Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 752
Chương 752: Thảm trạng của thành phố La Môn! (3)
Lúc trước, Cuồng Phong Bang ở thành phố Hoa Tân chính là bởi vì dám khi dễ người nhà Vương Song, hắn đã trực tiếp xông vào tổng bộ Cuồng Phong bang, đơn thương độc mã tiêu diệt bọn họ!
Bây giờ, hắn lại nghe được đám người Phùng Hổ muốn đối phó người nhà của mình, đây quả thực là cầm đao đâm vào trái tim hắn, trong lòng hắn đã không còn phẫn nộ, mà là trở nên vô cùng bình tĩnh, nếu như nói những người này chỉ muốn đối phó mình, nói không chừng chính mình còn có thể buông tha cho bọn họ một con đường sống, nhưng bây giờ, cho dù Thiên Vương lão tử đến cũng không có khả năng cứu bọn họ!
Mặc dù Vương Song hiểu được Thiên chi thành có Lục Ma Đằng của chính mình canh gác, đủ để bảo đảm nơi đó bình an vô sự! Nhưng biết là một chuyện, hắn vẫn không thể chịu đựng được có người dám đánh chủ ý lên người nhà mình.
Cho nên, hắn vừa lên tiếng, giọng nói giống như huyền băng vạn năm, đông lạnh linh hồn của con người.
– Các ngươi, không có cơ hội!
Nghe được giọng nói khiến bọn họ run sợ này, ba người Phùng Hổ, La Hạo và Dương Thành đều hoàn toàn biến sắc, quần áo cũng không kịp mặc, bỗng nhiên quay đầu lại nhìn, nhất thời thấy được Vương Song đang chậm rãi đi tới, và đám người Thu Ảnh Đồng ở phía sau hắn.
Nhìn thấy đám người Vương Song nối đuôi nhau đi vào, những nữ nhân thân thể trần trụi trên mặt đất đều phát ra từng tiếng kinh hô, đều lập tức vội vàng đứng lên, dùng quần áo che chắn thân thể. Từng người đều giống như chim cút núp vào một góc hẻo lánh.
Mà Thu Ảnh Đồng nhìn thấy một màn này, khuôn mặt đỏ lên, hừ một tiếng, hơi quay đầu sang chỗ khác.
– Là ngươi, Thu Ảnh Đồng! Ngươi dám xông vào đại bản doanh của ta!
Ba người Phùng Hổ đều luống cuống tay chân mặc lại quần áo, miễn cưỡng không bại lộ giống như vừa nãy nữa, lúc này mới phát hiện ra người tới là đám người Thu Ảnh Đồng bọn chúng đang thương lượng đối phó.
– Ngươi ăn gan hùm mật báo sao!
La Hạo lạnh lùng nhìn Thu Ảnh Đồng, đang muốn mở miệng mắng to, lập tức bị Phùng Hổ giữ chặt, sắc mặt Phùng Hổ âm trầm, nhìn đám người Vương Song, nói :
– Chúng ta có nhiều thủ hạ ở bên ngoài như thế, còn có vô số các Tiến Hóa Giả đẳng cấp cao, các ngươi sao lại có thể lặng yên không một tiếng động xông vào!
Nghe vậy, La Hạo và Dương Thành mới kịp phản ứng, đúng vậy, bọn họ thế nhưng lúc nào cũng có vô số thủ hạ đi theo, trong đó không hề thiếu Tiến Hóa Giả cấp tám, Tiến Hóa Giả cấp chín, bây giờ tại sao không hề nghe thấy động tĩnh của bọn họ!
Mặc dù Thu Ảnh Đồng là cường giả nhất giai, nhưng mấy tên Tiến Hóa Giả cấp chín liên thủ, sao có thể đều không chống cự được một lúc, tại sao ngay cả một cái cảnh báo đều không có phát ra!
Nghĩ đến một loại khả năng, trong lòng bọn họ đều trầm xuống, nhưng khả năng này quá nhỏ, dựa vào thực lực của thành phố Giang Nam sao có thể làm được!
“Hít”
Đột nhiên, bọn họ bỗng chú ý tới Vương Song đang đứng phía trước Thu Ảnh Đồng, dựa theo đạo lý mà nói, Thu Ảnh Đồng thân là cường giả nhất giai, hẳn là đứng ở hàng đầu tiên, nhưng nam tử trẻ tuổi nhìn có vẻ rất lợi hại trước mặt lại đứng ở hàng đầu, vẻ mặt đạm bạc nhìn bọn họ, Thu Ảnh Đồng và vô số Tiến Hóa Giả cấp chín ở phía sau bọn họ lại không hề có chút dị nghị nào!
Nhìn thấy biểu tình lạnh băng của Vương Song, ba người bọn họ đều hơi nghi ngờ, cẩn thận cảm nhận một phen, không hề cảm nhận được một tia khí tức ba động từ trên người Vương Song, không khỏi yên lòng, mặc dù có chút chấn kinh, nhưng bản thân bọn họ là ba tên cường giả nhất giai, dù cho đối phương là cường giả cấp chín nhiều nhất chỉ là một đám ô hợp thôi.
– Vốn dĩ còn định muộn một chút mới đối phó các ngươi, nhưng nếu các ngươi đưa tới cửa, vậy đừng trách chúng ta không khách khí! Vừa lúc tiết kiệm một phen tay chân!
Trong mắt La Hạo hiện lên vẻ tàn nhẫn, không để ý Thu Ảnh Đồng hôm nay phát điên cái gì, dám chạy đến hang ổ của mình! Nếu đã đến, vậy thì vĩnh viễn ở lại đi!
– Giết! Ta ngăn cản Thu Ảnh Đồng, các ngươi đối phó với những người khác!
La Hạo nói xong, muốn giết về phía trước, Phùng Hổ và Dương Thành ở một bên cũng không tiếp tục suy đoán lung tung nữa, tiến về phía trước một bước, hai cỗ khí thế cường hãn bộc phát.
Trên hai tay La Hạo từng đạo quang mang màu trắng xuất hiện, nhìn qua giống như một mặt trời nhỏ, vô số quang mang màu trắng không có bạo tạc, mà là ở trong tay hắn hóa thành một đạo ánh đao màu trắng, ánh đao bổ xuống, đám người phía sau Thu Ảnh Đồng cảm giác được thân thể của mình tựa như sắp bị bốc cháy.
Hai tay Phùng Hổ hóa thành một móng vuốt khổng lồ, móng vuốt ước chừng ba thước, lóe ra hàn quang sắc bén, một trảo cào xuống, không khí trực tiếp bị xé rách!
Trong tay Dương Thành không biết từ lúc nào xuất hiện một cái rìu nhỏ màu đen, trên rìu quấn quanh từng đạo ánh sáng màu đen, một cỗ cảm giác vô cùng áp bức từ trên búa truyền đến, một búa bổ xuống, có thể chém núi đoạn biển!
Công kích của ba người vừa cường đại lại vừa nhanh chóng, thân là cường giả nhất giai, phản ứng của bọn họ không thể nói là không nhanh, bọn họ tin tưởng, cho dù Thu Ảnh Đồng cũng là cường giả nhất giai, nhưng đối mặt với ba người bọn hắn, cũng không có khả năng dễ dàng giải quyết!