Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 1142
Chương 1142: Chiến đấu (2)
Một kiếm chém ra, không gian như bị nứt mở, mà ở vùng biên, một cỗ nhiệt độ vô cùng kinh khủng khiến Y Đằng Bác Văn ở đối diện phải hãi hùng khiếp vía.
– Hỏa Diễm Chi Lực của nữ nhân này khủng bố như vậy, cho đến bây giờ ta còn chưa thấy Tiến Hóa Giả hỏa hệ cường đại như vậy!
Sắc mặt của Y Đằng Bác Văn trở nên nghiêm túc, thân ảnh giống như không còn tồn tại, mỗi lần đều dùng một loại góc độ như Thiên Mã Hành Không xuất hiện, dần dần tiến hành ám sát Thu Ảnh Đồng.
Đây chính là nhẫn thuật của hắn, Y Đằng Bác Văn thân là một trong số ít các võ sĩ đạo của Nhật Quốc, vô cùng rõ ràng đối với trường phái Đại Võ Thuật của Nhật Quốc, thậm chí trước khi Mạt Thế đã trở thành cao thủ đứng đầu về nhẫn thuật!
Sau Mạt Thế, nhẫn thuật của hắn tiến hóa lần nữa, đạt đến trình độ vô cùng khủng bố.
Thân ảnh của hắn mãnh liệt biến mất, rồi lại xuất hiện ở sau lưng Thu Ảnh Đồng, hàn quang lạnh lẽo lóe lên, lại bị một thanh trường kiếm màu bạc ngăn lại.
Một bên khác, Tô Vũ, Đàm Long, Hồng Vũ và các cường giả nhị giai khác đang ngăn cản Kim Vũ Huyền, đám người Chu Vân Nguyệt, Tôn Thành thì ngăn cản Bác Nhĩ Tháp.
Hai chiến trường, đại chiến bạo phát, mọi người trên tường thành chỉ có thể nhìn thấy lôi điện băng đàn ở cách đó không xa, hàn băng đầy trời, đao khí bay khắp nơi, đủ loại năng lượng cuồng bạo cơ hồ muốn diệt thế.
Dường như cảm nhận được mọi người đang chiến đấu điên cuồng, bên trong cc lúc này xuất hiện một chút ánh sáng bạch sắc, ánh sáng tụ lại, chiếu rọi thiên địa, hình thành một cái lồng ánh sáng vô cùng lớn.
Lồng ánh sáng bao trùm toàn bộ cc, rất nhiều cường giả chiến đấu khuếch tán ra xao động, ở trong lồng ánh sáng tạo ra những gợn sóng lăn tăn, nhưng rất nhanh đã tan đi.
Tuy mọi người hợp lực, ngăn cản cường giả tam giai xâm phạm, nhưng tất cả mọi người vẫn có thể nhìn thấy, ở một nơi quan trọng, trừ hai nơi chiến trường của Long Quy và Thu Ảnh Đồng, những chiến trường khác đều vô cùng gian nan, dù sao cũng không phải là Tiến Hóa Giả tam giai, đối mặt với sinh vật tamgiai, sức mạnh khác biệt khiến trên người đám người Tô Vũ, Đàm Long, Hình Ưng xuất hiện vết thương.
Mặt đất như Địa Long xoay người, vỡ ra từng khe nứt lớn.
May mà đã hoàn tất thu gặt Linh Cốc, chỉ còn lại mảnh đất trơ trọi, nếu không, đối mặt với cuộc chiến thế này, thành phố Giang Nam tuyệt đối sẽ tổn thất nặng nề.
Đám người Tô Vũ đối mặt với công kích của cường giả tam giai, khí tức trên người đang chậm rãi yếu ớt, trong lúc mơ hồ cảm thấy bản thân không chống đỡ nổi nữa.
Ngay lúc tình thế của bọn họ đang chuyện biến xấu, một dây leo màu xanh lục bay thẳng đến, mà đám người Hạ Nguyên, thì đều đã hôn mê, bị một đám binh lính trông coi.
Cơ thể của Vương Song lúc này đang được năng lượng của TSQ cải tạo, thể hiện giống như là một viên ngọc thạch thượng hạn vậy, lóe lên ánh sáng trắng muốt lộng lẫy.
Đan điền dường như biến đổi vô cùng lớn, dường như không nhìn thấy cuối cùng, kinh mạch trong tráng kiện hơn trước kia gấp mấy chục lần, nếu như trước kia độ rộng của kinh mạch là đường đất, như vậy bây giờ chính là một con đường có thể để phi cơ cất cánh.
Một cỗ khí tức cực kỳ khủng bố từ trên cơ thể của Vương Song truyền ra, nhưng lại bị sức mạnh không gian phong ấn chặt lại, khiến cho nó không thể truyền ra ngoài.
Trong đầu, ba hư ảnh của thần quang giống như một kén tằm, lớn chững bốn mét, nhưng cảm giác lại vô cùng hư ảo, dường như lúc nào cũng có thể tiêu tán.
Nguyên khí khủng bố từ bên ngoài phóng thẳng đến, không ngừng quán chú tiến vào trong cơ thể của Vương Song.
– Không được, vẫn còn kém một chút!
Vương Song bỗng nhiên mở mắt, trong mắt dường như có thần quang hắc sắc lấp lóe.
– Sao vậy?
Khí Linh nhìn thấy Vương Song mở to mắt, hơi kinh ngạc nói, nó có thể phát giác được Vương Song sẽ không kết thúc lần bế quan này, sao đột nhiên đối phương lại tỉnh lại.
– Không thể ngưng kết hư ảnh của Tam Thế Thân, năng lượng quá ít!
Vương Song trầm giọng nói.
– Cái gì, tiểu tử ngươi lại đi ngưng luyện Tam Thế Thân!
Khí Linh kinh hô một tiếng, ý của nó vốn không muốn để Vương Song ngưng luyện Tam Thế Thân, một mặt là vì để triệt để ngưng luyện thì quá mức khó khăn, gần như là không thể, còn một mặt khác là để ngưng luyện thì cần năng lượng quá mức to lớn, dựa vào chút năng lượng trong cơ thể của Vương Song căn bản là không đủ.
Nhưng mà, bây giờ rõ ràng Vương Song đã bắt đầu ngưng luyện, Khí Linh biết một khi không thể thành công, e rằng Vương Song sẽ vĩnh viễn không thể ngưng tụ được nữa.
Cho nên, nó cũng không trách cứ Vương Song, mà là đang nghĩ biện pháp giải quyết khốn cảnh hiện tại cho Vương Song.
– Đúng rồi, là Thiên Long Chân Kinh!
Nhãn tình của Khí Linh sáng lên,
– Thiên Long Chân Kinh luyện ra nguyên lực cực kỳ tinh thuần, có thể dùng toàn bộ để ngưng luyện Tam Thế Thân, ta sẽ giúp ngươi tăng cường hập thụ nguyên lực xung quanh.
– Không đủ, sức mạnh Thiên Long Chân Kinh viết ra đã dùng hết rồi.
Vương Song lắc đầu.