Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 1139
Chương 1139: Hạ Nguyên phản bội!
– Triệu bộ trưởng, không phải bọn ta không tin thành chủ, thực lực của thành chủ là không thể nghi ngờ, chỉ cần hắn có thể đứng ra, ta tin chắc mọi người có thể chấn nhiếp toàn bộ những kẻ địch dám xâm phạm, bọn ta thật sự là thế đơn lực bạc, không phải bọn ta sợ chết, chẳng qua là cảm thấy rõ ràng chỉ cần thành chủ xuất hiện giải quyết mọi chuyện, không đến mức sẽ chết nhiều tinh anh như vậy.
Hạ Nguyên đột nhiên lên tiếng, nam tử này thoạt nhìn trẻ tuổi, là một thành viên của Trí Nang Đoàn, lời nói nhắm thẳng vào Vương Song!
Sau khi nói xong, mọi người nhất thời biến sắc, một số người nghe không khác gì là tru tâm chi ngữ.
Đúng vậy, rõ ràng chỉ cần thành chủ ra mặt, tứ đại cường giả liên thủ, cộng thêm những người còn lại có thể chặn được một cường giả tam giai, vậy là thành công rồi, nhưng bây giờ, ngươi chỉ biết lo cho mình, ném bọn họ ra ngoài tìm chết, xem bọn họ là gì đây, là rác rưởi tùy thời vứt bỏ sao!
Thậm chí đám người Triệu Hân cũng không cách nào phản bác.
Nhưng mà, đối mặt với loại chuyện này, đám người Triệu Hân cũng không thể bỏ mặc.
– Hạ Nguyên, ngươi đang hoài nghi thành chủ sao?
Triệu Hân lạnh lùng quát.
– Triệu bộ trưởng, xin đừng chụp mũ người vô tội, tim người cũng chỉ làm từ thịt thôi, bọn ta nguyện ý đi theo thành chủ, cũng không vì điều gì, chẳng qua cảm thấy cứ như vậy mà chịu chết, không có chút đáng giá nào, đương nhiên, ta nói như thể có thể các ngươi cảm thấy khó nghe, các ngươi cũng có thể giết ta ngay tại chỗ, ta chỉ vì sắp chết mà nói lời công đạo cho mọi người mà thôi.
– Bọn ta có thể chết, có thể chết trong tay Zombie, có thể chết trong tay BDT, ta không oán không hối, nhưng mà, rõ ràng có thể sống sót, rõ ràng chỉ cần thành chủ ra mặt, bọn ta đã có thể không cần e ngại công kích của ngũ đại cường giả tam giai rồi, chẳng lẽ thành chủ không quan tâm đến tính mạng của bọn ta sao!
– …
Không thể không nói, lời của Hạ Nguyên hết sức chân tình, khiến cho mọi người không thể chỉ ra vấn đề gì, sắc mặt của đám người Thu Ảnh Đồng trở nên khó coi, muốn đánh chết đối phương, nhưng bị lời nói của đối phương chặn lại, nếu bọn họ thật sự động thủ, e rằng lại có những người khác muốn nổi loạn, dưới tình huống này, nếu lại có vấn đề gì xảy ra, bọn họ chỉ có thể chờ chết.
– Hạ Nguyên này, hắn muốn làm gì vậy!
Sắc mặt của Đổng Châu cũng trở nên khó coi.
– Đệ đệ của ta nói, Hạ Nguyên này, tâm tư rất sâu, hơn nữa, tâm không đặt tại căn cứ.
Lúc này Vương Cầm mới lên tiếng, thấp giọng nói với đám người Thu Ảnh Đồng ở một bên.
– Cái gì, chẳng lẽ hắn chính là tên phản đồ trong căn cứ của chúng ta!
Nghe vậy, đám ngươi Thu Ảnh Đồng bắt đầu phẫn nộ.
– Ta biết ngay mà, tên này không đáng tin, lúc trước không cho hắn tiến vào căn cứ mới phải!
– Tên phải bội này, đồ Bạch Nhãn Lang!
Tất cả mọi người đều phẫn nộ thấp giọng mắng.
Trước đó khi Vương Song mất tích, bọ họ đã phát giác bên trong căn cứ dường như có kẻ âm thầm làm loạn, muốn hô mưa gọi gió, bọn họ đã âm thầm điều tra nhưng không có tiến triển gì, không ngờ lại chính là Hạ Nguyên.
– Hắn ta bị điên sao, nếu phá hủy căn cứ, đối với hắn mà nói đâu có chỗ nào tốt, căn cứ còn, hắn còn tính là một nhân vật, không còn căn cứ rồi, ai thèm phản ứng với hắn chứ!
– Dựa vào đầu óc của hắn, tuyệt đối không thể nghĩ đến chuyện này đâu!
– Trừ phi, hắn ngay từ đầu đã không phải là người của chúng ta, thậm chí còn là do những kẻ khac phái đến, chỉ có trường hợp này thì mới hợp lý thôi.
Đổng Châu không hổ là Đại Quản Gia của căn cứ, rất nhanh đã làm rõ được đầu mối.
Nhưng tuy đã tìm ra được đầu mối, bọn họ cũng không có cách nào, đại nghĩa đang đứng về phía đối phương, cho dù bọn họ nói đối phương là phản đồ, e rằng cũng sẽ bị hiểu lầm là trả đũa Hạ Nguyên, muốn diệt trừ đối lập.
Ánh mắt Hạ Nguyên mịt mờ nhìn về phía đám người Triệu Hân, khóe miệng khẽ nhếch, hắn hao hết tâm tư, không tiếc để bản thân bị bại lộ, không chỉ để Vương Song kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ, chỉ cần hắn xuất quan, vậy nghĩa là đã phá hỏng lần thu hoạch này của đối phương, nhưng không xuất quan cũng không sao, hắn cũng có thể khiến mọi người có ngăn cách với Vương Song, khiến lòng người sụp đổ.
Nói tóm lại, hắn sẽ nghĩ hết tất cả các biện pháp để khiến toàn bộ thành phố Giang Nam bị phá hỏng!
– Vương Song, ta xem lần này ngươi xoay chuyển ra sao!
Trong lúc bọn họ đang ở đây giằng co, toàn bộ cơ thể của Vương Song dường như biến mất, vô số nguyên khí phóng đến, tràn vào cơ thể của Vương Song, thậm chí năng lượng của Tam Sinh Quả cũng bị cánh cửa màu đen tẩy luyện một lần.
Năng lượng sôi trào mãnh liệt chia làm ba phần, giống như ba nhóm vụ khí u ám.
…
Khoảng cách để đến thành phố Giang Nam chỉ còn mấy trăm kilomet, năm đại cường giả tam giai là Viễn Cổ Kim Cang, Phi Thiên Hổ, Bác Nhĩ Tháp, Y Đằng Bác Văn, Kim Vũ Huyền từng bước đi về cùng một hướng, không chút che giấu khí tức trên người của mình.
– Tuy bị Vương Song chiếm đoạt tiên cơ trước, nhưng ta không tin hắn có thể ngăn trở được tất cả mọi người!