Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 1222
Chương 1222: Bên ngoài cửa khoang! (2)
– Nhưng trên người ngươi có một món đồ rất có thể sẽ hữu dụng! Có lẽ có thể giúp ngươi chống đỡ nguyên thần đoạt xá của đối phương!
– Cái gì?
Trong mắt Vương Song hiện lên một tia tinh quang.
– Hạt bồ đề!
– Đây là chí bảo Phật môn, đám hòa thượng này mạnh nhất chính là tinh thần lực, bất luận là công pháp, hay là vũ khí đều rất chú trọng tinh thần lực, nếu như ta đoán không sai, khi bị công kích hạt bồ đề này hẳn là có thể bảo vệ ngươi không sao!
Tiểu Không giải thích.
– Nếu lỡ như đoán sai thì sao?
Sắc mặt Vương Song có chút khó coi hỏi.
– Vậy thì không còn cách nào khác, nếu vậy ngươi chỉ có thể nhận mệnh!
– Đương nhiên, quyền lựa chọn nằm trong tay ngươi, nếu ngươi muốn trở về, nguyên thần này cũng không có khả năng làm gì được ngươi.
Tiểu Không thản nhiên nói.
– Đồng thời ngươi phải ngăn cản những người khác đi vào, nếu không, bị nguyên thần này đoạt xá, tất cả mọi người sẽ xong đời.
Vương Song trầm tư hồi lâu, nhìn thoáng qua mọi người phía sau, tuy rằng bọn họ cũng đều bất phàm, nhưng muốn ngăn cản nguyên thần đoạt xá, chỉ sợ không có khả năng!
– Ta đi!
Vương Song cắn răng phun ra một câu, nhìn mọi người, âm thầm truyền âm,
– Các ngươi trước không cần đi vào, ta đi vào điều tra trước.
Đám người Thần Chủ nghe vậy, trong mắt hiện lên một tia hoài nghi, suy nghĩ một chút, Thần Chủ cười nói:
– Một mình ngươi đi vào có thể sẽ có nguy hiểm, hay là ta đi cùng ngươi.
– Hừ, thật sự là chó không sửa được bản tính ăn phân.
Trong lòng Vương Song hừ lạnh một tiếng, mấy người này rõ ràng lo lắng cho mình, cho rằng mình phát hiện chỗ tốt gì muốn một mình độc chiếm.
– Được, bây giờ ta đổi ý rồi, các ngươi vào trước đi, ta ở bên ngoài giúp các ngươi trông coi thế nào?
Vương Song cười nửa miệng nhìn thoáng qua ánh mắt Thần Chủ.
Thấy thế, sắc mặt Thần Chủ có chút khó coi lui ra sau một bước, không tiếp tục kiên trì.
– Lăng Vân, lát nữa nhìn bọn họ, bên trong rất nguy hiểm, ngàn vạn lần không nên đi vào!
Vương Song âm thầm truyền âm Lăng Vân, chỉ sợ lúc này cũng chỉ có Lăng Vân mới có thể tin tưởng mình!
Trong lòng Lăng Vân chấn động, khẽ gật đầu, hắn không hỏi nguyên nhân cụ thể. Hắn tin tưởng nếu Vương Song đã nói như vậy, nhất định có phương thức phán đoán của mình.
Vương Song cẩn thận tiến vào trong khoang thuyền, hắn tiến vào, cửa khoang trong nháy mắt đóng lại, làm cho sắc mặt mấy người bên ngoài đột nhiên biến đổi!
Bọn họ muốn tiến lên, Lăng Vân một kiếm chém ra, ngăn cản tất cả mọi người!
– Lăng Vân, ngươi có ý gì, bên trong có thể có nguy hiểm, một mình Vương Song chưa chắc có thể ứng phó được!
Sắc mặt Thần chủ âm trầm nói, tuy rằng hắn không thể nào đối phó với Vương Song, thậm chí còn có khoảng cách, nhưng bọn họ cũng biết lúc này là lúc mọi người đoàn kết với bên ngoài! Nào ngờ Lăng Vân ở cùng một phe với Vương Song lại ngăn cản bọn họ!
– Nguy hiểm bên trong các ngươi không ứng phó được!
Lăng Vân nhàn nhạt nói, xếp bằng ngồi ở phía trước mặt mọi người, còn trường kiếm nằm ngang trước mắt.
– Không cách nào ứng phó!
Trong lòng bọn họ cả kinh.
– Vương Song biết bên trong có nguy hiểm? Hắn làm sao biết chúng ta không ứng phó được? Chúng ta không ứng phó được, chẳng lẽ hắn cho rằng hắn có thể ứng phó!
Thần chủ lạnh lùng nói, những người khác cũng đều gật đầu tán thành.
– Ta không quan tâm cái này, các ngươi nguyện ý muốn chết ta mặc kệ, nhưng liên lụy đến những người khác thì ta không thể không quản!
Lăng Vân lạnh lùng nói.
Trong nháy mắt Vương Song tiến vào cửa khoang thì phát hiện cửa khoang đóng lại!
Nhưng hắn chỉ hơi kinh ngạc, sau đó cũng không để ý nhiều nữa, hắn đặt hạt bồ đề bên người, sẵn sàng đối phó với Nguyên Thần bất cứ lúc nào.
Vương Song nhìn phi thuyền khổng lồ, toàn thân đều được làm bằng một loại kim loại khó hiểu cấu thành, không giống như phi thuyền trong phim khoa học viễn tưởng, cũng không có các đường nét khác nhau, trên đỉnh, những viên đá trắng tinh tản ra ánh sáng rực rỡ, một đường dẫn tới nơi xa.
– Đi thôi, ta nghĩ, tên này đang chờ ngươi!
Tiểu Không nhẹ giọng nói, hắn nhìn thông đạo này tựa như sâu không thấy được, giống như một cái miệng to thôn phệ.
Vương Song ánh mắt bình tĩnh, từng bước từng bước đi tới.
Bạch… Bạch… Bạch…
Tiếng bước chân rất nhỏ vang lên vô cùng rõ ràng, giống như tiếng trống.
– Người vào chính là người này, Vương Song, thiên tài có được tôn giả thần thông!
Sâu trong phi thuyền, giọng nói của Ám La vang lên, tựa như vô cùng hưng phấn.
– Rất tốt, thân thể của tên này tuy rằng kém hơn cái tên kiếm thể thiên tài kia, thế nhưng cũng không kém bao nhiêu, chỉ cần đoạt xá hắn, bổn tọa có thể có được thiên phú càng thêm cường đại, thậm chí còn có thể đạt được một loại thần thông cấp bậc Tôn Giả!
– Ha ha, quả nhiên, phúc họa luôn đi cùng nhau, họa không nhất định là điều xấu!
Nghe được giọng nói có chút kích động của Ám La, Ba Ba Tháp do dự một chút, vẫn nhắc nhở:
– Thuyền trưởng, trên người người này rất có thể có bí mật, chưa chắc là dễ đối phó, nếu không, Cass cũng sẽ không rơi vào tay hắn!
– Hừ, ngươi cho rằng ta giống tên ngu xuẩn Cass à!