Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 1464
Chương 1464: Vượt qua lôi kiếp! (2)
Làn sóng lôi đình chấn động, ánh sáng lôi đình bao quanh hắn, xuyên qua bầu trời và mặt đất, giống như vô số con rồng khổng lồ bay vút lên, ngôi nhà của Vương Song nguyên lực chuyển động đến cực hạn, lộ ra một màu sắc cực kỳ tinh khiết, nếu như nói nguyên lực trước đó là vàng kim chỉ chiếm 90%, vậy hiện tại sau trải qua lễ rửa tội Lôi Đình, ít nhất sẽ là 99% phát ra cực hạn ánh sáng vàng kim.
Không biết từ khi nào, một vòng sáng màu đen xuất hiện xung quanh Vương Song, bao phủ lấy hắn, vòng tròn ánh sáng tỏa ra một bầu không khí thần bí, giống như vực sâu không đáy, từng làn sóng lôi đình bị vòng tròn ánh sáng màu đen nhấn chìm, không dâng lên một bọt sóng.
– Tiểu thôn phệ thuật!
Vương Song tự lẩm bẩm, vận dụng bí thuật này đến cực điểm, toàn thân cơ hồ biến thành một cái hố đen, một phần của Lôi Đình bị nhấn chìm dung nhập vào trong cơ thể hắn, dung hợp với tế bào của hắn, khiến thân thể hắn càng thêm cường đại.
Còn có một phần khác tiến vào tâm trí của Vương Song, bị hắc động nuốt chửng, hấp thụ cơn thịnh nộ chứa trong đó, sau đó phun ra những luồng năng lượng cuồn cuộn sau đó hòa vào linh lực của Vương Song.
Linh lực trong suốt quá trình dung nhập vào trong sức mạnh lôi đình màu bạc này, đồng thời nó cũng đang phát sinh biến hóa, trở nên càng thêm rắc chắc, thậm chí còn xuất hiện một tia màu vàng kim nhàn nhạt.
Ầm!
Ầm!
Vương Song đắm chìm trong biển lôi đình, biến hóa không ngừng, lớn dần, mặc dù bị chém thê thảm nhưng khí tức trên người cũng dần dần trở nên mạnh mẽ hơn.
Vòng thứ tám Lôi Kiếp biến mất, trên bầu trời mây giông dày đặc, giống như bạo động, trong nháy mắt đều bị áp chế không chút nào dừng lại, biển lôi đình giống như thác nước, không gian này đều bị rung chuyển và vỡ tan từng mảnh.
Sắc mặt của Thạch Nghị và Chu Càn đều biến đổi dữ dội, uy lực của đợt Lôi Kiếp vừa rồi đã đạt đến mức kinh người, đừng nói là siêu phàm, ngay cả Hoa Thần cũng có thể không chịu nổi.
Vương Song nổi giận gầm lên một tiếng, toàn thân hóa thành một chùm ánh sáng màu vàng, một đóa hoa sen hiện ra, ngàn vạn sương trắng rơi xuống, cả người lúc đó mơ hồ lẫn với một ít hỗn độn trong không khí.
Vương Song trực tiếp hy sinh hạt giống trong cơ thể quá khứ của mình, định dùng thứ nàu để chống lại đợt Lôi Kiếp cuối cùng!
Giữa hai lông mày của hắn hiện ra một vòng hư ảnh linh lực trong suốt, tạo thành một cái kiềng nhỏ, cùng nhau chống đỡ một đợt Lôi Kiếp vừa rồi.
Ầm!
Lôi đình vô hạn giáng xuống, Vương Song giống như một chiếc lá bèo trôi nổi trong biển lôi đình, cảm giác như vô số ngọn núi Thái Sơn đang đè xuống, thân thể của hắn bị lôi đình xuyên thấu, máu màu vàng kim tựa hồ khô héo.
Không khí màu trắng bao phủ bị xuyên thủng, cái vạc nhỏ trong suốt giữa hai lông mày của Vương Song vỡ vụn, sau đó lại ngưng tụ lại, sau hàng chục chu kỳ, tinh thần lực của Vương Song tỏa ra ánh sáng vàng nhạt.
Vương Song giận dữ gầm lên, chống lại trời đất, nghiến răng, và những tia sáng màu vàng xuyên thấu qua bầu trời, xuyên qua Lôi Hải.
Lôi kiếp tầng thứ chín này quá mức khủng bố, qua một canh giờ vẫn chưa kết thúc, Vương Song thân thể trọng thương, ánh sáng màu vàng cực kỳ mờ mịt, ánh mắt của hắn cũng cực kỳ tối tăm, Vương Song trong lòng lại có một tia kinh hãi, ý niệm đấu tranh bắt đầu bùng cháy dữ dội như ngọn lửa thảo nguyên.
Ầm…
Ầm…
Vương Song bị lôi đình đánh bay mấy chục lần, toàn thân tơi tả, nếu không phải có sức mạnh hoàng kim cùng thần thông của Cửu Chuyển khôi phục thân thể, nếu không thân thể của Vương Song đã chết từ lâu rồi.
– Quả nhiên, chỉ có chịu được kiếp nạn kinh khủng nhất, mới có thể chịu được vòng hào quang chói mắt nhất, trở thành thiên tài mạnh nhất!
Xa xa, Thạch Nghị cùng Chu Càn lẩm bẩm một mình, bọn họ nghĩ tới đã từng gặp qua thiên tài thuộc cấp bậc chí tôn, một đám nhìn xung quanh tinh vực, và danh tiếng của hắn đã gây chấn động vũ trụ bao la!
Những thiên tài đó sở hữu sức chiến đấu đáng sợ, đủ để khiến vô số Thiên Kiêu tuyệt vọng, đây là lực lượng vô địch trong cùng cảnh giới, thậm chí có thể vượt qua cảnh giới chiến đấu!
Những Thiên Kiều này sở dĩ có được sức chiến đấu đáng sợ như vậy, là bởi vì họ đã phải trả giá mà người bình thường không thể tưởng được, chỉ cần nhìn thấy Lôi Kiếp mà Vương Song đã trải qua, có thể tưởng tượng được sự gian khổ đằng sau những người này!
Hai canh giờ sau, sức mạnh của Lôi Kiếp dần dần suy yếu, sau đó chậm rãi biến mất, bóng dáng Vương Song xuất hiện giữa không trung, sau đó giống như cục than đen kịt rơi xuống.
– Không hay rồi!
Sắc mặt của Thạch Nghị và Chu Càn đều thay đổi, Thạch Nghị cùng Chu Càn bay về phía trước, vung tay bắt lấy Vương Song, lúc này, thân hình của Vương Song đã hoàn toàn biến thành một mảnh than củi, không còn chút khí tức sự sống nào.
– Chết rồi sao!
Thạch Nghị và Chu Càn đều lo lắng nhìn Vương Song, cau mày, họ không tin rằng Vương Song lại chết như vậy, thiên tài oai hùng với Nguyên Lực cửu chuyển sao có thể chết, ngã xuống trong Lôi Kiếp như thế!
– Bùm!
Có tiếng bong bóng nước nổ vang, thân ảnh Vương Song hậm rãi đứng lên, thân thể mặc dù bị cháy đen, nhưng hai mắt lại cực kỳ trong trẻo, trên người thì cháy sém, da thịt thì tróc ra, lộ ra sự trong suốt phía sau.