Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 750
Chương 750: Thảm trạng của thành phố La Môn!
Phùng Hổ nhìn hai người, trong mắt hiện lên một vòng dị sắc, nhưng không mảy may lộ ra.
– Được rồi, vì chúc mừng, ta cũng không thèm quan tâm gì nữa!
La Hạo một mặt hưng phấn, lập tức nhìn sang một mỹ nữ đang mặc đồ lót, nói :
– Đi lấy hai chai Lafite ta cất giấu 2 năm ra đây, ta muốn cùng hai vị huynh đệ nghiêm túc chúc mừng một chút!
– Vâng, chủ nhân!
Nữ tử nhu thuận dạ một tiếng, nhanh chóng rời khỏi.
– Hôm nay, huynh đệ chúng ta sẽ ở chỗ ngươi mở Vô Già Đại Hội!
Phùng Hổ nhìn các mỹ nhân bên cạnh La Hạo, cười dâm một tiếng.
– Tùy ý chơi, nếu Phùng huynh đệ ưa thích, đều tặng cho ngươi cũng không vấn đề!
La Hạo không quan tâm nói, đối với hắn, nữ nhân giống như một món hàng hóa vậy, tiện tay đều có thể ném, dù sao trong địa bàn của hắn còn có trên vạn người, dạng nữ nhân gì mà không tìm thấy.
Rất nhanh, rượu vang đỏ được mang lên, ba người nâng ly cạn chén, trò chuyện trên trời dưới biển, nói tới mức cao hứng, chính là hận không thể kết nghĩa huynh đệ.
Trong lúc nhất thời, trong toàn bộ đại sảnh, đều chỉ nghe thấy giọng nói của bọn họ và tiếng rên rỉ của nữ nhân truyền tới.
Trải qua trọn vẹn một tiếng, ba người mới từ bụng nữ nhân đứng lên, một bộ dáng vẻ hài lòng.
– Đúng rồi, khi nào chúng ta động thủ. Một cái tỉnh như vậy, tốt nhất càng nhanh càng tốt, để tránh đêm dài lắm mộng.
La Hạo dò hỏi Phùng Hổ khi nào động thủ, nghe được kế hoạch của đối phương, lúc này trong lòng hắn đang có một đám lửa thiêu đốt, vượt qua năm vạn nhân khẩu, số lượng lớn lương thực, súng ống đạn dược cường hãn, nữ nhân xinh đẹp, sau này đều là của mình rồi, nghĩ tới đây, hắn lập tức không nhịn được sự kích động ở trong lòng.
Không biết từ lúc nào, bên ngoài độ nhiên cực kỳ yên tĩnh, một làn gió lạnh trực tiếp thổi qua.
– Yên tâm, ngày mai, ngày mai chúng ta lập tức động thủ. Tuyệt đối sẽ không cho bọn hắn cơ hội phản ứng!
Phùng Hổ lạnh lùng nói.
– Các ngươi, không có cơ hội…
Một đạo âm thanh thăm thẳm vang lên, giống như tiếng đòi mạng, bỗng nhiên nổ tung bên tai bọn họ!
Vương Song dẫn theo đám người Thu Ảnh Đồng, Lý Tân, Tô Vũ, Đàm Long trực tiếp vượt qua mấy trăm dặm, đi tới căn cứ thành phố La Môn, cũng thấy được tình huống sinh sống của người bình thường nơi này, dân chúng tầng thấp nhất, quần áo trên người áo rách quần manh, đói tới nỗi chỉ còn da bọc xương, một đám quản lý ăn uống thả ga, căn bản không thèm để ý đến cuộc sống của dân chúng tầng dưới chót.
Thậm chí bọn họ tận mắt nhìn thấy một nam tử cầm súng trên đường tùy ý bắt lấy một nữ nhân kéo đến một nhà bên cạnh, bên trong truyền đến tiếng hét chói tai và tiếng khóc la của nữ tử.
Họ còn nhìn thấy một đứa trẻ sắc mặt không hể thay đổi tranh giành một cái màn thầu đã ôi thiu trong đống rác với một con chó hoang.
Ngoài ra còn có một cặp vợ chồng, nhìn thấy bọn họ ở trên đường và muốn bán đi con gái năm tuổi của mình.
……
Những chuyện như vậy có rất nhiều, đám người Vương Song chỉ là gặp phải một bộ phận.
– La Hạo này, thật sự là đáng chết!
Vương Song nhịn không được mở miệng, nhìn về phía một ngôi biệt thự nằm ở trung tâm nhất , sát ý trong mắt không thể che giấu được.
Những người khác cũng đều là sắc mặt khó coi, không nghĩ tới La Hạo tàn nhẫn như vậy, chỉ lo chính mình hưởng lạc, không chút nào bận tâm đến người bình thường ở tầng dưới nhất.
Phải biết rằng, đây cũng không phải là một người, hai người, mà là hơn vạn người đó!
– Ta muốn thiên đạo bầm thây hắn!
Thu Ảnh Đồng lạnh lùng mở miệng, vốn dĩ nàng là một nữ nhân có tâm địa mềm lòng nhất, nhưng hôm nay nhìn thấy một màn này cũng không thể chịu đựng được.
Mấy người đến, đương nhiên sẽ dẫn tới sự chú ý của một số Tiến Hóa Giả trong căn cứ thành phố La Môn, bọn họ quần áo sạch sẽ gọn gàng, nhìn qua đã có sự khác biệt rất lớn với những người bình thường quần áo rách nát ở thành phố La Môn, muốn không khiến người ta chú ý cũng không có khả năng.
– Đứng lại, các ngươi là ai!
Một tiểu đội tuần tra vũ trang nhìn thấy bọn họ, lạnh lùng hỏi. Tuy nói như thế, nhưng bọn họ cũng không quá cảnh giác, dù sao đây cũng là địa bàn của thành phố La Môn bọn họ, lúc trước lão đại của căn cứ thành phố Mãnh Hổ và căn cứ thành phố Chiến Phủ đã dẫn người đến đây, có thể cho rằng đám người Vương Song là thủ hạ của bọn họ, đây là ý nghĩ của bọn họ.
Chẳng qua, đám người Vương Song không có chút ý tứ dây dưa với bọn họ, không cần chờ hắn mở miệng, thân ảnh đám người Tô Vũ ở một bên nhanh như chớp lao ra, không tới ba hô hấp, tiểu đội tuần tra vũ trang hơn mười người đều yên lặng nằm trên mặt đất.
Bước chân của đám người Vương Song không hề ngừng lại, tiếp tục đi về phía trước, rất nhanh, lại gặp được một tiểu đội tuần tra, nhưng kết cục vẫn giống như tiểu đội lúc trước, đám người Vương Song cũng không phải là Thiện Tài Đồng Tử, bọn họ chính là đến diệt trừ căn cứ thành phố La Môn!
Đúng vậy, đám người Vương Song chính là định dựa vào đội hình nhìn qua không quá mười người của mình đến tiêu diệt thành phố La Môn!