Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ - Chương 1129
Chương 1129: Hắc Bạch Quả Thực!
Đám người Thần Chủ đã khôi phục trở lại, nhìn thấy đám người Vương Song đã phóng về phía quang đoàn, thậm chí Vương Song còn cầm lấy nó, đúng rồi, còn có Đỗ Không, cũng cầm Quang Đoàn Ngọc Giản nữa!
Bọn họ giống như các bà mẹ đi đoạt lại hài tử của mình vậy, ánh mắt bắt đầu nóng nảy, không thèm nói gì thêm nữa, trực tiếp đánh tới, bộ dáng vô cùng điên cuồng, khiến cho những người đến đây đều phải rùng mình một cái.
Đám người Vương Song cũng biến sắc, Vương Song cầm lấy quang đoàn bất động, thân ảnh phóng thẳng ra bên ngoài, còn Thu Ảnh Đồng thì đã chạy ra ngoài cửa lớn cung điện từ lâu rồi!
Đỗ Không đã cầm được Quang Đoàn Ngọc Giản, muốn rời khỏi, nhưng lại bị Thần Chủ và Phi Lợi Tư ngăn lại!
Mà Tô Nhược Hy, muốn cầm lấy Quang Đoàn Quyền Trượng kia, nhưng u Lợi và Mạc Nhã lại ngăn hắn lại, thậm chí Kim Vũ Huyền còn thâm trầm nhìn hắn, ba người bắt đầu tấn công, khiến Tô Nhược Hy chỉ có thể trơ mắt nhìn quang đoàn kia biến mất.
Bác Nhĩ Tháp, Y Đằng Bác Văn, Tân Cách cũng phóng đến Quang Đoàn Thư Tịch ở phía sau!
Còn Vương Song sau khi đã lấy được quang đoàn kia, thậm chí trong lúc nhất thời không có ai ngăn cản, dù sao thực lực của Vương Song cũng cực kỳ cường hãn, còn không bằng để cho Vương Song lấy đồ rồi rời đi, như vậy mọi người ở bên trong tranh đoạt cũng thoải mái hơn!
Nhưng đối với Tô Nhược Hy và Đỗ Không, năm bảo vật của bọn họ đã bị mang đi mất hai thứ rồi, bọn họ làm sao để mọi thứ bị lấy đi hết được.
Cho nên, đối với ba món quang đoàn còn lại, bọn họ đều phải liều mạng.
– Ầm
Đối mặt với công sát của Thần Chủ và Phi Lợi Tư, Đỗ Không nhíu mày, muốn lợi dụng Không Gian Chi Lực để chạy trốn, thân ảnh chậm rãi biến mất tại chỗ. Nhưng Thần Chủ sao có thể trơ mắt nhìn bảo vật mình nhìn trúng bị cướp mất, một tiếng hét giận dữ vang lên, Khốn Long Bàn xuất hiện lần nữa, tám đạo kim sắc thần quang bất ngờ tỏa ra, khiến Đỗ Không bị vây khốn gắt gao!
Thân ảnh của Đỗ Không bị ép bức ra, có chút kinh hãi nhìn Thần Chủ, đây là lần đầu tiên bản thân bị ép bức ra khỏi không gian!
– Muốn đi, để vật kia lại, nếu không, người để mạng của mình lại đây đi!
Thần Chủ lạnh lùng nhìn Đỗ Không, hai tay không hề ngừng lại, quang đoàn màu vàng xuất hiện tạo thành một lồng giam cực lớn, sau đó lồng giam dần thu nhỏ, tựa hồ muốn vây chết Đỗ Không!
Cảm nhận được uy lực của lồng giam màu vàng này, Đỗ Không cắn rang, sau đó bỗng nhiên bắn một quang đoàn màu vàng về phía đám người u Lợi, nhắc đến cũng thật kỳ quái, quang đoàn màu vàng này dường như không bị lồng giam trói buộc, trong nháy mắt đã xuyên thấu lồng giam.
Mà hai người u Lợi và Mạc Nhã nhìn thấy quang đoàn bay đến, vô thức muốn tiếp lấy, thấy cảnh này, Thần Chủ biến sắc, sắc mặt vô cùng âm trầm.
– Hừ, ta muốn xem thử ngươi muốn bảo vật hay là muốn mạng ta!
Đỗ Không hừ lạnh một tiếng, hắn cũng không quá lo lắng, nếu như bị vây giết, bản thân cũng không phải không có cách chạy đi!
– Xem ra ngươi thức thời!
Thần Chủ để lại một câu ngoan độc, bỗng dưng vung tay lên, lồng giam đang vây khốn Đỗ Không cũng biến mất, bay thẳng về nơi xa với tốc độ cực nhanh.
Đỗ Không được tự do như cũ, nhìn bốn phía xung quanh một chút, lại có chút không cam tâm, ánh mắt lấp lóe, tự hỏi nên chọn vào quang đoàn nào nữa!
Lúc này, hắn lại phát hiện Tô Nhược Hy đang bị vây khốn, đối mặt với ba người u Lợi và Mạc Nhã, Tô Nhược Hy rõ ràng đang ở thế hạ phong, nếu không phải Kim Vũ Huyền cũng là quang đoàn mà ngăn cản lẫn nhau, e rằng đối phương sẽ bị trọng thương.
– Thôi bỏ đi, Hoa Quốc ta cũng đã có được hai món bảo vật, ta cũng không muốn quá tham lam, nếu như có thể giúp Tô Nhược Hy cướp được bảo vật kia, cũng là chuyện tốt!
Đỗ Không thở dài một hơi, dường như đã suy nghĩ rất kĩ lưỡng, xoay người chạy về phía Tô Nhược Hy.
Mà Vương Song, lúc này đã ra khỏi cung điện, trong nháy mắt khi hắn bước ra khỏi cung điện, quang đoàn trong tay cũng biến mất, chỉ còn lại một quả trắng đen!
Vương Song căn bản không có thời gian kịp cẩn thận nghiên cứu đây rốt cuộc là thứ gì, chỉ cất vào trong Trữ Vật Giới Chỉ, không nói gì thêm, xoay người một lần nữa tiến vào cung điện.
– Thành chủ, ngươi còn tiến vào làm gì!
Thu Ảnh Đồng ở một bên cũng trừng to mắt, bây giờ Vương Song đã có được một quang đoàn, bây giờ sáng suốt nhất là phải lo chạy lấy người chứ!
Vậy mà, ngay khi quang đoàn biến mất, Vương Song lại muốn làm gì nữa!
– Ngươi rời khỏi đây trước đi! Ta trở về giúp đám người Tô Nhược Hy một chút!
Vương Song cũng không thèm quay đầu đã lên tiếng, hắn cũng biết thời gian gấp gáp, phải lập tức truyền tống ra ngoài, nhưng trước lúc đó, bản thân vẫn muốn giúp bọn họ một tay!
Ngay khi tiến vào cung điện, Vương Song cũng cảm thấy một sức mạnh đang mơ hồ dính lấy mình, đồng thời, hắn cũng nhìn thấy hai người Tô Nhược Hy, Đỗ Không đang cùng u Lợi và Mạc Nhã tranh đoàn Quyền Trượng Quang Đoàn!
Giây tiếp theo, Vương Song đưa tay, một ánh đao màu trắng xuất hiện, bỗng dưng đánh về phía đám người u Lợi!
– Ta đến giúp các ngươi ngăn trở!
Âm thanh của Vương Song truyền đến bên tai của đám người Tô Nhược Hy.