Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 541
Chương 541: Chiếm lại thành phố Giang Nam (22)
Đám người thất kinh, vừa rồi uy thế của Chu Nguyên kinh thiên động địa như vậy, thậm chí ngay cả Vương Song cũng tử vong một lần, nhưng bây giờ Đàm Long nói cho bọn hắn biết Chu Nguyên đã chết, bọn họ sao không kinh ngạc được chứ, vốn dĩ người tử vong không chết, xem ra người không chết lại chết rồi, điều này cũng không tránh khỏi quá mức châm chọc rồi!
– Chu Nguyên sử dụng chiêu đồng quy vu tận, muốn dựa vào một trảm này giết chết thành chủ, dựa vào lực lượng của hắn để cưỡng ép hiến tế thành tế Giang Nam nhưng mà một chiêu tự sát này của thành chủ đã ngăn chặn một kích này của đối phương! Bởi vậy dẫn đến kế hoạch này của hắn hoàn toàn thất bại! Linh hồn hắn đã phá toái, hiện tại chỉ dựa vào chút ý chí cuối cùng mà chèo chống thôi!
Đàm Long chậm rãi mở miệng nói.
Trên bầu trời, thân ảnh Quách Vũ chậm rãi hạ xuống, vẫn luôn hạ xuống bên cạnh Chu Nguyên, cảm nhận được khí tức của Chu Nguyên dần biến mất, trên mặt Quách Vũ hiện lên vẻ bi thương cùng cực.
– Đáng không?
Dường như cảm nhận được lời nỉ non của Quách Vũ, trong mắt Chu Nguyên lóe lên vẻ không cam lòng, một thanh âm vô cùng yếu ớt xuất hiện:
– Ta… Không… Cam tâm…
– Không… Có… Thành…
Lời còn chưa dứt, thân thể hắn hoàn toàn vỡ tung, không có mưa máu bay lả tả, mà là trở thành tro tàn, vẩy xuống. Một luồng năng lượng kinh khủng trực tiếp xuyên qua hư không vô tận, không biết hướng tới nơi nào.
Có một luồng sáng óng ánh xuất hiện giữa không trung, dần dần lộ ra bộ dáng của nó, là một thanh Loan Nguyệt trường đao, dài ba thước, toàn thân trắng như tuyết, một vầng minh nguyệt giống như thiên nhiên, tản ra khí tức thanh u, sắc bén.
– Nếu ngươi đã đi rồi, ta ở lại thế gian này có ích lợi gì?
Quách Vũ tự lẩm bẩm, nhìn Loan Nguyệt trường đao bên cạnh, trên mặt lộ ra ý cười dịu dàng:
– Cây đao này nhìn rất đẹp, hẳn là dấu vết cuối cùng ngươi lưu ở thế giới này. Ngươi thích đao nhất, đao của ngươi nhiễm máu tươi của vô số người, nhưng lại chưa từng chạm tới ta.
– Hôm nay, để cây đao này lần đầu tiên nhiễm phải máu của ta đi. A Nguyên, chờ ta!
-Phụt!
Quách Vũ cầm lấy thanh Loan Nguyệt trường đao này, trực tiếp xuyên qua Thiên Linh của mình, máu tươi phun ra, hai bóng người đồng thời rơi xuống đất.
Tất cả mọi người nhìn một màn này thật lâu không nói gì.
– Cực tại tình, chết bởi tình! Cần gì chứ!
Đàm Long nhìn thi thể Quách Vũ, thở dài một câu, không biết đang nói chôn cùng đáng tiếc hay là si tình đáng tiếc.
Lúc mọi người ở đây đang cảm thấy đáng tiếc, máu tươi nhiễm trường đao lúc này cũng hơi hơi rung động, máu tươi trên đó biến mất, dường như bị hút vào trong đao.
– Cây đao này hấp thu máu của nữ nhân này ư!
Đàm Long giật mình, hai tay liên tục huy động, từng đạo từng đạo năng lượng trong tay hắn xuất hiện rơi vào trên trường đao, kết thành một ấn ký kỳ quái, nhất thời, khiến thành trường đao này đang run run dừng lại.
– Chuyện gì thế này?
Mọi người lần nữa nhìn về phía Đàm Long, bọn họ cũng cảm thấy bản thân giống như một học sinh tiểu học không biết gì, không ngừng hỏi thăm lão sư.
Đàm Long cười khổ một tiếng:
– Chu Nguyên chết đi, thực ra cũng không phải là bản thân hắn chết đi, mà bởi vì thành chủ cho nên sau khi hắn chết, năng lượng sẽ bị thành chủ hấp thu, nhưng mà không nghĩ tới vậy mà lại tuôn ra một thanh trường đao, đẳng cấp của cây đao này ta cũng không nhìn ra được, chắc là vượt qua cấp chín, nhưng mà dường như hấp thu máu tươi của nữ tử này, phát sinh một loại dị biến nào đó, muốn sinh ra linh trí. Một khi sinh ra linh trí, sẽ trở nên không dễ khống chế, ta tạm thời ngăn chặn nó sinh ra linh trí , chờ đến khi thành chủ trở về thành dị biến trường đao này cũng sẽ trở thành binh khí tiện ích nhất của hắn!
Mọi người nghe vậy có chút giật mình nhìn thanh trường đao này, bảo vật vượt qua nhất giai, nhưng mà cho tới bây giờ bọn họ chưa từng nhìn thấy! Nếu như bọn họ có thể có được, chẳng phải là chiến lực có thể tăng vọt một khoảng lớn sao.
Nhưng mà cho dù bọn hắn có thèm khát, cũng không dám qua đánh chủ ý lên thanh binh khí này, đây chính là thứ mà Vương Song dùng mệnh đổi lấy, ai dám nghĩ, đừng nói Lý Tân Thu Ảnh Đồng sẽ không bỏ qua cho hắn, mà một khi Vương Song trở về bọn họ sẽ khó thoát khỏi cái chết.
Thu Ảnh Đồng rút thanh đao từ trên đầu nữ tử ra, lau sạch sẽ, nhàn nhạt mở miệng nói:
– Chuôi vũ khí này tạm thời do ta bảo quản, chờ Vương Song trở lại ta đích thân giao cho hắn!
– Như vậy là tốt nhất!
Những người khác cũng đồng ý, đặt ở chỗ Thu Ảnh Đồng, bọn họ tin tưởng không ai có thể cưỡng ép chiếm lấy thanh đao này từ trong tay của Thu Ảnh Đồng!
– Bây giờ tất cả trở ngại đã giải quyết toàn bộ, còn lại những con Zombie này mau chóng giải quyết đi, thành phố Giang Nam, cũng nên trở về trong tay nhân loại rồi!
Tất cả mọi người nhìn đám Thi Quần lẻ tẻ đằng xa, trong mắt lóe lên một vòng sát cơ.
Bảy ngày sau, toàn bộ thành phố Giang Nam không còn một con Zombie còn sống, vô số thi thể Zombie đều bị thu tập, vận chuyển về trong Bách Thảo Viên của Thiên Chi Thành, bị Lục Ma Đằng cùng sinh mệnh chi thu xem như chất dinh dưỡng.