Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 540
Chương 540: Chiếm lại thành phố Giang Nam (21)
Nhìn thấy Chu Nguyên, Lý Tân bộc phát ra sát cơ trùng thiên, quan hệ của hắn và Vương Song là tốt nhất, mặc dù không phải thân huynh đệ, nhưng hơn cả thân huynh đệ, bây giờ Vương Song gặp nạn, ý niệm đầu tiên trong đầu hắn chính là báo thù cho Vương Song, không thèm cân nhắc thực lực chênh lệch giữa hai bên nữa.
– Dừng tay! Chờ chút!
Đột nhiên, Đàm Long lập tức ngăn trước người hắn, ngăn động tác của hắn.
– Cút ngay!
Trong mắt Lý Tân lóe lên sát ý, bây giờ Vương Song gặp nạn, hắn còn dám ngăn cản mình, dưới sự phẫn nộ, không chút quan tâm thực lực của Đàm Long.
– Lý đoàn trưởng, trước tiên không nên gấp gáp thành chủ là người mưu tính sâu xa, làm sao lại chết được chứ, chúng ta ai cũng có thể chết, nhưng thành chủ đại nhân không thể nào xảy ra chuyện!
Đàm Long trầm giọng mở miệng nói:
– Chẳng lẽ ngươi không nghe thấy lời nói trước đó của thành chủ sao, bảo chúng ta chờ hắn!
– Không chết, hiện tại người cũng không còn nữa mà ngươi còn nói cho ta biết hắn vẫn chưa chết!
Lý Tân không thèm tin tưởng, bây giờ người cũng đã biến mất, còn chưa chết thì người ở đâu chứ, còn có thể hư không tiêu thất sao!
Những người khác trầm mặc gật đầu, rõ ràng cũng có suy nghĩ với Lý Tân, một số người đã bắt đầu tính toán, bây giờ Vương Song chết đi, Thiên Chi Thành quần long vô thủ, chỉ sợ quyền lợi biến động, bọn họ đều phải cẩn thận suy tư tương lai của mình.
– A, đây là cái gì?
Đột nhiên, không trung chậm rãi rơi xuống một vật, Thu Ảnh Đồng mắt sắc, lắc mình một cái, tiến lên tiếp nhận, nhất thời phát hiện đây là rối gỗ lúc chém giết Zombie Vương kia, lúc ấy Vương Song cũng không có nói đây là cái gì, bây giờ lại xuất hiện, trong lòng nàng cảm thấy có chút kỳ quái.
– Đây không phải là rối gỗ xuất hiện sau khi chém giết con Zombie Vương giả kia sao? Sao lại đột nhiên xuất hiện vậy?
Đặng Mai cũng nhìn thấy con rối gỗ này, hơi kinh ngạc mở miệng, có chút nghi hoặc:
– Nhưng mà tại sao rối gỗ này lại bị hỏng chứ?
Tất cả mọi người nhìn lại, phát hiện con rối màu đen trong tay Thu Ảnh Đồng nứt ra một vết nứt.
Ánh mắt Đàm Long chớp động, trong mắt lóe lên một tia sáng kỳ dị, hai tay kết xuất một ấn ký, một tia sáng màu trắng rơi vào trên đó.
– Thế Tử Mộc Ngẫu!
Đàm Long nghẹn ngào mở miệng, hai mắt trợn rất lớn, dường như không thể tin được, lập tức vẻ mặt cuồng hỉ:
– Ha ha ha, thành chủ không sao cả! Thành chủ không có việc gì!
Những người khác bị lời nói của Đàm Long làm cho hồ đồ, nhíu mày nhìn Đàm Long, không rõ ràng cho lắm.
– Đàm Long, rốt cuộc là sao? Đừng thừa nước đục thả câu, mau nói!
Lý Tân nhướng mày, âm thanh lạnh lùng nói.
Nhìn thấy dáng vẻ của mọi người, Đàm Long cũng thu liễm ý cười trên mặt, cầm lấy con rối gỗ nhìn bọn hắn khẽ thở dài:
– Thành chủ không hổ là thành chủ, thậm chí ngay cả đồ vật này cũng có, khó trách thành chủ lại điên cuồng như vậy. Có Thế Tử Mộc Ngẫu bất luận là tình thế nguy hiểm nào cũng có thể biến nguy thành an!
– Ách, thần kỳ như vậy sao?
Mọi người hiếu kỳ chấn kinh, Thế Tử Mộc Ngẫu lợi hại như vậy sao?
– Thế Tử Mộc Ngẫu là gì, chính là trong tình huống nguy cấp sẽ thay thế chủ nhân chết đi, bảo vệ tính mạng của chủ nhân.
Đàm Long giải thích nói.
– Vậy sao không thấy Tiểu Song đâu?
Lý Tân lại tiếp tục hỏi.
Đàm Long không hề cảm thấy ngoài ý muốn, cười khổ nói:
– Tuy nhiên Thế Tử Mộc Ngẫu này có công năng thần kỳ như thế, nhưng cũng có một đặc điểm, chính là sau khi chết sẽ sinh ra một Không Gian Chi Lực cường đại, chủ nhân sẽ chuyển dời đến địa phương khác, có thể ở bên ngoài mấy dặm, cũng có khả năng ở ngoài trăm dặm thậm chí ngàn dặm, cũng không thể xác định, cũng là vì sự an toàn của chủ nhân!
– Xem ra, thành chủ bị luồng Không Gian Chi Lực này dời đi rồi, nhưng mà, ta tin tưởng dựa vào thực lực của thành chủ, nhất định sẽ trở về!
Nghe thấy lời giải thích của Đàm Long, tất cả mọi người giật mình, tâm trạng đang bi thương phẫn nộ trở nên bình ổn lại, Vương Song không chết đối với bọn hắn mà nói đã là tin tức lớn nhất rồi, ngay cả một vài người trong lòng nảy sinh ý nghĩ khác cũng đã lập tức thu hồi.
– Mặc dù tạm thời Vương Song không ở đây, nhưng ta sẽ giúp hắn coi chừng Thiên Chi Thành, một ngày có ta ở đây, Thiên Chi Thành sẽ không loạn!
Thu Ảnh Đồng đi lên phía trước, nhìn mọi người, lạnh lùng mở miệng.
Bây giờ Vương Song không ở đây, nàng chính là cường giả đệ nhất Thiên Chi Thành, lời của nàng đương nhiên có quyền uy cực đại, đám người Lý Tân cùng gật đầu, bọn họ đều là những người kiên định ủng hộ Vương Song, nếu Vương Song tạm thời không có mặt, bọn họ nhất định phải cho hắn bảo vệ tốt phần gia nghiệp này!
Mà thành phố Giang Nam này là tất cả của bọn họ, bọn họ cùng nhìn về phía bầu trời.
– Gia hỏa này?
Thu Ảnh Đồng nhíu mày nhìn nàng cảm thấy trạng thái của Chu Nguyên có chút kỳ quái, thân thể dường như trở nên mờ mịt.
– Haizzz, hắn chết rồi!
Đàm Long nhìn một lúc lâu, lắc đầu, thấp giọng nói.
– Chết?