỡ nào!
Vương Song đều có chút hâm mộ Lục Ma Đằng và thú hoàng nhị giai lúc trước. Tốc độ tiến hóa của loài sinh vật này lại vượt xa nhân loại. Vương Song đều tò mò chúng nó bằng cách nào tiến hóa nhanh như vậy.
Vương Song sau khi đi ra, tìm được đám người Triệu Hân, Đổng Châu, các nàng nửa tháng nay làm việc suốt ngày suốt đêm, sắp xếp mấy vạn người sống sót, trên mặt mỗi người đều tràn đầy mệt mỏi, Vương Song thấy thế, trên mặt cũng lộ ra một tia áy náy.
– Thành chủ, có cái gì phân phó sao!
Triệu Hân có chút u oán nhìn Vương Song, còn về đám người Hồ Văn Văn, Triệu Nhược Nam, Triệu Hân ngược lại không cố ý làm khó các nàng, cũng thu xếp một số công việc cho các nàng, đương nhiên, có nguyện ý làm hay không thì là chuyện của hai người Hồ Văn Văn, Cao Mộng Viện.
Chúng nữ Triệu Nhược Nam, Bạch Manh Manh, Hồ Văn Văn, Hứa Tiểu Lan đều làm việc rất nghiêm túc, chẳng qua hai người Từ Đông Đông và Cao Mộng Viện thì vẻ mặt không tình nguyện lắm, chỉ là chú ý một chút rồi sau đó không làm nữa, Triệu Hân cũng không có miễn cưỡng các nàng.
Vương Song cảm nhận được u oán của các nàng, cười gượng một tiếng :
– Làm sao có phân phó cái gì, ta chỉ là nghĩ hôm nay nhân viên sắp xếp xong, ta dự định thả ra tường thành, dù sao thành phố Giang Nam lớn như vậy, không có tường thành bảo vệ, thủy chung có chút không an toàn.”
Nghe vậy, ánh mắt của tất cả mọi người đều sáng lên, lúc trước bởi vì nhân viên quá nhiều, hơn nữa đang tiến hành di dời, không cách nào an trí tường thành, bây giờ nhân viên đều đã sắp xếp xong, cũng đã đến lúc bắt đầu.
Bởi vậy, tất cả mọi người đều nhanh chóng an bài xuống, để cho binh lính đi duy trì trật tự, phòng ngừa khi tường thành rơi xuống ngộ thương người bình thường.
Mà Vương Song thì trực tiếp vỗ cánh bay lên cao, trên không trung từ phía xa xa nhìn xuống thành thị bên dưới, hắn càng bay cao, thành thị trên mặt đất càng ngày càng nhỏ, dần dần biến thành một chấm đen nhỏ.
Vương Song không nghĩ tới, Thu Ảnh Đồng cũng đi theo, một đôi cánh màu đỏ rực triển khai sau lưng, tựa như phượng hoàng vũ dực, lộ ra ánh sáng nóng rực.
– Ngươi lên đây làm cái gì?
Vương Song tò mò hỏi.
– Xem ngươi bằng cách nào hạ tường thành xuống !
Thu Ảnh Đồng cười khanh khách nói.
Vương Song bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn bãi đất trống phía dưới, nhìn chung quanh một chút, trong lòng tính toán phương vị, lập tức vung tay lên, mô hình to bằng bàn tay trong nháy mắt đón gió bạo phát, trong quá trình rơi xuống càng lúc càng lớn, một thước, mười thước, trăm thước, ngàn thước…
Đến cuối cùng, che khuất bầu trời, ánh mặt trời đều bị che khuất, hơn mười vạn người bình thường ở thành phố Giang Nam nhìn thấy một màn này, đều là há to miệng, vẻ mặt kinh hãi nhìn bóng ma thật lớn xuất hiện trên bầu trời.
Nếu không phải bên cạnh có quân đội ở một bên trấn an, biết được đây là Vương Song làm ra, chỉ sợ bọn họ đã sớm tranh nhau chạy trốn, cho dù có sự chuẩn bị, nhưng vẫn dẫn tới một trận xôn xao, rất nhiều người đều muốn chạy xa, trực tiếp bị chặn trở về.
Cho dù là một số Tiến Hóa Giả, đối mặt với loại cảnh tượng này cũng đều là vẻ mặt khiếp sợ, bọn họ cũng đều nhận được tin tức, biết đây là Vương Song di dời tường thành của Thiên Chi Thành tới, nhưng cũng thật không ngờ lại dùng một phương thức như vậy!
– Đây, vẫn là lực lượng mà con người có thể sở hữu sao!
Một Tiến Hóa Giả lẩm bẩm một mình, nhưng lại nói ra tiếng lòng của mọi người. Bọn họ đương nhiên không biết đây là nguyên nhân tường thành đã nhận chủ, nếu không, cho dù thực lực của Vương Song đề cao gấp một trăm lần, cũng không có khả năng làm được loại tình trạng này!