Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 1466
Chương 1466: Pháp tắc chi hải (2)
Ruy băng lục sắc đại biểu cho mộc chi đạo, từ cỏ nhỏ chui từ dưới đất lên, đến khi trưởng thành thành đại thụ che trời, Vương Song giống như đang rong chơi trong rừng rậm vô tận, cảm nhận được một cỗ sinh cơ bừng bừng.
Một sợi Ruy băng màu lam nhạt, trong đó dường như có liên quan đến sự ảo nghĩa của Thủy Chi Căn Nguyên, từ một giọt nước đến Vô Tận Hải Dương, nước, Chí âm Chí Nhu, cứng có thể xuyên thủng đất trời, nhu có thể hóa hiểu biết vạn vật.
Thượng Thiện Nhược Thủy, Thủy thiện Lợi Vạn Vật mà Bất Tranh… Đủ loại ảo nghĩa xuất hiện trong đầu Vương Song khiến Vương Song thu hoạch được quá nhiều.
Về phần màu đen cùng màu trắng, Vương Song cũng nhìn một chút, liên quan tới hắc ám cùng Quang Minh Chi Đạo, nghiêm tức mà nói có lẽ cũng là âm Dương Chi Đạo, chỉ là “đạo” trong đó quá mức thâm ảo, Vương Song căn bản không thể nào hiểu thấu đáo được.
Vương Song cứ như vậy tham ngộ không biết qua bao lâu, nơi này dường như không có khái niệm thời gian, cũng không có khái niệm không gian, Vương Song vẫn luôn đắm chìm trong việc lĩnh ngộ đủ loại pháp tắc, thậm chí quên mất nơi này là nơi nào, vì sao lại tới đây.
Vương Song lần nữa thức tỉnh từ trong Hỏa Chi Đạo, hư ảnh màu vàng kim nhạt ngưng tự, nhưng trong mắt hắn, mơ hồ có một vài thứ gì vừa mất đi, tựa hồ như quên mất mục đích mình tới đây.
Đây là pháp tắc hải dương, là ngọn nguồn chi địa của Vũ Trụ, bất kỳ người nào tiến đến nhìn thấy pháp tắc bày ở trước mặt mìng như thế, đều kích động không cách nào tự quyết được, bình thường cho dù là Tôn Giả ngộ đạo, cũng sẽ giống như cách một tầng băng gạc, mà ở chỗ này, cũng bóc trần tất cả ngạch đạo, ngọn nguồn, rõ ràng hoàn toàn đặt trước mặt ngươi cho ngươi xem.
Chỉ cần ngươi nhìn, cho dù là một con lợn, cũng đủ để lĩnh ngộ đông đảo pháp tắc, trở thành tuyệt thế cao thủ!
Nhưng cứ như vậy, trong vô số Đại Đạo, càng dễ dàng đánh mất chính mình, dù sao, con đường ngộ đạo, quá mức cô tịch, lại quá mức buồn tẻ, thời gian lâu dài, người sẽ từ từ quên hết mọi thứ, trở thành cái xác không hồn chỉ biết ngộ đạo, đừng nói trí nhớ, ngay cả thân tình, ái tình, hữu tình cũng sẽ quên không còn một mảnh!
Vương Song chạy càng xa trên con đường này, không biết khi nào, cánh cửa màu đen đột nhiên chấn động, một cỗ dao động kỳ dị truyền ra, khiến cho đôi mắt Vương Song mê mang nháy mắt thanh tỉnh, Vương Song lấy lại tinh thần, lập tức thấy lạnh cả người.
Hắn nhìn về phía cảnh cửa màu đen sâu trong linh hồn, lúc này, cánh cửa màu đen đang lặng lẽ hấp thu năng lượng nơi này, giống như thâm uyên, mãi mãi không thể lấp đầy.
– Nguy hiểm thật, nếu như không phải có cánh cửa màu đen, chỉ sợ ta thật sự vĩnh viễn sẽ biến mất ở chỗ này!
Trong lòng Vương Song có chút nghĩ mà sợ, hắn có thể tưởng tượng được nếu bản thân tiếp tục ở lại nơi này sẽ có hậu quả gì, tuyệt đối sẽ đánh mất chính mình.
– Nhưng mà, nơi này quá kỳ diệu, quả thực là Đạo Nguyên, ở chỗ này ngộ đạo, có lẽ chỉ cần mười năm, một người bình thường cũng đủ để đạt tới Tôn Giả chi cảnh!
Vương Song sợ hãi than.
Lập tức trong lòng của hắn hơi nghi hoặc một chút, không phải là phần thưởng của thiên địa chứ, bản thân làm sao quay lại đây, đây là lần đầu tiên hắn trải qua chuyện này, cũng không có tiền nhân để tham khảo, chỉ có thể tự mình tìm tòi.
Vương Song nhìn vô tận Ruy băng
trôi nổi trước mắt, đây đều là hình dạng cụ thể của “đạo”, chỉ cần lĩnh ngộ một đạo, đủ để ngang dọc một phương tinh hà, nếu như lĩnh ngộ tất cả, Vương Song hoài nghi bản thân thậm chí có thể trực tiếp tiến nhập thánh nhân chi cảnh!
Hắn không dám tiếp tục tham ngộ nữa, sợ mình lần nữa mất tích, hắn nhìn bốn phía, muốn âm tìm đường ra, nhưng mà nơi này liên miên bất tận, trừ pháp tắc thì nào còn những vật khác.
– A, đó là cái gì…
Ánh mắt Vương Song ngưng tụ, hơi kinh ngạc nhìn về phía xa, nơi đó, có một bóng người vàng óng bình tĩnh đứng đó, Vương Song tâm niệm nhất động, thân thể tiến về phía trước.
Rất nhanh, Vương Song đã nhìn thấy bộ dạng cụ thể của thân ảnh này, đây là một nam nhân vô cùng anh tuấn, khuôn mặt tựa như Đao Phách phủ chính, mày kiếm mắt sáng, chỉ là lúc này thân ảnh này đang nhắm nghiền hai mắt lại.
Trên người đối phương lưu chuyển lên từng đạo từng đạo thuần hào quang màu vàng óng, bên trong, Vương Song dường như cảm nhận được một cỗ khí tức dao động không giống nhau, tôn quý vô cùng, giống như Thần Linh cửu thiên, đây là cảm giác không nói thành lời, Vương Song nhìn đối phương, cảm thấy bản thân dường như nhìn thấy Chân long.
– Đây là người nào, vì sao lại ở chỗ này?
Trong lòng Vương Song nghi hoặc, đây chính là Pháp Tắc chi Hải, trừ phi là thiên kiêu Nguyên Lực Cửu Chuyển trải qua Cửu Chuyển Lôi Kiếp mới có thể tới đây, những người khác muốn lại tới đây căn bản không có khả năng!
Đối phương dường như đã rơi vào trạng thái ngủ say, cũng có lẽ là mất tích trong Pháp Tắc chi Hải này, Vương Song hiểu rõ một chuyện, có thể xuất hiện ở đây tuyệt đối không phải người bình thường, rất có thể có địa vị thiên đại.