Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 1133
Chương 1133: Tam Sinh Quả!
Chỉ thấy sau đó, con Zombie này đứng lên, không có chút nguyên lực nào mà xao động, cả người bước đi trên mặt đất, từng bước từng bước đi đến chỗ cao nhất.
– Cộp cộp…
Một một bước đi qua, giống như giẫm trên mặt nước vậy, nổi lên từng vệt sóng gợn lăn tăn.
– Đến Kiếm Vương Thành!
Xa xa, một âm thanh lạnh lùng truyền đến, nhất thời khiến ánh mắt của hai con Thi Hoàng lóe lên hung quang, vội vàng đuổi đến.
Căn cứ thành phố Giang Nam,
Vương Song mang theo rất nhiều cao thủ trở về căn cứ, không chút ngừng lại, thậm chí Vương Song không hề do dự, trong nháy mắt đã trực tiếp chạy về phía phòng ngưng luyện công của mình, cũng để Thu Ảnh Đồng sắp xếp người thủ hộ bên ngoài.
Vì để phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn xảy ra, Vương Song còn sai người mời Long Quy đến, tọa trấn ở ngay trước tường thành, cơ thể to như ngọn núi chăm chú đướng yên ở đó phát ra khí thế vô cùng cường hãn, khiến tất cả mọi người trong căn cứ cản thấy vô cùng an toàn.
Đồng thời, ở bên cạnh mình, cơ thể của Lục Ma Đằng giống như một con rắn hỏ, lẳng lặng nằm rạp xuống đất, tựa hồ lúc nào cũng sẽ phóng ra đả thương người ta.
– Tiếp theo sẽ là thời điểm mấu chốt, hy vọng tất cả đều được thuận lợi, nếu không, bảo vật lấy được về chẳng khác nào là củ khoai lang bỏng tay!
Vương Song tự lẩm bẩm, nhìn về nơi xa.
Lập tức, Vương Song lấy ra quả thực màu trắng đen từ trong Trữ Vật Giới Chỉ của mình ra, quả thực lẳng lặng lơ lửng ở trên không trung, giống như có linh tính, thậm chí nó còn muốn chạy trốn, khiến cho không gian ở đây phải phòng thủ thật kiên cố.
Quả thực màu trắng đen bay tới bay lui, cũng không thể tìm được đường để trốn đi, vẫn ở trog không trung bay loạn cả lên.
– Quả thực này thật thần kỳ, sao có thể tràn ngập linh tính như vậy.
Vương Song có chút sợ hãi thán phục, trong mắt dường như có hào quang phát sáng, đây là do vận dụng năng lực của mắt nhìn để điều tra rồi, nhưng đáng tiếc, điều khiến Vương Song chấn kinh chính là, bản thân mình hoàn toàn không biết gì về quả thực trước mắt này!
Một loạt những dấu chấm hỏi ở trong đầu, khiến Vương Song không khỏi hít sâu một hơi.
Bây giờ thực lực của hắn đã là tam giai, năng lực U Minh Chi Nhãn của hắn thậm chí còn có thể điều tra được đồ vật và nhân vật cao hơn cả mình, thập chí có cao hơn hắn một cấp hắn vẫn có thể tra ra được rõ ràng, nhưng đối với loại quả thực này, thật sự không thể tra ra đường gì cả!
Vì vậy hắn có thể tưởng tượng loại quả thực này có đẳng cấp vô cùng cao, hẳn là cao hơn nhiều lắm!
Nhưng mà, nghĩ đến chuyện đây chính là bảo vật do Phong Cực Tinh Chủ để lại, đối phương chính là cấp bậc Tinh Chủ, nắm giữ sức mạnh bằng một khối tinh cầu, đồ vật thế này cũng là rất bình thường!
Cho nên, Vương Song lại có chút thoải mái.
Nhưng Vương Song lại lâm vào buồn rầu, hắn không biết nên sử dụng quả thực này thế nào, thậm chí cũng không dám vận dụng lung tung, lỡ như loại quả này không phải để ăn, nếu hắn tùy tiện nuốt vào, e rằng đã không tốt thì chớ, vô duyên vô cớ còn khiến bản thân gặp họa!
Ánh mắt của Vương Song nhìn quả thực màu đen trắng trước mặt, giống như nhìn thấy một con nhím mình đầy gai nhọn vậy, không thể nào ăn nổi.
– Haiz, nếu có ai đó nói cho mình biết thì tốt biết mấy!
Vương Song thở dài một hơi nói.
Dường như ông trời có thể nghe thấu được lời của hắn, một âm thanh chợt vang lên bên tai hắn.
– Tam Sinh Quả, đứng thứ chín ngàn sáu trăm ba mươi tám trong danh bài của Chư Thiên Thần Vật!
– Ai? Là ai?
Vương Song nghe được âm thanh đột nhiên xuất hiện ở bên tai, sắc mặt hoàn toàn thay đổi, cả người dựng hết cả lông tơ, sức mạnh trong cơ thể trong nháy mắt tăng lên, bất cứ lúc nào cũng có thể công kích.
– Chủ quan quá, không ngờ có người ở ngay bên cạnh mà còn không biết!
Vương Song ở một bên cảnh giác nhìn xung quanh mình, trong lòng không khỏi chảy mồ hôi lạnh, nếu đối phương thật sự muốn ra tay với mình, e rằng bây giờ mình đã thành thi thể rồi!
Nhưng mà, hắn cũng có chút chấn kinh, nơi này của hắn có thể nói thể phòng thủ kiên cố, làm sao có người có thể đột phá tầng tầng phòng ngự được, thậm chí ở ngay bên cạnh hắn mà hắn cũng không biết!
Đồng thời, điều khiến Vương Song càng thêm chấn kinh chính là, mặc dù khi nãy hắn có lên tiếng thật, nhưng đừng nói là Thu Ảnh Đồng, ngay cả Lục Ma Đằng hình như cũng chẳng có chút phát giác, vẫn luôn nằm sấp cảnh giác ở trên mặt đất.
Một màn này, khiến trong lòng Vương Song có chút phát lạnh, rốt cuộc là người nào, mà lại có khả năng khủng bố đến như vậy, cho dù là cường giả tứ giai cũng không thể nào làm được đến mức này!
Nhưng mà, Vương Song vẫn ép bản thân phải tỉnh táo lại, lại cảm thấy thanh âm kia dường như có chút quen thuộc, hình như có nghe ở đâu rồi.
– Đây, đây là!
Vương Song bỗng giật mình, lập tức kinh ngạc nói,
– Khí Linh, ngươi là Khí Linh, ngươi ra ngoài được sao!
Theo lời Vương Song nói, một tiểu hài tử như phấn điêu ngọc trác lập tức xuất hiện trước mặt Vương Song, trên đầu nó còn tỏa ra ánh sáng của hạt châu, nhìn thấy hạt châu này, Vương Song cảm thấy mình như nhìn thấy một vòng thế giới bị sinh diệt.