Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 1143
Chương 1143: Lục Ma Đằng xuất hiện!
Vương Song cũng không nói láo, Thôn Phệ Thiên Kinh giống như một cái động không đáy vậy, nuốt hết toàn bộ sức mạnh trong người của Vương Song, diễn hóa ra một năng lượng hoàn toàn mới, loại năng lượng này bị dùng để ngưng luyện Tam Thế Thân, hiệu quả dường như tốt đến lạ thường. Khuyết điểm duy nhất là tiêu hao quá mức khủng bố.
Đồng thời, Vương Song phát hiện thêm một sự thật vô cùng kinh người, sau khi nuốt hết Thiên Long Chân Kinh của mình, cánh cửa màu đen kia xuất hiện tám Long Ảnh, cửa lớn màu đen dường như còn cao thêm một chút, đồng thời khí tức cũng mạnh lên.
– Chưa đủ!
Khí Linh nghe vậy, gương mặt nhỏ nhăn thành bánh bao, tròng mắt không ngừng xoay chuyển, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, mãnh liệt nhìn ra phía ngoài.
– Có năm tên nhóc tam giai ở bên ngoài, nếu có thể hấp thu năng lượng của bọn họ, có lẽ có thể giúp ngươi… Haiz, ngươi vội vàng làm gì vậy chứ, ta đã nói hết đâu!
Khí Linh đang nói, còn chưa nói xong, đã thấy Vương Song bỗng nhiên bay ra ngoài, khí tức cả người kinh thiên động địa.
Tốc độ của Vương Song cực nhanh, chỉ trong chút hơi thở, đã bay đến phía trên tường thành.
Nhìn thấy Vương Song bay đi, Khí Linh cũng thở dài, cơ thể nhỏ vừa động, sau đó đã trực tiếp biến mất.
…
– Ầm
Cơ thể của Tô Vũ bị đánh bay ra ngoài, bị Kim Vũ Huyền dùng Cụ Hiện Hóa thành một trường mâu kim loại đâm thủng!
– Tô Vũ!
Những người khác giật mình, tốc độ của Lý Tân cực nhanh, trong nháy mắt xuất hiện ở bên cạnh Tô Vũ, mang Tô Vũ ra khỏi chiến trường.
– Sao rồi?
Thấy trên vai Tô Vũ xuất hiện một vết trường mâu đâm xuyên tim, Lý Tân có cảm giác kinh hồn bạc vía.
– Yên tâm, chưa chết được, các ngươi cẩn thận, năng lực Cụ Hiện Hóa của tên này rất lớn!
Tô Vũ chảy mồ hôi ròng ròng, nhưng vẫn cố gắng chịu đựng.
Một ánh sáng màu trắng xuất hiện trên tường thành, bỗng nhiên đáp xuống trên người Tô Vũ.
Tô Vũ phát giác ra ánh sáng này, có thể nắm lấy trường mâu kim loại, “Vút” một tiếng rút ra, máu tươi còn không chảy ra, ánh sáng kia chiếu rọi đã giúp bản thân nhanh chóng khôi phục.
– Loảng xoảng
Trường mâu kim loại bị ném xuống đất, Tô Vũ đứng dậy, tuy sắc mặt vẫn còn tái nhợt, nhưng lại muốn tái chiến lần nữa.
– Tô Vũ, trở về, thương thế của ngươi bây giờ không thích hợp chiến đấu!
Triệu Hân truyền âm đến.
Tô Vũ cũng biệt trạng thái bây giờ của mình có thể tái chiến, nhưng nhìn đám người Đàm Long, Hồng Vũ đang gian nan chống cự với Kim Vũ Huyền, hắn không thể trơ mắt nhìn thế cục nghiêng về một bên.
– Ầm
Một bên khác, đám người Chu Vân Nguyệt, Tôn Thành cùng văng ra ngoài, phun một ngụm máu tươi ở ngay giữa không trung.
Bác Nhĩ Tháp giống như hung thú vậy, khí tức hung hãn giống như một con gấu to.
– Đến cả tam giai mà còn chưa được, còn muốn ngăn cản Bác Nhĩ Tháp ta, dựa vào các ngươi sao, chỉ là một đám ô hợp!
Bắp thịt của Bác Nhĩ Tháp căng cứng, giống như rồng, khiến người ta có cảm giác không thể chiến thắng.
– Vương Song đâu, ta muốn xem thử rốt cuộc hắn mạnh cỡ nào, ta muốn bẻ đầu hắn xuống!
Vừa bước một bước, mặt đất lần nữa vỡ vụn.
Đám người Chu Vân Nguyệt lảo đảo đứng dậy, liếc mắt nhìn nhau, trong mắt lộ ra một chút cay đắng.
– Đáng tiếc, nếu ta có thể đột phá lên tam giai, tuyệt đối có thể ngăn cản tên này!
Chu Vân Nguyệt có chút không cam lòng nghĩ.
– Tuy thể chất của ta mạnh, nhưng đẳng cấp bây giờ quá thấp.
TNN cũng vậy, dường như bắt đầu giác tỉnh tiềm năng Thái âm Chi Thể, sức mạnh của hắn không ngừng tăng lên, nếu như cho hắn thêm ba tháng, hắng thậm chí tin rằng mình có thể đột phá lên tam giai!
– Tố chất thân thể của tên này quá mạnh, giống như được tạo thành từ sắt thép vậy, căn bản không đánh nổi!
Trong lòng mọi người đều lóe lên suy nghĩ này.
Đao khí của Tôn Thành có thể tính là sắc bén, một đao hạ xuống, cho dù có là hợp kim Titan cũng có thể chém thành hai nửa, nhưng đối mặt với khả năng phòng ngự cường hãn của Bác Nhĩ Tháp, chỉ có thể chém ra những vệt trắng.
– Ầm
Bác Nhĩ Tháp lại đánh ra một quyền, thân ảnh của Chương Nghiệp trực tiếp thổ huyết, rơi trên mặt đất, đâm vào một hầm động cực lớn.
– Hừ, Vương Song không ra, các ngươi đều phải chết!
Vẻ mặt của Bác Nhĩ Tháp hung tàn, đang muốn hạ thủ, đột nhiên ánh sáng lục sắc bay đến, một sức mạnh vô cùng kinh khủng ở trong không khí đánh ra.
Bác Nhĩ Tháp biến sắc, lập tức thu quyền.
– Cộp
Giống như tiếng trống vang lên, ánh sáng lục sắc mang theo phá toái, thân ảnh của Bác Nhĩ Tháp bỗng nhiên lùi về sau mấy bước.
– Ầm ầm ầm
Thân ảnh của Bác Nhĩ Tháp dừng lại, bỗng nhiên quay đầu nhìn lại, thân ảnh của Lục Ma Đằng xuất hiện.
– Lục Ma Đằng, không phải nó thủ hộ bên người thành chủ hay sao? Sao đột nhiên lại đến đây?
Đám người Chương Nghiệp biến sắc, không phải kinh hỉ, mà là lo lắng nghĩ đến Vương Song sao lại đưa Lục Ma Đằng đang bảo hộ bên người đến đây xuất chiến.
– Chẳng lẽ thành chủ kết thúc bế quan rồi?
Trong lòng mọi người bỗng có chút chờ mong, đều nhao nhao nhìn về phía sau, nhưng lại khiến bọn họ thất vọng rồi, Vương Song vẫn chưa xuất hiện.