Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 545
Chương 545: Dãy núi Đại Hưng
Một âm thanh hơi non nớt vang lên trong đầu Vương Song, vẻ mặt Vương Song lập tức biến sắc, có chút ngạc nhiên nhìn con Xích Diễm Hổ trước mắt, có chút không chắc chắn nói:
– Ngươi đang gọi ta?
– Hì hì, chủ nhân ngốc quá, không phải ta, thì là ai đây?
Trong ánh mắt của Xích Diễm Hổ thoáng chốc mơ hồ có một nụ cười.
– Ngươi biết nói chuyện!
Vương Song lấy làm lạ, nhìn con Xích Diễm Hổ mới vừa thu phục này từ trên xuống dưới.
– Sau khi đạt tới nhất giai, bọn ta có thể khai mở linh trí, có thể nghe hiểu lời nói của loài người, có điều bọn ta tạm thời vẫn không thể mở miệng nói, chỉ có đạt tới nhị giai mới có thể mở miệng nói chuyện giống như loài người vậy. Bây giờ ta thông qua tinh thần trao đổi với chủ nhân!
Xích Diễm Hổ giải thích với Vương Song.
Vương Song bừng tỉnh, sau đó nhìn dáng vẻ uy phong lẫm liệt của con Xích Diễm Hổ này, dường như không còn yếu ớt như trước nữa, tò mò hỏi:
– Ngươi có tên không? Ta không thể chứ gọi ngươi Xích Diễm Hổ mãi chứ ?
– Chủ nhân, ta không có tên, hay là ngươi đặt cho ta một cái tên đi!
Xích Diễm Hổ hưng phấn mở miệng, thân là biến dị thú, mặc dù khai mở linh trí, nhưng chuyện đặt tên đối với bọn nó mà nói vẫn là quá khó khăn, hơn nữa bọn chúng mỗi ngày không phải ở bên trong rừng rậm tranh đấu thì chính là chém giết, nói không chừng ngày nào đó sẽ chết, cũng không cần tên.
– Chủ nhân đặt cho ngươi một cái tên, cứ gọi là Tiểu Hổ đi!
Vương Song ngay cả suy nghĩ cũng không thèm suy nghĩ, trực tiếp nói, nói xong còn cảm thấy mình hay ho, có chút dương dương tự đắc, cho là tài nghệ đặt tên của mình lại tiến bộ rôi.
Nếu như bị đám người Thu Ảnh biết được, nhất định sẽ hộc máu ba, một con Long Quy nhất giai, kết quả bị hắn đặt tên là tiểu Quy, bây giờ một con Xích Diễm Hổ nhất giai, lại tên Tiểu Hổ, các nàng chắc chắn cũng muốn hỏi thử xem, có thể đặt hay thêm một chút hay không!
Có điều Xích Diễm Hổ không có ý nghĩ thế này, nghe được lời của Vương Song vô cùng vui vẻ, không ngừng dùng cái đầu to như cối xay kia của nó cạ vào thân thể Vương Song, Vương Song sờ cái đầu xù lông lớn kia, trên mặt cũng lộ ra một nụ cười.
– Đúng rồi, là ai làm ngươi bị thương nghiêm trọng như vậy?
Vương Song nhớ đến một chuyện, vội vàng mở miệng hỏi, biến dị thú nhất giai có thể là bá chủ số một của Mạt Thế, sao có thể bị thương thế nghiêm trọng như vậy. Trừ phi là mấy cao thủ cùng cấp cùng nhau liên thủ hoặc là là cường giả vượt xa đẳng cấp của mình.
Đúng như Vương Song nghĩ, vẻ mặt Xích Diễm Hổ đầy căm hận mở miệng:
– Vết thương trên người ta là do ba con thú vương nhất giai liên thủ tạo thành! Một con sư vương nhất giai, một con đại tinh tinh nhất giai, còn có một con lang vương, thực lực trong đám thú vương của ta vốn rất mạnh, bọn chúng đấu một mình không phải là đối thủ của ta, có điều ba con thú vương ghen tị lãnh địa của ta rộng lớn hơn bọn chúng nhiều, liên thủ đánh lén ta, kết quả ta bị đánh trọng thương gần chết!
– Nếu không phải chủ nhân cứu Tiểu Hổ, thì Tiểu Hổ thật sự chống đỡ không nổi nữa!
Nghe vậy, ánh mắt Vương Song lạnh lẽo, Tiểu Hổ nói ba con thú vương kia không phải là ba con truy sát mình lúc ấy sao, thậm chí bản thân còn cùng lang vương trong đó giao thủ qua, thực lực của nó cực mạnh, tốc độ không cách nào tưởng tượng, nếu không phải mình còn có chút thủ đoạn, sợ rằng thật sẽ bị lang vương tóm được!
– Nếu như đã tìm thấy kẻ địch, vậy dễ rồi, chúng ta trả thù, giết chết từng con một!
Vương Song mặt đầy sát khí mở miệng, giờ đây hắn có Tiểu Hổ làm người trợ giúp, hơn nữa Tiểu Hổ còn thăng lên một cấp, cộng thêm hắn, một người một thú liên thủ, hắn không tin vẫn không giết được một con thú vương!
– Không được, chủ nhân, đây là trận chiến thuộc về bọn ta, ngươi là loài người, không thể tham dự vào! Hôm nay thực lực của ta đột phá, tự mình cũng có thể báo thù, đoạt lại địa bàn của ta!
Điều làm cho Vương Song kinh ngạc chính là Tiểu Hổ lại cự tuyệt đề nghị của mình.
– Chúng ta liên thủ có thể càng bảo đảm! Lỡ như bọn chúng lại nghĩ ra âm mưu gì, thì quá nguy hiểm cho ngươi!
Vương Song không tức giận, có chút lo âu mở miệng nói.
– Không được, trận chiến giữa bọn ta, vị ở nơi rừng sâu kia có thể không quan tâm, nếu như ngươi và ta liên thủ sợ rằng vị kia sẽ phát hiện, một khi phát hiện chủ nhân ngươi và ta liên thủ săn giết những nhất giai thú vương khác, chỉ sợ sẽ dẫn đến vị đang tồn tại kia đánh chết chủ nhân!
Tiểu Hổ có chút lo lắng với lời mà Vương Song nói.
Vương Song nghe vậy, trong lòng chấn động, thất thanh nói:
– Chẳng lẽ còn có biến dị thú vượt qua nhất giai sau? Thậm chí ngay cả thú vương nhất giai cũng không cách nào chống cự!
Trong lòng hắn vô cùng kinh ngạc, Tiểu Hổ là thú vương cấp mười một, nhưng ngay cả nó cũng kính sợ vị vị đang tồn tại trong rừng sâu kia, có thể tưởng tượng nó rất kinh khủng.
Vương Song không hiểu, chưa qua tới nửa năm, làm sao tốc độ tiến hóa của biến dị thú lại nhanh như vậy.