Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 1457
Chương 1457: Tặng Thuốc!
Chu Càn nhìn một lát, gật đầu, lập tức có chút buồn cười mở miệng,
– Nhưng tiểu Long Chồn này cũng can đảm đấy, vậy mà dám vượt qua đại kiếp Tôn Giả, có thể sống sót chứng tỏ huyết thống của Long Chồn nhất tộc cường đại !
Nghe vậy, trong lòng Tiểu Thất ngạc nhiên, lão già này chỉ nhìn một chút đã tra ra nội tình của nó, thật sự khủng bố quá!
Vương Song cũng rất kinh ngạc, hắn cũng không ngờ tầm nhìn của lão Chu sâu sắc như vậy, liếc mắt đã biết đây là Long Chồn thất bại độ kiếp.
– Nhưng Long Chồn này tuy độ kiếp thất bại, nhưng lại đánh bậy đánh bạ nên tích lũy được một số kinh nghiệm độ kiếp, có kinh nghiệm lần này, chờ nó khôi phục thân thể, dù xác suất độ kiếp thành công sẽ tăng lên ngũ thành!
– Tất nhiên rồi bản tôn là thiên tài Long Chồn nhất tộc !
Tiểu Thất nghe vậy, vẻ mặt kiêu ngạo nói.
Chu Càn trên mặt lộ ra ý cười.
– Muốn khôi phục thân thể ngươi, đây cũng không phải là chuyện người bình thường có thể làm được, tuy ta không biết phải làm thế nào, nhưng ta nghĩ chuyện này tuyệt đối không hề dễ dàng!
Tiểu Thất hậm hực gật đầu, không phản bác. Vương Song cười khổ, nói đồ vật mà Tiểu Thất cho Chu Càn biết.
– Thần Linh Hoa, đệ tử chỉ đạt được ba cánh hoa, cũng không biết có đủ hay không.
Vương Song nói, trong tay xuất hiện có thể một cánh hoa trong suốt sáng long lanh, tỏa ra hương thơm mê người thơm ngát.
Vừa mới xuất hiện, nhà tranh nhỏ bên trong là hư thất phát quang, thấp thoáng trong đó có xuất hiện mờ nhàn Đại Đạo Chi âm.
– Thần Linh Hoa, vậy mà là Thần Linh Hoa!
Chu Càn thấy thế, trong mắt hình như có hai lỗ hắc động xuất hiện, vô cùng khiếp sợ, một khí tức không cách nào hình dung xuất hiện, gần như muốn nứt vỡ chân trời, Vương Song cũng cảm giác được hô hấp của chính mình ngưng lại, may mắn khí tức này vừa thả đã thu lại, nếu không thì, Vương Song rất nghi ngờ cả bên trong phái Thanh Nguyên đều rung động!
Xoẹt .
Chu Càn lập tức cầm cánh hoa này qua, đặt trong lòng bàn tay nhìn kỹ.
– Quả nhiên là Thần Linh Hoa, cải tử hoàn sinh, có được cánh hoa nghịch thiên kỳ hiệu !
Giọng nói hắn kích động, Vương Song giật mình, nghĩ đến Chu Càn có vết thương ở người, lẽ nào Thần Linh Hoa này hữu dụng đối với hắn? Nếu thật vậy, hắn tuyệt sẽ không keo kiệt đưa cho đối phương.
– Lão Chu, ngài cần Thần Linh Hoa này đúng không, nếu như cần, ngài cầm lấy đi, thứ này với ta mà nói cũng không có tác dụng gì quá lớn.
Vương Song nhẹ giọng mở miệng. Chu Càn nghe vậy, nhìn Vương Song, biết Vương Song đây không phải thăm dò, mà là thật lòng muốn tặng cho chính mình.
Trên thực tế hắn cũng quả thật cần loại Thần Dược này, vì vậy Chu Càn cũng không chối từ, đưa cánh hoa này cẩn thận thu lại.
– Ta quả thật cần cánh hoa của Thần Linh Hoa này…
Chu Càn hơi xấu hổ, dù sao mình một trưởng bối, vậy mà lấy đồ của vãn bối, đồ quý giá thế.
– Lão Chu ngươi là Phong Chủ của Vô Danh Phong chúng ta, cũng bằng với sư phụ ta, sư phụ có khó khăn, đệ tử sao thể thờ ơ.
Vương Song nhìn ra sự xấu hổ Chu Càn, lắc đầu, an ủi đối phương.
– Đó là của ta, của ta…
Một bên đôi mắt Tiểu Thất ngấn lệ nhìn một mảnh cánh hoa Thần Linh bị Chu Càn lấy đi, trong lòng đau khổ muốn thổ huyết.
– Ngươi chỉ cần một là đủ rồi không cần dùng nhiều!
Vương Song không khách khí chút nào cắt ngang nó nói nhỏ.
Tiểu Thất tủi thân cuộn cơ thể thành một vòng tròn, nó bây giờ ăn nhờ ở đậu, cũng không thể nói gì.
Thấy thế, Chu Càn và Vương Song lộ ra một nụ cười, giọng Chu Càn trong đầu vang lên Vương Song,
– Long Chồn này huyết mạch thuần chủng, nếu như ta không đoán sai, chắc là Hoàng tộc của Long Chồn nhất tộc, ngươi tốt nhất có thể dễ dàng thu phục đối phương, tương lai có tác dụng lớn đối với ngươi.
Vẻ mặt Vương Song không thay đổi chút nào, Long Chồn này cực kỳ thông minh, nếu như hắn dùng một số thủ đoạn, rất dễ dàng bị phát giác, vì vậy Vương Song cũng không lựa chọn loại thủ đoạn này, mà lựa chọn xem đối phương như bằng hữu mà đối đãi.
Nhìn vẻ mặt của Vương Song, Chu Càn bất lực lắc đầu, hắn biết tiểu tử này sẽ không nghe mình.
– Đúng rồi lão Chu, Dương Mạt đâu? Sao ta không thấy hắn?
Vương Song đột nhiên hỏi Dương Mạt.
– Ta tiễn hắn đi vào một bí cảnh, hắn bây giờ hoàng kim Thần Thể vừa mới thức tỉnh, cần năng lượng lớn để tăng tu vi, đồng thời, kinh nghiệm chiến đấu của hắn không đủ, cần rèn luyện.
Chu Càn giải thích nói.
– Khoảng bao lâu hắn có thể trở về?
Vương Song tò mò hỏi thăm.
– Ít nhất thời gian mười năm, ta đã định quy củ cho hắn, nhất định phải ở đó đủ mười năm, trong vòng mười năm đánh từ bên trong bí cảnh kia ra, đánh không được, lâu vậy tiếp tục ở lại!
Chu Càn trên mặt có ý cười, nhưng trong lòng Vương Song thoáng qua một dự cảm không tốt.
– Lão Chu bí cảnh kia cần thực lực mạnh cỡ nào mới có thể đánh ra được?
– Hóa Thần đỉnh phong thì có thể, dựa theo sức chiến đấu hoàng kim Thần Thể cùng tu vi thực tế xem, hắn chỉ muốn đạt tới siêu phàm đỉnh phong, chắc là có loại thực lực này!
Vương Song:
– …
Cười khổ hai tiếng, Vương Song lại không nói gì.
– Ầm