Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 1150
Chương 1150: Lăng Vân tứ giai (2)
– Lăng Vân, ta thật sự không chống đỡ nổi nữa!
Đỗ Không phẫn nộ hét trong lòng.
– Đi chết đi!
Thi Hoàng thấy thế, sát ý trong mắt càng thêm nồng đậm, thân ảnh nhất động biến mất, sau một khắc đã xuất hiện trước mặt Đỗ Không, muốn nhân lúc hắn bệnh, đòi mạng hắn.
– Đỗ Không!
Những cường giả nhân loại khác thấy thế, đều kinh hô một tiếng, nhưng lại không cách nào hỗ trợ!
– Lần này, ta xem ai có thể cứu ngươi!
Khóe miệng Thi Hoàng nhấc lên một vòng lãnh khốc, ra tay không lưu tình chút nào.
– Rầm!
Nhưng mà, đúng vào lúc này, trong Kiếm vương thành, đột nhiên bộc phát ra một cỗ kiếm ý kinh khủng.
Một chùm kiếm quang khủng bố xuất hiện, giống như chùm sáng thông thiên.
Trong cột sáng, mặc kệ là nhân loại, hay là Zombie đều phát giác được một luồng lực lượng có thể chém chết tất cả, lực lượng này, bá đạo, sắc bén, vô địch!
Cho dù phía trước có cái gì, đều có thể dùng một kiếm chém sụp đổ!
– Cái này, đây là cái gì?
Ba con Thi Hoàng đều chấn kinh dừng động tác trong tay vẻ mặt không thể tin nổi nhìn chùm sáng to lớn trước mắt, từ phía trên này, bọn họ đều phát giác được một sự uy hiếp cực kỳ mãnh liệt!
Đây là một loại lực lượng có thể giết chết tất cả bọn họ!
– Chẳng lẽ là Lăng Vân?
Trong đầu ba con Thi Hoàng hiện lên một bóng người, bọn họ đều biết Lăng Vân từ trong Tinh hà bí cảnh đã lấy được một bảo vật, chính bởi vậy, bọn họ mới chọn xuất thủ với Lăng Vân, muốn chiếm lấy món kia bảo bối.
Hiện tại cảm nhận được kiếm ý khủng bố trong lòng chúng đều hiện lên vẻ hoảng sợ, nghĩ đến một khả năng khủng bố, Lăng Vân hoàn toàn cất giữ bảo vật!
– Đi!
Thi Hoàng cầm đầu kiêng kị nhìncột sáng nơi xa trong thành, một tiếng gầm nhẹ, muốn xoay người rời đi.
Còn lại hai đầu Thi Hoàng cũng vội vàng đi theo muốn rời khỏi, thật sự là ánh sáng này Trụ Trung ẩn chứa cái chủng loại kia kiếm ý quá mức đáng sợ, chúng nó nếu là lại không rời đi, chỉ sợ cũng muốn có nguy hiểm tính mạng!
– Muốn đi?
Thanh âm lạnh lùn ẩn chứa sát ý, tựa hồ từ không trung truyền đến, mơ hồ có âm thanh kiếm minh!
– Lăng Vân!
Chùm sáng tán đi, Đỗ Không, đám người Tô Nhược Hi Triệu Dương có chút kinh hỉ nhìn đứng ở giữa không trung Lăng Vân, lúc này, sau lưng của hắn trường kiếm màu đen cũng đã thay đổi bộ dáng, trong đó lộ ra một đạo kim sắc.
Lăng Vân từng bước một đi ra, dường như thực sự ở trên đất bằng.
– Xoẹt !
Ngón tay Lăng Vân nhất động, một đạo Thông Thiên Kiếm chỉ từ trong tay xuất hiện, nhanh đến cực hạn, thậm chí chạy trốn một con Zombie còn chưa kịp phản ứng, đạo kiếm quang này đã đâm xuyên thấu!
– Bành!
Thân thể con Thi Hoàng này theo quán tính tiếp tục hướng về phía trước vài trăm mét, sau đó bỗng nhiên rơi trên mặt đất!
– Tứ giai!
– Không có khả năng, Lăng Vân làm sao có thể đạt tới tứ giai!
Hai con Thi Hoàng thấy thế, lạnh cả tim, đều nhao nhao gầm nhẹ, không thể tin được một nhân loại vậy mà vượt qua bọn họ một bước bước vào tứ giai!
– Đã đến, vậy cũng chớ đi!
Lăng Vân lạnh lùng mở miệng, từng bước một đi xuống, rơi vào trong mắt của đám nhân loại quả thật vô cùng phiêu dật.
– Lúc trước các ngươi tiêu diệt toàn bộ thành phố Linh Vũ, hiện tại cũng nên trả giá đắt chút chứ!
Lăng Vân nói xong, ngón giữa cùng ngón trỏ cũng cùng một chỗ, vẽ hai con Thi Hoàng!
– Không hay rồi, chạy mau!
Hai con Thi Hoàng phát giác được một cỗ uy hiếp tử vong cực hạn, đối mặt với cường giả nhị giai, chúng nó tựa như con dao đợi làm thịt cừu non! Không có chút sức chống cự nào!
Tia sáng màu đen run rẩy, thân thể bao trùm Zombie, tốc độ của chúng nó nháy mắt tăng vọt, giống như hai tia sáng, trong nháy mắt hoàn toàn biến mất!
Nhưng mà, chúng nó nhanh, Lăng Vân kiếm càng nhanh!
Bốp!
Cho dù hai người Đỗ Không cũng chỉ thấy một đạo kiếm quang hiện lên, sau đó thân thể hai con Thi Hoàng thẳng tắp rơi xuống từ trên không!
Hai thi thể Thi Hoàng thân thể rơi trên mặt đất, trên trán một động khẩu trong suốt, trong đó, một luồng kiếm ý bá đạo chất chứa trong đó.
Lăng Vân từ không trung đi xuống, đứnng bên cạnh hai người Đỗ Không.
– Không sao chứ?
Nghe thấy lời của Lăng Vân, Đỗ Không miễn cưỡng nở nụ mỉm cười:
– Cũng may ngươi xuất hiện kịp thời, nếu không lão tử cũng phải chạy trốn!
Nghe thấy lời nói không chút che giấu của Đỗ Không, Lăng Vân không hề tức giận, ngược lại cũng nở nụ cười, trong tay xuất hiện một viên thuốc tròn trịa.
– Đây là Đan dược trị thương trước đó ta giành được, ngươi nuốt đi.
Đỗ Không không chút do dự nhận lấy, nuốt vào bụng, dường như cũng không lo lắng Lăng Vân dở trò gì.
Nuốt đan dược vào, thương thế trên người Đỗ Không lấy tốc độ cực kì khủng bố nhanh chóng khôi phục, mà chỉ qua mấy phút ngắn ngửi, thương thế trên người hắn đã khôi phục hoàn toàn rồi.
Mà ba thi thể Thi Hoàng cũng được người mang đến, đặt trên tường thành.
Nhìn ba con Thi Hoàng bị nhất kích mất mạng, Đỗ Không cùng Tô Nhược Hi hâm mộ nhìn Lăng Vân.
Bọn họ biết, hiện tại Lăng Vân cũng đã bước vào tứ giai, cũng chính là Tiên Thiên chi cảnh!
– Hiện tại, đoán chừng thực lực của Lăng Vân so với Vương Song còn mạnh hơn nhỉ!
Đỗ Không tự lẩm bẩm, thanh âm tuy nhỏ, nhưng lại bị Lăng Vân nghe thấy.