Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 1134
Chương 1134: Tam Sinh Quả! (2)
Có một loại cảm giác như Chư Thiên Vạn Giới đều chất chứa ở trong đó.
– Ha ha, Vương Song, không ngờ đúng không, đại nhân đi ra được!
Tiểu hài tử trước mặt cười ha ha nói với Vương Song, mà Lục Ma Đằng ở một bên hình như lại không nhìn thấy.
Thấy Khí Linh của Vạn Giới Châu, Vương Song vô cùng căng thẳng nhưng lại trầm tĩnh lại, chí ít hắn biết được Khí Linh trước mắt này sẽ không đối phó hắn.
– Sao ngươi lại đến được nơi này của ta?
Vương Song hơi nghi hoặc hỏi, dựa vào lẽ thường, sau khi truyền thừa kết thúc, Khí Linh này hẳn phải rời khỏi tinh cầu, sao còn tiếp tục ở lại nữa.
– Ta quen bản thân sau đó phải làm gì, cho nên ta muốn suy nghĩ cẩn thận một chút.
Khuôn mặt nhỏ của Khí Linh vô cùng nghiêm túc.
– Cho nên, sau đó một khoảng thời gian, ta đều đi theo ngươi, bởi vì ngươi là người duy nhất mà ta thấy hứng thú, đồng thời, ngươi còn có được bảo vật quan trọng nhất mà tiểu tử Phong Cực kia để lại!
Nghe lời nói trước đó của Khí Linh, Vương Song còn im lặng, đây là ỷ vào mình mà! Đường đường là một bảo vật trời sinh có linh trí mà nói mình bị mất trí nhớ, nói vậy có phải hơi không đáng tin không!
Nhưng mà, khi nghe đối phương nói mình đang cầm bảo vật quan trọng nhất trong bí cảnh, ánh mắt hắn lại lóe lên ánh sáng chói mắt.
– Bảo vật quan trọng nhất, ngươi nói quả thực này đó hả!
Ánh mắt của Vương Song sáng ngời nhìn đối phương,
– Đúng, ngươi vừa mới nói đây là Tam Sinh Quả gì đó, là tên của nó đó hả?
Nhìn quả thực màu trắng đen trước mắt, ánh mắt Khí Linh chợt có chút phức tạp,
– Thật không biết tiểu tử ngươi giẫm phải vận cứt chó gì, quả thực này năm đó Phong Cực tiểu tử gặp phải nguy hiểm đến tính mạng mới có thể có được, có thể nói là bảo vật trân quý nhất của hắn! Nếu không phải hắn chết rồi, vì để bồi dưỡng người thừa kế, sao lại lấy ra như vậy cơ chứ!
– Vậy tại sao bản thân hắn không dùng?
Vương Song hiếu kỳ hỏi, vừa nói, vừa lấy quả thực giấu ở phía sau mình, dường như là sợ Khí Linh sẽ cướp mất.
Nghe vậy, Khí Linh không khỏi cười khổ, lộ ra vẻ bất đắc dĩ nói,
– Không biết ngươi giẫm phải vận cứt chó gì nữa, quả thực này đứng trong Chư Thiên Thần Vật Bảng đó, tuy đứng hạng không cao, nhưng cũng không phải thứ mà người bình thường có thể có được!
– Công hiệu chủ yếu của nó là giúp người ta ngưng luyện Tam Thế Thân, Quá Khứ, Hiện Tại, Tương Lai thành một thể, chiến lực tăng vọt gấp mấy chục lần!
Giống như có một tia sấm sét đánh ngang đầu của Vương Song, chấn động đến mức hắn không thể suy nghĩ nổi, Tam Sinh Quả, lại có công hiệu nghịch thiên như vậy, khiến người ta ngưng luyện được Tam Thế Thân, nghe đến đó thôi đã thấy vô cùng trâu bò rồi!
– Sau khi Phong Cực tiểu tử có được nó thì mừng như điên, nhưng vui vẻ không được bao lâu thì phát hiện loại quả này chỉ có thể để cho những võ giả tuổi tác không quá một trăm tuổi dùng, nếu vượt qua một trăm tuổi, thì không còn chút công hiệu nào nữa!
Phong Cực tiểu tử đã được mấy triệu tuổi rồi, căn bản là không phù hợp, hắn cũng không muốn mang thứ này đi giao dịch, cho nên vẫn luôn cất đi! Đến khi sắp chết mới lấy nó ra.
– Không ngờ lại bị tiểu tử ngươi lấy được, có lẽ, đây cũng chính là ý trời.
Vương Song nhìn Tam Sinh Quả ở trước mắt, trong đôi mắt cũng lấp lánh ánh sáng chói mắt, giống như hai mặt trời nhỏ vậy, tản ra ánh sáng có thể hòa tan mọi thứ.
– Tam Sinh Quả này dùng như thế nào?
Vương Song lời ít mà ý nhiều, hắn đã chờ mong đến lúc thực lực của mình tăng vọt đến mấy chục làn từ lâu rồi, đến lúc đó, Thần Chủ hay Giao Long gì đó, một quyền này của hắn chắc chắn sẽ tiễn toàn bộ bọn họ đến Tây Thiên!
Tựa hồ phát giác ra tâm tư của Vương Song, Khí Linh có chút suy ngẫm nói,
– Vội vã như vậy làm gì, nghe ta nói hết đã, tuy Tam Sinh Quả này có hiệu quả nghịch thiên, nhưng không có khả năng giúp người ta ngưng luyện Tam Thế Thân thật được, dù sao, Tam Thế Thân chính là tư chất đỉnh cấp nhất của Vũ Trụ vô tận, cái bảo vật trong Chư Thiên Thần Vật Bảng sao có thể dễ dàng giúp người ta thành công ngưng luyện được Tam Thế Thân được!
Giống như có một chậu nước lạnh dội xuống đầu, khiến Vương Song nãy giờ vẫn đang sốt ruột trong nháy mắt lại tràn ngập thất vọng.
– Vậy sao vừa nãy ngươi…
Vương Song có chút không cam lòng hỏi.
– Đúng vậy, ta nói là có thể ngưng luyện được Tam Thế Thân, nhưng chưa hề nói phải cần bao nhiêu!
Khí Linh lý lẽ hùng hồn nói.
Nghe vậy, trong lòng Vương Song xuất hiện một dự cảm không tốt, có chút cẩn thận hỏi,
– Bao nhiêu?
Khí Linh vươn ngón tay nhỏ trắng như ngọc ra.
– Mười quả?
Dù sao cũng ở trong Chư Thiên Thần Vật Bảng, sao lại giống như ủ cải trắng như vậy.
Khí Linh lắc đầu.
– Một trăm quả?
Vương Song cảm thấy thanh âm của mình hình như có hơi run rảy, hắn thật sức đã đánh giá cao độ khó trong việc ngưng luyện Tam Thế Thân, một Tam Sinh Quả đã có thể khiên một vị cường giả cấp bậc Tinh Chủ liều mạng như vậy, chắc cũng chỉ có một vị cường giả cấp bậc Tinh Chủ mới có thể có được mà thôi!
Khí Linh lại lần nữa lắc đầu!
– Một ngàn quả?
Vương Song cảm thấy có chút tuyệt vọng.