Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 1137
Chương 1137: Thôn Phệ Thiên Kinh!
Thậm chí hắn cũng không muốn nói thêm nữa, nhưng sau khi hắn nhìn thấy phương pháp kia thì sửng sốt, không cần phải dùng Thiên Tài Địa Bảo gì hết, thậm chí còn không cần đến đồ vật trong Thần Vật Bảng.
Chỉ cần duy nhất một bộ kinh thư!
Vương Song nghe vậy, chỉ tùy ý hỏi một câu,
– Còn có phương pháp gì nữa?
Trên thực tế hắn cũng không còn ôm hy vọng gì nữa rồi.
– Thôn Phệ Thiên Kinh, Dĩ Thôn Vạn Vật, trở thành Tối Cường Chi Thể!
Thanh âm có chút kinh dị của Khí Linh chậm rãi vang lên, đơn giản như vậy, bản thân Vương Song cũng cảm thấy không gian đều chấn động, dương như lời nói này vô cùng cấm kỵ.
– Thôn Phệ Thiên Kinh? Đó là vật gì?
Vương Song nghe Khí Linh nói vậy, cảm thấy linh hồn của bản thân cũng có chút sợ hãi, nơi sâu nhất ở trong não cũng chấn động một cái.
Vương Song cảm thấy cái tên này rất quen thuộc đối với hắn, thậm chí là quen thuộc từ trong linh hồn, nhưng hắn không biết đã từng nghe ở đâu.
– Chuyện này, ta cũng không rõ lắm, chỉ có thể nói như vậy thôi.
Đầu óc của Khí Linh cũng hơi mơ hồ,
0 Hình như là một bộ kinh thư, có thể tên là Kinh, hình như là có sức mạnh tuyệt đối, nhưng trong trí nhớ của ta cũng không có liên quan gì đến bộ kinh thư này cả.
Trong lòng Khí Linh vô cùng ngạc nhiên, mặc dù nó không dám nói là biết tất cả mọi chuyện trong vũ trụ, nhưng cũng biết rất nhiều, cũng có chút hiểu biết về bí văn, chuyện có thể khiến nó không biết, thật sự rất ít.
– Được rồi, có thể là ta không có mệnh này rồi.
Vương Song lắc lắc đầu, không nghĩ đến chuyện này nữa, tinh thần lập tức chấn động, nhìn về phía Tam Sinh Quả,
– Vật này chỉ cần trực tiếp ăn là được hả?
Hắn cần phải xác minh lại lần nữa, kẽo bản thân bởi vì phạm sai lầm mà bị phí phạm.
Thấy Khí Linh gật đầu, Vương Song mới chậm rãi ăn quả thực này vào miệng.
– Vừa vào miệng đã tan ra, cũng không có vị gì…
Trong nháy mắt khi nuốt vào, trong đầu Vương Song đã xuất hiện suy nghĩ như vậy.
Sau đó, hắn lại cảm giác một một năng lượng trắng đen xuất hiện, cũng không sôi trào mãnh liệt, ngược lại, vô cùng ổn trọng, cảm giác như không thể ngăn cản, mà một đường hướng thẳng vào đầu.
Giờ khắc này, cả người Vương Song dường như cũng đang phát sáng, như được Thần Huy chiếu rọi.
Nhưng mà, tất cả mọi thứ như bị ngăn cách, không ai có thể phát hiện ra.
– Ha ha, nếu không phải đại nhân, động tĩnh của ngươi như thế, đã kinh động đến mọi người từ lâu rồi, sao lại có thể yên tĩnh thế này được.
Khí Linh ở một bên nói nhỏ, có chút nhàm chán nhìn Vương Song,
– Quá trình này chắc cũng phải mất mấy ngày, tuy không thể khiến ngươi ngưng luyện Tam Thế Thân, nhưng cũng có chỗ tốt.
Nó cũng không lo lắng Vương Song ăn Tam Sinh Quả sẽ gặp nguy hiểm gì, trong trí nhớ của nó, hiệu lực của Tam Sinh Quả có thể nói là ổn định nhất, cho dù người ta không thể hấp thu được, cũng sẽ chậm rãi thẩm thấu từng chút một vào trong người, khiến tư chất của đối phương dần dần được tăng lên, cường hóa bên trong đối phương, sẽ không để đối phương bị thương!
Nhìn thấy Lục Ma Đằng ở một bên, ánh mắt của Khí Linh xoay chuyển, dường như phát hiện ra đồ chơi rất vui, lập tức phát động một thanh âm vô cùng “Khủng bố”.
…
Tinh Thần Lực của Vương Song “Nhìn” sực mạnh này đang chạy ở trong kinh mạch của mình về phía đầu, một đường lướt qua, một sức mạnh kỳ dị không ngừng thẩm thấu vào bên trong cơ thể của mình, Vương Song cảm thấy thân thể của mình dường như có biến đổi, trở nên càng thêm có sức sống.
Nếu nói căn cơ vốn có của hắn chỉ là một căn nhà trệt, vậy dựa theo những năng lượng sửa đổi này, vậy có thể đắp thành nhà lầu, thậm chí còn có thể xây thành cao ốc chọc trời.
Các lỗ chân lông toàn thân đều giãn ra, dường như có vô số cánh tay đang nắn bóp cho hắn, Vương Song cảm thấy mình chưa từng được thả lỏng như thế, cả người dường như quên hết mọi thứ, như đang phiêu lãng trên mây, giống như một sa mạc khô cạn, đột nhiên lại gặp một cơn mưa tầm tã.
Ở nơi Vương Song không nhìn thấy, một chút tổn thương trong cơ thể, thương thế cho chiến đấu còn sót lại, một số tế bào chết đi, già đi đều chậm rãi bị loại bỏ.
Mỗi một tế bào thay đổi vào đó đều tràn ngập sinh mệnh.
Một chút vết bẩn màu đen từ trong cơ thể của Vương Song xuất hiện, bao trùm toàn bộ bên ngoài của hắn.
Nhưng mà, những thứ này chỉ là bổ sung, hoàn thành xong tất cả, còn chưa tiêu hao hết một phần trăm năng lượng, những năng lượng còn lại lao thẳng về đầu, cánh cửa màu đen ở sâu nhất trong não bắt đầu rục rịch.
Một cánh cửa màu đen có dòng chữ cổ kim sắc xuất hiện, mỗi một chữ trên đó giống như có thể trấn áp một phương, Tinh Thần Lực trong đầu cảm thụ được cổ tự này thần dị vô cùng, cảm giác như ngay cả suy nghĩ đều phải đứng im.
– Thiên Chi Đạo, tổn hại có thừa mà sửa không đủ…
– Nhĩ thôn vạn vật… Bổ thân mình khuyết thiếu…